Tam Thái Tử

Lý Lân có chút lo lắng, nếu Tần Tuyết Linh vẫn tiếp tục miễn cưỡng đột phá mà nếu hồi
phục lại được kí ức kiếp trước thì tốt, tu vi kiếp trước có thể bù đắp
vào những thiếu sót trong căn cơ võ đạo của nàng. Nhưng nếu phát sinh
điều ngoài ý muốn thì rất có khả năng nó sẽ gây ra một thương tích khó
mà hồi phục cho nàng.

Tần Tuyết Linh cũng cảm thấy rất băn khoăn, khi nàng đạt đến bán Thần
cấp thì cũng đã từ bỏ việc tiến hành đột phá, trong lúc Tần Tuyết Linh
đứng dậy chuẩn bị vận động gân cốt thì một tiếng cười khúc khích từ
trong bụng nàng phát ra. Giọng cười này như là của một đứa trẻ con trải
qua rất nhiều gian khổ mới đạt được món đồ chơi vô cùng yêu thích của
mình, trong lúc chơi thì vô cùng vui vẻ.

Trước đó cây sinh mệnh trong lúc nuốt nhả nguyên khí của thiên địa đồng
thời cũng đã triệu hồi nó mà đưa vào trong cơ thể của Tần Tuyết Linh.

Tần Tuyết Linh cũng kinh ngạc mà sờ sờ bụng của mình, sau đó thì sự kinh ngạc trên nét mặt nàng chuyển sang phấn khích.

- Con, ta có con rồi!

Lý Lân ở bên ngoài cũng vô cùng ngạc nhiên, thậm chí do sự việc đột ngột này mà thần thức của Lý Lân cũng đã rung động lên. Hậu quả trực tiếp
cho việc này cũng chính là đã dẫn đến những cường giả Liễu gia gấp rút
chạy đến.

Lý Lân lập tức bình tĩnh mà thu thần thức lại mà tiếp tục sự nghiệp "cảm ngộ" của mình.

Đứa bé trong bụng Tần Tuyết Linh cũng không hấp thụ quá nhiều nguyên khí nên sau ba canh giờ tiếng cười non nớt kia đã dừng lại. Lúc này một
luồng chân khí hai màu hắc bạch xuất hiện và bao trùm lấy cơ thể của Tần Tuyết Linh. Sau đó thì nó dung hòa vào trong cơ thể của Tần Tuyết Linh
làm cho sức mạnh bán Thần cấp mà nàng vừa lĩnh ngộ được củng cố thêm và
vô cùng vững chắc một cách dị thường. Kết quả này làm cho chính Tần
Tuyết Linh cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.


Đến ngày thứ mười lăm thì thân của cây sinh mệnh đã thu nhỏ lại còn gần
mười trượng, hồ sinh mệnh cũng từ mười dặm mà thu nhỏ lại còn ba trượng
mà thôi. Suối sinh mệnh bên trong nó cũng sôi sục không thôi mà phát ra
một khí tinh lực đậm đặc hơn trước vô số lần.

Cây sinh mệnh phát ra những dao động phấn khích, Lý Lân lúc này đã hiểu
được rằng nó đã sắp hút cạn tinh lực rồi. Do trước đó Lý Lân đã đưa thần niệm mình dung nhập vào thực vật và không khí nên y cũng đã âm thầm mà
cảm giác được điều này.

- Đừng hút nữa, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này thôi.

Thần niệm của Lý Lân truyền vào cây sinh mệnh một mệnh lệnh. Tình thế
hiện tại đã đang rất nguy hiểm, nếu đối phương tịnh tâm lại mà cảm nhận
thì rất có khả năng sẽ nhận ra được sự dị thường của nguyên khí thiên
địa.

Cuối cùng thì sau khi không có bất cứ phản ứng gì, cây sinh mệnh lần này truyền đến cho Lý Lân một bức họa, bên trong bức họa là một mảnh đất vô cùng rộng lớn, trong mảnh đất đó có một cái cây khô hình người, nhìn rõ hơn thì nó là một cây nhỏ màu xanh xám to khoảng một trượng, bên cạnh
cây nhỏ đó là một cây liễu to lớn, rễ của cây liễu này đang quấn quanh
lấy cây nhỏ màu xanh xám kia. Đồng thời trong tiểu không gian đó, cây
liễu phát ra một sức mạnh sinh lực hoàn toàn giống với tinh lực mà cây
sinh mệnh đã hút vào khi nãy. Còn cây nhỏ màu xanh thì phát ra một sức
mạnh hoàn toàn giống với khí tức của cây sinh mệnh bên trong Lục Mang
Tinh của Lý Lân.

- Lẽ nào đó chính là bản thể thật của cây sinh mệnh?

Trong lòng Lý Lân hiện lên một suy nghĩ, rất nhanh sau đó y đã có thể
đoán được thân phận của cây nhỏ màu xanh xám kia. Còn về cây Liễu khổng
lồ còn lại thì không cần nghĩ nhiều cũng có thể xác định thân phận thật

sự của nó.

- Không ngờ bản thể của cây sinh mệnh lại nằm ở nơi này, sức mạnh mà cây sinh mệnh trước đó hút vào nhất định chính là sức mạnh mà bản thể của
cây sinh mệnh để lại, chỉ là nó sớm đã bị cây thần liễu thượng cổ kia
nuốt mất rồi. Thật chẳng trách được cây sinh mệnh lại mẫn cảm với sức
mạnh của Liễu gia như vậy.

Lý Lân cuối cùng cũng đã hiểu ra tất cả tiền nhân hậu quả của chuyện này.

Cây sinh mệnh truyền đến cho Lý Lân những hình ảnh này e là không phải
giải thích cho y hiểu mọi chuyện, mà là muốn Lý Lân tiến vào tiểu không
gian kia mà lấy lại bản thể cho nó.

Nhưng yêu cầu này của cây sinh mệnh thật làm Lý Lân khó mà thực hiện
được. Dẫu sao thì những ánh mắt kia vẫn còn đang chăm chăm vào y, y căn
bản không thể nào rời đi được.

Tần Tuyết Linh nói :

- Hay là để muội đi cho!

Lời của Tần Tuyết Linh đã làm cho cây sinh mệnh như nhảy cẫng lên mà tán đồng, Tần Tuyết Linh sau khi mang thai thì khí tức của một thiếu nữ
trên người nàng cũng dần mất đi, thay vào đó là sự dịu dàng nữ tính của
một người mẹ trẻ.

Lý Lân không đồng ý, cho dù Tần Tuyết Linh sau khi mang thai đã củng cố
được sức mạnh của mình, nhưng nói sao thì nàng vẫn chỉ mới ở cảnh giới
bán Thần cấp, mà ở bên ngoài thì đang có rất nhiều cao thủ Thần cấp hiện diện. Nếu lỡ Tần Tuyết Linh để lộ ra khí tức của mình thì tình thế sẽ
trở nên vô cùng nguy hiểm.


Tần Tuyết Linh nói :

- Huynh không cần bận tâm, cho dù là có nguy hiểm thì muội cũng có thể
đánh thức kí ức của kiếp trước, sức mạnh của muội nay đã đạt đến bán
Thần cấp rồi, muội có thể đảm bảo sau khi thức tỉnh kí ức vẫn sẽ không
bị nó khống chế nữa, việc tự bảo vệ bản thân là không có vấn đề gì đâu.

Lý Lân vẫn nhất mực cự tuyệt, Tần Tuyết Linh nay đã mang thai rồi, y
không muốn nàng phải mạo hiểm nữa. Lý Lân muốn cây sinh mệnh tạm thời từ bỏ ý định này đi, đợi khi nào thực lực y mạnh hơn nữa thì hãy đến để
lấy lại bản thể của nó. Tiếc là cây sinh mệnh vốn ngoan ngoãn lần này
lại như một đứa trẻ ngỗ nghịch mà không chịu nghe lời, dù Lý Lân có nói
như thế nào thì nó cũng nhất định không thu lại rễ cây đã bao trùm lên
tất cả không gian này của mình.

Tần Tuyết Linh nói :

- Lý Lân, hay là chúng ta hãy giúp nó đi! Bản thể của cây sinh mệnh lưu
lại nơi này chỉ càng làm tăng thêm thực lực cho Liễu gia mà thôi, muội
không thích bọn người của Liễu gia này, muội không hi vọng bản thể của
cây sinh mệnh rơi vào trong tay chúng đâu.

Cuối cùng Lý Lân cũng phải miễn cưỡng mà đồng ý, y triệu hồi Huyền Khải
giáp và Bạch Hổ kiếm từ trong hồ sinh mệnh ra đưa cho Tần Tuyết Linh đeo vào phòng ngừa bất trắc. Ngoại trừ Tần Tuyết Linh thu được rất nhiều
lợi ích từ cây sinh mệnh thì Thần Uy pháo đoàn đang ở nơi thí luyện
trong không gian của Lục Mang Tinh cũng thu được không ít. Nhưng nếu nói đến lợi ích lớn nhất thì trừ Tần Tuyết Linh ra, đó chính là Ám Ảnh luôn đi theo bên cạnh nàng. Hiện tại thực lực của Ám Ảnh đã tăng lên rất
nhiều, đến Lý Lân cũng không còn biết được hiện tại nó đã đạt đến cảnh
giới nào nữa rồi. Điều duy nhất Lý Lân có thể khẳng định là hiện nay nó
vẫn chưa đạt được đến Thần cấp mà thôi.

Trong lúc Huyền Khải giáp và Bạch Hổ kiếm được triệu tập từ hồ sinh mệnh ra thì một con cá chạch màu vàng kim cũng theo chúng mà phóng ra khỏi
hồ.

- Ngao Vô Không!


Lý Lân vô cùng kinh ngạc, trước đó y thật sự đã quên mất sự tồn tại tên
háo sắc này từ lúc nào mà không biết nữa. Nhìn vào khí tức dồn dập trên
người hắn phát ra thì rất rõ ràng có thể thấy được hắn đã thu được không ít lợi ích từ trước đó của cây sinh mệnh.

Tần Tuyết Linh nói :

- Ý thức của hắn vẫn chưa hoàn toàn được thức tỉnh, có điều lần này hắn
đã thu được một lợi ích không nhỏ. Sức mạnh bản nguồn của hắn nay đã
mạnh lên không ít rồi, hiện tại đã đạt đến cảnh giới Võ Hoàng lục phẩm,
nếu như sau này ý thức thức tỉnh thì việc khôi phục lại được sức mạnh
khi trước là điều vô cùng đơn giản.

Lý Lân gật gật đầu rồi điều động sức mạnh trong Lục Mang Tinh đưa Ngao
Vô Không trở lại hồ sinh mệnh. Nếu hắn chưa hoàn toàn hồi phục ý thức
thì Lý Lân thật không muốn cho hắn ra ngoài, nếu một con cá chạch có sức mạnh Võ Hoàng lục phẩm xuất hiện thì e rằng sẽ gây ra một chấn động
lớn.

Cây sinh mệnh lần nữa cắm rễ vào trong hư không, cấm chế mà Liễu gia bày ra phần lớn là dựa vào sức mạnh sinh mệnh làm căn cơ, hiện tại thì cây
sinh mệnh đã hút lấy gần hết sức mạnh đó nên cấm chế này giờ chỉ còn có
thể duy trì được dáng vẻ bên ngoài mà thôi, căn bản không thể nào kháng
cự lại được một sức mạnh tương đồng từ cây sinh mệnh. Cây sinh mệnh có
thể nói là hiện tại như đã có được chìa khóa dự phòng của nhà người
khác, trong lúc chủ nhân của nó đi vắng thì cây sinh mệnh sẽ có thể tự
do mở cửa mà ra vào. Nhưng dĩ nhiên là trong tiểu không gian kia, ngoài
cấm chế của Liễu gia thì cẫn còn một cấm chế thượng cổ mà cây sinh mệnh
không cách nào phá vỡ được.

Cây sinh mệnh lúc này vươn dài rễ xuống đất, từ trong đám rễ chằng chịt
của nó tạo ra một lối đi, Tần Tuyết Linh cũng theo lối đi này mà tiến
đến tiểu không gian kia. Đây cũng là cách duy nhất mà Lý Lân nghĩ ra để
có thể ẩn giấu khí tức của Tần Tuyết Linh.

Tần Tuyết Linh cũng đem Ám Ảnh đi theo, có Ám Ảnh rồi thì mọi cấm chế có thể nói là bày ra cũng như không có vậy. Lý Lân ở bên ngoài cũng bắt
đầu từ từ tìm cách đánh lạ hướng, làm ra một vẻ như là bản thân sắp thức tỉnh vậy. Sáu cao thủ Thần cấp của Liễu gia quả thật đã bị dụ đến, mười hai con mắt lúc này như đang chực chờ mà nhìn vào Lý Lân. Kẻ đứng đầu
là Liễu Phong lúc này cũng đã hạ quyết tâm, nếu Lý Lân thức tỉnh thì bọn chúng nhất định sẽ đuổi y đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận