- Thưa "Ngài" ! Lý do gì mà ngài lại đưa kẻ đó tới thế giới đó ?
Trong giữa không gian mênh mông bao la, một thân ảnh nhỏ nhắn đang thắc mắc hỏi sự sống tồn tại ngay bên cạnh.
- Vì ta thích thôi !
Thân ảnh to lớn kia cười sằng sặc một hồi rồi nói, còn dáng hình nhỏ nhắn bên cạnh thì á khẩu.
- Ta đùa thôi !_Như thể là thỏa mãn khi đùa giỡn thành công với thân ảnh kìa, kẻ này lại cười thêm một tràng nữa.
Cái gì ta làm, ắt có chủ ý.
Ngươi chớ nên thắc mắc !
- Vâng !
- À mà cái thứ nước ngọt coca-cola từ hành tinh của ta đâu ?
- Ngài không nên uống thứ đó nhiều, sâu răng đó !
- Vớ vẩn ! Ta là thần thì sâu răng thế moé nào ?
- Nhưng mà ngài cũng phải đánh răng.
- Yên tâm ! Ngày nào 9h tối việc đấy ta đều làm !
- Tối qua 9h00'.01s ngài mới đánh răng.
"Có cần phải tiểu tiết vậy không ?"
- Có !
- Ta là sếp của ngươi mà ?(°- ° )
- Hử ?
-......(°× ° ) !
_____________________._________
Cả hai ngay buổi sáng hôm đấy đã tìm đường ra khỏi thảo nguyên mênh mông này.
Trên đường đi, mặc dù đã nhiều lần hắn khôn khéo mà hỏi nguyên do vì sao Nhược Lan lại biến thành đàn ông.
Cụ thể là một nhà sư để lừa tình và tán tỉnh hắn.
Nhưng chưa cái đầu mô và gian xảo của Hoàng Thiên, đều bị cô khéo léo từ chối trả lời và bẻ lái sang chuyện khác.
- Lão công~~ ! Ngươi nhìn xem, phía trước có động tĩnh.
Men theo những ngón tay thanh mảnh của Nhược Lan, Hoàng Thiên nhìn về phía vị nương tử của mình chỉ phía xa 200m.
Chỉ thấy ở đó có một đoàn xe kéo nhìn như thể là của một đoàn thương nhân nào đó đang bị vô số những con hung thú bao vây và tấn công.
Loài hung thú này rất lạ, hắn chưa nhìn thấy trong sách cách hay được nghe qua ra lúc nào ở Huyền Tinh Đại Lục cả.
Nó từa tựa nửa dưới của loài cua, thế nhưng phần thân trên thì lại giống với sói.
Với lớp lông xám nhìn có vẻ dày, cùng với móng dài và răng nanh sắc nhọn, lại thêm chi dưới với tám cái kiềng như tám mũi khoan làm tăng thêm độ nguy hiểm của chúng
- Thế nào ? Có nên cứu không anh yêu ?
Hoàng Thiên có chút lưỡng lự.
Nếu cứ vậy bỏ mặc thì có hơi quá đáng.
Vả lại ở thế giới này hắn cũng không quen thuộc, nên là giúp đỡ một chút cũng không thiệt.
Ý hắn là nhờ Nhược Lan ra tay chứ hắn thì giúp thế moé nào ?
- Làm người tốt một lần cũng không sao !
.........................
- Ư oaaaa !!!!!
Một tên lính hộ vệ la hét khi nhìn thấy một trảo kia của con hung thú đang nhắm về phía mình.
"Số ta tới đây là tận"
Hắn đã nghĩ thế, nhưng qua một hồi lâu không thấy động tĩnh liền ghé mắt ra chỉ thấy ở đó con không thú kia đã bị đập chết từ khi nào.
Phía bên cạnh đó là một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt vời, mái tóc dài đen láy bay phấp phới trong gió.
Từng đường cong tuyệt mỹ tôn lên sự quyến rũ của một mỹ nhân.
- Ơ....à ...!cảm ơn...!
Nhược Lan hoàn toàn bỏ lơ câu nói đấy, trực tiếp đi xử lý nốt gần chục con hung thú còn lại.
Mặc dù tu vi bị phong ấn hoàn toàn nhưng sức mạnh cơ bắp của cô ấy hiện tại có thể nói là gấp 10 đến 20 lần người thường, một chuyện nhỏ nhặt như thế này thì không đáng để đổ mồ hôi.
Nhưng không có nghĩa là loài quái vật này yếu đuối.
Chỉ nhìn qua một lúc đã có thể thấy được sự phá hoại của yêu thú này.
Có thể nói một đoàn hộ vệ gồm hai ba chục người lính nhìn có vẻ là tình anh giờ chỉ còn lác đác 4 đến 5 người.
Những người còn sống cũng không khá hơn hơn là bao, không sứt đầu thì cũng mẻ trán, không què tay thì cũng què chân, thậm chí có thằng bị què cả "chân giữa".
Sau một hồi im hơi lặng tiếng bởi nhược lan đã hoàn toàn hạ hết xô quái vật, tên thương lại đang núp ở trong xe mới lật đật chạy ra.
Ấn tượng đầu tiên của Hoàng Thiên về gã là một tên vừa béo vừa lùn lại xấu xí.
Đã thế lại còn có thêm hai hàng ria mép nhìn dê bỏ mẹ.
- Cảm ơn vì cô.
Nhờ có cô mà hôm nay chúng tôi tôi không có tổn thất gì nhiều lắm.
Ngay khi nói lên câu nói đầu tiên, Hoàng Thiên đã cau mày và bắt đầu ghét lão ta hơn.
Không tổn thất gì nhiều ? Thế thì hơn hai chục mạng người kia lại còn không quan trọng bằng cả số hàng hóa đó à ?
- Hai vị hẳn là mạo hiểm gia nhỉ ?
- Mạo hiểm gia ?_cả hai đồng thanh nói.
- Ơ thế hai vị không phải là mạo hiểm gia ?
- Không ! Cả hai đồng thanh đáp.
Thế cái mạo hiểm gia đó là gì ?
- Họ là những người chuyên đi săn lùng quái vật bảo vệ những người đặt nhiệm vụ.
Sau đó nhận tiền thưởng từ nhiệm vụ đã hoàn thành ở Guid....
- RẦM !!!!!!!!!!!!!
Bỗng một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, từ đằng xa một con hôm thù y như bọn vừa rồi mà Nhược Lan đập.
Địa chỉ có khác chút xíu là nó to tổ bố ra, phải tương đương với một ngọn núi cỡ nhỏ.
- Kh....!không x....xong....r...rồi ! Wolf Crab King ! Cấp độ A ! Xong rồi ! Xuân này con không về mẹ ơi.
Để mặc lão thương nhân đang than trời khóc đất ở bên cạnh, Hoàng Thiên lạnh lùng hỏi cái Nhược Lan.
- Nhắm được không ?
- Thiếp chịu thôi ! Quá tầm với !
- Lão công ?
Nhược Lan tỏ ra bất ngờ khi thấy Hoàng Thiên đang một mình tiến về phía con quái vật khổng lồ đó.
Năm năm địa ngục cùng với Nhược Lan đã trui rèn cho Hoàng Thiên một cơ thể rắn rỏi với sức chịu đựng kinh người.
Có thể nói trên lục địa này, hắn làm phàm nhân mạnh mẽ nhất.
Bỗng dị biến xảy ra, chỉ thấy bên cánh tay trái của Hoàng Thiên bỗng dưng tối sầm lại.
Dần dần ăn lan truyền, phủ lên nó một lớp bề mặt đen bóng vô cùng cứng cỏi cho tới tận ngang bắp tay.
Hoàng Thiên lấy đà, bật thẳng lên cao ngang với tầm cao của Wolf Crab King.
Chỉ thấy hắn gồng mình một cái, trong nháy mắt tung ra một quyền đấm thẳng vào mặt của con quái thú.
- Rắc ! Rắc ! Rắc !
Xương sọ của Wolf Crab King vỡ nát trước đòn tấn công bất ngờ của hắn.
Chỉ thấy nơi mà mà vốn tồn tại cái mõm chó có của nó giờ đây đã bị đấm bẹp lại bài không phân biệt đâu là mũi đâu là mồm nữa.
Huyết vụ cứ thế xối ra ào ạt, thân hình to lớn cồng kềnh độ ẩm về phía sau, nằm sõng soài xuống dưới mặt đất.
Hẳn là không thể chết hơn được nữa.
"Haki vũ trang : Sắc màu cường hóa"
Cái gì do hệ thống hack cho hắn thì hắn đã mất.
Nhưng còn những gì anh học được thì vẫn còn nhớ như in.
Bởi thế cho nên nên mới có thể luyện lại được kỹ năng này.
Toàn trường há hốcc mồm kinh ngạc, không ngờ là một con quái vật cấp độ A như vậy lại bởi một tên nhóc con một đấm cho đi chầu ông bà.
Lão thương da lật đật chạy đến rối rít nịnh vợ khen ngợi Hoàng Thiên hết lời.
Nhưng mà mà những lời lão già đấy Hoàng Thiên trực tiếp bỏ ngoài tai, không nhớ gì cả.
Hắn ăn đồng ý với tên thương ra rằng sẽ chia tiền tỉ lệ 9:1.
Hắn 9 lão 1 từ những nguyên liệu có thể lấy từ cái xác kia.
Thêm cả vụ hộ tống lão ta về Thành bởi lũ hộ vệ cho lão bị đập cho không còn một lúc nào lành lặn cả rồi.
Bởi vì cái xác của Wolf Crab King quá là to lớn nên phải đến tận gần chiều tối mới có thể xử lý xong.
Trong lúc xử lý, Hoàng Thiên tò mò khi thấy Lão thương nhân có thể nhét được những nguyên liệu đấy vào trong không khí thì liền hỏi cả và hắn nhận được câu trả lời rằng.
- Đó là hộp không gian !
Hộp không gian là một kỹ năng rất đặc biệt tỷ lệ sở hữu rất hiếm 1:10.000.000.
Bởi thế cho nên gỡ thương nhân này này là một kẻ rất có tiếng trong nghề.
Hắn cũng thử nghe lời hả thương nhân kia mà thử thử vận mana.
Tưởng tượng không gian trước mặt có một khối lập phương chồng độ bên trong Không thích tụ mana lại, lấp đầy khoảng trống đấy.
Nhưng cũng có vẻ là vô ích.
Hắn không thể vân linh lực cũng không có mana.
"Đúng thật là bạn thân mình quá yếu đuối"_một tên vừa one hit chết luôn một con quái vật cấp độ A cho hay.
Đêm đến, sương xuống không khí khá là lạnh.
Thế nhưng bên bên đống lửa cạnh lều của hắn lại rất là ấm cúng.
- Ưm~ ! Lão Công ! Món này là gì vậy ?
Nhược Lan với đống quần áo ấm nhờ mượn (trấn lột) từ
- Đây là thịt bò (Kobe) áp trảo !
Hoàng Thiên đáp lời thê tử của mình, chỗ thịt này là hắn xin (đe doạ) lão thương gia kia.
Sau đó cô nàng lại tiếp tục ăn uống, bỏ mặc vị phu quân của mình đang ở bên này bàn bạc với khá thương gia.
Xung quanh cũng có khá là nhiều gia nô tụ tập ăn uống gần đấy.
Đoàn xe này khá đông có vẻ là gần hai chục chiếc chở hàng hóa.
- Chúng ta xe đi vòng qua hướng này tuy có chậm em thêm một ngày nhưng an toàn hơn.
Gã thương gia chỉ tay tại một điểm, đó chính là nơi Đoàn đang cắm trại, sau đó vòng qua một thị trấn mà tới đích đến là một thủ đô.
Hoàng Thiên thắc mắc.
- Tại sao ta không đi thẳng luôn, như thế có phải nhanh hơn không ? Theo ta thấy thì dùng ngựa chạy chỉ mất khoảng một tiếng là có thể đi qua !
- Đấy là do ngày không biết đấy thôi !_gã thương nhân ôn tồn giải thích.
Thị trấn Wuhan đó nghe nói là đang có bệnh dịch rất là nguy hiểm.
Nghe nói là là do một con quái vật tên là corona gây nên.
Hiện nay một số quốc gia, thị trấn xung quanh và thành trì cũng phong tỏa lại nơi đấy.
- À ra vậy !
Hoàng Thiên cũng không thắc mắc gì thêm.
Hắn rời cuộc họp mà trở về lều nghỉ ngơi.
Chỉ là chưa kịp an giấc thì Nhược Lan bên cạnh đã vòng tay qua mà ôm lấy hắn.
- Thiếp muốn~
..........
.........
........
.......
......
.....
....
...
..
.
Hoàng Thiên cảm giác được nàng ôm mà đầu và ngực nàng tựa vào lưng, cảm giác được nhũ hoa chạm vào liền xoay lại thì chấn động.
Mặt nàng cổ ngọc bầu ngực to trắng nõn, nhũ hoa đỏ tươi như thiếu nữ, eo thon.
Hắn thấy phía dưới là một mảnh rừng gọn gàng, ngước lên thì mặt hắn và nàng kế nhau chỉ mấy cm.
Cự Long ngủ lâu liền thức dậy cương cứng chọc vào bụng nàng.
Nhược Lan đang nhắm mắt, thì cảm giác được có gì đó cứng ấm áp chọc vào bụng, nàng liền đưa tay đến bốp một cái giống như khúc gậy nhưng ấm áp.
Nàng vuốt theo chiều dài thì mới biết nó dài ít nhất hai mươi sáu cm, có đầu khấc.
Nàng liền biết là gì, liền mở mắt ra muốn ngồi dậy thì thấy mặt hắn đối diện mặt nàng vài cm, đỏ mặt đến mang tai.
Nàng nhịn không được hai tay ôm cổ Hoàng Thiên môi đỏ hôn lên môi của hắn.
Hoàng Thiên thấy nàng chủ động cũng không bất ngờ, liền đáp trả lại nàng.
Hai tay ôm lấy eo nàng ,môi hôn nàng tách ra, đưa lưỡi vào tìm thấy lưỡi mà nàng không phản ứng liền cùng nàng quấn lấy lưỡi nhau hút nước bọt ngọt ngào của nàng hơn mười phút thì rời ra, nhìn thấy nàng thở gấp mê ly đỏ mặt hứng tình rồi lại hôn nàng tiếp mới xong thì rời ra nhìn nàng nói.
- Nhược Lan! Ta Yêu nàng! Làm nữ nhân của ta nhé?
- Hứ ! Cướp đi cái ngàn vàng của thiếp rồi mà còn hỏi được câu đó sao ?_Nhược Lan phùng má lên nói.
Kể từ đêm qua, thiếp đã là của chàng rồi.
Cả tâm hồn lẫn thể xác đều hiến dâng cho chàng cả.
Nàng mê ly ôm hắn, đầu tựa vào ngực hắn nói ra tâm tư diễn ra trong một ngày nhưng một ngày này đối với nàng hơn mấy trăm năm vừa hạnh phúc vừa lo lắng hắn sẽ không thích và chê bai.
Nhưng Hoàng Thiên cũng đưa tay ôm đầu nàng vào ôn nhu mà nói.
- Ta hứa sẽ không phụ nàng !
- Ưm !
Nàng vuốt lên khuôn mặt hắn rồi hôn môi.
Hoàng Thiên cảm động một hồi thì cảm giác có gì đó nóng bỏng đang chọc vào giữa khe ngực nàng từ dưới lên liền nhìn, đương nhiên nàng biết là gì.
Nhưng khi nhìn thấy thì bàng hoàng.
Tối qua đêm muộn, bởi thế cho nên nàng mới không để ý ra sao, thế nhưng đêm nay nhờ ánh lửa cháy mờ ảo phía ngoài trại nên bên trong có đôi chút ánh sáng, thế nên nàng mới nhận ra nó dài ít nhất hai mươi tám cm.
Mới nảy chỉ hai mươi sáu cm mà bây giờ đã dài ra chứng tỏ nó bị nàng kích thích.
Kích cỡ này không thể nào là của một tiểu tử 10 được.
A~ hư cấu ! Quay lại nàng nhìn hắn cười, Hoàng Thiên vuốt đầu nàng nói.
- Nhược Lan giúp lão công mềm xuống nha?
- Không! Phải kêu mụ mụ thiếp mới giúp!
( Ơ ! Ta nhớ Nhược Lan gu nào đâu có mặn vậy.
Thằng nào bơm cái tư tưởng ấy cho nàng ta vậy ? À mà vốn cách biệt về tuổi tác tới các thế kỉ, xưng vậy là còn trẻ chán !_Tác said )
- Hắc hắc nàng thích bị kích thích như vậy à rất dâm đãng nha mụ mụ với hài Nhi! Haha mụ mụ lão bà giúp Thiên Nhi hạ hỏa nha!
( A~ !!! Hoàng Thiên ngây thơ của tui sao cũng biến chất, trở nên biến thái vậy ? )
- Ân !
Hoàng Thiên cùng nàng chỉnh lại tư thế.
Cho hắn ngồi dưới, nàng ngồi trên rồi cùng hôn môi nhau.
Hai tay Hoàng Thiên đưa đến xoa bóp ngực của nàng làm nàng rên rỉ hơn mười mấy phút.
Sau đó xuống banh hai chân nàng ra, cho tay vào xoa xoa Tiểu đậu đỏ nhỏ nhắn của nàng làm nàng kích thích bắn ra dâm thủy rồi nhìn nàng nói.
- Thiên Nhi vào nha Mụ mụ!
- Ân~ nhẹ nó quá lớn rồi !
Đưa Cự Long đến Tiểu huyệt đỏ hồng đang chảy dâm thủy, hắn liền đút đẩy mạnh vào được một phần ba thì nàng hét lớn lên kêu gào đau đớn, chảy ra nước mắt.
Hơn vài phút sau thì mới bớt đau, ra kí hiệu cho Hoàng Thiên vào tiếp.
Hoàng Thiên gật đầu đẩy vào tiếp, nó quá chặt chẽ, bóp cứ như xử nữ.
Nếu không có màng trinh, thật sự hắn tin rằng nàng là xử Nữ.
Quá sướng ! kích thích đẩy hơn hai phần ba thì đột nhiên Tiểu huyệt chảy máu ra do quá lớn.
Hoàng Thiên thấy vậy cũng đau lòng, hôn nàng xoa dịu.
Hơn nữa giờ sau thì cuối cùng cũng đã xuyên qua, chạm đến tử cung nàng rồi xuyên qua tiếp tục Tử cung đến tận cùng của nàng.
Nhưng Cự Long vẫn còn dư ra vài cm, đợi nàng thích ứng với nó một chút rồi kéo ra đẩy vào chậm chậm, từ từ nhanh lên mỗi lần kéo ra như muốn kéo tất cả trong Nàng ra trợn mắt thỏa mãn rên rỉ.
- Sướng...!Tử cung muốn...!Xé ra...!Ah.
Ah.
...quá sướng ....mạnh ..lên....!Đâm chết....!Mụ mụ đi....!Thân Lão Công...!Hảo Ca ca...!Tốt...! Sướng hơn rất nhiều lần với....!Bọn họ....!Ah...!Thiên Nhi giỏi quá....! Đẩy mạnh nữa lên....!Như bị kéo ra..
Tất cả..
Cơ thể....!Ôi...!Quá lớn...!Mụ mụ muốn....!Ra....!Bắn ra....!Ah....!Chết thật...!Chết mất thôi....!Nhanh lên....!Đâm nát...!Nó đi...!Rửa sạch...!Tiểu huyệt...!Của mụ mụ bằng...!Dương tinh...!Thiên Nhi...!Ra.....mụ mụ...!Tất cả đều thuộc về....!Long Nhi...!Sướng quá....!Lại muốn ra....!Ah....!Thỏa mãn....!Quá thoải mái...!Kích thích...!!!!
- Đừng cắn...!Ah...!Đau...!Nhũ hoa...!Ôn nhu bú....!Tiểu huyệt lại ra....!Dâm huyệt của...!Mụ mụ được...!Thiên Nhi...!Chơi...!Quá sướng....! Ah....!Ah....
Hoàng Thiên cũng rên rỉ không kém gì nàng.
Tiểu huyệt quá chặt đi, ra hơn bốn lần mà vẫn còn chặt.
Nó càng chặt chẽ hơn, muốn siết lấy cự long kích thích quá, muốn bắn rồi .
- Mụ mụ...!Ah...! Quá chặt chẽ...!Thiên Nhi muốn bắn....!Ah....!!
- Ah....!Bắn đi.
...lắp đầy Tử cung....!Mụ mụ đi....!Ah....!Quá nhiều....!!!
Hoàng Thiên giật giật cự Long liền bắn ra lượng lớn Dương tinh vào tử cung nàng, lấp đầy thỏa mãn.
Rút ra Cự Long bóng loáng, nhìn nàng đang lên đỉnh mê ly tận hưởng cảm giác chưa một lần nào thỏa mãn như vậy.
Nàng cũng biết mình rất mạnh trong việc làm tình bởi nàng nghe "làng" đồn làm tình với người khác ra hai lần thì họ đã hết sức rồi.
