Tam Thái Tử

Sau đó Lý Lân ra lệnh:

- Từ hôm nay ngươi, Chu Thiên Bảo đã thành thư đồng của ta, nhậm chức
trưởng sử phủ lĩnh chủ, lo toan tất cả chính vụ bên trong Hỗn Loạn lĩnh.

Lý Lân làm cho Chu Thiên Bảo biến sắc.

- Thiên Bảo huynh đệ, ngươi là thư đồng của ta, cho nên lệnh của ta thì không thể cãi lại đâu.

Lý Lân khẽ cười nói, trong lòng lại càng thêm mừng vì có một người có
thể tín nhiệm ở đây, Hỗn Loạn lĩnh đã không cần hắn phải quá quan tâm
nữa rồi.

Chu Thiên Bảo ngạc nhiên, không nghĩ tới Lý Lân có thể quyết đoán đến
thế, trực tiếp cho hắn phụ trách toàn bộ chính vụ Hỗn Loạn lĩnh. Phải
biết hai người mới chỉ gặp nhau chưa quá một tiếng đồng hồ, cho dù hắn
có năng lực, nhưng Lý Lân làm thế cũng khiến cho hắn có chút lo lắng
trong lòng.

- Lý Lân, ngươi thực sự muốn ta làm trưởng sử hay sao?

Chu Thiên Bảo cảm thấy khó tin, cho nên hỏi lại, trưởng sử thân phận
thường không đơn giản, nhất là còn ở trên cái khu vực Hỗn Loạn lĩnh này, trưởng sử có quyền hành rất lớn.

- Nam tử hán đại trưởng phu, đầu đội trời chân đạp cỏ, nếu nói ra rồi
thì không hối hận. Ta tin vào ánh mắt của ta, cũng tin vào năng lực của
ngươi.

Lý Lân khẽ cười nói.

- Nhưng ta còn chưa trưởng thành, mà rất ít thế lực dùng một thiếu niên làm quân sư lắm.

Chu Thiên Bảo khẽ nói.


- Chí không chờ tuổi, huống hồ năm đó ta quật khởi còn không có lớn bằng ngươi đâu, mà đám bình dân, bằng tuổi ngươi chỉ sợ đều đã làm cha hết
cả rồi.

Lý Lân mỉm cười trêu đùa nói.

Sắc mặt Chu Thiên Bảo cứng đờ, trắng bệch ra nhìn hắn, coi như đối với
bản tính của Lý Lân, hắn cũng hiểu sơ sơ, nhưng nhìn vào đôi mắt chân
thành của Lý Lân, Chu Thiên Bảo cũng không tiện nói lời cự tuyệt nữa. Chu Thiên Bảo tiếp nhận chức vụ trưởng sử phủ lĩnh chủ, quyết định
nhanh chóng này dường như đã gây ảnh hưởng rất lớn tới Hỗn Loạn lĩnh.

Đầu tiên là việc kiến tạo lại Vô Cực thành, nguyên bản dựa theo kế hoạch của Lý Lân đó là xuất động nhân lực kiến thiết một lần nữa, nhưng Chu
Thiên Bảo cự tuyệt, hắn lệnh cho quân đoàn bất tử chia thành ba đợt, lần lượt tiến vào tam đại siêu cấp thành thị, lợi dụng lực lượng mãnh mẽ di chuyển một nửa dân cư cùng kiến trúc của tam đại siêu cấp thành thị.
Lấyiêu chí kiến trúc của tam đại thành thị một cái cũng không sót,
chuyển tới Vô Cực thành mới.

Hành động quyết liệt như vậy khiến cho tam đại Thiên Tông bất mãn, tông
chủ tam đại Thiên Tông tìm tới phủ lĩnh chủ, yêu cầu Lý Lân cho bọn hắn
một câu trả lời. Lý Lân trả lời rất đơn giản, nhưng mà chỉ là một chút
thế lực phụ thuộc thôi, nếu các đại Thiên Tông không muốn, có thể đem
một nửa sơn môn dời đến trong Vô Cực thành. Đối mặt Lý Lân bá đạo, tam
đại Thiên Tông không đáp trả, đánh lại đánh không lại, cuối cùng cũng
chỉ có thể chấp nhận.

Quân đoàn bất tử vừa chấm dứt hành động, một trong tám đại thành thị
nhận được xá lệnh của phủ lĩnh chủ, yêu cầu cống hiến một nửa kiến trúc cùng nhân lực. Thậm chí còn trắng trợn yêu cầu phải là kiến trúc tốt
nhất, nếu không thành chủ sẽ bị sa thải.

Mệnh lệnh từ trên cao làm cho các thành chủ khóc không thành tiếng, cùng tìm thế lực nhất lưu sau lưng làm chủ, đáng tiếc cả tam đại Thiên Tông
đều kinh ngạc, chớ đừng nói đến thực lực đại tổn, suy giảm nguyên khí
thế lực uy quyền nữ vương.

Cuối cùng thành chủ tám thành phố lớn không ai đạt được kết qủa mong
muốn, khó có thể không lo tới địa vị bản thân. Kiến trúc không có thì
xây thêm, dân cư dời đi có thể di chuyển từ tiểu thành thị lên, chỉ cần

bọn họ vẫn là thành chủ, tất cả đều không vấn đề gì.

Đồng thời đối mặt với cường thế của phủ lĩnh chủ, các đại thành chủ rốt
cục cảm nhận được uy thế của phủ lĩnh chủ, bắt đầu cẩn thận đối đãi. Rất nhanh chóng, các cao thủ liên thủ đem kiến trúc xa hoa nhất đến Vô Cực
thành. Kế hoạch ban đầu của Lý Lân là xây dựng Vô Cực thành trong vòng
mấy năm đã lấy ba tháng ngắn ngủi trở thành đại thành số một Hỗn Loạn
lĩnh. Đồng thời toàn bộ thế lực từ khắp nơi Hỗn Loạn lĩnh cũng nhớ kĩ
tên trưởng sử phủ chủ lĩnh Chu Thiên Bảo, rốt cuộc không ai dám coi
thường hắn tuổi nhỏ.

Vô cực thành xây xong, Chu Thiên Bảo không dừng lại ở đó, hắn bắt đầu tổ chức nhân thủ phân đi khắp nơi, đánh dấu các vùng lãnh thổ khoáng mạch
linh thạch, cho vào trong phạm vi quản hạt của phủ lĩnh chủ. Hành động
này là để đoạn tuyệt hoàn toàn nguồn tinh thạch các đại tông môn. Nếu
các đại Thiên Tông thật sự đồng ý, vậy tông môn bọn họ sau này cũng
không cách nào lấy được tinh thạch khoáng. Bởi vậy tam đại Thiên Tông
bát đại tông môn liên hợp lại với nhau vô điều kiện, cao thủ Thần cấp
chia ra đóng ở các tinh thạch mạch khoáng, ngăn trở phủ lĩnh chủ hành
động. Đồng thời thỉnh cầu hai vị lão tổ Thần cấp ra tay, ngăn cản hành động của phủ lĩnh chủ.

Đáng tiếc hiện tại cường giả Thần cấp của hai đại Thiên Tông không ở
đây, bọn họ đang điên cuồng tìm tài liệu Lý Lân đưa. Tình cảnh đối với
sơn môn đã rất lâu không liên lạc, đương nhiên cũng không biết sơn môn
gặp phải quẫn cảnh.

Đối với việc của các đại tông môn đối kháng, phủ lĩnh chủ có đoán trước, người của bọn họ cũng không tới các tinh thạch mạch khoáng các đại
Thiên Tông đóng giữ, mà quét ngang mạch khoáng của thế lực nhỏ, người
phản kháng giết không cần hỏi. Hỗn Loạn lĩnh vốn nổi danh với số lượng
lớn tinh thạch mạch khoáng, nhưng các đại tông môn chỉ tập trung vào các đại mạch khoáng, tiểu mạch khoáng số lượng dự trữ nhỏ, khai thác khó
thì chỗ nào cũng có, bị khống chế trong tay các thế lực nhỏ khác nhau,
đấu đá cực kì nghiêm trọng. Mà chính là những thứ tiểu mạch khoáng này
tạo thành nơi tụ hợp của tán tu toàn bộ Hỗn Loạn lĩnh, hiện trạng hỗn
loạn không chịu nổi.


Chu Thiên Bảo tuy rằng ra mệnh lệnh thu nạp tinh thạch mạch khoáng,
nhưng mục đích là để thanh trừ tiểu mạch khoáng, đem những thứ này thống nhất lại. Làm chỗ này trở thành nơi tạo ra tiền đầu tiên cho phủ lĩnh
chủ. Phủ lĩnh chủ lai lịch không rõ ràng, hơn nữa nội tình nông cạn làm
cho người ta phát cáu. Lúc Chu Thiên Bảo từ Lý Lân hiểu hết tình hình
thực tế, thiếu chút nữa là bỏ gánh mặc kệ. Thật sự là quá điên cuồng,
nội tình kinh sợ lòng người thế nhưng lại là hoa trong kiếng trăng trong nước, cho dù Chu Thiên Bảo tự nhận chính mình tuyệt thế thiên tài, đối
diện với phủ lĩnh chủ hiện tại cũng có chút cảm giác bất lực.

Bên trong phủ lĩnh chủ, Chu Thiên Bảo đang rít lên với Lý Lân.

- Ta muốn trận đồ về trận pháp trận bàn cũng binh gia binh trận của
thượng cổ đế quốc. Hiện tại không có mấy thứ này là trấn không nổi các
đại Thiên Tông. Bọn họ hiện tại đã hoài nghi. Sự đối kháng ở các tinh
thạch khoáng mạch là một dò xét.

Lý Lân khoát tay, nói rõ ràng:

- Trận bàn và trận binh đều là của Hàn đại ca, sau đại chiến xong giờ
ngủ say rồi, chỉ để lại một bộ binh thư. Nếu ngươi không ngại, ta có thể đem Cửu Long khốn thiên trận và Linh Xà binh trận phục chế ra, nhưng mà trận pháp có thể phát huy ra bao nhiêu phần thực lực ta cũng không cách nào cam đoan.

- Hỗn! Ngươi cũng biết tông chủ các tông đều là mấy lão hồ li, sớm muộn gì cũng có một ngày bọn họ sẽ nhìn thấu chúng ta, mà trận pháp và binh
trận là cơ hội duy nhất. Chúng ta hiện tại đến cường giả Thần cấp cũng
không có, tiếp tục như vậy ngươi cũng đã biết hậu quả?

Chu Thiên Bảo phẫn nộ gầm thét lên.

- Hậu quả? Cùng lắm là mất chức phủ lĩnh chủ, chúng ta bị giết mà thôi.
Ta Lý Lân không dễ bị giết như vậy, còn về phủ lĩnh chủ, có thì dễ, cho
dù mất rồi thì vẫn có thể làm lại từ đầu.

Lý Lân nói, không thèm để ý.

- Thật không ngờ ngươi không có chí lớn? Ngươi biết bên ngươi có rất
nhiều người, họ cũng không bị ngươi khống chế, mà là ngưỡng mộ sùng bái
ngươi mới gia nhập. Chẳng nhẽ ngươi không có phát hiện, trong thời gian
này có Vô Cực thành có rất nhiều cao thủ tụ hội, bọn họ tự mình gia nhập phủ lĩnh chủ một lòng muốn dưới trướng của ngươi sao?

Chu Thiên Bảo trầm giọng nói.


Lý Lân gật gật đầu, nói: - Những thứ này đương nhiên ta hiểu, tuy không
có cao thủ đứng đầu tọa trấn, nhưng thế không có nghĩa là mất hoàn toàn
hy vọng. Đi, ta dẫn ngươi đi xem vài thứ. Tất cả chờ ngươi xem xong rồi
nói.

Lý Lân khẽ cười nói.

Chu Thiên Bảo nhìn đầy ngờ vực, sau đó bị Lý Lân dẫn vào không gian Lục Mang Tinh.

Chỉ thấy ở trong không gianLục Mang Tinh, cây Sinh Mệnh lớn nhất kết đầy quả, quả nào cũng đỏ như máu.

- Đây là cái gì? Cây sinh mệnh, quả sinh mệnh?

Chu Thiên bảo không hiểu.

Lý Lân ngoắc tay, một cái túi lớn rơi vào tay hắn, một đoàn máu bên
trong tiếp xúc Lý Lân bỗng hóa thành đại xà sặc sỡ, một khí tức hồng
hoang thượng cổ phát ra.

- Đây là?

Chu Thiên sắc mặt thay đổi rõ rệt.

- Từ trong cơ thể vạn tộc thượng cổ luyện ra huyết mạch thần thú thượng cổ, đây thuộc loại rắn cạp nong thượng cổ, đương nhiên hiện tại chỉ dư lại thuần huyết, ý thức của rắn cạp nong thượng cổ sớm đã mai một.

Lý Lân cười nói.

- Huyết mạch thần thú thượng cổ? Nhưng có nhiều như vậy ư? Chu Thiên Bảo nhìn quang chất quả thực treo đầy trên cây sinh mệnh mà hãi.

- Cao thủ vạn tộc thượng cổ chết trận vô số, có từng này máu huyết thần thú thượng cổ thì lạ gì? Đây thứ tăng thực lực cực tốt.

Lý Lân khẽ cười.

- Ngươi muốn luyện hóa những huyết mạch này vào trong cơ thể?

Chu Thiên Bảo mắt sáng lên. Thần thú thượng cổ động một cái là có năng
lực hủy thiên diệt địa, cho dù chỉ một tia huyết mạch tinh thuần, sinh
ra điểm ưu việt cực kì lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận