Tam Thái Tử

Thổ Thần nắm chặt hai tay, một cỗ khí tức khủng bố từ trên người phát ra.

- Cấp Chúa Tể, là cấp Chúa Tể thực sự. Trời ơi, bọn họ làm thế nào vậy?
Sắc mặt Hùng Bá Thiên đầy vẻ kinh hãi.

- Không nhìn ra, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ta căn bản sẽ không tin.
Sinh Mệnh chi tổ cũng đầy vẻ chấn kinh. Loại chuyện phá vỡ nhận thức này khiến mọi người đều rung động.

Biến hóa của Thổ Thần khiến Chúa tể Hắc Ám và Chúa tể Quang Minh cũng kinh ngạc không thôi, công kích vốn kín kẽ xuất hiện một khe hở.

Đạo Nhân Bất Tử đột nhiên bộc phát, trong nháy mắt dùng đại thần thông mở ra không gian bị cầm cố, sau đó đưa Nặc Á và đám người Lý Lân vào trong khe hở, tiếp đó lại điên cuồng ra tay ngăn cản hai cường giả cấp Chúa Tể.

- Khốn kiếp!
Chúa tể Quang Minh tức giận, không ngờ cơ hội chỉ thoáng qua như thế lại bị đối phương bắt được, dẫn tới mấy kẻ cầm chắc cái chết hoàn toàn tẩu thoát.

Sắc mặt Chúa tể Hắc Ám cũng âm trầm bất định. Đạo Nhân Bất Tử thực quá khó dây, cho dù sử dụng thủ đoạn cấm kỵ cũng không thể giải quyết trong thời gian ngắn. Hơn nữa đoạn thời gian này đủ để đám người Lý Lân chạy sâu vào trong hỗn độn, một khi chạy khỏi phạm vi thần thức, có muốn truy tìm cũng khó.

Hai nơi giao chiến nhanh chóng hợp lại, Đạo Nhân Bất Tử liên kết với Thổ Thần chống lại công kích của ba vị Chúa tể. Nhưng đối mặt với ba vị cường giả cấp Chúa Tể lâu đời, Đạo Nhân Bất Tử và Thổ Thần luôn bị áp chế, tình huống có phần không ổn.

Năm vị cấp Chúa Tể đại chiến khiến hỗn độn tan vỡ, vạn dặm quanh đó, tất cả sinh linh Thương Long đại lục chưa kịp rời đi hoàn toàn bị đánh tan do hỗn độn phong bạo khủng bố. Kết quả như thế khiến những cường giả khác kinh khủng rời đi, rất nhanh phạm vi trăm vạn dặm nơi này không còn một người.

Ở một nơi khác, Lý Lân điều khiển Nặc Á tốc độ kinh người. Tiến về phía trước, cảm giác không tốt luôn bao phủ Lý Lân dần dần giảm đi. Sau khi chạy ra ngoài trăm vạn dặm, loại cảm giác này cuối cùng cũng biến mất.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, hơi nhũn người ngồi trên mặt đất.

- Không ngờ lần này lại hung hiểm đến thế, cũng may sáu thần hợp nhất quả thực đạt đến cấp Chúa Tể, nếu không chúng ta khẳng định sẽ bị tiêu diệt, bản nguyên thế gới cũng sẽ rơi vào tay Chúa tể Vực ngoại.
Trong lòng mọi người trầm trọng, bọn họ là chạy trốn được, còn lại Đạo Nhân Bất Tử và sáu thần đối kháng ba vị Chúa tể. Bên mình ở vào hạ phong, khiến mọi người lo lắng không thôi.


- Lý Lân, chúng ta giờ đi đâu? Lẽ nào chạy loạn không mục đích trong hỗn độn sao?
Sinh Mệnh chi tổ trầm giọng nói.

- Vậy những thế lực rời khỏi Thương Long đại lục thì sao? Lẽ nào bọn họ có chỗ đi sao?
Lý Lân nghĩ tới các thế lực rời khỏi Thương Long đại lục. Trong đó đại bộ phận sau khi rời khỏi thế giới này liền điều khiển chí bảo thời không biến mất không thấy.

- Chúng ta đi Vạn Giới đảo đi, nơi đó là một nơi đặc thù trong hỗn độn. Pháp tắc không gian ở đó gấp khúc, sản sinh ra rất nhiều rất nhiều tiểu thế giới. Những tiểu thế giới này tuy thời gian tồn tại không dài, chỉ từ mấy trăm đến mấy nghìn năm, nhưng thế giới xuất hiện rất nhiều, chỉ cần kịp thời rời đi, sinh tồn không phải chuyện khó. Lúc đầu vạn tộc thượng cổ bị Nhân tộc của Thương Long đại lục ép rời đi đã từng sinh tồn ở Vạn Giới đảo.
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói.

- Thiên đế, ngươi biết Vạn Giới đảo ở đâu không?
Lý Lân trầm giọng hỏi. Hắn rất buồn bực, vì hắn nỗ lực tu luyện cho đến thời khắc cuối cùng thiên địa tan vỡ, những thứ mang tính thường thức trong các cường giả hắn đều không biết. Cũng may bên người có không ít cường giả, nếu không Lý Lân thực có chút luống cuống.

- Đương nhiên biết, ta có thần dẫn của Vạn Giới đảo!
Nói rồi Thiên đế Đại Tần lấy ra từ trong cơ thể một đạo hồn lực mơ hồ, phần hồn lực này được Thiên đế Đại Tần điều khiển hóa thành một lệnh bài vàng kim, người nắm lệnh bài trong tay tự nhiên sẽ biết phương hướng tiến tới.

- Thật thần kỳ, đây là dùng linh hồn chế tạo?
Lý Lân tò mò hỏi.

- Không sai. Sinh linh sống ở một nơi, trong cơ thể tất sẽ sản sinh hồn lực chỉ thuộc về nơi đó. Chỉ cần dùng bí pháp dung hợp những hồn lực này, sẽ có thể sinh ra liên hệ với nơi sản sinh hồn lực. Căn cứ loại liên hệ này xác định phương hướng tuyệt đối không xảy ra vấn đề gì.
Thiên đế Đại Tần giải thích. Cũng chính vì loại thủ đoạn dẫn đường này mà cường giả Vực ngoại có phương hướng chuẩn xác trong hỗn độn, lần lượt tiến đến Thương Long đại lục.

Lý Lân hiểu rõ, loại phương pháp này không phải bất cứ ai cũng có thể sử dụng, dù sao có thể tùy ý rút lấy hồn lực tán loạn thì ít nhất cũng là cường giả Thần cấp trở lên. Hơn nữa còn phải ở nơi đó một đoạn thời gian.

- Có thể truyền cho ta loại phương pháp này không?
Lý Lân nghĩ đến kiếp trước của mình. Nếu có thể thu được loại thủ đoạn này, có lẽ sẽ có thể tìm được đường về Trái Đất.


Thiên đế Đại Tần gật đầu, đây không phải bí pháp gì thần bí, rất nhiều cường giả đều biết. Thiên đế Đại Tần đưa nó vào thức hải của Lý Lân, bản thân xếp bằng chìm vào tu luyện. Hiện giờ bản nguyên thế giới đang khôi phục lại trên người Lý Lân. Chỉ cần bọn họ ở bên Lý Lân liền có thể cảm nhận được pháp tắc thế giới hoàn chỉnh. Cơ hội quý báu như thế mọi người tự nhiên coi trọng, cho dù Nguyên Tố chi tổ hô đánh hô giết với Lý Lân cũng thành thực xếp bằng chăm chỉ tu luyện cách Lý Lân không xa.

Lý Lân lợi dụng bí pháp vừa thu được rút ra hồn lực tán loạn, lại thực sự ngưng tụ ra thần dẫn của Trái Đất, cảm thụ được chỉ dẫn huyết mạch tương liên trên đó, Lý Lân không nhịn được kích động.

- Có thể về nhà rồi, không ngờ Lý Lân ta còn có thể có ngày trở về.
Năm đó chuyện trên Trái Đất không thể không nói là tiếc nuối của Lý Lân, chỉ là hiện giờ quay lại có phải cũng là là vật còn người mất?

Sinh Mệnh chi tổ ngạc nhiên nhìn thần dẫn trong tay Lý Lân, hơi khó hiểu nói:
- Chàng từng đi qua thế giới khác?

- Từng đi, nơi đó là một chỗ kỳ dị, không có nguyên khí thiên địa, nhưng lại sản sinh ra một loại văn minh khác.
Lý Lân vô cùng hoài niệm nói. Nếu thời gian ở Thương Long đại lục và Trái Đất như nhau, bản thân xuyên việt rời đi cũng đã mười mấy năm thời gian. Nếu có thể trở về, có lẽ có thể gặp lại cố nhân!

- Thế giới không có nguyên khí thiên địa?
Sinh Mệnh chi tổ ngạc nhiên.

- Thế giới ngươi nói thực thú vị, đáng tiếc trong tay ta chỉ có thần dẫn đi Chí Tôn Thiên.
Hùng Bá Thiên đứng dậy, trong tay cầm một đạo thần dẫn, nhưng đạo thần dẫn này mạnh mẽ hơn thần dẫn Trái Đất trong tay Lý Lân nhiều. Xem ra thế giới khác nhau, sinh ra thần dẫn cũng khác biệt rất lớn.

- Có thể tặng thần dẫn này cho ta không, tương lai nếu có cơ hội, ta muốn đi Chí Tôn Thiên xem một chuyến!
Trong mắt Lý Lân lóe lên lệ mang.

- Đương nhiên có thể!
Thứ này với Hùng Bá Thiên cũng không coi là gì, tặng cho Lý Lân cũng có thể chôn xuống một phần nhân quả.


Trong hỗn độn không có quá nhiều khái niệm về thời gian. Lý Lân chỉ biết đã bay rất xa. Dựa theo cách nói của Thiên đế Đại Tần, bọn họ cách Vạn Giới đảo không còn xa nữa.

Đúng lúc mọi người buông lỏng tâm thần, thân thể Lý Lân lại căng ra, đột nhiên cảm thấy lạnh buốt sống lưng.

- Không tốt, có chí cường giả khóa chặt chúng ta.
Lý Lân sắc mặt đại biến, nhanh chóng điều khiển Nặc Á quay lại.

- Cái gì? Làm sao có thể!
Tất cả mọi người biến sắc, Cường giả cấp Chúa Tể lúc nào lại tràn lan như thế. Huống hồ Vạn Giới đảo này là nơi sinh linh Thương Long đại lục rời đi lựa chọn đầu tiên, nếu thực xuất hiện một cường giả cấp Chúa Tể đối địch, vậy đối với cả Vạn Giới đảo mà nói là một trường tai nạn.

- Không lầm đâu, ta cảm giác giống như lúc trước, người này là kẻ địch, hắn đuổi tới rồi!
Sắc mặt Lý Lân cực kỳ âm trầm.

- Giờ phải làm sao?
Đám người Sinh Mệnh chi tổ hơi luống cuống.

- Chúng ta chia nhau rời đi! Mục tiêu của cường giả cấp Chúa Tể cấp kia là ta!
Lý Lân trầm giọng nói, trong lòng lại buồn bực muốn chết. Từ khi Thương Long đại lục tan vỡ, lực lượng của bản nguyên thế giới giống như đèn tín hiệu, cho dù có che thế nào cũng có ánh sáng lộ ra, sau đó dẫn kẻ địch tìm tới.

- Nhưng như vậy chàng sẽ chết.
Sinh Mệnh chi tổ biến sắc.

- Không có thời gian lo lắng những thứ này. Chết một mình ta còn hơn là mọi người đều chết. Huống hồ ta có bản nguyên thế giới, chưa chắc sẽ chết thật. Nặc Á đã không chịu được bất cứ chiến đấu nào nữa, nếu không sẽ thực sự bị hủy diệt.
Lý Lân trầm giọng nói.

Các cường giả im lặng, vì Lý Lân nói đúng. Tất cả bọn họ liên thủ cũng không chịu được một kích của cường giả cấp Chúa Tể. Lúc này chia ra không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.

- Mọi người bảo trọng, Nặc Á nhờ vào mọi người!
Lý Lân nhìn kỹ Sinh Mệnh chi tổ và Nguyên Tố chi tổ một chút, rồi xông ra khỏi Nặc Á, bay về một phía khác. Lực lượng bản nguyên thế giới khởi động, Lý Lân hóa thành lưu quang biến mất không thấy.

Nơi xa xôi, thời không gấp khúc, từng tiểu thế giới sinh ra trôi đi tứ phương, màu sắc mỹ lệ giống như bong bóng xà phòng. Ngoài những tiểu thế giới mới sinh ra có gần trăm tiểu thế giới tan vỡ, những tiểu thế giới này cái nào cũng đều huyết sát chi khí xung thiên, hiển nhiên chết rất nhiều sinh linh. Dưới vô tận thi cốt còn có thần quang lấp loáng, đó là mảnh vỡ chí bảo thời không. Trên những thế giới tàn phá này, một nam tử phát tán ra khí tức u ám, lăng không đứng đó.


Đôi mắt nhìn xuyên qua hư không, nhìn thấy Nặc Á, càng thấy được Lý Lân mang theo bản nguyên thế giới chạy trốn. Lúc này Nặc Á cũng đã quay đầu, chạy về phía hoàn toàn ngược với Lý Lân.

- Hả? Vậy mà có thể phát hiện ra ta?
Thanh niên thần bí lộ vẻ khó hiểu. Hắn muốn phá hủy Nặc Á trước, sau đó lại đi truy sát Lý Lân. Nhưng trong nháy mắt hắn động thân, lại phát hiện tốc độ của Lý Lân tăng vọt, đã tiếp cận cấp Chúa Tể nhanh chóng đào vong. Nếu hắn bỏ thời gian đi xử lý Nặc Á, tất sẽ bị Lý Lân chạy khỏi tầm cảm ứng. Vậy hắn chờ đợi ở chỗ này bao lâu đâu còn ý nghĩa gì nữa.

- Coi như các ngươi may mắn!
Cường giả cấp Chúa Tể này, đột nhiên đứng dậy, xông về phía Lý Lân.

Ở phía kia, rời xa Vạn Giới đảo mọi người trên Nặc Á thở phào nhẹ nhõm.

- Cường giả cấp Chúa Tể kia đi truy sát Lý Lân rồi, ta mơ hồ có thể cảm thụ được loại khí tức đó.
Sinh Mệnh chi tổ mở miệng, trên mặt hiện lên vẻ đau thương.

- Tên kia sẽ không dễ chết như vậy, đây không phải tỷ nói sao?
Nguyên Tố Chi Tổ không biết làm sao an ủi nàng, chỉ có thể dùng lời của chính Sinh Mệnh Chi Tổ để nói lại.

- Hiện giờ chàng đang bị cấp Chúa Tể cấp truy sát, một khi bị đuổi kịp, tất sẽ hữu tử vô sinh. Muội muội, tỷ muốn đi tìm chàng.
Sinh Mệnh chi tổ kiên định nói.

- Đuổi không kịp đâu, hắn đã thiêu đốt lực lượng bản nguyên thế giới, tốc độ không kém hơn cấp Chúa Tể, chúng ta cho dù dốc toàn lực cũng đuổi không kịp. Hơn nữa chúng ta cũng không biết hắn chạy đi đâu.
Nguyên Tố chi tổ thần sắc phức tạp nói.

- Không, trong tay Lý Lân có được thần dẫn Trái Đất kiếp trước của chàng, cùng thần dẫn Chí Tôn Thiên. Nếu chàng có thể chạy thoát, tất nhiên sẽ đi hai nơi này trước.
Sinh Mệnh chi tổ trầm giọng nói.

- Ngươi cảm thấy hắn sẽ đi nơi nào?
Thiên đế Đại Tần trầm giọng hỏi.

- Ta cũng không biết, hai địa phương này đều có khả năng như nhau. Nhưng có lẽ chúng ta nên đi Trái Đất trước, nơi đó là cố hương của Lý Lân, cho dù Lý Lân hiện tại lựa chọn phương hướng nào, tương lai nhất định cũng sẽ tới Trái Đất, chúng ta đi trước chờ chàng.
Sinh Mệnh chi tổ nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận