Tác Giả: Tà Lão Quái
Tuyn nhiên muốn tu luyện phần nội thì cần phải có thực lực Nội Cảnh, vì thế Đoạn Tạm cũng hơi nuối tiếc.
Sắp xếp ổn thỏa mọi thứ xong, Đoạn Tam đem mấy viên yêu tinh bỏ vào cùng một túi vải nhỏ.
…………………
“Xích Thiết cẩu mười bảy viên 30 điểm, Huyết Hỏa Trư hai viên 5 điểm, Bạch Sắc Tam Lang một viên 10 điểm, Ám Ảnh Ma Hạt một viên 13 điểm, Thủy Nguyệt Tri Chu một viên 25 điểm, Thảo Nguyên Địa Lang năm viên 60 điểm tổng cộng hết là 143 điểm công với 85 điểm có trước nữa là 228 điểm”
“Tiểu tử, ngươi xem có nhầm lẫn gì hay không?”
Chấp sự đảm đương công tác kiểm duyệt cống hiến ở Ngoại Phủ là một lão già tầm ngũ tuần, họ Đỗ, mặt trâu, lông mayd dài đến miệng, lỏm chỏm râu dê và bình thường hay mặc áo xám đen.
Được mệnh danh là lão hồ ly hoặc lão cáo già, bởi tên khốn này bên ngoài thì hay nhiệt tình, vui cười, ra vẻ tốt đẹp nhưng thực chất lão luôn chiếm đi khi làm sinh ý, luôn ăn bớt điểm cống hiến của người khác bỏ qua cho bản thân.
Sở dĩ lão ta ngang ngược hống hách như vậy là bởi Em trai của lão ta là cách đây ba năm trước được bố trí vào vị trí Tổng Đốc Ngoại Phủ, địa vị tăng cao nên chức chấp sự Ngoại Phủ mới được cho hắn đảm nhận.
“Con cáo già khốn kiếp!”
Vừa nghe lão ta công bố điểm cống hiến. Đoạn Tam đã nghiến răng ken két, sinh tử gần cả tháng trời mới kiếm được điểm cống hiến không không lại bị lão ta ăn bớt, cơn tức này hắn làm sao chịu cho nổi.
“Hahah… giá này đã rất phù hợp rồi, đa tạ Đỗ chấp sự ưu ái.”
Mặc dù bất mãn với hành vi này của lão ta nhưng Đoạn Tam vẫn không thể ra mặc để cãi lý với lão được, lão có địa vị, có quyền hành, có người chống lưng, động vào lão cuộc sống sau này của hắn sẽ rất khó sống, chưa kể hắn bị đối phó thì không sao nhưng Đồ Tử thực lực còn yếu, không thể để hắn bị liên lụi theo được.
Bảo qua lão cáo già này Đoạn Tam chậm rãi đi đến cửa vào của Tàng Thư Các.
Đúng lúc này, một âm thanh quát lên nhắm vào Đoạn Tam, bỗng một cái bóng như nhanh như cắt lao đến trước mặt hắn.
“Đứng lại”
“Đỗ chấp sự, đây là chuyện gì?”
Thấy lão cáo già bỗng dưng chắn trước mặt hắn, không cho vào Tàng Thư Các, cảm thấy giường như có điều gì đó không lành, Đoạn Tam cau mày lên tiếng hỏi.
Lão cáo già tay đùa giỡn với hai hàng lông mày dài, cười gian tà nói:
“Muốn vào? Cũng được, mười điểm cống hiến một lần, mỗi lần chỉ được một canh giờ, quá một canh giờ trả thêm điểm hoặc cút khỏi đây, hai phương án, tha hồ để ngươi chọn!”
Đoạn Tam hiếp mắt khó chịu, nói:
“Tàng Thư Các chẳng phải chỉ khi mượn bí tịch mới đổi điểm cống hiến hay sao? Vì cái gì ta phải trả điểm mới được đi vào? Luật lệ này từ khi nào xảy ra?”
“Hahha….Luật lệ?...chổ này bản gia gia ngươi làm chủ, luật lệ phải do bản gia gia đặt, không muốn theo thì cút!”
Lão cáo già vẫn ung dung tự tại, như cho rằng Thanh Gia của lão ta không chừng.
“Ngươi… ngươi không sợ chuyện này bị tố cáo ra ngoài hay sao?”
Đoạn Tam giận dữ, bắt đầu chuyển sang xưng hô ngang bằng, có thời điểm hắn định bước lên đập cho lão ta một cái, nhưng hắn đã nghĩ lại, hắn phải bình tĩnh không thể mắc mưu lão cáo này được.
Lão giả kia nhất thời cười nói:
“hắc hắc…loan tin? Em trai bản gia gia ta là Tổng Đốc Ngoại Phủ đấy, loại con kiến như ngươi đi tố cáo,ngươi nghĩ xem thử ngươi có lợi hay là ta bị thiệt hại..."
“Khốn kiếp…coi như ngươi giỏi. 10 điểm cống hiến được bố thí cho ngươi mười điểm…”
Đúng như lão nói, cạch mặt với lão vào thời điểm này là không thảo đáng chút nào. Thế nên Đoạn Tam mới quyết định tuân theo luật lệ của lão.
“khoan đã…cãi lý với ngươi làm lão phu mệt mỏi quá phải bào thường a, thêm mười điểm nữa bồi thường thiệt hại tâm lý cho lão phu cái đã nha!”
Lão cáo già tự nhiên đang đứng mạnh khỏe bỗng chốc tỏ ra say sẩm mặt mày, như kẻ săp bệnh giả đò tiếp tục bới móc điểm cống hiến của Đoạn Tam.
“tốt tốt…hay cho một lão cáo già…”
Nói xong hắn giao cho lão 20 điểm cống hiến còn mình đi vào Tàng Thư Các.
Bước qua cánh cữa Tàng Thư Các, hắn đứng đó trầm tư đôi ba phút, rất nhanh Đoạn Tam cũng đã có sự lựa chọn cho mình, rồi hắn bắt đầu đi thẳng, qua phải đi 5 bước, rồi lại qua trái bảy bước
Cuối cùng hắn dừng lại vớ tay lên cao lấy xuống một cuốn: Thánh Cực Di Hình, nhất tinh trung cấp, mất chỉ 150 điểm là có thể đổi được. mà nhiêu đó thì hắn dư sức trả.
Dựa trên thực tế mà nói thì hắn hiện đã có một quyển võ kỹ bí tịch công kích, chỉ riêng thiếu là phòng ngự và thân pháp nữa thôi.
Tuy nhiên, võ kĩ bí tịch thân pháp thì Đoạn thấy dùng để sinh tồn thì tốt hơn, còn Thủ dù cho mạnh, cứng tới mấy thì cũng sẽ có cách để phá vỡ. chỉ có tốc độ nhanh trong nháy mắt mới có thể chạy trốn khỏi địch mạnh hơn ta.
Còn chưa kể, nếu luyện võ kĩ thân pháp đến mức lô hoat thuần thanh thì khi thi triển có thể gây cho địch hoa mắt chóng mặt, không biết đường nào mà lần, từ đó dễ dàng tiêu diệt địch nhân hơn.
Ngoài ra thì trong Tàng Thư Các còn nhiều cuốn khác như: Hạc Hình Bộ, Vân Vũ Xà Bộ, Quỷ Dị Lưu Ly bộ,….nhưng mà chả thấy có cái nào phù hợp với hắn cả nên mới lấy Thánh Cực Di Hình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...