Tán Gái Sư Phạm


Hôm đó, đang chán vào bar tìm cạ lại gặp ngay thằng bạn vàng đang ngồi một mình.

Thế là hai thằng rủ nhau đi nhậu, đời thế mà lại vui.

Đang ngồi chén chú chén anh, bỗng nó hỏi:– Dạo này em út thế nào? Xe đẹp, dế ngon chắc gái theo nhiều.

Có em nào mối dùm tao một em, FA lâu rồi sinh chán.– Đợt này tao đang gác kiếm.

Cai gái gú, đầu tư vào gái tốn tiền quá.

Có khi FA vậy mà hay hay.

Giờ đang tính đổi gió, kiếm em nào ngoan hiền chút, mấy em chơi quá chiều không nổi.– Gái ngoan giờ khó kiếm, mà khó tán, nó yêu toàn tập xác định nên kiếm trai ngoan, hư hỏng như mày nó chịu theo hả?– Tao mà đã ra tay, trước giờ có con nào thoát đâu? – tôi cười ha hả, có sao tôi nói vậy, trước giờ chưa con nhỏ nào lọt tầm ngắm của tôi mà tôi để xịt hết.

Yêu đương vớ vẩn cũng gần chục em, nhưng toàn yêu chơi bời, nhanh đến nhanh đi, cả thèm chóng chán.

Cả năm nay cũng chẳng buồn vương vấn ai nữa, còn năm cuối cùng ráng lấy cái bằng tốt nghiệp về cho ông bà già xin việc, quậy phá vậy cũng thỏa thê rồi.– Mày chém gió vừa thôi, rồi có khi lại thảm vì yêu – nó nhếch mép cười với tôi.Tự ái đàn ông nổi lên, tôi vùng vằng với nó:– Con gái trên đời này, thề với mày chẳng đứa nào làm tao mất tự tin hết.– Ừ được rồi, mày có tiền, mày có quyền, mày đẹp trai, biết ăn nói… nhưng con gái không phải đứa nào nó cũng cần những thứ đó đâu.Nó cầm cốc bia tu ừng ực, tôi nheo mắt nhìn nó cười nhạt:– Bộ mày đang thất tình hả? Ăn nói nghe già đời thế?– Nói thật với mày, tao đang thích một em, cưa gần 3 tháng rồi mà chẳng đổ.– Ha ha… có một đứa con gái mà mày cưa nó đến 3 tháng, trình độ của mày chỉ thế thôi hả? Nó thế nào mà làm mày khó dễ thế? Điều kiện mày có tồi đâu.– Thì thế tao mới bảo con gái không phải đứa nào nó cũng như nhau.


Xinh đáo để, cá tính, gái nhà lành, đang học năm thứ 3 sư phạm.

Nhưng giờ nghỉ rồi.

Không làm được, bỏ sớm đỡ mất thời gian.Tự nhiên thấy tò mò về đứa con gái của thằng bạn.

Cộng thêm tính hiếu thắng có sẵn, tôi thách thức nó:– Mày tin tao tán nó đổ trong vòng 2 tuần không? – vì đối với tôi, trước giờ đứa con gái tôi thích nhất tôi cũng chỉ tán trong vòng hai tuần, nói lời yêu nó, nó gật lia lịa, 3 tháng sau nó bảo chia tay tôi cũng lia lịa gật.– Dẹp đi mày – thằng bạn tôi nhăn mặt – Nó không phải loại chơi bời đâu.– Vậy thì cá cược đi – tôi tự tin, một đứa con gái làm tôi hứng thú rồi đấy, đúng lúc đang tính đổi gió.– Cá cái gì?– Tao tán đổ nó trong vòng 2 tuần, mày đáp ứng tao 3 điều kiện, không thì ngược lại.

Ok?Nó im lặng suy nghĩ, tôi nóng lòng hối:– Sao mày? Đồng ý thì đưa thông tin liên lạc đây.– Ok.

Tao thử xem đẳng cấp của mày tới đâu.Nó đưa số điện thoại, số nhà, tên lớp, tên trường… tất cả thông tin về một con bé tên là Phương Vy.

Xem qua bức ảnh trong điện thoại, đúng như thằng bạn tôi nói, một đứa con gái xinh đúng kiểu.

Tà áo dài tôn lên đường cong trên cơ thể mỏng mong.

Nụ cười tươi tắn với hai cái lúm đồng tiền hai bên, và nó có một đôi mắt biết nói.

Tôi bắt đầu thấy thích rồi đấy.Ông bà già tôi làm ra tiền, tôi lại là thằng con độc nhất nên từ bé đã được cưng chiều.

Ngựa quen đường cũ nên lớn lên tôi cũng chịu khó chơi bời lắm.

Ông bà già tôi nhiều lúc phát điên vì cách tiêu tiền hoang phí của tôi, nhưng quan niệm của tôi sống là phải biết hưởng thụ, đang trẻ mà không biết hưởng thụ, kiếm tiền rồi về già cũng có để làm gì đâu? Chết cũng không mang xuống âm phủ xài được.

Và tôi chỉ cần một đứa con gái chân dài, chịu chơi để có thể khoác tay tôi đi tới những nơi mà tên tuổi của tôi được đánh dấu vẻ vang.Cả năm nay ông bà già tôi cằn nhằn nhiều quá, lại bị cắt bớt nhiều nguồn viện trợ nên tôi dần tu tâm dưỡng tính.

Suy đi tính lại, một thằng con trai 23 tuổi rồi mà chỉ biết ngửa tay xin tiền, không làm nên trò trống gì cả, bố mẹ cũng không phải sống cả đời mà “phụng dưỡng” mình được.

Cũng phải kiếm lấy cái nghề mà làm ăn cho đàng hoàng.

Cuộc vui nào chẳng có lúc tàn.

Bắt đầu tự đi tìm hạnh phúc cho riêng mình…Tranh thủ lên facebook kết bạn, nghía qua hình ảnh và xem cách ăn nói của nàng.


Cô nàng có vẻ kiêu kì và nghiêm túc, vì vậy đầu tư cũng phải ác chiến.

Khốn nổi đợt này ông bà già đang cắt trợ cấp mạnh quá nên tài chính hơi eo hẹp.

Dân chơi không sợ mưa rơi, cứ thích là nhích cái đã.Xoẹt xoẹt giấy bút vẽ ra đường đi nước bước.

Tán gái cũng phải giống như đánh giặc vậy đó, không có chiến thuật, không có bài bản, không có người lãnh đạo (ở đây là nhà tài trợ) là chẳng làm nên trò trống gì đâu.Việc trước tiên là phải tìm nhà tài trợ, nhót xuống nhà kì kẹo bà già nhà mình.

Mẹ nào mẹ chẳng thương con, lại được mỗi thằng con nối dõi tông đường nên cứ lúc nào cần tiếp phí là lại giở cái chiêu nhõng nhẹo lãng nhách của mấy đứa con gái:– Thề với mẹ là đời này chỉ có mẹ hiểu con trai mẹ nhất – đã xong rồi đấy – Số là… đang muốn lấy vợ mẹ à.– Hả?– Mẹ cứ từ từ, đừng có sốc.

Là thế này, xong năm nay là con ra trường rồi, cũng phải tìm hiểu dần đi là vừa.

Mà lấy vợ đâu có phải chuyện một sớm một chiều.

Phải tìm đứa nào ngoan ngoãn, hiền thục, lại đảm đang để về còn quán xuyến gia đình nữa.

Mẹ thấy con nói có đúng không?– Ừ, đúng là biết suy nghĩ rồi.

Mày khôn ra thế này có phải bố mẹ đỡ nhiều rồi không?– Thì chừng nào con chả khôn ngoan, con mà không khôn ngoan thì giờ còn ngồi đây nói chuyện với mẹ được nữa hả? Đợt này con đang say nắng con nhỏ học sư phạm, nhìn nó ngoan hiền hết chỗ chê.

Mẹ mà gặp mẹ cũng thích, nó là đứa con gái con thấy được nhất, chỉ xếp sau mẹ thôi đấy.– Thế giờ anh định làm gì? – mẹ tôi quét thêm một lớp phấn trên mặt, vẫn chăm chú nghe tôi nói.– Muốn tán gái thì phải đầu tư, khổ nổi dạo này bố thắt chặt chi tiêu quá, đến cả muốn mời người ta đi uống nước cũng không đủ tiền, thấy ngại lắm…– Biết rồi ông tướng.


Thế bây giờ cần bao nhiêu?– Mẹ thấy thế nào đấy thì đầu tư cho con.

Không lỗ đâu mẹ yêu ơi, sau này về có đứa con dâu ngoan hiền quán xuyến việc gia đình, mẹ lại thảnh thơi hơn nữa, tha hồ mà trẻ ra cả mấy chục tuổi nữa ấy chứ.– Được cái nịnh mẹ mày là giỏi thôi.Mẹ tôi rút ví đưa tôi 2 chai.

Bà già tôi phóng khoáng ghê.

Cứ nịnh nọt vài câu là chuyện đâu ra đó ngay.

Giờ tài chính đã có, còn lại vấn đề của tôi nữa thôi.

Ngủ giấc cho đời nó lành, ngày mai bắt đầu xuất quân bám trụ cổng trường em học.– Mẹ à…– Sao hả con trai?– Mẹ đi đâu mà ăn mặc đẹp thế? – bắt đầu rồi đấy.– Mẹ đi dự tiệc con ạ, con xem mẹ mặc thế này có được không? Sao mẹ cứ thấy chưa vừa lòng.– Ôi zời mẹ ơi… mẹ mặc vậy là quá tuyệt rồi.

Đùa chứ sắp có con dâu rồi mà mẹ cứ xì teen như gái 20 vậy.

Nhìn mẹ còn xuân phơi phới, ra đường con trai tơ bọn con nhìn con tưởng lầm ấy.– Bố mày, được cái giỏi nịnh mẹ thôi – mẹ tôi cười tít mắt, đấy các bác xem, đàn bà con gái, ai chả thích được khen xinh khen đẹp, điểm yếu của họ là cứ thích nghe lời đường mật nên dễ bị dụ thế đấy.– Con nịnh mẹ làm gì.

Bạn con đứa nào cũng bảo con nhìn đẹp trai ngời ngời, con gái theo miết, mà nó bảo may mà con của mẹ, đến tụi bạn con còn công nhận nữa cơ mà.– Vâng, cứ hôm nào anh mà nói xơn xớt thế là lại muốn ý kiến xin xỏ gì nữa chứ gì?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui