Lý Lân nói làm cho mấy người chấn động không thôi. Trần Mặc nhìn Lý Lân đang cực kì tự tin, nguyên bản tâm thần đang trong trạng thái khiếp sợ dần dần bình tĩnh trở lại. Hoàng tử Đại Đường vừa mới xuất thế tuy rằng gã cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng làm phó tướng trong Ngự lâm quân, địa vị không cao cũng không thấp, vì vậy mấy vị hoàng tử khác gã cũng đã gặp qua không ít. Gã tuy rằng không thông tướng thuật, cũng không có trí tuệ hơn người, cái nhìn của gã cùng ý tưởng trào lưu lúc ấy nhất trí, cho rằng trong những vị hoàng tử hiện nay người không thể nào nhúng tay vào ngôi vị thái tử chính là Tam hoàng tử Lý Lân. Sau vì Lý Lân đại diện cho Đường Hoàng đi trước chiến trường phương bắc tuần tra, Trần Mặc không có bối cảnh gì cùng với Vũ Dũng sư đoàn dưới trướng gã đều bị điều động đi theo, Trần Mặc cũng chỉ cho rằng hành động theo quân mà thôi.
Ai có thể nghĩ đến tiểu hoàng tử năm đó mặc người khi dễ trong hoàng cung lại là một nhân vật khó chơi như vậy. Kim giáp tướng quân lãnh đạo toàn bộ quân đội chỉ vì có ý đồ bậy bạ mà đã bị hắn phát hiện ngay ở trong đại trướng, tiếp đó bị hắn ám sát ngược lại, lấy thân phận hoàng tử nắm giữ quyền chỉ huy toàn quân. Lại còn lấy thiên phú chiến đấu của chính mình để hàng phục hàng vạn sĩ tốt, làm cho mình có cơ hội chỉ huy toàn quân. Đợt chỉnh quân tại Phượng Vĩ trấn, quan quân phản đối hắn đều bị thanh trừ hoàn toàn, Lý Lân chỉ bằng vào mấy thủ đoạn đơn giản như thế đã chính thức nắm giữ một chi đại quân gồm mấy vạn người ở trong tay. Trần Mặc mỗi khi nghĩ đến đây đều chỉ biết cảm thán, chuyện này là một người thiếu niên không đến mười sáu tuổi có thể làm ra được sao. Cũng chính vào lúc đó, Trần Mặc đối với Lý Lân sinh ra mấy phần hy vọng. Sau vì Lý Lân mất tích, Vệ Quốc quân trở thành một đám quân đội bà ngoại không thân, cậu không yêu, Trần Mặc mới cảm nhận được tầm quan trọng của Lý Lân đối với chi quân đội này.
Đối với Bạch Tố Tố, Trần Mặc cũng không phải kỳ thị nàng là thân nữ nhi, dù sao trong lịch sử Đại Đường cũng không thiếu cân quắc nữ tướng, những chiến công hiển hách này mặc dù trải qua mấy trăm năm vẫn còn được người đời truyền xướng ca tụng như cũ. Sự quyết đoán của Bạch Tố Tố cùng hiến kế của Chu Thắng Nam đúng là nguyên nhân chính để Vệ Quốc quân có thể trong thời gian thật ngắn lấy được những thành tựu này, điểm này trong lòng Trần Mặc vẫn phi thường bội phục. Nhưng bội phục thì bội phục, Trần Mặc vẫn sẽ hy vọng Lý Lân có thể tiếp nhận quyền chỉ huy, dẫn dắt bọn họ làm ra chuyện càng lớn hơn nữa. Hiện tại Lý Lân đã thổ lộ dã tâm của mình trước mặt mọi người, trong lòng Trần Mặc không khỏi nhiều thêm vài phần kích động. Nếu Lý Lân thật sự ngồi lên ngai vàng thái tử, vậy tương lai bọn họ đều sẽ thăng chức rất nhanh.
- Điện hạ, người nói là thật sao?
Chu Thắng Nam mở miệng nói.
- Loại chuyện này có thể tùy tiện nói cho vui sao? Chúng ta làm như vậy cũng chỉ vì để bảo vệ thế lực.
Lý Lân trầm giọng nói.
Chu Thắng Nam gật gật đầu, trên thế giới này có lẽ người có dã tâm rất nhiều, nhưng càng nhiều vẫn là người thường. Mà những người có xuất thân địa vị cao này, nhiều khi muốn lựa chọn cái gì đều là do bị thời thế bức bách. Ngay tại thời điểm Chu Thắng Nam cùng Lý Lân lần đầu tiếp xúc, Lý Lân tuy rằng cũng có dã tâm, nhưng lại không biểu lộ rõ lắm. Liên tưởng đến hoàn cảnh cuộc sống trong cung của hắn, Chu Thắng Nam cũng có thể lý giải. Nàng tin tưởng nếu mình cứ đi theo bên người Lý Lân thì sớm muộn gì cũng có thể bồi dưỡng lên dã tâm của hắn. Đáng tiếc Lý Lân xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mất tích không thấy đâu nữa. Chu Thắng Nam đã từng hoài nghi mình có phải hay không chọn sai chủ tử. Theo tướng mạo nhìn lại, Lý Lân cũng không có số mệnh chết non. Sau cùng Chu Thắng Nam làm ra phán đoán, dùng toàn lực nâng đỡ Bạch Tố Tố ra mặt, vì Lý Lân bảo vệ cỗ lực lượng Vệ Quốc quân này. Lần này Lý Lân trở về, trên người hoàn toàn không có chút khí cơ nào, trong lời nói thiếu mấy phần trói buộc, nhiều hơn một chút không kiêng nể gì cả. Điểm biến hóa này Chu Thắng Nam vẫn là rất vui vẻ. Đối với việc Lý Lân ngay trước mặt mọi người công khai hắn muốn cạnh tranh ngôi vị thái tử, làm cho người quân sư như y vui vẻ không thôi. Làm một người mưu sĩ, chỉ có chủ công chính mình phụ tá leo lên địa vị rất cao, bọn họ mới có thể có không gian để thi triển đầy đủ tài hoa.
Chu Thắng Nam từ bên trong không gian giới chỉ lấy ra một xấp tư liệu cực lớn, lần lượt đặt ở trước mặt Lý Lân.
- Đây là?
- Đây là những tư liệu của bảy mươi bốn vị hoàng tử Đại Đường xuất thế cách đây hai tháng, có một ít tìm được trong các tư liệu lịch sử do Đại Đường ghi lại. Có một ít chính là những hành động của bọn hắn trong khoảng thời gian gần đây nhất. Ta nghĩ mấy thứ này hẳn có trợ giúp nhất định đối với việc điện hạ cạnh tranh ngôi vị thái tử.
Chu Thắng Nam thấp giọng nói.
Lý Lân có chút ngây người, tranh đoạt ngôi vị thái tử là ý niệm của Lý Lân sau khi gặp mặt Sát Sinh Vương Lý Thanh Phong. Mà Chu Thắng Nam giống như đã sớm biết có thể sẽ phát sinh chuyện như vậy, sớm đã bắt đầu vì Lý Lân thu thập tư liệu đối thủ cạnh tranh.
- Điện hạ, trước mắt đã xác nhận được danh tính mười hai vị hoàng tử vãng giới tham dự cuộc tranh giành ngôi vị thái tử, trong tám vị hoàng tử hiện nay, chỉ có Vệ Quốc quân dưới trướng điện hạ là hơi đơn bạc một chút. Nếu như có thể nhận được sự ủng hộ của Tần Nguyên soái, lúc đó chỉ sợ một phần năm binh lực của toàn bộ Đại Đường đều sẽ ủng hộ điện hạ, cũng sẽ làm cho con đường đến ngôi vị thái tử của điện hạ dễ đi mấy phần.
Bạch Tố Tố mở miệng nói.
- Không sai, binh quyền của Tần soái đích thực bị chia lợi nhuận không ít, nhưng Tần gia vẫn là gia tộc đứng đầu của hoàng thất Đại Đường ta, cũng là gia tộc đứng đầu Đại Đường về quân đội. Tướng soái cùng tùy tùng qua nhiều thế hệ của Tần gia đối với quân đội có sức ảnh hưởng rất lớn. Có Tần gia duy trì, quân đội Đại Đường rất nhiều người đều duy trì trạng thái yên lặng, đây được coi là một cỗ trợ lực rất lớn.
Tiền Thiết Long mở miệng nói. Gã đã từng là bộ hạ cũ của Tần Mục, cũng chỉ vì không tuân theo quân lệnh, mới bị điều sang Phượng Vĩ thành nhậm chức, mặc dù như vậy liên hệ giữa gã và Tần Mục cũng chưa từng hoàn toàn đứt đoạn. Nếu không phải có Tần Mục chống đỡ, Tiền Thiết Long không thể nào dễ chịu như thế ở Phượng Vĩ thành. Mà Tần soái mặc dù không có bày tỏ ủng hộ Lý Lân, nhưng khi Lý Lân đi bộ tư lệnh rồi dễ dàng mang về tám vạn kỵ binh, chuyện này không khỏi làm cho Tiền Thiết Long phải suy nghĩ nhiều.
- Bản hoàng từ sao lại không biết. Nhưng lão già Tần soái là loại người gì ngươi chắc cũng biết, đối với người như vậy, bản hoàng tử làm sao có thể đả động lão. Cùng với đem hy vọng đặt ở đừng trên thân người, còn không bằng tăng mạnh lực lượng của chính chúng ta.
Lý Lân lắc đầu. Đối với những nhân vật cấp lão đại của quân đội này, Lý Lân thực sự không dám đắc tội. Cùng mấy lão hồ li này giao tiếp nhất định phải chuẩn bị hoàn toàn tinh thần, nếu không bị bán đi giúp người ta kiếm tiền còn không biết ý.
- Vệ Quốc quân hiện tại đã phát triển đến một bình cảnh mới, còn muốn đột phá làm sao dễ dàng như vậy. Hơn nữa hiện tại Đại Đường thành lập bộ chỉ huy, bên trong toàn là cấp tướng soái truyền kỳ của lịch sử Đại Đường. Trọng yếu nhất là có những người này ở đây, còn muốn không kiêng nể gì là không thể nào.
Bạch Tố Tố mở miệng nói.
- Bản thân ta đã có một biện pháp, chẳng qua vẫn có rất nhiều khó khăn.
Chu Thắng Nam nói, trên mặt có chút khó xử, hiển nhiên sự tình cực kỳ khó làm.
- Biện pháp gì?
Lý Lân tinh thần chấn động, lấy tính cách Chu Thắng Nam nếu không phải biện pháp tốt thì tuyệt đối sẽ không tùy tiện mở miệng.
- Binh trận, binh tướng trận đào tạo từ bên trong Vệ Quốc quân, sau đó gom thành nhóm, phát huy ra uy lực khủng bố.
Chu Thắng Nam trầm giọng nói.
- Chuyện này ngay từ đầu đã khó có thể làm được, Binh trận chính là nền tảnh vững chắc của đế quốc thượng cổ trong truyền thuyết, như Đại Đường là thế lực vừa mới thăng cấp lên cao cấp hoàng triều làm sao có thể có được. Thắng Nam, chẳng lẽ trong tay của ngươi có nắm giữ Binh trận?
Trong mắt Lý Lân hiện lên một chút nóng bỏng. Nhưng trong lòng lại đang cân nhắc, nếu nha đầu kia thật sự mang theo Binh trận, bản hoàng tử sẽ không ngại hy sinh nhan sắc để đổi lấy Binh trận để tăng mạnh thực lực Vệ Quốc quân.
- Điều này sao có thể! Có điều chúng ta không có nhưng người của Thần Lang hoàng triều có a! Điện hạ, người khả năng còn không biết, tên Trận Pháp sư chủ trì đại trận thương lang của Lang kỵ binh còn chưa có chết. Hiện tại đang bị chúng ta che lại tu vi giam giữ, nếu như có thể ngẫu nhiên từ trong miệng của gã lôi ra cơ mật trong đó, vậy đối với việc tăng trưởng thực lực của Vệ Quốc quân là một sự trợ giúp cực lớn.
Chu Thắng Nam mở miệng nói.
- Trận Pháp Sư? Binh trận?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...