Tam Thái Tử

- Nếu muốn cứu Ngao Vô Không, có phải nhất định phải tìm được Dung Dung hay không?

- Ta không biết ả đã xảy ra chuyện gì? Căn cứ vào những hiểu biết trước
đây của ta, các nữ nhân Lăng Tiêu Tông lịch luyện đều là vì luyện tình,
cũng không phải giống như Ngao Vô Không, đi cắn nuốt toàn bộ máu huyết
thần hồn như vậy.

Sắc mặt Lý Lân vô cùng ngưng trọng nói.

- Vô Không gã còn có thể cứu được không?

Ngao Kim Bình trầm giọng hỏi.

- Gã đã muốn mất đi căn cơ Long tộc, tức là có thể giữ được tính mạng,
một thân tu vi cũng toàn bộ bị phế đi, trọng yếu nhất là hiện tại gã một lòng muốn chết, cho nên bất kỳ thủ đoạn cứu trị nào đều không hề có tác dụng.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Nếu quả thật như thế thì giết gã đi, đừng để cho gã phải thống khổ như thế nữa.

Trong đôi mắt Ngao Kim Bình hiện lên một vẻ trầm ngâm thống khổ.

- Tiền bồi, Ngao Vô Không có quan hệ với tiền bối như thế nào?

Lý Lân tò mò hỏi, ở hoàn cảnh Ngao Vô Không hiện thời mà nói, có người
vì gã xuất đầu tất nhiên đối với gã phải có quan hệ mật thiết.

- Chúng ta cũng không có quan hệ gì, nếu quả thật muốn nói, tiểu tử này
trước khi trưởng thành từng hai năm học qua thủ hạ của ta.

Ngao Kim Bình cười gượng gạo nói.

Lý Lân gật gật đầu trầm giọng nói:

- Nếu gã đã một lòng muốn chết, vậy trước tiên hãy để cho gã chết một
lần, thử xem có thể mượn cơ hội này giải trừ gông xiềng trên thần hồn
của gã hay không, làm cho gã hoàn toàn tỉnh táo lại.


- Chết một lần? Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?

Ngao Kim Bình sững sờ, y không nghĩ tới Lý Lân vẫn thật sự có thủ đoạn, hơn nữa nghe qua lại có chút kỳ lạ.

- Đây là bất tử phù triện, kính xin tiền bối đem nó đánh vào bên trong
tâm thần của Ngao Vô Không, gã đã mất đi máu huyết quý giá nhất của Long tộc, nếu sống lại rất có thể trở thành Long tộc huyết mạch loại thấp
nhất, thậm chí ngay cả đến Long tộc cũng có thể không thể trở thành
được.

Lý Lân trầm giọng nói, máu huyết cùng với thần hồn là căn cơ của một
người, máu huyết Ngao Vô Không tất cả đều đã mất đi rồi, căn cơ hoàn
toàn không có, thần hồn đã hao tổn hơn phân nửa, còn lại thì cũng sắp sa vào giấc ngủ say.

Ngao Kim Bình trẩm ngâm hồi lâu nói:

- Thử chút đi, cho dù là Long tộc hạng thấp nhất cũng còn mạnh hơn cái phế vật này.

Lý Lân gật gật đầu.

Ngao Kim Bình đem bất từ phù triện đánh vào bên trong thần hồn của Ngao
Vô Không, sau đó một chưởng chụp nát thần hồn của gã, loại chuyện này y
tự thân động thủ để chứng minh tín nhiệm đối với Lý Lân, cũng như biểu
hiện thất vọng trước đây đối với Ngao Vô Không.

Sau đó, từ trong không gian Lục Mang Tinh một cái kén quang ảm đạm nhanh chóng thành hình, bên trong chậm rãi xuất hiện một cái đầu cá chạch dài hơn một thước, bởi vì là lần đầu tiên sống lại nên tốc độ rất nhanh,
nhưng mà sống lại thành cái gì đó thì lại làm cho Lý Lân không khỏi nhíu mày.

Khi Lý Lân đem cái đầu cá chạch Ngao Vô Không đi ra, sắc mặt mọi người đều phấn khích đến cực điểm.

- Cá chạch là đẳng cấp thấp nhất trong Long tộc?

Tần Tuyết Linh khó hiểu hỏi.

- Không, cái gọi là thấp hơn trong cơ thể Long tộc chính là trình độ
tinh thuẩn máu huyết, cho dù là huyết mạch hoàng tộc thuần chánh nhất
cũng không thể đạt được tới một trăm phần trăm, cá chạch trong cơ thể

quả thật có được huyết mạch chân long, nhưng mà đã loãng đến mức có thể
xem nhẹ, Ngao Vô Không hóa thành cá chạch, chỉ sợ kiếp này cũng khó mà
khôi phục được.

Ngao Kim Bình thương cảm nói.

- Điều này chưa thật chắc, Long tộc chẳng lẽ không phải muốn tiến hành
tiến hóa huyết mạch? Ta xem thân thể cá chạch tu luyện cũng rất tốt, tu
luyện chưa chắc không thể không lấy được thành tựu.

- Cá chạch cũng có thể trở thành cường giả sao?

Ngao Kim Bình lắc đầu nói.

- Nếu ngươi không tin, ngươi hãy giao gã cho ta, chúng ta như thế nào cũng coi nhau như bằng hữu, ta sẽ không bạc đãi gã.

Lý Lân quyết định đưa Ngao Vô Không vào trong không gian Lục Mang Tinh
nuôi ở bên trong suối nguồn sinh mạng, hắn tin tưởng Ngao Vô Không sớm
muộn gì cũng có một ngày khôi phục.

Lý Lân cũng không nán lại ở Long tộc bao lâu, từ lời nói của Ngao Kim
Bình mà Lý Lân biết được rằng, long tổ thượng cổ Ngao Vô Tình đã tiến
vào thần giới Cự Long tộc, mạnh mẽ mang đi Hóa Long trì Cự Long tộc bảo
quản, sau đó đạp lên Minh Hà tiến vào biến mất không thấy gì nữa, Lý Lân đã hoàn toàn hết hy vọng chuẩn bị khởi hành rời đi.

Long tổ cũng chuẩn bị phong ấn thần giới, chờ đợi cường giả Thần cấp trở về, nhưng mà trong đội ngũ vẫn thiếu mất một người. Trúc Văn Thiến cũng chuẩn bị tạm thời ở lại Long tộc, cũng không biết Ngao Hồng Lăng đã nói với nàng những gì, quan hệ hai nàng tuy rằng vẫn lãnh đạm như trước,
nhưng cũng không đối lập như trước khi gặp mặt.

- Ta tưởng rằng ngươi lôi được ở trong Long tộc ra một đám người giúp
đỡ, ai biết là ngươi chỉ mang về có một con lươn, lại còn tổn thất thêm
Vô Tình tỷ tỷ cùng với Trúc cô nương.

Tần Tuyết Linh nhìn thấy Lý Lân cảm xúc có chút không cao, trêu ghẹo nói.

- Không sao, hiện tại cũng không phải thời cơ tốt để kết minh cùng với

Long tộc, Long tộc phong ấn thần giới, tất cả là muốn đợi cho đến khi
Long Hoàng trở về rồi nói sau. Ở trong khoảng thời gian này ta muốn gia
tăng thực lực lên, một khi Long Hoàng và những cường giả Thần cấp trở
lên ở bên ngoài quay về, chỉ sợ trình độ hỗn loạn của toàn bộ Thương
Long đại lục sẽ được thăng cấp toàn diện, những cường giả biến mất lâu
như vậy, tất cả đều có thể xuất hiện.

Thần sắc Lý Lân ngưng trọng nói.

- Hiện tại ta mới chỉ có Võ Tôn nhị phẩm, khoảng cách đến với Thần cấp
vẫn còn xa xa không biết đến khi nào, nhưng thật ra ngươi đã ở cách Thần cấp không xa nữa rồi.

Tần Tuyết Linh có chút hâm mộ nói.

- Tình huống của ta không thể phục chế, nhưng mà theo thực lực của ta
tăng lên, trước mắt nắm vững một số bí pháp có thể sử dụng, đợi cho đến
khi thực lực hoàn toàn khôi phục, có lẽ có thể dùng một chút để giúp đỡ
tăng lên thực lực cho bọn ngươi.

Trên mặt Lý Lân lộ ra một nụ cười thản nhiên.

- Biện pháp gì?

Tần Tuyết Linh hơi hưng phấn hỏi.

- Tạm thời khó mà nói, chờ trở lại Hỗn Loạn Lĩnh rồi nói sau.

Lý Lân lắc đầu cười, hiển nhiên theo như lời của hắn, đối với tình huống hiện tại hắn cũng chưa nắm chắc toàn bộ.

Lần này cuối cùng trở về chỉ còn lại có hai người Lý Lân vả Tần Tuyết
Linh, hơn nữa hành động lại không giống với lần trước, cẩn thận che dấu
hành tung. Lý Lân lần này trở về thực lực đã đại tiến, cường giả bán
Thần cấp đã không thể ngăn chặn cản đường của hắn nữa rồi, thậm chí hắn
còn muốn nhân cơ hội này đuổi giết hai gã cường giả bán Thần cấp đã tìm
hắn truy giết cho đỡ gây phiền toái.

Thật sự là buồn ngủ lại có người đưa gối đầu, Lý Lân vừa bước vào trong
Hỗn Loạn Lĩnh, một đạo thân ảnh có chút quen mắt đã đem hắn khóa lại.

- Ngươi hãy đi trước vào trong không gian.

Lý Lân thu Tần Tuyết Linh vào trong không gian Lục Mang Tinh, cả người

hắn lộ ra một vẻ hưng phấn, cái tên kia thật đúng là chưa từ bỏ ý định,
quả nhiên tham lam là nguyên nhân của phiền toái.

Một tiếng thét dài từ phương xa truyền đến, một đạo thân ảnh gần như là trong chớp mắt đã đến trước mặt Lý Lân.

- Tiểu tử, ta không nghĩ tới ngươi vẫn còn dám trở về, lần này nói gì thì nói ta cũng không thể để cho ngươi chạy thoát.

Người vừa chạy đến trên mặt lộ ra một thần sắc giận dữ, đường đường là
một cường giả bán Thần cấp, vây bắt một tiểu bối Võ Tôn hậu kỳ, vậy mà
lại để cho hắn bỏ chạy thành công, nghĩ đến cái kết quả này, cái hình
tượng trung niên cường giả bán Thần cấp còn có một loại xúc động đến
phát điên.

- Vì sao ta không dám trở về, nhưng thật ra ngươi thật là một lão già
khốn khiếp, không có lý do gì mà cứ đuối giết lão tử mãi, hôm nay lão tử sẽ lấy lại công đạo.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Công đạo? Ha ha, thật sự là không biết sống chết.

Cường giả bán Thần cấp cười châm chọc, căn bản gã cũng không có để Lý Lân ở trong lòng.

- Bán Thần cấp thì rất mạnh mẽ sao? Ta xem thì cũng không hơn gì cái này.

Lý Lân kêu to lên một tiếng rồi ra tay ầm ầm, trong nháy mắt cả người đã tiếp cận, một quyền bá đạo đánh ngay vào trước ngực trung niên cường
giả bán Thần cấp kia.

Cường giả bán Thần cấp biến sắc, ầm ầm quay người tránh thoát đòn công
kích của Lý Lân, đáng tiếc gã đánh giá hơi thấp tốc độ cùng với lực
lượng của Lý Lân, đùi lớn của Lý Lân chuẩn xác đá một cái vào lồng ngực
của gã, làm cho gã như một viên đạn pháo bay vụt ra ngoài.

Lý Lân đắc thế không dừng lại, tăng tốc độ lên trước sau vẫn công kích
bên người đối phương, quyền, cước, đầu gối, khửu tay đều là lợi khí công kích trong tay hắn. Trung niên cường giả bán Thần cấp bởi vì khinh địch rơi vào trong vòng công kích của Lý Lân, lập tức lâm vào thế hoàn toàn
bị động, cả người giống như một bao cát để Lý Lân đánh đi đánh lại.

Oành.

Một tiếng vang thật lớn, trung niên cường giả bán Thần cấp chịu trúng ba cước làm đại giá, thành công từ trong công kích của Lý Lân mà thoát ly
ra ngoài, chỉ có điều hình tượng tiên phong đạo cốt trước kia thì đã bị
hoàn toàn hủy diệt rồi, đầy người là những dấu chân thật to, thật sự là
muốn cho chật vật bao nhiêu thì chật vật bấy nhiêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận