Tam Thái Tử

Ngươi là cái thá gì, dám mơ ước của lão tử!

Lý Lân lãnh khốc nói.

- Tiểu tử cuồng vọng, đến lúc đó bản tọa sẽ để lại cho ngươi một mạng, bản tọa sẽ luyện thần hồn của ngươi vào trong binh khí, để cho ngươi thấy bản tọa dùng thân thể của ngươi, hưởng dụng nữ nhân của ngươi, chiếm lấy tất cả của ngươi!

Chiến hồn thần bí lãnh khốc nói.

- Hừ, ít huênh hoang đi, muốn động thủ thì động thủ, lão tử còn có thể sợ tên cô hồn dã quỷ như ngươi sao!

Lý Lân trầm giọng nói. Tay phải nắm chặt Thanh Long Đao, tay trái xuất hiện Bạch Hổ Kiếm, Huyền Vũ Khải cũng vô thanh vô tức bao phủ toàn thân Lý Lân, chỉ còn lộ ra một đôi mắt lãnh khốc, thoạt nhìn cả người hắn giống như một pho tượng chiến thần màu đen, uy vũ hùng tráng.

- Hử? Tiểu tử, binh khí trong tay ngươi có chút thú vị, không phải là thứ gì đó trong truyền thuyết đấy chứ!

Đồng tử chiến hồn thần bí co lại, giống như nhìn thấy chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi.


Ánh mắt Lý Lân lạnh lùng, lại không nói lời nào. Hắn đang cố gắng quen thuộc lực lượng trong cơ thể mình. Từ nửa bước Võ Hoàng vừa mới đột phá đến Võ Hoàng tầng ba đỉnh phong, trong Tiên Thiên Nhất Khí Quyết xuất hiện biến đổi về chất. Loại biểu hiện trực tiếp nhất đó là Tiên Thiên Thuần Dương chân khí của hắn đã xảy ra biến hóa cực lớn, cuối cùng hóa thành Tiên Thiên Thuần Dương cương khí! Không nên xem thường sự khác biệt một chữ nhỏ kia. Khí Tiên Thiên Thuần Dương không có đủ năng lực công phòng, nhưng Tiên Thiên Thuần Dương cương khí lại có được lực công kích khủng bố, được xưng là không gì không phá nổi. Đối với loại cương khí xa lạ này, đáy lòng Lý Lân cũng có chút nóng lòng muốn thử. Chiến hồn thần bí kia có thể ngưng tụ hồn thể đến trình độ như vậy, đủ để nói rõ sự khủng bố của gã. Nhưng Lý Lân tuyệt không lo lắng, bởi vì đao mang mà hắn vừa mới thúc giục Tiên Thiên Thuần Dương cương khí phát ra thế mà lại dễ dàng chặt đứt cánh tay phải. Điều này khiến cho hắn chờ mong càng nhiều đối với uy lực của Tiên Thiên Thuần Dương cương khí.

- Bản tọa có chút hồ đồ rồi, bắt giữ ngươi có thể xem được rõ ràng.

Chiến hồn thần bí lắc đầu. Vung vẩy hai tay, tiểu thế giới rung lên khó hiểu, một tia nguyên khí thiên địa hóa thành nhà giam giam cầm Lý Lân vào trong đó.

- Đây là nhà giam lợi dụng lực lượng của tiểu thế giới hóa thành, dựa vào thực lực Võ Hoàng tầng ba của ngươi thì hoàn toàn phá ra không được. Tiểu tử, hiện tại biết hậu quả của kiêu ngạo rồi chứ!

Chiến hồn thần bí thấy Lý Lân không thể động đậy, đầy mặt ý cười đi tới từng bước một.

- Cây đao này, thật sự rất giống một trong số thập đại thần binh thượng cổ, nhưng nếu như là thật, đến tột cùng ai được xưng là Thần Đao Đả Toái Liễu Bán Tiệt ngoan cố không sửa?

Chiến hồn thần bí nhìn Thanh Long Đao trong tay Lý Lân, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.


- Hử? Thanh kiếm này hình như là Tây Phương Canh Kim Kiếm trong truyền thuyết! Chỉ là dầy đặc vết nứt thật sự có chút khó coi.

Chiến hồn thần bí lại nhìn về phía Bạch Hổ Kiếm. Thần sắc trên mặt có vài phần chấn động. Đồng dạng là một món một trong thập đại thần binh thượng cổ. Ở trên người tiểu tử nhân loại tầm thường này thế nào sẽ cùng lúc xuất hiện hai món chiến bảo thập đại thần binh thượng cổ hư hư thực thực.

- Chờ chút, bộ khôi giáp kia! Trời ạ, tiểu tử chết tiệt này tại sao có thể có vận khí như thế, đó hình như là Bắc Phương Quỳ Thủy Trấn Thiên Khải. Nhưng mà dường như cũng bị thương nặng. Không hoàn chỉnh cực kỳ a!

Trải qua khiếp sợ khiến cho ánh mắt gã nhìn về phía Lý Lân nhiều thêm vài phần rung động cộng ghen tị. Phất tay nhà giam liền xuất hiện một cửa vào. Chiến hồn thần bí không hề đề phòng đi vào. Trong suy nghĩ của gã. Bị lực lượng của thế giới trấn áp, Lý Lân tuyệt đối sẽ không có chút lực trở tay.

Đáng tiếc, ngay khi gã cúi đầu quan sát Thanh Long Đao. Lúc cả người thả lỏng nhất. Lý Lân không thể nhúc nhích đột nhiên động, kiếm khí màu trắng ngà vô tận đột nhiên bật phát ra từ trên thân Bạch Hổ Kiếm. Chiến hồn thần bí không chút phòng bị phát ra một tiếng hét thảm. Thân hình anh vĩ bị kiếm khí vô tận ầm ầm chém vỡ.

- Lục Mang Tinh, còn không đi ra cho lão tử!

Lý Lân quát lên một tiếng lớn dưới đáy lòng, đột nhiên thúc giục Tiên Thiên Thuần Dương cương khí hóa thành trường đao mười thước, chặt chém chiến hồn đang nhanh chóng tụ lại trước mắt. Đây là cơ hội duy nhất, nếu không thể khiến cho nó bị thương nặng, kế tiếp sẽ đến phiên Lý Lân bị mặc người xâu xé.


Uỳnh!

Một trận ánh sáng màu lam lóe qua, mi tâm Lý Lân đột nhiên xuất hiện dấu hiệu Lục Mang Tinh, ngay sau đó dấu hiệu Lục Mang Tinh đó xoay tròn, một lỗ đen cắn nuốt tất cả tỏa ra từ mi tâm Lý Lân, hình thành một luồng sóng trào cắn nuốt kinh khủng. Có một phần nhỏ mảnh vỡ thần hồn bị đao khí của Lý Lân vặn nát bị hấp dẫn gần trong lỗ đen.

- Không, đây là thứ quỷ gì!

Trong mảnh vỡ chiến hồn vỡ vụn vang lên một tiếng kêu gào hoảng sợ.

Lý Lân không nói một lời, chỉ liều mạng vung đao kiếm trong tay. Tiên Thiên Thuần Dương cương khí hóa thành đao mang kiếm quang đầy trời, tám đạo thần phù phong ấn phân ra tám phương vị tạo thành một đại trận phong ấn, tận khả năng trấn áp mảnh vỡ linh hồn của chiến hồn thần bí, phòng ngừa nó chạy thoát ra. Lúc này đây có thể nói Lý Lân đã xuất hết thủ đoạn, nếu vẫn không thể thành công, Lý Lân cũng chỉ có thể túm lấy Vệ Thanh Tuyền chạy trốn.

Vệ Thanh Tuyền ngơ ngác nhìn Lý Lân đại phát thần uy xử lý một cường giả khủng bố, thần sắc trên gương mặt đẹp phức tạp nói không nên lời.

Đây là người đàn ông đầu tiên của cô, hơn nữa cảm thụ của cô về chuyện xảy ra lúc đó khắc sâu rõ ràng hơn nhiều so với Lý Lân. Dù sao vào thời điểm Lý Lân chiếm hữu cô cô mới hoàn toàn trầm luân, lại bởi vì cảnh giới võ đạo cao hơn so với Lý Lân nên tỉnh lại sớm. Có thể nói có rất nhiều thời gian cô vượt qua bể dục khôn cùng kia dưới trạng thái tỉnh táo. Cũng bởi vì phần tỉnh táo đó mới khiến cho Vệ Thanh Tuyền xấu hổ giận dữ muốn chết. Nghĩ đến bản thân bị Lý Lân chà đạp chịu không nổi, lại càng làm ra rất nhiều tư thế hổ thẹn mà bản thân nghĩ cũng không dám nghĩ, Vệ Thanh Tuyền cắn hàm răng trắng vang ken két.

- Thủ tiêu con Cương Thi Vương ba đầu kia!

Thanh âm hổn hển của Lý Lân truyền đến. Trong lòng buồn bực nói không nên lời, không công bị đại trận Luyện Tâm tính kế, còn trêu chọc đại phiền toái Vệ Thanh Tuyền, trong lòng Lý Lân rất khó chịu. Nói ra Vệ Thanh Tuyền cũng là đại mỹ nữ đứng đầu, được xưng tụng là phong hoa tuyệt đại, bị Lý Lân ooxx, chịu thiệt cũng không phải là hắn. Nhưng mà Lý Lân rất khó chịu loại phương thức đó, dù sao lần với Triệu Ngọc Oánh, bản thân vẫn giữ vững đủ thanh tỉnh, hơn nữa hắn có chút thích Triệu Ngọc Oánh mới có thể làm như vậy. Lần này lại hoàn toàn trầm luân trong đó, chỉ là bản năng làm ra việc này, bản thân Lý Lân ngay cả một chút hưởng thụ cũng không có được, ngược lại xém chút nữa bị sinh lực mãnh liệt mà đến kia làm cho căng nổ. Khiến cho đáy lòng Lý Lân khúc mắc chính là, con đàn bà Vệ Thanh Tuyền kia thế mà lại dẫn sinh lực trong cơ thể mình vào trong cơ thể hắn vào loại thời khắc đó, rõ ràng là hy vọng hắn bị căng nổ. Nghĩ đến đây, thiện cảm của Lý Lân đối với nữ nhân này lại rớt xuống vô hạn.


- Hừ!

Vệ Thanh Tuyền hừ lạnh một tiếng, vốn muốn mở miệng cự tuyệt, nhưng thân mình lại không bị khống chế bay về phía Cương Thi Vương ba đầu.

Chiến đấu rất nhanh bùng nổ, nếu như nói chiến lực chân thực, Vệ Thanh Tuyền là Võ Hoàng tầng sáu đỉnh phong chênh lệch cũng không lớn với Cương Thi Vương ba đầu. Bất đồng duy nhất là, Vệ Thanh Tuyền có được chiến kỹ bậc Địa, uy lực của Thanh Loan Tam Thức dường như là để chuyên môn đối phó tu sĩ nhục thân cùng bậc. Thân thể giáp đồng của Cương Thi Chi Vương đối mặt trảo sắc với mỏ sắc của quái điểu màu xanh kia hoàn toàn cứ như giấy. Đây cũng là nguyên nhân Lý Lân để cho Vệ Thanh Tuyền ra tay tốc chiến tốc thắng.

Cùng với lực lượng cắn nuốt của Lục Mang Tinh càng lúc càng lớn, chiến hồn vỡ vụn kia trở nên suy yếu đi mấy lần.

- Thể Bán Hỗn, nổ cho bản tọa!

Một tiếng vang thật lớn, Hơn phân nửa hồn thể của chiến hồn thần bí nổ mạnh, khiến cho tám đạo thần phù phong ấn nứt ra một khe hở, sau đó thể thần hồn trong nháy mắt thoát đi non nửa, ở phía xa một lần nữa khôi phục thân thể hoàn chỉnh. Chỉ là thân thể chiến hồn lúc này trống rỗng rét lạnh hơn rất nhiều, hơi thở cũng suy yếu trên phạm vi lớn, đã không còn xu thế ung dung như trước đó nữa.

- Đó là cái quỷ gì, vì sao có thể cắn nuốt thần hồn của ta, còn có, chân khí của ngươi lại có thể khắc chế hồn thể, ngươi rốt cuộc là quái vật gì.

Đầy mặt chiến hồn thần bí đều là vẻ hoảng sợ. Ở trên thánh sơn này, thiên tài cao thủ nhân loại mà chiến hồn thần bí diệt sát không có một ngàn cũng có tám trăm. Tuy những cao thủ đó không thiếu hạng người kinh thái tuyệt diễm, nhưng cuối cùng vẫn nuốt hận ở trong tay hắn. Thắng lợi nguyên một đường mà đến khiến cho gã khinh thường anh hùng thiên hạ, vì vậy mới sơ suất đại bại thua thiệt ở Kinh Châu, bị Lý Lân lợi dụng đặc tính không gì không thể phá của Tiên Thiên Thuần Dương cương khí, hồn thể vỡ vụn, cũng bị lỗ đen thần bí cắn nuốt sạch lượng lớn hồn lực. Đối với chiến hồn thần bí mà nói, linh hồn mới là căn bản, linh hồn suy yếu chứng minh sự suy yếu của lực lượng bản nguyên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận