Tam Thái Tử

- Không… không thể nào! Ta đã… A… khốn kiếp, ta phải giết ngươi!

Nguyên tố chi tổ tý nữa đã hỏng mất, lần thức tỉnh hoàn toàn này quá bất ngờ, chưa từng dung hợp ký ức của chúng nữ, tự nhiên không biết được Tần Tuyết Linh đã làm vợ của Lý Lân, lại còn thai nghén một thần thai.

- Có thể truyền âm trong hỗn độn, đứa trẻ của nguyên tố nữ thần quả thật không đơn giản.
Chu Tước đại đế sắc mặt trầm ngâm, nói ra lời thiếu chút nữa khiến nguyên tố chi tổ bạo nộ ngất đi.

Ông ——!

Lực lượng Ngũ hành cuồn cuộn, nguyên tố chi tổ lại có ý đồ lợi dụng lực lượng ngũ hành bản nguyên luyện hóa sinh mạng nhỏ bên trong cơ thể chân thân của thần nữ.

- Mẹ, mẹ muốn giết con sao?

Âm thanh non nớt lại vang lên, khiến cho nguyên tố chi tổ theo bản năng dừng lại, trong đôi mắt đẹp kia hiện lên một chút do dự lẫn phức tạp.

- Con thật đáng thương, ba mẹ đánh nhau, con như cá nằm trên thớt. Đại nương, ca ca, tỷ tỷ, mọi người nhanh tới cứu con!

Âm thanh tội nghiệp truyền ra, khiến cho mặt nguyên tố chi tổ đỏ bừng, mắt hướng về phía Lý Lân. Theo hiểu biết của nàng đương nhiên nhận định Lý Lân chính là cha của đứa bé. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Lý Lân tuyệt đối sẽ bị nguyên tố chi tổ ăn tươi nuốt sống, sau đó vĩnh viễn vứt bỏ ở ngoài luân hồi.

Một tiếng đại nương khiến cho sinh mệnh chi tổ mặt đỏ bừng, nàng đương nhiên biết được sự tồn tại của Tần Tuyết Linh, đồng thời mơ hồ biết được có thêm một tiểu sinh linh, này chính là nguyên nhân khiến nàng không có khả năng chấp nhận Lý Lân.

- Ai dám giết đệ đệ của ta, ma vương mạnh nhất này?

Một giọng trẻ con truyền đến, một đồng tử tầm năm sáu tuổi từ bên trong hỗn độn đi ra, tướng mạo mặc dù lanh lợi đáng yêu nhưng xung quanh tỏa ra hơi thở cực kỳ khủng bố.

- Hi hi, ta sớm biết được sự tồn tại của đệ, đệ thật là nghịch ngợm, nhiều năm như vậy vẫn chưa chịu ra. Bây giờ gây phiền toái còn muốn chúng ta giúp đỡ.
Thần quang rực rỡ từ một bên truyền lại, một tiểu nữ đồng tử phấn điêu ngọc mài từ trong hư không đi ra.

- Thiên Thiên, Băng Băng! Sao các con lại đến đây?
Sinh mệnh chi tổ biến sắc, vươn tay xuất ra một dải tơ lụa muốn bắt lấy hai đứa trẻ làm người khác đau đầu.

Vèo ——!

Ma khí chớp động, dải tơ lụa của sinh mệnh chi tổ đã bắt được một khoảng không, tiểu tử kia vậy mà cực kỳ trơn trượt, đã thoát khỏi.

- Mẫu thân đại nhân đợi chút, con trai người vẫn còn một việc quan trọng cần làm!

- Hi hi, mẹ, Băng Băng rất nhớ người, nhưng bây giờ vẫn chưa thể tới bên mẹ. Cha đang gặp rắc rối lớn, chúng con phải giúp cha.
Trên người Băng Băng hiện lên thần hoa, cả người nhẹ nhàng bay đến bên cạnh Lý Lân.

Ông ——!

Một luồng kim quang từ trong bụng của nguyên tố chi tổ bay ra, hóa thành một hình dạng mơ hồ của trẻ sơ sinh.


- Đây là hỗn độn sao? Sao lại không có gì cả, thật khó nhìn!
Đứa trẻ mới sinh bay lơ lửng, mắt to đen láy tò mò đánh giá xung quanh.

- Đừng nói nhảm nữa, lải nhải nữa cha có thể bị giết mất!
Thiên Thiên ra vẻ cụ non nói. Trên người phát ra một luồng ma khí bản nguyên nhất, đồng thời trên người Băng Băng phát ra thần lực bản nguyên nhất. Sau đó hai đạo bản nguyên Thần Ma hợp lại thành một nhập vào cơ thể của đứa trẻ mới sinh.

- Ta thật không may, còn chưa sinh ra đã phải làm việc cho cha.
Đứa trẻ mới sinh oán niệm, nhưng sau khi hai luồng lực lượng Thần Ma nhập vào cơ thể nó không những khiến đứa trẻ đầy căng mà bạo nổ, ngược lại hóa thành một lực lượng mờ tối mù mịt.

- Sinh mệnh chi tổ, chẳng lẽ ngươi cũng cùng người này.....
Sắc mặt Hùng Bá Thiên tái đi, ánh mắt nhìn về phía Lý Lân càng thêm tò mò. Bọn họ là hai nữ thần mạnh nhất cùng thời với gã, lại cùng bị một người nam nhân nắm trong tay, nếu nói người nam nhân đó là người thường thì đánh chết gã cũng không tin.

- Bọn chúng muốn làm gì?
Đại Đế Chu Tước trầm giọng hỏi. Mượn lực lượng Chu Tước kỳ khôi phục thân thể, Đại Đế Chu Tước chau mày. Hắn đối với chuyện nữ thần thượng cổ lập gia đình sinh con thì không có hứng thú, hắn chỉ muốn lập tức giết chết thiên địa, dọn sạch chướng ngại lớn nhất để thiên địa niết bàn.

- Bọn chúng đang dung hợp lực lượng Thần Ma, chỉ là sau thái cổ, Vu tộc đã biến mất hoàn toàn, người có thể sử dụng loại vu lực này càng ngày càng ít.

Hùng Bá Thiên cảm thán nói, thái cổ sơ kỳ, Vu tộc cường thịnh một thời, thể thuật trong tộc kinh người, thân thể khủng bố quét ngang thiên hạ, khiến mọi người biến sắc. Về phần vì sao Vu tộc diệt vong, không có tư liệu lịch sử thống nhất ghi lại, giống như Vu tộc cao cao tại thượng, cường thịnh cả một thời kỳ đột nhiên tiêu biến, chỉ lưu lại một bộ phận huyết mạch, sau này trở thành hai tộc Thần, Ma.

Ánh mắt nguyên tố chi tổ cực kỳ phức tạp. Đến bây giờ, nàng đối với chuyện mình đang mang thai sắp sinh vẫn có chút không tiếp thu nổi.


Thần niệm chìm vào chỗ sâu trong thức hải, ở nơi đó có năm thần hồn bị giam cầm.

- Nguyên tố chi tổ muốn giết thì giết đi, vì sao còn giam giữ chúng ta!
Lạc Khuynh Thành lớn tiếng nói.

- Người phá hoại thân thể băng thanh ngọc khiết của thần nữ là ngươi đi!
Nguyên tố chi tổ không để ý đến Lạc Khuynh Thành lớn tiếng, mà lại lạnh lùng nhìn Tần Tuyết Linh bình tĩnh nhất.

Khí tức trên thân Tần Tuyết Linh vừa động, đột nhiên đứng dậy, xiềng xích trên người vang lên một trận rào rào.

- Ngươi đã làm gì hài tử của ta?
Tần Tuyết Linh giống như hổ mẹ nổi giận, đứa nhỏ là của một mình nàng, nếu nguyên tố chi tổ gây bất lợi với nó, nàng không tiếc ngọc đá cùng vỡ. Nàng khác với bốn người Thanh Vi công chúa, tàn hồn của nguyên tố chi tổ bên trong nàng tiến vào luân hồi tu bổ hồn thể sớm nhất, thậm chí còn lấy chuyển thế thời thượng cổ trở thành cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh phong. Hơn nữa, hiện tại sau khi nguyên tố chi tổ dung hợp cũng lấy thân thể của nàng làm chủ, rất nhiều bí mật trong thân thể nàng, nguyên tố chi tổ căn bản không rõ ràng lắm.

- Ta muốn biết, phụ thân của đứa nhỏ là cái dạng người gì? Dáng vẻ bên ngoài của nam nhân này rất kỳ quái, rõ ràng không phải là chân thân của hắn.
Vẻ mặt nguyên tố chi tổ bình tĩnh, giống như không hề tức giận, nhưng lời nói của nàng lại khiến người ta coi trọng, muốn nói ra bí mật trong đáy lòng.

- Ta sẽ không nói cho ngươi biết, bởi vì ngươi sẽ gây bất lợi đối với hắn.
Tần Tuyết Linh không chút nghĩ ngợi, cự tuyệt nói.

- Ta và ngươi vốn là một thể, vì sao ngươi lại bài xích ta đến vậy?
Sắc mặt nguyên tố chi tổ trầm xuống, không vui hỏi.

- Ta không phải ngươi, ta chính là ta! Ta không muốn trở thành một thạch nữ lãnh khốc vô tình. Ta có gia đình của ta, có người ta yêu! Vì những thứ này, ta nguyện buông tha cho tất cả, mà ngươi lại muốn gạt bỏ tất cả!
Tần Tuyết Linh lớn tiếng nói. Mỗi người đều có mục tiêu để mình kiên trì theo đuổi tới cùng, nguyên tố chi tổ chính là một nữ cường nhân, truy cầu thực lực cao nhất, lập chí trở thành Chúa Tể Giả bất hủ bất diệt của một phương. Mà Tần Tuyết Linh lại hoàn toàn ngược lại, nàng là hướng tới cuộc sống đơn giản yên tĩnh, có người yêu làm bạn, có đứa nhỏ dưới gối hầu hạ, như vậy đã cảm thấy mãn nguyện.


- Hồ đồ, ngu xuẩn, thiên địa đã sắp hủy diệt, còn có cái gì bất tử trường sinh. Chỉ có vượt ra ngoài, đạt tới cảnh giới Chúa Tể cao nhất, mới có thể có thân thể bất tử bất diệt chân chính, mới có thể truy tìm đại thế giới thực sự.
Nguyên tố chi tổ trầm giọng nói. Đối với ngũ nữ trước mắt, nàng cũng từng muốn giết hết để dung hợp, giúp thần hồn bản thân đạt tới trạng thái viên mãn nhất. Đáng tiếc, sự tình này nhìn như đơn giản nhưng hết lần này tới lần khác nàng làm không được. Có lẽ là do ngũ nữ kế thừa hồn lực nguyên tố chi tổ ngang nhau, thần hồn hội tụ, sinh trưởng ở trong cơ thể ngũ nữ nên không thể gạt bỏ bất kỳ một người nào, bởi vì một người hỏng mất, nàng cũng sẽ hỏng theo. Về phần nguyên nhân, bản thân nguyên tố chi tổ cũng không rõ lắm. Sinh mệnh là thần bí, tràn ngập những điều chưa biết, cho dù là sinh mệnh chi tổ lĩnh ngộ sinh mệnh bản nguyên cũng không dám cam đoan có thể hiểu hết toàn bộ sự huyền bí của sinh mệnh.

- Đạo bất đồng, không cùng chí hướng, còn nữa, nếu ngươi dám đả thương đứa nhỏ của ta, ta sẽ khiến ngươi trả một cái giá lớn gấp nhiều lần.
Trong hai mắt Tần Tuyết Linh tràn đầy vẻ quyết liệt.

- Chúng ta cùng nàng tiến cùng nàng lùi.
Thanh Vi công chúa tiếp lời, Lâm Vãn Tình, Lạc Khuynh Thành, Lý Yên Nhiên cũng đồng thời kiên định gật đầu.

Trên mặt nguyên tố chi tổ hiện lên một chút tức giận, trầm giọng nói:
- Các ngươi, những nữ nhân ngu xuẩn này, thiên hạ thế gian này không thể tin tưởng nhất chính là..... nam nhân. Ta muốn nhìn xem, ngươi lựa chọn dạng nam nhân gì, dám khinh nhờn chân thân thần nữ, hắn đã định sẵn kết cục chết không có chỗ chôn.
Nguyên tố chi tổ phẫn nộ rời khỏi không gian thức hải, sau khi trở ra nàng thấy được một màn kinh động.

Vu lực giống như vô cùng vô tận tiến vào trong cơ thể Lý Lân, làm cho chân khí trong cơ thể có phản ứng, chân khí của Đế Thi vốn đang từ từ chậm rãi di chuyển đột nhiên nhanh chóng tăng tốc giống như hăng máu gà. Một luồng khí tức kinh khủng từ trong Đế Thi cuộn trào ra.

Lý Lân vốn đang nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở to, trong đôi mắt tràn đầy hàn ý.

- Kiến càng lay cây, muốn chết!

Thanh âm lạnh lùng vang lên, người lên tiếng vậy mà không phải Lý Lân, mà là Thiên đạo đoạt xá nhập vào.

- Thiên đạo, cái tên xấu xa nhà ngươi, mau ra khỏi cơ thể phụ thân ta.
Đứa nhỏ hư ảo nói. Khoảng cách gần như thế, nó lại không hề sợ hãi, không thể không nói, thiên phú dị bẩm này làm cho người ta hâm mộ không ngừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận