Tam Thái Tử

Công chúa Thanh Vi gật gật đầu, sau đó nàng nhìn về phía Lâm Vãn Tình ra hiệu cho nàng ta nói rõ mọi việc với Lý Lân.

Lâm Vãn Tình thu lại nét mặt do dự rồi bình tĩnh nói :

- Lúc đầu bọn muội chia nhau ra mỗi người kế thừa một bộ phận sức mạnh của nguyên tố chi tổ, sau đó thì đánh tan những ý thức của nó, bọn muội vốn nghĩ rằng mọi chuyện đã được giải quyết triệt để rồi, nhưng sau này mỗi lần đột phá thì đều cảm nhận thấy thần thức của nguyên tố chi tổ đang hội tụ lại, hơn nữa mỗi lần như vậy lại càng mãnh liệt hơn trước. Mỗi một lần tiếp xúc với thần thức của nguyên tố chi tổ đều khiến cho bọn muội có nhiều thay đổi. Lúc đầu khi bọn muội phân biệt mỗi người một nơi thì không thấy có gì xảy ra, nhưng khi bốn người gặp lại nhau như thế này thì lại cảm nhận thấy có nhiều vấn đề. Bốn người bọn muội đều vô tri vô giác mà hướng về sự lột xác của nguyên tố chi tổ, nói không chừng một ngày nào đó một trong số bọn muội sẽ thật sự trở thành nguyên tố chi tổ mất thôi.

Lý Lân trầm giọng hỏi :

- Vậy còn những người khác?

Lý Lân thật không biết Tần Tuyết Linh tại đại Tần xa xôi kia có xảy ra tình trạng này trên người nàng hay không nữa.

Lâm Vãn Tình và mấy cô gái khác nhăn mặt nói :

- Cũng không biết nữa, có thể đã bị nguyên tố chi tổ nuốt chửng và biến thành nguyên liệu nuôi dưỡng cho sự tiến hóa của nó mất rồi.

Lời của Lâm Vãn Tình làm Lý Lân mặt biến sắc, y nhìn khí chất đang tiếp cận gần nhau kia của những cô gái mà không khỏi đau đầu.

- Thần niệm của nguyên tố chi tổ bên trong mấy người đều đã bị đánh tan rồi sao?

Công chúa Thanh Vi liếc Lý Lân một cái như không có ý tốt rồi nói :

- Dĩ nhiên, bằng không thì người mà hôm nay đệ gặp nhất định không phải là bọn tỷ rồi!


Lý Lân trầm giọng nói :

- Nếu đã như vậy thì phải suy nghĩ kĩ lại. Nguyên tố chi tổ vốn là cường giả vô thượng cảnh giới cấp Đại Đế, trên mặt lí thuyết thì trời đất cũng khó mà hủy diệt được, cho dù là nó có ngưng tụ lại một bộ phận ý thức thì vẫn là một kẻ vô cùng khủng khiếp. Đại hoàng tỷ và những người khác tuy thực lực không yếu, nhưng cũng khó mà có thể đối kháng lại với thần niệm của một kẻ Đế cấp. Vậy mà mấy người lại có thể dễ dàng đánh tan thần niệm của nó, lẽ nào mấy người không nhận ra được trong đó có gì mờ ám hay sao?

Lạc Khuynh Thành kinh sợ nói :

- Theo huynh nói thì từ trước đến nay bọn muội chưa hề đánh tan được thần niệm của nguyên tố chi tổ, tất cả đều là ảo giác cả sao?

Các cô gái khác cũng tỏ ra vô cùng lo lắng, họ nhìn nhau với ánh mắt ngơ ngác. Với thực lực hiện nay của họ thì đã có thể nhìn ra được sự khủng khiếp của cường giả Đế cấp. Nếu đem đó mà liên kết lại với những suy đoán của Lý Lân thì sự việc e là có rất nhiều khả năng là sự thật.

Lạc Khuynh Thành nhìn Lý Lân với dáng vẻ tội nghiệp và nói :

- Lẽ nào việc này là không thể thay đổi được sao? Muội không muốn trở thành người khác đâu!

Công chúa Thanh Vi nói :

- Có ai lại muốn trở thành người khác đâu chứ, chỉ là chúng ta hiện nay không đủ sức để kháng cự lại thôi! Lý Lân, đệ mau giúp bọn tỷ nghĩ cách gì đi!

Lý Lân bất đắc dĩ mà gật gật đầu, không nói đến việc các cô gái này rất tâm đầu ý hợp với y thì cho dù là chỉ vì Tần Tuyết Linh thì Lý Lân cũng không thể không thận trọng với việc này được.

- Để đệ dùng thần thông cấp Đại Đế quan sát xem sao, hi vọng có thể giúp được cho mọi người.


Lý Lân cuối cùng cũng quyết định dùng đến sức mạnh của Đế Thi. Bởi lẽ nguyên tố chi tổ cũng là một cường giả Đế cấp gần với cấp Chí Tôn của thời thượng cổ, nếu chỉ với thực lực hiện nay của y thì vốn không có tư cách để cứu vãn lấy được chuyện này. Nhưng cho dù có dùng đến sức mạnh của Đế Thi thì Lý Lân cũng không tự tin cho lắm, dẫu sao một thi thể như Đế Thi thì sao có thể đối kháng lại với thần niệm chuyển sinh của cường giả gần với cấp Chí Tôn chứ.

Nhìn Đế Thi xuất hiện bên cạnh Lý Lân vẫn có nét như một người sống thì các cô gái không khỏi kinh ngạc.

Lạc Khuynh Thành nói :

- Lý Lân, đây lẽ nào là kiếp trước của huynh? Khó mà tưởng tượng được nhục thân của một cường giả Đế cấp lại có thể dễ dàng bị người khác thao túng như vậy.

Lý Lân lắc đầu nói :

- Có lẽ là không phải, tuy huynh có thể sử dụng được Đế Thi này, nhưng khí tức bản nguồn của huynh và nó không giống nhau. Cũng có lẽ là do trong người huynh có một cái gì đó tương đồng được với nó nên huynh mới có vinh hạnh được sử dụng đến Đế Thi này.

Cuối cùng Lạc Khuynh Thành đồng ý cho Lý Lân dùng thần niệm tiến vào trong cơ thể mình để xem xét. Vì để cho Lý Lân tiện bề hành động nên nàng đã ngồi khoanh chân xuống rồi cả người từ từ rơi vào trong trạng thái chân linh vô hỉ vô bi.

Lý Lân dung nhập vào trong Đế Thi, một uy lực khủng khiếp áp chế tất cả nhanh chóng bạo phát ra ngoài, nhờ có sự dung dưỡng của cây sinh mệnh mà một bộ phận sinh cơ bên trong cơ thể Đế Thi đã được phục sinh và làm cho uy thế của nó ngày càng mạnh mẽ. Nếu như không phải Lý Lân kịp thời thu lại sức mạnh của nó thì e là sức ép mạnh mẽ này đã bạo phát ra khắp thiên địa rồi.

Đế Thi nhắm nghiền hai mắt lại rồi từ từ mở ra, hai mắt của nó lúc này xuất hiện một luồng sáng màu đen, sau đó luồng ô quang này lóe lên hóa thành một dòng ánh sáng tiến thẳng vào bên trong thân thể Lạc Khuynh Thành, trong chớp mắt nó đã đến được thức hải của nàng.

Ầm một tiếng, ô quang như một thanh kiếm sắc bén mà đâm thẳng vào bên trong thức hải của Lạc Khuynh Thành, nhưng cơ thể nàng như không dung nạp được sự hiện diện của Lý Lân nên một nguồn năng lượng màu vàng đất đã biến thành một ngọn núi lớn và trấn áp lại luồng ô quang kia.

- Ngươi quả nhiên là vẫn chưa chết!


Giọng nói lạnh lùng của Lý Lân vang ra khắp cả thức hải của Lạc Khuynh Thành.

Thức hải lúc này dày đặc mây mù, nhưng lại vô cùng im lặng và không có âm thanh nào phát ra. Lý Lân dùng thần thức quét khắp mọi ngõ ngách như vẫn không thể nào tìm ra được khí tức của nguyên tố chi tổ.

- Ra đây đi, ta biết ngươi hiện nay đang ẩn nấp trong một góc của thức hải.

Ô quang khi nãy nay đã hóa thành một dáng người mạnh mẽ toàn thân toát ra sức mạnh của cường giả Đế cấp. Dáng người này không phải là thần hồn mà chính là một bộ phận thần lực của Đế Thi được Lý Lân điều động ra mà hóa thành.

Thức hải vẫn lặng im, cuối cùng Lý Lân đành phải dùng ánh mắt để khóa chặt Lạc Khuynh Thành đang ngồi khoanh chân rơi vào trạng thái vô thức kia, cả thức hải hiện nay chỉ còn có một nơi duy nhất mà Lý Lân chưa dò xét được, đó chính là thần hồn của Lạc Khuynh Thành.

Lý Lân trầm ngâm một lúc rồi đột nhiên ra tay tung một luồng chân khí hóa thành cự chưởng mà đánh về phía Lạc Khuynh Thành đang ngồi khoanh chân kia, chưởng này của Lý Lân không hề hạ thủ vô tình mà tràn đầy sát khí.

Ngay lúc cự chưởng đánh đến sát vào thần hồn của Lạc Khuynh Thành thì một luồng áp lực khủng khiếp từ phía bên trong thần hồn của nàng bạo phát ra ngoài.

Hai mắt của Lạc Khuynh Thành vốn nhắm nghiền nay đã mở ra, trong đôi mắt đó hiện nay đầy vẻ lạnh lùng và tà ác.

- Cuồng đồ to gan, ngươi dám đả thương đến chân thân của thiên nữ à.

Thần hồn của Lạc Khuynh Thành liền vẫy tay, một ý thức khủng khiếp xông thẳng lên và đánh tan cả năng lượng cự chưởng của Lý Lân. Sau đó nguồn năng lượng màu vàng đất bắt đầu dâng lên và đánh văng Lý Lân ra khỏi thức hải của Lạc Khuynh Thành.

Lý Lân nhanh chóng quay trở về với thân thể của Đế Thi sau đó ra tay bảo vệ lấy ba cô gái còn lại và thủ thế phòng bị nhìn về hướng của Lạc Khuynh Thành.

Ầm một tiếng, khí tức từ thân thể Lạc Khuynh Thành bạo phát ra dữ dội, một luồng sức mạnh màu vàng đất phóng ra tạo thành một lĩnh vực và nhanh chóng khóa chặt lấy Lý Lân.

- Nguyên tố chi tổ!


Ba cô gái kinh hoàng kêu lên với nét mặt vô cùng hoảng sợ. Thật không ngờ những suy đoán trước đó đã thành sự thật, chỉ là không biết tình trạng trong người của họ có giống với Lạc Khuynh Thành hay không mà thôi.

- Nguyên tố chi tổ không ngờ vẫn chưa chết mà lại còn kí sinh vào thân thể của Lạc Khuynh Thành nữa?

Ba cô gái mặt biến sắc, hiển nhiên tình huống này thật sự chính xác là tình huống xấu nhất mà họ đã suy đoán.

- Là ngươi, ngươi vẫn chưa chết!

Lạc Khuynh Thành nhìn về phía Lý Lân với vẻ khiếp sợ.

- Ngươi biết ta à?

Lý Lân dò hỏi, y biết rất rõ người đang đứng trước mặt hiện nay không còn là Lạc Khuynh Thành nữa, mà chính là nguyên tố chi tổ của thời thượng cổ.

Nguyên tố chi tổ không trả lời mà giận dữ quát :

- Tên khốn khiếp ngươi dám nhúng tay vào sự truyền thừa của thiên nữ à. Nhưng sao ta chỉ mới cảm nhận thấy có bốn thần hồn, còn một thần hồn nữa đâu? Có phải là có liên quan đến ngươi không?

Lý Lân mặt biến sắc, trầm giọng nói :

- Người cuối cùng chính là vợ của ta, nàng hiện nay đang sinh con cho ta.

Lời của Lý Lân như sấm nổ bên tai, " Lạc Khuynh Thành" phía đối diện như điên cuồng và giận dữ quát :

- Không thể nào, thân thể của thiên nữ có khí vận bảo hộ, cho dù là ngươi cũng không thể tổn hại và làm nhục được. Chết tiệt, đây rốt cuộc là chuyện gì chứ hả?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận