Tam Thiên Giới


- Aizzzz ! Chán chết !
Đứa chửi thề vừa rồi không ai khác ngoài Tùng.

Hắn cău có bực mình bước ra từ một căn biệt thự rìa ngoại ô.

Lạ ở chỗ căn biệt thự dù đèn đèn sáng trưng nhưng không có một tiếng động.

Lặng lẽ trong màn đêm, chỉ có tiếng gió sẽ lạnh của đầu đông thoảng qua làm lấy động vài cành lá xào xạc.
- Con mẹ nó ! Sao mà xui thế ?
Hắn tức giận đá vào đống lá khô vẹn đường
- Koonggggg !
Tùng vừa ôm cái chân của hắn mà chửi đổng mặc dù éo có thằng nào nghe cả.
- Tổ cha con m* mày ! Thằng mặt lone nào quét đống lá vào cái cọc sắt này ?
Và tất nhiên chả có thằng nào trả lời hắn cả.

Hắn bực dọc, miệng lẩm bẩm :
- Con mẹ nó ! Sáng nay mình bước chân trái xuống giường hay sao mà xui thế ? Hay là đạp phải shit chó nên mới gặp cái vận khí " may mắn " này ? Hoặc cũng có thể là do thằng tác giả hôm trước đi tập trung bị người yêu đá nên giận cá chém thớt, xả nỗi bực này mày lên mình ?
Tác :- Này nhớ ! Đường đường như ông đây mà lại bị đá ? Ta khinh ! Ta đây một thân tu hành 17 năm không vướng bụi trần, chưa gặp một nữ nhân nào.

Đến cả cái chạm tay ta cũng không màng thì đào đâu ra bạn gái mà để bị đá ? À tiện thể ta đây đẹp trai như thằng nhân vật chính này, ai là nữ tu có nhu cầu tìm đạo lữ thì hãy liên hệ với ta số điện thoại là 0123xyz...
" Này tác ơi là tác ! Ta có liêm sỉ không biết nơi có liêm sỉ không nữa ? "
Tùng nghĩ trong đầu mà không dám nói ra.

Hắn không biết rằng những gì hắn nghĩ ta đều biết bởi những gì hắn nghĩ là do ta nghĩ ra.
Để ta giải thích ! Chẳng là hắn vừa mới đột nhập vào căn biệt thự kia.

Sau khi dọn dẹp tên cho vay Âm Hạ Tiểu, Tùng bắt hắn khai ra nơi ở của đại ca hắn.

Hắn cam đoan 9/10 tên đại ca này là phó boss hoặc cũng có thể liên quan.

Ai ngờ hắn đoán đúng thật.
- Mẹ nó đến cả tên phó boss này cũng không biết tên boss ở đâu !
Còn số phận của bọn hắn tất nhiên là bị Tùng xử đẹp hết rồi ! Tùng hắn ta có tàn nhẫn quá á ? Nhầm rồi ! Thế ta hỏi mấy người, giữa việc giết một con muỗi đang hút máu mình và giết một con vật.

Cái nào có cảm giác tội lỗi hơn ? Đó là chưa kể tay bọn chúng đã nhúng chàm.

Hơn nữa trong lúc tra khảo tên phó boss, hắn liền khai ra.


Trong một lần đi qua quán gia của dì Lâm, liền sinh sắc ý mà trêu ghẹo, liền bị dì Lâm mắng.

Hắn ôm hận trong lòng, tìm cách lừa dì vậy tiền hắn mà chiếm đoạt dì.

" Chết là đáng ! Dám đánh chủ ý lên dì ta "
[ Giết 23 phàm nhân ! Nhận 23 % kinh nghiệm ]
[ Giết 1 Linh cảnh tam phẩm, nhận 10% kinh nghiệm ]
[ Tinh ! Chủ nhân lên cấp 7 ! Hệ thống tặng gói quà " Liên tục tăng cấp " ]
[ Kí chủ tăng lên linh cảnh thất phẩm ]
Nếu bạn nào chưa hiểu thì ta cùng ngược thời gian trở về quá khứ phút giây ta chạnh lòng...!ý lộn trở về thời gian mà Tùng sau khi gọi điện thoại xong cho Âm Hạ Tiểu.
" Trạng thái "
Tên : Lâm Đại Tùng
Tuổi : 19
Tài năng : Học giỏi, bậc thầy võ thuật
Danh hiệu : Nam thần
Tu vi : linh cảnh lục phẩm
Lực Chiến : 3692
Công pháp : không
Huyết mạch : bất tử nhân
Thê lữ 3
Nữ nhân : không
Thú sủng : không
Điểm : 32198526
- Vãi nhỉ ? Ê hệ thống ! Ta đọc trên yy hay có cái gì gọi là quà tân thủ cơ mà ? Ta có không ?
| Chủ nhân có một gói quà tân thủ nhưng mà tại chủ nhân không hỏi nên hệ thống không báo cáo |
- Thế à ? Thế thì mở nhanh cho ta đi !
[ Nhận được biến thể kim loại x 1, thần nhãn nâng cấp lên thành thánh nhãn ]
- Nâng cấp lên nhánh nhãn ?
| Chính xác ! |
- Nâng cấp.....
Hắn chưa khỏi xong thì đột nhiên mắt trái của lại lên cơn đau dữ dội.

Từ từ khoảng 10 phút sau cơn đau đã dứt.
[ Hệ thống xác nhận ! Thần nhãn lên cấp Thánh nhãn thành công ! Kí chủ có thể sử dụng ]
" Thánh nhãn "
Tên : Lâm Đại Tùng

Cấp 6
Tuổi : 19
Sức mạnh : 3692
Nhanh nhẹn : 3.200
Thể lực : 5000
Linh lực : 2.950
Tài năng : Học giỏi, bậc thầy Võ Thuật
Tu vi : Linh cảnh lục phẩm
Công pháp : không
Thê lữ : 3
Nữ nhân : không
Thú sủng : không
Điểm : 32198526
- Đúng là lên cấp có khác ! Nhìn ra nhiều thứ không có như trước đây ! Mà khoan ! Cái cấp 6 kia là sao ?
| Đó là cấp độ của kí chủ hiện tại.

Kí chủ chỉ có thể làm nhiệm vụ để tăng tu vi, không thể dùng cách nào khác.

1 cấp độ tương ứng với một khoảng tu vi |
Và bây giờ hắn đang kiểm tra phần quà
Phẩm chất : Thượng phẩm thần khí
Linh Quang thần súng : một kiện vũ khí được mô phỏng dựa trên Linh Quang thần cơ.
Số mảnh hiện tại có : 1
Số mảnh cần để có hoàn chỉnh : 99
Phẩm chất : Trung phẩm huyền khí
Biến thể kim loại : dựa trên tưởng tượng của kí chủ mà tạo ra một vật thể.

Có thể là vũ khí có thể là bất cứ thứ gì khác, tùy vào tưởng tượng của kí chủ mà đồ vật có phẩm chất ra sao.
- Khoan ! Cái mảnh Linh quan thần súng kia tại sao chỉ có cái này là bản thiết kế ? Mà thôi kệ cũng không sao để sau tính vậy.
Hướng nhà lão Giỏi, Tùng bước đi.

Đến trước căn nhà, hắn còn chưa bấm chuông thì đã có tiếng nói vang lên
- Vào trong !
Hắn hiện tại đang ngồi dưới tầng hầm, đối diện với hắn là một người trung niên, bên cạnh là lão Giỏi
- Chào cậu !_Người trung niên lên tiếng.
- Tôi là Dương Chí Tài, con trai ông ấy !

- À !
Hắn vỡ lẽ, thảo nào giống lão già đáng ghét kia.

Sau một hồi chuyện trò, Tùng vỡ lẽ rằng Ông Tài mới là chỉ huy vụ án Huyết Long này.
- Bọn chúng dùng một loại đan gì đó để tăng cảnh giới.

Nhưng mỗi người chỉ có thể nuốt một số lượng nhất định.

Theo nguồn tin tuyệt mật từ trụ sở, tên boss này từ vi có thể lên tới linh cảnh đại viên mãn chút nữa là đột phá Sĩ cấp.
- Nghe giống cắn thuốc nhỉ ?_ Tùng lẩm bẩm.
Sau một hồi, " bằng cách " nào đó hắn nói rằng đã tìm được tên phó boss còn lại nhưng tên này cũng bị giết.
- Ngươi nghĩ rằng tên boss này hiện tại ở đâu ?_ Lão Giỏi lên tiếng.
- Cháu không chắc, nhưng có lẽ hắn và vụ án mạng ở trường đại học xyz là có liên quan.
- Đại học xyz !?!_ Cả hai người đều thất kinh.
- Có chuyện gì vậy ạ ?
- À không ! Chỉ là cháu gái ta đánh hơi được gì đó, nằng nặc đòi nhập học ở đấy mà không nói lý do.
- Cháu gái ngài ?_ Tùng tò mò.
- Nó từ bé đã được tu luyện, năm nay xuất quan tu vi đã là Linh cảnh nhị phẩm.

À ! nhâc đến tu vi, ngươi hiện tại cảnh giới gì
- Linh cảnh nhị phẩm.
Cả hai lại chấn kinh một lần nữa.
- Có chuyện gì sao ?
Tùng ngây thơ hỏi, hắn cố tình nói sai để ra dáng điệu thấp.
- À không ! Chỉ là không nghĩ ngươi thức tỉnh sớm vậy, lại là đến nhị phẩm rồi.
Chuyện trò quá loa rồi hắn xin đi về.

Hắn về nhà, cũng giải thích dăm ba câu rồi đi ngủ.

Sáng mai lại có tiết.
............................................
- Lại nữa à ?
- Vụ thứ hai rồi đó !
- Máu mẹ khiếp quá !
- Ai báo cảnh sát chưa ?
- Lại là một mĩ nữ !
Tùng sáng nay đến trường, cảm giác là mình đi sớm hay sao mà trường vắng thế ? Cảm nhận sự huyên náo từ phòng thể chất.

Hắn tiến tới....! khuôn mặt tối sầm lại, lao đến :
- Này ! Cậu là ai ?_ Một thanh niên vừa bị Tùng xô phải.
- Tôi có liên quan đến cảnh sát !_ vẫn như lần trước hắn trả lời.
Hắn rút một cái găng tay trắng chôm từ trụ sở.


Hắn lật cổ cô gái lên.

Dùng ngón tay chạm vào vũng máu.

Làm việc nhập tâm đến nỗi không để ý rằng có hai đôi mắt cực kỳ chú ý đến hắn.

" Cách thức hoàn toàn giống với vụ trước "
- Máu chưa khô, vẫn còn hơi ấm.

Trong thời tiết này chắc chắn nạn nhân chết chưa được năm phút.

Hung thủ còn ở gần đây.
Hắn nói nhỏ nhưng đủ cho tất cả mọi người nghe.

Mọi người xì xào bàn tán.

- Đã có ai báo cảnh sát chưa !
Một số người trong đám đông gật đầu.

Hắn quay lại nhìn về phía cái xác.

Đó là một gương mặt không xa lạ dù chỉ mới gặp hắn một lần.
- Hồ Vỹ Ánh ?_ hắn lẩm bẩm
..............................
Phía ngoài cổng, hiệu trưởng đang đối phó với phóng viên.

Nom khá là khổ sở.

Liên tục các câu hỏi được đặt ra.
- Hiệu trưởng ! Ngài suy nghĩ thế nào về hai vụ án ?
- Nghe nói họ đều là những người xinh đẹp tham gia vào văn nghệ 20/11 ?
- Ngài có suy nghĩ ai là hung thủ không ?
- Ngài có định dừng lễ này không ?
-.....
- Chúng tôi sẽ vẫn tiếp tục !
Hiệu trưởng Đặng Văn Ngữ chỉ nói một câu rồi lui vào.

Để lại đằng sau là tiếng là ó của phóng viên và phụ huynh.

Trở về phòng hiệu trưởng, Văn Ngữ nhếch môi lên.

Một nụ cười bí ẩn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui