Tam Thái Tử

Lý Lân trầm giọng nói :

- Muội thật không tin tưởng huynh đến vậy sao?

Triệu Ngọc Anh tỏ ra do dự, do với kiếp trước và kiếp này dung hợp lại
với nhau nên Triệu Ngọc Anh đã nghĩ đến những gì đã có với Lý Lân trước
kia, bằng không thì y thật đã có thêm một kẻ thù mạnh mẽ của thượng cổ
rồi. Triệu Ngọc Anh là sinh mệnh chi tổ, là một thần nữ mà ai ai nghe
danh cũng đều ngước nhìn ngưỡng mộ, nhưng tạo hóa kì diệu, thần nữ nay
đã sinh con rồi. Nếu như tin tức này mà bị những cường giả thượng cổ
khác biết được thì thật là sóng gió sẽ nổi lên rồi, bởi lẽ những kẻ mà
thần nữ năm xưa từ chối thật nhiều không thể đếm xuể.

Triệu Ngọc Anh trầm giọng nói :

- Huynh không cần phải áy náy, muội cũng hy vọng huynh có thể tiếp tục sinh tồn.

Lý Lân tỏ ra khó chịu, nói cho cùng thì Triệu Ngọc Anh cũng không hề tin tưởng y chút nào cả.

Băng Băng bám lên cổ của Triệu Ngọc Anh, nũng nịu nói :

- Mẹ ơi, cha cũng rất mạnh đấy, nói đi nói lại thì cả nhà chúng ta cũng có thể tự bảo vệ nhau được mà.

Thiên Thiên cũng đồng tình khuyên giải :

- Đúng vậy, mẹ xinh đẹp ơi, bọn con nói gì thì cũng là hai thần ma chí tôn, ai có thể làm khó được bọn con chứ.

Đối mặt với những lời yêu cầu của hai đứa con đáng yêu thì Triệu Ngọc
Anh cũng tỏ ra rất do dự, nhưng cuối cùng thì nàng cũng nhất quyết cự
tuyệt.

- Lý Lân, muội hy vọng sau ngày đại kiếp giáng xuống thì chúng ta sẽ còn được gặp lại nhau.

Triệu Ngọc Anh trước khi đi thì nét mặt tỏ ra rất nghiêm túc mà nói.

- Tạm biệt cha!


Hai đứa bé thật rất hiểu ý người, chúng biết là nếu ra đi với nét mặt buồn bã thì chỉ càng làm Lý Lân thêm khó xử mà thôi.

Trong lòng Lý Lân vô cùng khó chịu, y chuyển mình hét lên một tiếng rồi phóng thẳng lên không trung.

Băng Băng cúi đầu nói :

- Mẹ xinh đẹp ơi, cha đau lòng rồi!

Triệu Ngọc Anh tỏ ra do dự nói :

- Mẹ cũng biết, nhưng thật không còn cách nào khác nữa.

Thiên Thiên cười nói :

- Mẹ ơi, cha cũng rất không đơn giản, con có thể nhận ra được tiềm lực
vô cùng mạnh mẽ trên người cha. Sao mẹ lại không tin tưởng vào cha?

Triệu Ngọc Anh trầm giọng nói :

- Cảm nhận của con rất đúng, nhưng việc tu luyện của Lý Lân quả thật là
quá thuận lợi rồi, cảm ngộ bên trong thật không thể nào theo kịp được,
trạng thái trước mắt có thể đạt được đỉnh cao của Thần cấp hay không còn là điều chưa biết được. Với thực lực như vậy thì miễn cưỡng chỉ có thể
bảo vệ được bản thân mà thôi, căn bản không giúp ích gì được khi đại
kiếp giáng xuống. Hai đứa tiểu quỷ bọn con lần này về phải tu luyện thật chăm chỉ vào, vẫn còn thời gian một năm, ta muốn phát huy hoàn toàn
tiềm lực trong người của các con.

Băng Băng tỏ ra vẻ tội nghiệp nói :

- Đừng mà mẹ, đau lắm đó.

- Mẹ ơi, mẹ có thể đừng thô bạo như vậy được không?

Nét mặt nhỏ bé của Thiên Thiên như tái nhợt, hiển nhiên là cách mà Triệu Ngọc Anh khai mở tiềm lực của chúng đã làm cho chúng vô cùng sợ hãi.

- Đừng phí lời nữa, mẹ cũng không thể nào ở bên các con mãi được, mẹ chỉ hy vọng các con đến ngày đại kiếp giáng xuống có thể bảo toàn được tính mệnh của mình thôi.


Triệu Ngọc Anh vô cùng kiên định, nếu như có thể thì nàng cũng không
muốn hai con mình phải chịu khổ cực như vầy. Nhưng trời không chiều lòng người, so với việc phải mất mạng và nhục thân tan biến thì hiện tại có
chịu thêm chút khổ cũng thật không đáng là gì cả.

Bên trong tông môn của Thánh Thiên tông thì nét mặt của Lý Lân vẫn trầm
mặc như vậy. Theo ánh mắt của chúng thì Lý Lân biết có lẽ chúng đã biết
được thân phận thật của y, nói cho cùng thì đây cũng là một đại giáo
phái thượng cổ, tin tức tình báo nhất định phải rất xuất sắc.

Lý Lân trầm giọng nói :

- Thiên địa đại kiếp sắp giáng xuống rồi!

Tông chủ Thánh Thiên tông và ba thái thượng trưởng lão cũng cùng lúc mà giật mình, hồi lâu sau thì cũng lần lượt gật đầu.

- Xem ra là đúng thật rồi, chẳng trách các thế lực thượng cổ đều lần
lượt xuất thế. Ta muốn biết các ngươi có cách nào để vượt qua được đại
kiếp này?

Đến hiện tại thì Lý Lân vẫn cảm thấy tin tức này có vẻ rất hoang đường.

Tông chủ Thánh Thiên tông trầm ngâm một lát rồi cuối cùng cũng mở miệng nói :

- Thủy tổ của Thánh Thiên tông có lưu lại một thế giới bản nguồn Thánh
cấp, qua trăm vạn năm nay nó đã trở thành một bảo vật vô thượng của tông môn, chúng tôi lấy nó làm con át chủ bài để vượt qua đại kiếp.

Lý Lân hỏi :

- Bản nguồn thế giới đó hiện nay đang ở đâu?

Những người trong Thánh Thiên tông vô cùng sợ hãi, hiển nhiên là họ sợ Lý Lân đoạt đi mất hi vọng cuối cùng của mình.

Lý Lân cũng không màng giải thích, tâm trạng y hiện nay rất không tốt,

phản ứng của đám người kia thật đã chứng thực lời của Triệu Ngọc Anh là
sự thật, điều này làm Lý Lân thêm phần lo lắng.

Cuối cùng thì tông chủ Thánh Thiên tông cũng cắn răng mà lấy ra từ trong thần hồn của mình một vầng sáng màu vàng đất. Vầng sáng này là một vật
chất vô hình, nhưng nếu tập trung tinh thần mà quan sát thì có thể thấy
trong đó có chứa một mảnh không gian thế giới rộng lớn.

Lý Lân có chút rung động, bản nguồn thế giới của cường giả Thánh cấp cho dù là không thể so được với Thương Long đại lục, nhưng tuyệt đối cũng
là một bảo vật.

Lý Lân trầm giọng hỏi :

- Bản nguồn thế giới của cường giả Thánh cấp có thể tồn tại bên trong hỗn độn hay không?

Đừng nghĩ những cường giả Thần cấp có thể tổ chức đánh nhau bên trong
hỗn độn mà lầm rằng họ có thể tồn tại được bên trong hỗn độn, hỗn độn
mỗi một giây một phút đều làm suy yếu đi sức mạnh của họ, ngay đến cả
một cường giả Thần cấp đỉnh cao cũng thật khó mà trụ vững được khí tức
của bản thân tránh được sự xâm thực của hỗn độn. Do đó khi đại kiếp
giáng xuống, đưa tất cả về lại trong hỗn độn thì nếu như muốn sinh tồn
được phải có trọng bảo của cường giả Thánh cấp. Hũ thần, chí bảo thời
không của Thánh Thiên tông nay đã bị mất đi hơn nửa sức mạnh, tuy Thánh
Thiên tông vẫn còn bản nguồn thế giới của thủy tổ Thánh cấp để lại,
nhưng thật không ai bảo đảm và chứng minh được nó có thể chịu đựng nổi
những cơn gió mạnh bên trong hỗn độn hay không. Cũng vì lí do đó mà tông chủ Thánh Thiên tông đầu hàng Lý Lân, ngoại trừ vấn đề thực lực của Lý
Lân ra thì Thời Không bảo tháp hoàn chỉnh và cường mạnh của y cũng là
một vật đáng để thu hút chúng.

Tông chủ Thánh Thiên tông nói :

- Chí bảo thời không có thể, nhưng cần phải có một chí bảo thời không hoàn chỉnh.

- Các ngươi cần sự che chở của ta à?

Lý Lân cũng không phải là ngu ngốc, y nghĩ ngay đến Thời Không bảo tháp bên trong Lục Mang Tinh của mình.

Tông chủ Thánh Thiên tông không nói được lời nào, hiển nhiên là đã thầm trả lời cho lời của Lý Lân là đúng.

- Các thế lực lớn đều lần lượt xuất hiện trước ngày đại kiếp và không
ngừng khuếch trương, hiển nhiên là có mục đích. Đó rốt cuộc là vì cái
gì?


Lý Lân truy hỏi, với thực lực của tông môn thượng cổ thì việc dùng thiên bảo để tồn tại trường kì trong hỗn độn cũng chưa chắc là khó lắm, những việc làm của chúng lúc này thật làm cho Lý Lân không thể lí giải được.

- Vì linh mạch thiên địa và nhân khẩu, nhân khẩu đối với một thế lực lớn là thứ căn bản, còn linh mạch lại là một căn cơ khó mà duy trì và phát
triển của thế giới. Tiểu thế giới mà chúng tôi tạo ra khó mà tồn tại
trong hỗn độn, do đó nếu tích lũy càng nhiều nhân khẩu và linh mạch thì
càng có hi vọng sống sót.

Lý Lân lúc này đã hiểu, chẳng trách được các đại tông môn đều không
ngừng khuếch trương thế lực ra tứ phương. Hiển nhiên Thương Long đại lục là một cái bánh lớn mà thế lực nào cũng muốn cắn một miếng.

Lý Lân nghĩ đến những hành động của người cha Thánh Quân, không kềm được mà hỏi :

- Các ngươi biết Thánh Quân đang tu sửa bản nguồn của thế giới thì tại sao lại không đi giúp sức?

- Vô dụng thôi, năng lượng bản nguồn của Thương Long đại lục vốn đã sớm
khô cạn từ thời thượng cổ rồi, may nhờ có cường giả Thương Long thời
thượng cổ cưỡng ép, nuốt luôn cả thiên địa vào trong người mới có thể
giúp cho tinh khí sinh mệnh của nó kéo dài được đến ngày hôm nay. Hiện
tại các thế lực lớn đều cực kì muốn khắc chế lẫn nhau để tránh chiến
tranh bạo phát và lan đi khắp nơi, cũng chính là muốn tránh đi thảm họa
lần trước xảy ra vào thời thượng cổ. Thánh Quân mà ngài nói ở thời
thượng cổ vốn không có danh hiệu đó, hắn e rằng là người theo dòng bổ
thiên, không có quan hệ gì với chúng tôi cả.

Tông chủ Thánh Thiên tông đem những sự việc ở thời thượng cổ dần dần kể
ra, làm cho Lý Lân được mở rộng thêm tầm hiểu biết và hiểu rõ hơn nhiều
về những điều còn mập mờ trước kia.

Lý Lân trầm giọng nói :

- Thiên địa vốn nuôi dưỡng vạn vật, sao các ngươi lại dám làm ra chuyện phá hoại nó đi hả?

Lý Lân tuy là không phải người dám vì thiên hạ mà bảo vệ nó, nhưng y lại rất hiểu đạo lí là nếu không bảo vệ tổ chim thì sao có thể có trứng
chim mà ăn được chứ. Theo đúng lí thì cả thiên hạ phải cùng nhau hợp sức lại tu bổ Thương Long đại lục mới là chuyện chính sự, dẫu sao thì nếu
mất đi thế giới Thương Long đại lục này thì việc ra ngoài hỗn độn cũng
là rất khó để sinh tồn.

- Dám hỏi chủ thượng đã nghe qua câu chuyện về phượng hoàng niết bàn?

Lý Lân gật gật đầu, câu chuyện phượng hoàng trùng sinh từ lửa thì e là không ai mà không biết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận