Em lặng thinh, đứng nhìn tôi.
Ánh mắt lạnh lùng.
Tự nhiên thấy mình ngu dã man.
Đường thẳng không đi lại đâm đầu vào đi đường vòng, mặt hồ phẳng lặng không muốn lại thích song gió nổi lên.
Âu cũng đã muộn màng.
Em nó nhìn tôi cái kiểu i như em nhìn thấy thứ đồ ăn em rất ghét trong khi cái bụng em đang rất no ấy.
Giận hơn những gì tôi tượng tượng.
Tắt ngay nụ cười, tôi xuề xòa.
Nàng không thèm ngó ngàng tới thái độ muốn làm hòa của tôi, không nói gì.
Bước đi (cái kiểu như mấy thằng con trai khinh nhau không thèm chấp ấy ợ)Tôi nắm tay kéo lại.– Này – em giật phắt ra.– Gì?– Gì mà dỗi anh ghê thế?– Anh vui không? – nàng chì chiết, thấy tội lỗi quá.– Anh làm gì tự nhiên giận anh thế?– Anh đùa cợt với tình cảm của người khác, coi người khác là trò đùa, thú tiêu khiển của anh, hạnh phúc lắm hả anh? Thế mà giờ anh còn hỏi, anh làm gì? Anh làm gì à? Anh biến đi.Ợ… cái gì zợ?– Anh đùa cợt gì? Em hiểu sai ý anh đấy chứ? Anh nói không muốn em làm người yêu anh nữa vì bây giờ muốn em làm vợ anh hơn, còn dấu ba chấm kìa.
Chưa đọc kỹ, hỏi kỹ đã mắng người ta vậy rồi.
Em cũng hay vậy đó (cười).Bình thường thì 100% con gái, có đến 98% nhìn tôi cười phát là yêu được luôn.
Hình như người yêu mình thuộc 2% còn lại thì phải.– Đi về mà nói với con mèo nhà anh ở nhà đấy.– Nhưng nhà anh không nuôi mèo.Em giận dỗi rồi vùng vằng bỏ đi.Thật là mệt với mấy cái trò ngu ngốc của mình quá đi.– Này này, thôi giờ không làm vợ thì làm người yêu đã vậy nha? Đừng có dỗi nữa mà.– Không biết.– Biết mà.
Anh xin lỗi, anh sai rồi.
Tại em toàn chơi kiểu hù anh đứng tim đấy, chả biết thương người ta gì cả.
Giờ người ta là của em rồi đó – ngượng thế.– Không thèm.– Rõ ràng là thèm chảy nước dãi kìa.
Vậy cho người ta vào chào nhạc phụ, nhạc mẫu cái luôn.– Mơ đi.
Đi về đi.– Nói hết giận rồi mới về.– Chỉ được thế là giỏi – em cười mỉm mỉm, thế là hết rồi, phù, hú hồn.
Nghịch dại chưa.– Thế là hết nhá?– Được rồi.
Về đi, đừng bám theo người ta nữa.– Nhưng cũng phải cho người ta biết lịch hẹn hò bắt đầu từ lúc nào chứ?– Ngày mai nhé! – em nói xong rồi cắm đầu chạy miết.Ô hay, thế là yêu rồi à? Cứ tưởng tỏ tình – nhận lời xong thì được ôm hôn thắm thiết chứ nhỉ?Tôi mỉm cười suốt cả chặng đường về.
Cuộc đời đã bước sang trang mới, chính thức rồi.Tình yêu là khởi nguồn của hạnh phúc và nổi đau.
Kết thúc ra sao? Điều tôi có thể nói được bây giờ chỉ là, những chuỗi ngày tháng sau này là những chuỗi ngày đầy song gió.
Sẽ có nụ cười và niềm vui, nhưng cũng sẽ có rất nhiều nỗi buồn, thậm chí còn có cả máu và nước mắt.
Những nổi đau nuôi tôi khôn lớn và trưởng thành!Ngồi rảnh rỗi lai sinh nông nổi.
Thay cái avatar facebook hình đầu lâu xương chéo gắn bó từ đời cụ kị nào bằng cái hình của em.
Mọi sự lại bắt đầu từ đây.Tụi bạn vào chặt chém là chuyện bình thường nhưng có riêng một comment của cái tài khoản có tên “yêu lầm anh” làm tôi nóng hết cả mặt.– Nhìn mặt mũi thì có vẻ ngây thơ nhưng chắc cũng là hàng xài lại thôi Khánh nhỉ?Vào trang cá nhân tìm hiểu thì ra là Trinh, con bé người yêu cũ, mối tình gần đây nhất, cũng là đứa con gái tôi yêu lâu nhất, và yêu nhiều nhất từ trước tới khi gặp Phương Vy.
Tôi không có thói quen giữ lại hay tìm hiểu bất kỳ thông tin nào liên quan đến những mối tình trong cuộc đời của mình.
Cái gì đã qua thì sẽ cho qua, không lưu giữ, níu kéo hay coi nhau như bạn bè gì hết.Nói đến Trinh, tôi kể qua đôi chút về chuyện tình giữa tôi và Trinh vì cô nàng này còn dính dáng đến cuộc tình tiếp theo của tôi khá nhiều.Trinh bằng tuổi, là một cô nàng cá tính và rất chịu chơi.
Biết nổi trội và thể hiện mình đúng lúc, đúng chỗ.
Có lẽ vì thế mà tôi cần tới cô nàng lâu tới thế.
Chúng tôi chỉ gặp qua nhau một lần ở buổi tiệc sinh nhật thằng bạn.
Tôi chú ý tới Trinh vì tính cách thoải mái và sự tự tin về bản thân.
Trinh là gái hư đúng điệu.
Sở hữu một thân hình gợi cảm và khuôn mặt sắc sảo mà tôi dám cá nó khiến nhiều thằng đàn ông ham muốn.
Nhưng tôi không có ý định tán tỉnh gì cô nàng, cho đến khi Trinh nhắn tin đến cho tôi.– Zai ơi, làm quen nhé?Dù chưa biết là ai, nhưng sẵn lúc đang cô đơn vì vừa chia tay nhỏ người yêu xong, không chần chừ tôi đáp trả sự làm quen một cách mau mắn:– Ok, đang ở đâu anh qua đón cưng đi chơi, ngay và luôn.– Em nghĩ anh phải hỏi em là ai đã chứ?– Em là ai có quan trọng hả? Anh chỉ biết em muốn làm quen và anh cũng đang có nhu cầu tìm người đi chơi.
Vậy thôi.
Tìm hiểu thì để sau, còn nhiều thời gian mà.– Anh làm em thích anh hơn rồi đó.– Vậy gặp nhau đi.
Ok nhé?Chỉ đơn giản như vậy, tôi có địa chỉ của Trinh.
Gặp mặt, đi cà phê, nói chuyện, ăn uống, chỉ qua một tối cảm thấy hợp là tỏ tình.
Vừa mở miệng nói được một câu “này cưng, làm người yêu của anh đi” gật đầu cái rụp, hôn nhau đắm đuối phát nữa là dắt nhau vào nhà nghỉ.
Tuy bắt đầu nó đơn giản là như thế, không tốn một chút công sức… nhưng Trinh biết cách giữ chân một thằng đàn ông như tôi.
Lúc nào cần giữ chặt, thì sẽ giữ chặt, lúc nào cần thả lỏng thì sẽ thả lỏng.
Trước mặt bạn bè tôi cũng không bao giờ làm tôi phải mất mặt, thậm chí gây ấn tượng khá mạnh mẽ.
Tụi bạn dân chơi của tôi khá thích cô nàng nóng bỏng này.
Tất nhiên tôi cũng không phải là thằng đàn ông đầu tiên của Trinh, nhưng tôi là người mà cô ta yêu nhất.
Vì tôi có thể chiều được tất tần tật những gì nàng muốn và là một thằng đàn ông có thể khiến nàng nở mày nở mặt với tụi bạn của nàng.Nhưng sau một thời gian khá dài, tôi quyết định chia tay, rong chơi nhàm chán, tự nhiên lại thích một mối quan hệ chắc chắn, một cái gì đấy nó khiến cho con tim có thể rung động và say mê.
Chứ không phải cùng nhau vui chơi và thể hiện đẳng cấp cho thiên hạ xem.
Thực sự là rất vô vị và tẻ nhạt.
Chỉ là ở nhau có những thứ cần thiết đối với bản thân mình.Trinh níu kéo rất nhiều, khóc lóc, kể lể sướt nướt.
Biện pháp nhẹ không ăn thua lại quay sang biện pháp mạnh.
Một đứa con gái thâm độc và nham hiểm có thể dùng mọi cách để đạt được thứ mình muốn.
Thời gian đầu mới chia tay Trinh khiến tôi cảm thấy sợ vì những gì cô ta làm và hành động.
Tôi hoàn toàn cắt đứt mọi liên lạc, tránh mặt, thay đổi thông tin cá nhân… bất kỳ cách gì khiến tôi có thể tránh xa được cô ta, càng xa càng tốt… Hơn một nửa năm nay không thấy đâu, tự nhiên hôm nay tình cũ không rủ cũng tới.
Thì ra vẫn ngấm ngầm theo dõi tôi từ xa.Tôi xóa dòng comment của Trinh, chặn luôn facebook của cô ta, để em đọc được thực sự là một rắc rối lớn, nhưng lớn thế nào thì tôi cũng không dám chắc.
Đó chỉ là cách giải quyết tạm thời, nếu cô ta muốn thì sẽ không thiếu cách để phá.
Lúc này chỉ ước Trinh đừng có làm gì phiền hà tới cuộc sống bây giờ của tôi mà thôi.
Nghe loáng thoáng đâu đây thì Trinh đang cặp với một đại gia bằng tuổi bố cô ta.
Nhưng mà mặc kệ, chẳng có gì đáng quan tâm với tôi lúc này ngoài em.
Tắt máy tính, tôi lên giường nằm nói chuyện với tình yêu của mình cái đã.
Nhớ lắm rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...