Còn chả sâu đến tử cung nàng, như Hoàng Thiên còn lấp đầy tử cung nữa mà ? Quan trọng hơn nàng ra đến năm lần làm nàng không thỏa mãn sao được ? Chỉ trách tại sao chưa gặp Hoàng Thiên càng sớm càng tốt.
Đang tận hưởng thì đột nhiên thấy Thiên Long bế nàng ra khỏi đi đến giường đặt nàng xuống cười kêu nàng làm tư thế mẫu cẩu.
Nhược Lan cũng làm theo tư thế mẫu cẩu ngượng ngùng đỏ mặt mã khi thấy Cự Long còn rất cứng không mệt làm nàng hơi sợ và vừa tán thưởng khen ngợi nói.
- Thiên Nhi thật Mạnh ! Mụ mụ ra đến năm lần vẫn chưa làm Thiên Nhi mềm, mau chơi mụ mụ thế nào cũng được.
Hoàng Thiên cười rồi ngồi xuống hôn mông nàng khắp nơi rồi liếm làm nàng đê mê rên rỉ tiếp tục banh hai mông ra lộ ra Tiểu huyệt đang chảy Dương tinh ra và Cúc hoa Trắng Hồng nhịn không được hôn lên cúc hoa một cái rồi liếm đưa lưỡi vào trong, Nhược Lan cảm giác cúc hoa có người hôn liếm thì thấy hắn hôn liền nói.
(Nooooooo ! Main ngầu lòi của tuiiiii !!!!)
- Thiên Nhi đừng chỗ đó bẩn thỉu lắm không nên...!Ah....
- Chụt chụt choẹt choẹt Nàng không có gì là bẩn cả! Để Thiên Nhi lấy trinh tiết Cúc Hoa Mụ mụ nha ?
- ân
Nàng nghe hắn nói liền cảm động không thôi, gật đầu.
Nếu Tiểu huyệt không còn trinh tiết thì cho hắn Cúc hoa vậy ! Hoàng Thiên thấy nàng gật đầu, nhìn Cúc Hoa đã ướt đẫm liền đứng dậy, cầm Cự Long đặt giữa mông nàng.
Ngay miệng Cúc Hoa mà liền đẩy mạnh một cái, hơn hai phần ba đều thuận lợi vào thấy Cúc Hoa nàng chảy máu.
Càng hoả lực lên nhấp lút cán chiều dài cự Long làm nàng rên rỉ.........!
Hơn canh giờ sau, Hoàng Thiên bắn ra lượng lớn Dương tinh vào tử cung nàng.
Nơi đó vốn dĩ đang đầy lại đầy thêm, làm tử cung nàng dãn ra mới chứa đựng được nhưng vẫn không hết mặc dù bụng nàng đã to lớn như mang thai.
Nàng được hắn bắn vào lần thứ ba liền ngất thiếp đi thật sự quá giới hạn của nàng.
Ra đến mười lăm lần ! cả hai cùng nhau ôm ngủ thỏa mãn mà Cự Long vẫn còn trong Tiểu huyệt nàng.
...............
Sáng sớm hôm sau hắn thức dậy, lắc đầu ngao ngán nhìn bãi chiến trường bừa bãi từng toé mình gây ra.
Lại nhớ tới tối qua hắn lại thú tính tới cỡ nào.
Cả hai sau đó nhanh chóng ăn sáng, theo đoàn người lên đường.
Đoàn xe đi mất 3 ngày, giữa chừng có gặp yêu thú nhưng liền bị đập chết ngắc.
Ban ngày cả hai tình tứ liền làm lũ đực rựa xung quanh ghen tị nhưng chả mần ăn được gì.
Ban đêm thì hắn phải nai lưng ra phục vụ nhu cầu nhiều tới mức biến thái của nàng.
Mỗi sáng thức dậy là lưng lại ê ẩm.
"A~ Phải bảo nàng hạn chế lại thôi kẻo có ngày hắn tạch vì lão lực quá.
........3 day before.......
Từ đằng xa, Hoàng Thiên đã có thể thấy sừng sững một toà thành được xây bằng những khối đá to lớn.
Chiều cao của bức tường thành phải tới 50m.
Tên thương gia liên đứng trước mặt hai người mà hô to phấn khích ;
- Chào mừng các vị đã tới Praha - thủ đô cộng hòa Séc !
TÈN !!! Tẹn ten té tẹn ten té tẹn ten tén ! TÈN !!!!...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...