Tam Thái Tử

Ba ngày sau
đó, từ trong huyết tế đàn đi ra trăm vạn thần binh, trên người cả đám
phát ra ra khí thế ngập trời. Luận khí thế, trăm vạn thần binh này, so
với Hắc Giáp vệ của Sát Sinh vương Lý Thanh Phong còn khủng bố hơn.
Trong mắt những người này không nhìn thấy chút cảm xúc dao động nào, mỗi người giống như một con rối vậy. Mệnh lệnh ban ra, cả đám hành động cực kỳ nhanh chóng. Không thể không thừa nhận, Thiên binh Đại Tần tuyệt đối là một đội quân mạnh mẽ vô địch, đội ngũ như vậy Lý Lân cũng phải âm
thầm hâm mộ. Bất Tử quân đoàn chủ lực của Hỗn Loạn lĩnh so với thiên
binh Đại Tần chỉ như mẩu bánh vụn.

Thiên Đế Đại Tần hành động cực kỳ nhanh chóng, đại quân xuất phát, ngay
hôm đó liền xông vào Hắc Thủy tùng lâm, khí thế khủng bố làm cho cả khu
rừng náo loạn, linh thú chạy trốn.

Đối với Hắc Thủy tùng lâm, đại quân căn bản lười nhìn nhiều, cũng không
linh thú đui mù nào dám đến tìm chết. Nhưng dọc theo đường Lý Lân cảm
nhận được rất nhiều luồng thần niệm cường đại, là do cường giả cực kì
khủng bố đang quan sát hành động của đại quân Đại Tần.

Lý Lân đứng trong chư vương Đại Tần, tuy rằng hắn không có thân phận
thượng cổ, nhưng thực lực đạt tới Thần cấp viên mãn đã lấy được sự tán
thành của chư vương Đại Tần.

- Phía trước chính là cửa vào man hoang cổ địa, ở nơi đó có một Cốt Ma
thực lực cường đại ẩn nấp, lần trước khi chúng ta tiến đến đã gặp phải
nó, nhưng Cốt Ma kia cực kỳ khó nắm bắt, ba người chúng ta cũng chỉ có
thể đánh bị thương nó, không thể bắt được.

Vũ vương trầm giọng nói.

Đại quân tiến vào trong cốc, lập tức đi vào một biển bạch cốt mênh mông.

- Đây là một tòa đại trận? Ẩn chứa một mảnh thời không.

Lý Lân mở miệng nói. Hiện tại ánh mắt hắn đã hoàn toàn bất đồng so với
trước kia. Lúc trước chẳng qua chỉ cảm thấy nơi này là một biển cốt mênh mông, hiện tại xem ra biển cốt này cũng không phải vô tận, chủ yếu là
bởi vì trong đại trận được dung nhập một mảnh nhỏ thời không, bởi vậy

làm cho người ta khó có thể tra xét rõ ràng.

- Một khi đã như vậy, vậy giao cho ngươi ra tay đi!

Thiên Đế Đại Tần thần sắc bình tĩnh nói.

Lý Lân gật đầu, đi vào trong biển bạch cốt, hung kích vung lên, nháy mắt phá tan mấy chục tòa bạch cốt cự sơn, sau đó thúc dục lực lượng thời
không, đại trận phía dưới phát ra từng đạo quang hoa.

- Hống!

Một âm thanh phẫn nộ rít gào từ biển cốt tán phát ra đầy trời, hài cốt
bị Lý Lân đánh văng tung tóe hóa thành lợi kiếm, hướng về phía Lý Lân
đâm tới.

Lý Lân hừ lạnh một tiếng, hung kích chém ra, chém bạch cốt đầy trời
thành bột mịn. Sau đó cả người giống như một tia chớp, nhảy vào, thân
thể phá vỡ núi cốt vô tận, cùng Cốt Ma ẩn dưới núi cốt đối chiến một
cái.

Rầm một tiếng, Lý Lân lao ra từ dưới một tòa cự sơn bạch cốt, trong tay
giơ lên một quái vật đầy gai xương. Quái vật kia ít cũng dài trăm
trượng, quanh thân hài cốt dầy đặc, ở nơi tiếp giáp giữa các hài cốt
sinh ra tí ti huyết nhục, ẩn chứa khí tức sinh mệnh tinh thuần.

- Cốt Ma này đã bắt đầu lột xác sinh ra huyết nhục, nếu hoàn thành lột
xác, sẽ được xưng là bạch cốt quân vương, hiện tại thật ra có chút đáng
tiếc.

Sinh vật tử vong mất đi tử khí, sinh ra sinh khí, đã được tính là một
sinh mạng hoàn toàn mới. Cốt Ma ẩn dưới biển bạch cốt cũng đã đi lên
theo con đường này. Đáng tiếc nó đụng phải một người không ngại lực
lượng thời không, Lý Lân, biển cốt đầy trời cũng không thể ngăn cản thân thể Thần cấp đại viên mãn của Lý Lân, hơn nữa còn có thời không thuấn
di, bắt lấy Cốt Ma dễ dàng hơn rất nhiều.


Lý Lân ra tay không chút lưu tình nào, Cốt Ma giãy dụa chẳng qua chỉ làm cho tử vong đến nhanh hơn. Lý Lân giống như ma vương, xé rách Cốt Ma,
sau đó thúc dục cây Sinh Mệnh bao vây, hấp thu lực lượng sinh mệnh tinh
thuần nhất. Sinh mệnh sinh ra sau khi tử vong, loại khí tức sinh mệnh
tinh thuần này ngay cả cây Sinh Mệnh cũng có thể thu được một ít chỗ
tốt.

Đã không có Cốt Ma quấy nhiễu, Lý Lân thuận lợi thu nạp mảng lớn thời
không bản nguyên trong biển cốt. Biển bạch cốt không còn cho cảm giác
rộng lớn như biển như trước, cự ly còn lại mấy chục dặm, đối với đại
quân Đại Tần bất quá chỉ là trong giây lát đã đi qua.

- Đây là đạo quả do một cường giả thượng cổ tinh thông Thời Không pháp
tắc sau khi ngã xuống lưu lại, không nghĩ tới lại bị người khác lợi dụng để bố trí biển cốt đại trận.

Lý Lân nhìn mảnh nhỏ thời không bản nguyên trong suốt trong tay, giống như thấy được kết cục của một cường giả thượng cổ.

Hống!

Một tiếng rít gào truyền đến, một sinh linh cực lớn từ phía trước xuất
hiện, lợi trảo ngang trời, đột nhiên chộp tới Thiên Đế Đại Tần.

- Thiên Đế cẩn thận, đây là một tên Thánh Cầm!

Vũ vương lớn tiếng nhắc nhở.

Thiên Đế Đại Tần thần sắc không thay đổi, đại thủ vươn ra, nháy mắt bắt
lấy lợi trảo cực lớn kia, lực lượng khủng bố của lợi trảo không tạo được chút thương tổn nào cho hắn. Sau đó Thiên Đế huy động hai tay, trong hư không xuất hiện một thần đỉnh màu vàng, thần đỉnh úp ngược lại, trong
nháy mắt đã đem Thánh Cầm to lớn nhốt vào trong đó.

Đồng dạng một thần thông, ở trong tay Vũ vương thi triển ra thì không
thể trấn áp ngay cả cường giả Thần cấp đỉnh phong, nhưng ở trong tay
Thiên Đế Đại Tần, ngay cả cường giả đồng cấp cũng có thể trấn áp.


Rống!

Thánh Cầm phát ra một tiếng thú rống quái dị, thánh lực khủng bố bùng
nổ, điên cuồng đánh vào thần đỉnh màu vàng. Đáng tiếc bàn tay Thiên Đế
Đại Tần nắm chặt miệng đỉnh, mặc cho Thánh Cầm có cố gắng phá như thế
nào đi nữa đều không thể thoát ra.

- Một Thánh Cầm đã bị điên, xem ra chắc là một trong số cường giả Linh tộc năm đó đi vào man hoang cổ địa.

Thiên Đế Đại Tần nói nhỏ, sau đó thần đỉnh càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hóa thành kích thước như nắm tay, xoay tròn trong lòng bàn tay Thiên Đế Đại Tần . Nếu nhìn kỹ sẽ thấy trong thần đỉnh có một con ác điểu đang
không ngừng giãy dụa.

Sau khi Thánh Cầm bị nhốt vào trong thần đỉnh, mọi người mới nhìn rõ
hình dáng thật của nó, đây là một loài chim giống đại bàng, được truyền
thừa huyết mạch của thần thú khai thiên thượng cổ , Kim Sí Đại Bàng, hơn nữa có thể tu luyện tới Thánh Nhân cấp, huyết mạch bản thân đã tiến hóa tới cấp bậc cực cao. Thiên Đế Đại Tần cũng không giết nó, một con Thánh Cầm như vậy, nếu thuần hóa được, sẽ là một trợ thủ đắc lực.

Thần niệm ở khắp nơi đối với thực lực của Thiên Đế Đại Tần cực kỳ rung
động, đây chính là một con đại bàng cấp Thánh Nhân, cho dù đã bị điên,
cũng không phải một cao thủ Nhân tộc cảnh giới Thánh Nhân sơ cấp có thể
đối kháng. Ngay thời khắc này, thế lực khắp nơi đã có nhận thức về thực
lực khủng bố của đại đế Nhân tộc thượng cổ.

- Đi thôi!

Thiên Đế Đại Tần thần sắc bình thản nói. Tùy ý đánh ra mấy đạo pháp
quyết, không ngừng mài đi khí tức điên cuồng trên người Thánh Cầm. Hắn
vậy mà đã bắt đầu ra tay thuần hóa, hành động như thế làm cho rất nhiều
cường giả được mở rộng tầm mắt.

Lý Lân nhìn khí độ của Thiên Đế Đại Tần, trong mắt không khỏi hiện lên thần sắc hâm mộ.

Thánh Cầm dễ dàng bị bắt lại như thế không thể nghi ngờ đã vượt khỏi dự
đoán của nội bộ man hoang cổ địa, đại quân đi không được bao xa, lại có
một lợi trảo đánh úp tới. Đây là một con Cự Tích(rắn mối) thượng cổ
khổng lồ, không đi theo con đường tiến hóa thành Long tộc, mà dùng thân
thể rắn mối khổng lồ luyện ra đạo quả khủng bố. Nó rõ ràng cũng có tu vi cấp Thánh Nhân, lợi trảo ngang trời, chỉ nháy mắt đã bao phủ lên đại
quân Đại Tần.

- Ta tới!


Vũ vương hét lớn một tiếng, quanh thân kim quang đại phóng, khí thế
trong nháy mắt đột phá giới hạn, cưỡng ép tiến vào lĩnh vực Thánh cấp,
sau đó hai tay vẽ nên quỹ tích huyền ảo, một đại đỉnh màu vàng ngang
trời xuất hiện. Thần thông giống nhau nhưng cảnh giới bất đồng thì uy
lực cũng có khác biệt.

Một tiếng ầm vang, thần đỉnh màu vàng vỡ vụn, nhưng lợi trảo kia cũng bị Vũ vương đánh bật trở về.

- Ở trong man hoang cổ địa, sự áp chế của Thương Long đại lục đối với
thực lực bị suy yếu bớt, ở nơi này ít nhất có thể phát huy ra thực lực
Thánh Nhân sơ cấp.

Vũ vương trầm giọng nói. Trên người mấy vị vương hầu khác cũng bộc phát
ra khí thế cường hãn, hiển nhiên những người này ở thời kỳ thượng cổ
cũng là cường giả cấp Thánh Nhân.

Ngay sau đó mặt đất chấn động, một sinh vật rất to lớn bao phủ trong
sương mù đi ra, nhìn kỹ thì sương mù dày đặc kia là hơi nước, từ trong
mũi miệng của nó phun ra.

- Lại là các ngươi, các ngươi dám mạo phạm thiên uy của cấm địa?Cự Tích khổng lồ nhìn Vũ vương phẫn nộ quát.

- Hừ, lúc trước ta không quen thuộc tình huống nơi này, đã để cho ngươi chiếm lợi thế, hiện tại đến tái chiến.

Quanh thân Vũ vương chiến ý bừng bừng phấn chấn, tiến lên khiêu khích nói.

- Nhân loại đáng chết, các ngươi sắp sửa bị chí tôn loại bỏ.

Đôi mắt lãnh khốc của Cự Tíchkhổng lồ gắt gao nhìn mọi người.

- Hừ, cái gì mà chí tôn chó má, hôm nay đại quân nước Đại Tần tới đây,
lật tung cấm địa, để xem thực lực của cái gọi là chí tôn kia rốt cuộc có được như trong lời đồn hay không.

Vũ vương lạnh giọng nói.

Cự Tích khổng lồ gầm lên giận dữ, chân thân cự thú khổng lồ hóa thành
hình người tráng kiện, nhưng cũng không phải toàn bộ đều hóa thành nhân
hình, mà là trạng thái chiến đấu hình người, đầu cùng tứ chi đều là của
Cự Tích khổng lồ, sau lưng còn có một cái đuôi thô to, mỗi một lần vung
vẩy đều làm cho hư không chấn động gợn sóng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận