Tam Thái Tử

Đối mặt với sự cự tuyệt của Lý Lân, hai đại cường giả Thần Ma sắc mặt có chút khó coi.

- Hì hì, phụ thân, đây chính là hai cường giả cấp Chí Tôn chuẩn, loại tay chân miễn phí này sao lại muốn cự tuyệt.
Con ngươi như bảo thạch của Băng Băng ánh lên tia giảo hoạt.

Lý Lân trừng mắt nhìn nữ nhi một cái, nói:
- Đây chỉ là hai cường giả thôi sao? Đây chính là hai đại chủng tộc Thần Ma. Hai tiểu quỷ các con không cần ai chống lưng cũng đã muốn lật trời rồi, nếu là có thêm hai cường giả cấp Chí Tôn chuẩn bảo hộ, e rằng thiên hạ này không có người nào có thể quản được hai tên nhóc các con.

- Hì hì, cha, là người không quản được chúng con thôi. Nói về hình tượng này của cha quả thật không tệ, làm cho nhân gia nhìn thấy tiểu tâm can cũng bị dọa nhảy bùm bùm.
Băng Băng nói dọa người, trên thực tế vốn là không hề sợ hãi.

- Đúng vậy, cha, thân thể này của người thực rắn chắc, ngay cả con trai bảo bối của người cũng cắn không được. Hắn không phải là do Tinh thần thiết Vực Ngoại tạo ra chứ?
Thiên Thiên nghiến nghiến cặp răng nanh nhọn trắng sáng, nói.

- Tiểu tử vô liêm sỉ, đây là Đế Thi, con mà cắn được mới là có quỷ! Còn ở đó làm ra loại chuyện này cẩn thận cha đánh mông con.
Lý Lân buồn bực, tiểu tử hỗn đản này sẽ không đem Đế Thi thành linh dược mà gặm loạn chứ. Tuy rằng bên trong Đế Thi quả thật có được lượng lớn sinh cơ, nhưng nghĩ đến cảnh tượng, Thiên Thiên ngày ngày cắn lấy Đế Thi, làm cho Lý Lân cảm thấy quái dị.

- Vù!!!!!!!!!!

Tiểu tử kia cực kỳ trơn trượt, thoát thân khỏi người Lý Lân, xuất hiện bên người Ma Phương.


- Hắc hắc, cha, ta, con trai bảo bối của người là muốn chính mình tung hoành thiên hạ. Ở dưới cánh chim lão mẹ vĩnh viễn cũng không thể trưởng thành nổi.
Thiên Thiên vỗ vỗ ma thân hùng tráng cua Ma Phương nói.

- Đại cá tử(người cao to)! Ngồi xổm xuống coi!

Ma Phương có chút khó hiểu, nhưng dựa vào sự cung kính đối với thân thể chuyển thế của đại ca, y vẫn là nghe lời ngồi xổm xuống.

Vù một tiếng, tiểu tử kia liền nhảy lên tấm lưng rộng rãi của Ma Phương, hướng Lý Lân cùng Sinh mệnh chi tổ khoát tay, một bộ khí phách bá đạo, đột nhiên nói:

- Lão ba, lão mẹ, con trai bảo bối của hai người đi trước một bước đây! Muội muội, Ma tộc dưới sự dẫn dắt của lão ca ta sẽ quân lâm thiên hạ.

Lý Lân biến sắc, theo bản năng vươn tay, giữ chặt tiểu nha đầu trên đầu vai còn lại. Một đứa đã chạy dù sao cũng không thể để cả hai đứa chạy mất. Đáng tiếc, khi Lý Lân vươn tay đến lại phát hiện, ngồi trên đầu vai chỉ là một đạo hư ảnh, tiểu nha đầu Băng Băng trơn trượt kia không biết từ khi nào đã đến bên người Thần Hi.

- Kính hoa thủy nguyệt (hoa trong gương, trăng trong nước), là thần thông của đại tỷ!
Sắc mặt công chúa Thần tộc vui mừng, hiển nhiên có thể nhìn thấy thần thông thành danh của đại tỷ là cực kỳ hưng phấn. Đương nhiên, Băng Băng thi triển ra thần thông Kính hoa thủy nguyệt này, so với trạng thái đỉnh cao thì không thể nào bằng, nhưng mà dùng để mê hoặc Lý Lân không có phòng bị, đạt tới mục đích thoát thân thì hoàn toàn không có vấn đề.

- Cha, lão ca cũng đã hạ chiến thư. Con cũng đi trước vậy.

- Đứng lại!
Sinh mệnh chi tổ quát lên, biểu hiện của đôi song sinh làm nàng có chút tức giận. Quá to gan lớn mật rồi, cánh còn chưa cứng đã muốn đòi bay. Hiện tại, thiên địa càng ngày càng nguy hiểm, cho dù là khôi phục tới trạng thái đỉnh cao, nàng cũng không dám cam đoan có thể bảo hộ an nguy một đôi trai gái này, chớ đừng nói là để cho hai đứa chúng tự mình tung hoành thiên hạ.


- Cha, mau giúp con ngăn cản mẫu thân.
Băng Băng hướng Lý Lân nói.

Lý Lân cảm thấy nhức đầu, Sinh mệnh chi tổ tức giận, hắn có thể chống đỡ được sao? Cho dù là có Đế Thi trong tay, cũng có rất nhiều chuyện Lý Lân muốn mà không làm được. Nhất là cuốn vào vòng xoáy của những cường giả Đế cấp, thậm chí là cường giả Tôn cấp, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác vô lực.

- Mẫu thân, chúng ta sẽ bình an, thỉnh không cần ngăn cản. Đây là sứ mạng của chúng ta.
Khổ sở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Thiên biến mất, cả thân thể đột nhiên dâng lên một chút khí chất trầm ổn, lão luyện.

Lý Lân cùng Sinh mệnh chi tổ biến sắc. Họ rõ ràng cảm nhận được có thứ gì đó ở trong cơ thể Thiên Thiên thức tỉnh rồi.

- Vù vù!!!!!

Ánh sáng sinh mệnh lóe lên, Sinh mệnh chi tổ trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Thiên Thiên, ánh sáng sinh mệnh hóa thành một sợi tơ nhập vào trong cơ thể Thiên Thiên.

Sắc mặt Ma Phương đại biến, theo bản năng muốn ra tay ngăn cản. Lý Lân thuấn gian di động, che ở trước người y. Hắn tin tưởng Sinh mệnh chi tổ sẽ không tổn thương Thiên Thiên, mà là tra xét tình huống trong cơ thể tiểu tử kia.

Thần sắc Thiên Thiên cực kỳ thản nhiên, không có sợ hãi như trước, trên thân mình tản ra chút hơi thở khá là khủng bố.

Sắc mặt Sinh mệnh chi tổ không ngừng biến hóa, hiển nhiên là nhận ra tình huống khó giải quyết trong cơ thể Thiên Thiên.


- Làm sao vậy?
Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Rất không tốt, ý thức của Ma tôn cũng không có mất đi hoàn toàn. Y ngủ say ở bên trong bản nguyên của Thiên Thiên, căn bản không thể thanh trừ.
Sinh mệnh chi tổ trậm trọng nói.

- Là đoạt xá sao?

Sinh mệnh chi tổ lắc đầu nói:
- Thiên Thiên quả thực là Ma tôn chuyển thế, lúc trước nó chỉ là một bán linh hồn, nhưng bây một nửa linh hồn khác, cũng chính là Ma tôn thượng cổ sống lại.

- Một nửa linh hồn? Chẳng lẽ Băng Băng cũng như vậy?
Lý Lân nhìn về phía tiểu nha đầu muốn chạy trốn nói.

- Cha, chúng ta đúng là ở đây chiếm được vài thứ, nhưng cho dù chúng con biến thành cái dạng gì, cũng vẫn là con của người. Cha, người liền để chúng ta đi đi, đây là sứ mệnh của chúng ta, tuy rằng không biết là ai nói cho chúng ta biết.
Băng Băng đáng thương nói.

Lý Lân thở dài. Tình huống của hai đứa quả thật khó giải quyết. Nếu không đồng ý, vậy cũng chỉ có thể trấn phong khí tức thần hồn thượng cổ dính trên người hai đứa, đồng dạng thiên phú võ đạo của hai đứa cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng thật lớn. Nếu thiên địa bình an, dựa vào thực lực hai người Lý Lân, cho dù chỉ có một nửa linh hồn lực, cũng có thể thông qua lột xác không ngừng, khôi phục viên mãn, cũng trở thành cường giả. Nhưng hiện tại, đại kiếp nạn của thiên địa sắp tới, tất cả sinh linh đều không tiếc bất cứ giá nào tăng cao thực lực, Sinh mệnh chi tổ cũng không dám tùy ý trấn phong trí nhớ hai đứa, lo lắng làm hỏng sinh cơ hai đứa.

- Ngọc Anh, để cho hai đứa đi đi. Bọn nhỏ hiểu chuyện muốn tự mình tung hoành thiên hạ.
Lý Lân cuối cùng cũng mở miệng khuyên giải. Hắn cũng không phải thật tình yên tâm, nhưng nhìn hai tên tiểu tử kia, rõ ràng nhận thấy được ảnh hưởng của một nửa thần hồn khác, quyết định gì thì cũng không thể thay đổi được nữa.

- Không được, như vậy quá nguy hiểm.
Sinh mệnh chi tổ không chút nghĩ ngợi lắc đầu. Nàng là muốn trấn phong thần hồn thượng cổ trong cơ thể hai đứa nhỏ, để cho bọn họ cả đời chỉ có một thân thế này, là con của nàng.


- Cho dù đi theo chúng ta cũng không cách nào cam đoan không gặp nguy hiểm. Huống chi hai đứa nhỏ cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, để cho bọn nhỏ đi ra ngoài rèn luyện cũng tốt.
Lý Lân khuyên nhủ.

Sinh mệnh chi tổ nhìn về phía Lý Lân, ánh mắt có chút khó coi, nhìn hai hài tử, ánh mắt mong chờ, tâm Sinh mệnh chi tổ cũng không khỏi mềm đi vài phần.

- Mẫu thân, chúng ta không có việc gì. Chúng ta muốn đi tổ địa Thần Ma, nơi đó có một tràng cơ duyên chờ chúng ta. Chúng ta lại có dự cảm, nếu chiếm được cái cơ duyên thần bí kia, cho dù đại kiếp của mảnh thiên địa này cũng không thể uy hiếp được chúng ta.
Thiên Thiên mở miệng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy kiên định, chắc chắn.

- Không sai, vừa mới rồi, khi ý thức phân thân trở về thân thể, ta cũng biết Thần tộc đang dốc toàn lực tạo ra bảo phiệt độ thế. Đây là bảo vật Thần tộc đã chuẩn bị từ thời kỳ thượng cổ, hiện tại dừng ở bên trong hỗn độn. Cho nên, chỉ cần không ra ngoài, đại kiếp nạn thiên địa, ta cũng có thể tránh qua.
Băng Băng cười hì hì nói. Tiểu nha đầu kia bản chất vốn là vô pháp vô thiên, tuy rằng thừa kế lực lượng Thần tôn thần thánh, nhưng trên thực tế chính là tính cách tiểu ma nữ ăn sâu vào máu a. Ngược lại, Thiên Thiên tuy rằng làm việc tùy tâm, nhưng có điểm mấu chốt của mình, so với Băng Băng thì ở chung tốt hơn.

Trong mắt Sinh mệnh chi tổ hiện lên một chút tinh quang, cuối cùng bất đắc dĩ gật đầu nói:
- Một khi đã như vậy, ta đây cũng không nên lại tiếp tục ngăn cản. Nhưng mà, một khi gặp phải điều ngoài ý muốn, phải lập tức trở về.

- Mẫu thân yên tâm, chúng ta nhất định sẽ xuất hiện hoành tráng, không có khả năng thất bại chật vật trở về.
Thanh âm Thiên Thiên tuy rằng non nớt, nhưng khí tức trên thân lại bá đạo, lăng thiên.

Cuối cùng, hai tộc Thần Ma cũng tự lui đi, bởi vì sau khi chuyển thế Chí tôn hai tộc bị thần xui quỷ khiến trở thành huynh muội, cho nên quan hệ thượng tầng trên dưới hai tộc Thần Ma cũng không cách nào phát triển.

Ma khí của Vô Lượng Ma Vực trở về với thiên địa, khiến cho ma khí trong thiên địa vốn bị hút sạch sẽ lại tràn đầy, toàn bộ thiên địa dường như trong nháy mắt trở nên trong sáng hơn rất nhiều, tình huống dị thường của thiên địa cũng bị áp chế thật lớn.

Cùng lúc đó, hư không xuất hiện một tia kim quang. Một ánh sáng công đức màu vàng thật lớn hạ xuống, kim quang dường như có chút mê hoặc. Nhưng nhìn thấy Lý Lân cùng Sinh mệnh chi tổ đứng ở nơi đó, lại làm cho thiên địa khắc sâu chí cường giả, bởi vậy, ánh sáng công đức tự nhiên hạ xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận