- Người đêm hôm đó là ngươi hả!
Lý Lân chăm chú nhìn Lâm Vãn Tình, trên mặt tự do tản mạn không thấy, đổi lại hoàn toàn ngưng trọng.
Một câu nói khiến ba người sắc mặt đại biến, ánh mắt Trưởng công chúa
sắc bén, chân mày hơi nhíu lại, Tần Tuyết Linh thì có chút hốt hoảng,
đêm hôm đó, nàng là người duy nhất mở miệng nói, cũng chính là một tiếng kêu kia của nàng, khiến Lý Lân bị đao khí phản phệ, bị thương nặng.
- Ta... Không biết ngươi nói cái gì!
Lâm Vãn Tình hơi có vẻ hoảng loạn quay đầu đi. Lâm Vãn Tình không biết
mình vì sao thời điểm đối mặt với Lý Lân đặc biệt hoảng loạn. Lẽ nào là
bởi vì hắn là nam nhân duy nhất xem qua mặt mình. Lâm đại tiểu thư không biết, tại Thần Ma học viện trải qua các loại thí luyện tàn khốc cũng
không có hoảng hốt qua như vậy, ngày hôm nay nàng rõ ràng khẩn trương,
vì một nam nhân thực lực cực kỳ nhỏ yếu mà khẩn trương.
- Nhất định là ngươi, ta nghĩ đây là lần thứ ba chúng ta gặp mặt. Lần
đầu tiên ta bị ám sát, ngươi là người che mặt Lâm gia tiểu thư. Lần thứ
hai gặp mặt, ngươi là thích khách mò nhập vào tẩm cung ta, mặc dù không
biết các ngươi vì nguyên nhân gì. Lần thứ ba ngay tại lúc này. Ta nói
không sai chứ!
Lý Lân trầm giọng nói.
Tư Đồ Thiên Trùng sắc mặt sửng sốt, ngay sau đó trên mặt lộ ra thần sắc
cảm thấy cực kỳ hứng thú. Giống như quan hệ giữa Lý Lân cùng Lâm Vãn
Tình so với chuyện hắn thu đồ đệ vẫn còn khiến người ta cảm thấy hứng
thú hơn.
Tại Thần Ma học viện, Trưởng công chúa bằng vào thiên phú xuất sắc cùng
tuyệt sắc dung nhan hào quang vạn trượng, là kỳ nữ được học viện nâng
niu nhất, nhưng nữ học viên ở bên trong Thần Ma học viện, thần bí nhất
lại là Lâm Vãn Tình. Cái tin tức khiến tất cả nam đệ tử của học viện
điên cuồng kia Tư Đồ Thiên Trùng cũng có nghe qua.
- Người nam nhân nào có thể làm cho Lâm Vãn Tình cam tâm tình nguyện tháo xuống khăn che mặt, có thể làm nam nhân của nàng.
Tin tức này tuy rằng máu chó (?), nhưng thực sự hấp dẫn lang tính của
rất nhiều nam nhân Thần Ma học viện. Lâm Vãn Tình dáng người xinh xắn,
khí chất động lòng. Đã vậy bộ dáng lớn lên là gì cũng không có người
biết. Cũng bởi vì cho tới bây giờ, không có nam nhân nào gặp qua chân
diện thực sự của Lâm Vãn Tình, mới có thể làm cho nàng càng thêm thần
bí. Bởi vì cái gọi là không biết mới là thần bí nhất.
Đương nhiên, cũng có người muốn bằng vào thực lực Bá Vương ngạnh thượng
cung lấy xuống khăn che mặt của nàng, thế nhưng người có những ý nghĩ
này đều không ngoại lệ đều gặp phải một người nam nhân hành hung, người
này càng có tiếng hơn, Lâm Vãn Tình là nữ thần trong lòng của hắn , muốn thu được trái tim của nàng, tất cả phải cạnh tranh công bình, ai muốn
đi đường ngang ngõ tắt, tất sẽ cùng hắn không chết không thôi. Có can
đảm tại Thần Ma học viện- trại tập trung thiên tài nói lên những lời
này, thực lực cùng thiên phú của người đó tất nhiên phải làm mọi người
kinh sợ. Từ đó về sau, người tại trước mặt Lâm Vãn Tình xum xoe ít đi.
Coi như là có, cũng chỉ là thử ôm thái độ khách khí nói chuyện, chưa bao giờ dám lỗ mãng vượt qua ranh giới một bước.
- Hơn nữa, ngươi rất giống một vị cố nhân của ta! Tên nàng cùng ngươi
giống nhau, bộ dạng cũng có chín phần tương tự, bằng không đêm đó ta sẽ
không thủ hạ lưu tình.
Lý Lân trầm giọng nói. Có thể hắn lúc đó bị bộ dạng của Lâm Vãn Tình làm cho khiếp sợ đến thất thần, nhưng hắn cũng sớm hiểu rõ. Tướng mạo hai
người tuy rằng có chín phần tương tự, tên càng tương đồng hiếm thấy,
nhưng nàng cũng không phải Vãn Tình của mình. Vãn Tình của chính mình đã sớm ở kiếp trước hương tiêu ngọc vẫn. Đây là nỗi đau nhức vĩnh viễn
dưới đáy lòng hắn, loại đau nhức này không phải dùng một vật thay thế
liền có thể bù đắp. Bởi vậy, Lý Lân dù đã biết tồn tại của Lâm Vãn Tình, cũng không có thật sự dụng tâm đi tìm, bởi vì hắn sợ chính mình bởi vì
cái khuôn mặt tương tự kia mà lần thứ hai rơi vào biển tình. Đây không
chỉ đối với Lâm Vãn Tình bất kính, cũng là một loại khinh nhờn đối với
Vãn Tình trong lòng hắn.
Từ trong xương tuỷ mà nói, cá tính Lý Lân là một loại tương đối bảo thủ
lãnh đạm, thậm chí có chút lãnh khốc. Nhưng người như vậy một khi động
tình, quả thực có thể từ trong tới ngoài hoàn toàn thiêu đốt chính mình. Kiếp trước cảm tình phá hủy cuộc đời đệ nhất lính đánh thuê quốc tế của hắn, kiếp này làm lại, hắn càng thêm cẩn thận, đối với tình cảm cũng
càng thêm kính nể.
- Tiểu tử, ngươi nhìn qua mặt nàng?
Tư Đồ Thiên Trùng xông đến, trên mặt không có vẻ vui mừng, trái lại xuất hiện một vệt lo lắng.
Trưởng công chúa lập tức nháy mắt, khiến hắn không được nói, đồng thời
cả người Lâm Vãn Tình trong nháy mắt trở lên căng thẳng, bên trong đôi
mắt hiện lên một chút vẻ bối rối khẩn trương.
- Đúng vậy, ta đã nhìn qua.
Lý Lân nhìn thấy ánh mắt của Trưởng công chúa, nhưng tự động không chú
ý. Hắn kiên định gật đầu một cái, nhìn qua chính là nhìn qua, điểm ấy có cái gì cần giấu diếm. Lẽ nào nhìn nàng lớn lên có bộ dạng gì còn có thể mang đến họa sát thân hay sao? Lý Lân không tin, liền tính thật sự có,
hắn cũng không chút sợ hãi. Đây cũng là kiên trì nho nhỏ dưới đáy lòng
của hắn!
- ĐxxCM! Sẽ không xui xẻo như vậy chứ. Lão phu mới vừa tìm được một đồ đệ tư chất tốt, cứ như vậy không có tiền đồ?
Tư Đồ Thiên Trùng nét mặt già khổ không thể nói, rất giống như không cẩn thận ăn phải một miếng hoàng liên, nhưng vô luận như thế nào cũng phun
không ra được.
Trưởng công chúa cũng bưng cái trán, thật không biết nói gì, trong lòng
đối với loại thẳng thắn này của Lý Lân có chút vô lực. Có sư đồ Thiên
Trùng miệng rộng này, Trưởng công chúa rất khó tin tưởng chuyện này có
thể giấu diếm. Huống chi Vãn Tình thay đổi khăn che mặt, đây cũng là một vấn đề không thể bỏ qua .
- Ách? Lão đầu, ngươi nói gì vậy, lẽ nào nhìn mặt nàng còn có thể đưa tới họa sát thân?
Lý Lân không giải thích được nói.
- Ta nhổ vào! Thực sự là mỏ quạ đen, này đều để cho ngươi đoán đúng. Sợ
rằng không chỉ đơn giản là họa sát thân. Bị nghiền xương thành tro cũng
có khả năng. Ai! Vậy phải làm sao bây giờ!
Tư Đồ Thiên Trùng nắm lấy cái râu đen dài của mình khổ não nói.
- Không thể nào chứ! Không phải chỉ là nhìn mặt sao! Lẽ nào trên khuôn
mặt nha đầu kia có bản đồ bảo tàng, nhìn thoáng qua liền kêu đánh kêu
giết?
Lý Lân không biết nói gì.
Trên mặt Lâm Vãn Tình căng thẳng, trong lòng mọc lên một cỗ cảm giác dở
khóc dở cười, chính mình cùng trưởng công chúa hai người còn từng lo
lắng qua nếu tin tức tiết lộ sẽ dẫn tới đại phiền toái, thế nhưng người
gây ra họa căn bản không có đem điều này coi là chuyện to tát gì. Cho dù biết, sắc mặt ngay cả thay đổi cũng chưa từng. Chính mình quả nhiên
không nhìn lầm, Tam hoàng tử quả nhiên là nam nhân ngạo khí tận trời
- Nha đầu kia tại trong học viện bị một tuyệt thế yêu nghiệt phi thường
khủng bố độc chiếm! Tiểu tử, ta khuyên ngươi vẫn nên cầu nguyện tin tức
này không bị tiết lộ, bằng không toàn bộ Hoàng thất Đại Đường cũng đều
chưa chắc có thể giữ được ngươi!
Tư Đồ Thiên Trùng nói.
- Ta không phải là đồ độc chiếm của hắn, Tư Đồ lão sư, thỉnh ngài nói chuyện chú ý một chút!
Lâm Vãn Tình mở miệng nói. Tuy rằng tất cả mọi người cho rằng nàng bị
người nam nhân kia độc chiếm, nhưng chính Lâm Vãn Tình chưa từng có giác ngộ như vậy, mỗi khi có người nói tới chuyện này, nàng đều vô cùng bình tĩnh giải thích, về phần người khác có tin hay không, nàng căn bản
không để ý. Chỉ là lần này giải thích tự nàng cũng không có phát hiện,
trong thanh âm của nàng trộn lẫn một chút xấu hổ.
- Tuyệt thế yêu nghiệt? Là ai bá đạo như vậy?
Lý Lân sắc mặt dần dần có chút ngưng trọng.
- Danh tự không nói cho ngươi, bất quá lão phu có thể nói cho ngươi biết phong hào của hắn ...'Phong Tử" một người tại trong mấy vạn học viên
thiên tư tuyệt thế của Thần Ma học viện giết ra phong hào biến thái.
Toàn bộ Thần Ma học viện học viên thiên tài vô số, nhưng cũng chỉ có
mười người có thực lực mạnh nhất mới thu được phong hào. Mà “Phong Tử”
chính là một người trong số đó, đồng thời đứng thứ sáu. Ngươi nghĩ hắn
kinh khủng đến bực nào.
Tư Đồ Thiên Trùng cười khổ nói.
- Thì tính sao, dù là hắn đứng trước mặt ta, Bổn hoàng tử nên nói như thế nào vẫn sẽ nói như thế!
Lý Lân trầm giọng nói. Trên mặt không có vẻ sợ hãi chút nào. Lý Lân có
kiêu ngạo của chính mình, bất luận ở kiếp trước hay là kiếp này, Lý Lân
cho tới bây giờ chưa từng sợ hãi qua khiêu chiến. Mà “Phong tử” không
cần nói là một trong thập đại cao thủ của Thần Ma học viện, coi như là
lục đệ nhất thiên tài của toàn bộ Thương Long đại lục cũng không thể làm cho Lý Lân tuyệt vọng, mà chỉ làm cho hắn có động lực không ngừng tiến
về phía trước.
- Tiểu tử ngươi bây giờ đứng nói chuyện không đau lưng, đừng tưởng rằng
lão phu coi trọng ngươi như thế là vì tiểu tử ngươi thiên tư tuyệt thế,
vừa vặn ngược lại, nếu quả thật nói tới tư chất, tại trên tiềm lực Tiên
Thiên thân thể của ngươi ngay cả so với ba nha đầu này cũng là xa xa
không bằng. Hơn nữa lão phu nếu như không có nhìn lầm, Tiên Thiên thân
thể của ngươi cũng không phải thật sự là do Tiên Thiên hình thành, mà là Hậu Thiên kỳ ngộ. Một khi chờ ngươi đột phá đến Tiên Thiên, Tiên Thiên
thân thể của ngươi sẽ không còn là kỳ lạ, tiềm lực của ngươi cũng khôi
phục lại trình độ bình thường, đến lúc đó ngươi thế nào ai cũng không
thể đoán trước.
- Tiên Thiên thân thể?
Trưởng công chúa biến sắc.
- Đây chính là loại thể chất trong truyền thuyết, trước khi tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên sẽ không có gặp bình cảnh chút nào? Lẽ nào Tam
hoàng tử có thể chất này?
Lâm Vãn Tình cũng rất kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, hiện tại lão phu ta cũng không gạt các ngươi, tiểu tử, dùng chân khí của ngươi ra đi.
Tư Đồ Thiên Trùng nói rằng.
Lý Lân ngẩn người, nhưng vẫn nghe theo đánh ra một quyền.
- Tiên Thiên chân khí?
Lâm Vãn Tình thét một tiếng kinh hãi.
- Đúng vậy, Tiên Thiên chân khí, đây là thân thể Tiên Thiên đặc thù.
Cũng là nguyên nhân Tiên Thiên thân thể tại trước khi đạt tới Tiên Thiên căn bản không có bình cảnh. Người từ khi bắt đầu sinh ra, Tiên Thiên
chi khí trong cơ thể từ từ biến mất, thể chất cũng dần dần chuyển thành
Hậu Thiên. Tối đa đến mười tám tuổi, Tiên Thiên chi khí trong cơ thể sẽ
hoàn toàn tan hết, thân thể triệt để chuyển hóa làm Hậu Thiên thân thể.
Hậu Thiên thân thể dù có loại công pháp tu luyện nghịch thiên nào, tuyệt đối không có khả năng đột phá Tiên Thiên, bởi vì trong chân khí của bọn họ không có hạt giống Tiên Thiên chân khí. Võ giả chúng ta tu luyện
chân khí, rèn luyện chân khí, khiến nó lớn mạnh ngưng thực, chờ đạt tới
cực hạn thân thể có thể thừa nhận, chính là bình cảnh Tiên Thiên, sau đó bằng vào bên trong chân khí trộn lẫn một tia Tiên Thiên chi khí từ mẫu
thai mang đến làm môi giới khiến chân khí phát sinh biến chất. Sau đó
từng bước một chuyển hóa thành Tiên Thiên chân khí. Mà Tiên Thiên thân
thể nhưng lại trực tiếp tu luyện bằng Tiên Thiên chân khí này, để cho
thân thể chầm chậm tẩm bổ lớn lên. Đợi khi chân khí cường đại đến trình
độ nhất định, tự nhiên liền tiến giai Tiên Thiên. Vốn chính là Tiên
Thiên chân khí, tự nhiên không cần chuyển hóa, cũng sẽ không có bình
cảnh vừa nói này. Thế nhưng sau khi tiến giai, mọi người cũng đều cùng
trở về từ điểm xuất phát.
Tư Đồ Thiên Trùng một hơi nói ra.
- Vậy hắn chẳng phải là một trăm phần trăm có thể đột phá Tiên Thiên, đây không phải ăn gian sao!
Tần Tuyết Linh quệt miệng nói.
- Cái này cũng không có biện pháp, đây là Tiên Thiên quyết định. Tiểu
tử, ngươi có phải hay không có kỳ ngộ gì. Tiên Thiên thân thể của ngươi
rõ ràng không hoàn chỉnh, hẳn không phải do Tiên Thiên hình thành!
Ánh mắt Tư Đồ Thiên Trùng sáng quắc nhìn về phía Lý Lân.
- Ta nào biết được. Ta trúng độc, thiếu chút nữa đã chết, sau khi tỉnh
lại liền có bộ dáng như vậy. Nếu như trên người của ta có bí mật gì
không giải thích được, ngươi có thể đi tìm người hạ độc hỏi một chút.
Lý Lân bĩu môi nói.
- Là ai hạ độc? Là loại độc gì?
Trưởng công chúa tinh thần chấn động, nếu thật sự độc tố dẫn đến một
người thể chất chuyển hóa thành Tiên Thiên thân thể, vậy đây có lẽ là
một loại đường tắt có thể làm lớn mạnh thực lực Đại Đường. Ở thế tục, số lượng Tiên Thiên cao thủ trực tiếp quyết định trình độ uy hiếp của một
thế lực.
- Đại hoàng tử Lý Khác, về phần loại độc gì ta cũng không biết!
Lý Lân sắc mặt thoáng trầm xuống nói.
- Lão đại?
Trưởng công chúa rõ ràng có chút ngây người, không nghĩ tới sẽ nghe được loại tiết mục huynh đệ tương tàn này, hơn nữa trong giọng nói chán ghét của Lý Lân cũng chứng minh hắn căn bản không có đem Đại hoàng tử cho là huynh đệ.
- Mâu thuẫn giữa Hoàng tử đã sâu sắc đến trình độ tự giết lẫn nhau rồi
sao? Thật không biết phụ hoàng vì sao để những cái bạo lộ này ở trước
mặt mọi người.
Trưởng công chúa hơi lo lắng, đồng thời trong lòng tràn đầy không giải
thích được. Cuối cùng nàng vẫn quyết định đi tìm Đại hoàng tử tìm hiểu
một chút tình huống, nếu quả thật có thể tìm được biện pháp chuyển hóa
Tiên Thiên thân thể, vậy có thể nói có ý nghĩa trọng đại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...