Tâm Sinh

Editor: Sakura Trang

Cứ đứt quãng như vậy, tiểu Mạc rốt cuộc từng điểm từng điểm giảng thuật kỹ càng chuyện xưa của mình từ đầu tới đuôi cho Lạc Huỳnh Tâm, suy nghĩ của hắn có chút hỗn loạn, sự kiện nói thậm chí có chút ít điên đảo, nhưng mà đầy đủ Lạc Huỳnh Tâm hiểu rõ mọi thứ.

“Cha ta và phụ thân, liều mạng, giúp ta trốn thoát, nhưng mà bọn họ lại...”

Lạc Huỳnh Tâm nhíu nhíu mày, hôn một chút tiểu Mạc, lại để cho hắn không đến mức quá mức thương tâm, mà một mực đắm chìm mình trong suy nghĩ tiểu Mạc, lại không phát hiện Lạc Huỳnh Tâm từ đầu đến cuối cũng không nói một câu, chẳng qua là thỉnh thoảng “Ừm” một tiếng đến trả lời hắn. Đợi đến hắn cuối cùng từ trong hồi ức phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện Lạc Huỳnh Tâm không đúng.

Lạc Huỳnh Tâm nắm chặt tay của hắn vô cùng dùng sức, hắn có chút bị đau, không rõ ràng cho lắm xoay đầu lại nhìn Lạc Huỳnh Tâm, mới phát hiện hắn đã chảy vô số mồ hôi.

Thì ra, trong tay hai người bọn họ nắm cùng một chỗ dinh dính, cũng không phải là mồ hôi một mình mình, ở trong đó cũng có Lạc Huỳnh Tâm.


“Huỳnh Tâm! Huỳnh Tâm, ngươi làm sao vậy!” Tiểu Mạc luống cuống, nhanh chóng bò người lên quan sát Lạc Huỳnh Tâm, đã thấy Lạc Huỳnh Tâm nhắm chặt mắt, hai hàng lông mày khóa chặt, cái tay còn lại nắm chặt đệm giường dưới người, toàn bộ áo lót đều ướt dán tại trên thân thể, hoàn toàn phác họa chiếc bụng tròn cực lớn của y,, đúng là mắt thường có thể thấy được kịch liệt ngọ nguậy!

Hắn cuống quít đưa tay đặt vào trên bụng lớn của Lạc Huỳnh Tâm, dưới tay hạ đúng là cứng rắn như bàn thạch!

“Huỳnh Tâm! Ngươi, ngươi là muốn sinh sao? Tiểu Cẩn, tiểu Cẩn!” Tiểu Mạc cuống quít muốn từ trên giường đứng lên, hắn là ngủ ở bên trong Lạc Huỳnh Tâm, cẩn thận từng li từng tí bò qua thân thể Lạc Huỳnh Tâm, sợ đụng phải bụng của y, nhưng mà một sốt ruột, quên mình cũng là bệnh nặng một hồi, vừa mới tỉnh lại, hơn nữa tâm tình kích động, đúng là một đầu từ trên giường tuột xuống dưới.

“Tiểu Mạc! Ách a!” Cái bụng Lạc Huỳnh Tâm căng thẳng, hài tử trong bụng lật quấy, tất nhiên là biết rõ khả năng rút cuộc không bảo vệ được, hài tử lập tức muốn đi ra. May mà nhiều thai sinh non tỷ lệ cao một chút, hơn nữa cũng chỉ là trước năm sáu ngày, cũng không cái gì trở ngại, chắc hẳn vẫn là xế chiều hôm nay ngã xuống thoáng một phát, kinh động đến hai cái hài tử. Mãi cho đến buổi tối lúc ngủ, hai cái trong bụng cái đều một mực xao động bất an, y một mực chịu đựng, bởi vì cảm giác, cảm thấy vẫn chưa tới lúc, cho đến nửa đêm cũng không có ngủ. Hai cái hài tử xao động rốt cuộc kéo lấy cái bụng co rút lại một hồi.

Lúc tiểu Mạc kinh sợ tỉnh lại, y đang đối kháng cùng bụng co rút nhanh, cũng chịu đựng không quấy rầy suy nghĩ của tiểu Mạc, hắn vốn là tâm bệnh, như không cho nói ra, tiếp tục khó chịu dưới đáy lòng, bệnh này chính là không có hết, mãi cho đến tiểu Mạc rốt cuộc phát hiện y không khỏe, Lạc Huỳnh Tâm mới rút cuộc không nhịn được ngâm khẽ lên tiếng.

Giờ phút này thấy tiểu Mạc tuột từ trên giường xuống dưới, Lạc Huỳnh Tâm kinh hãi, bất chấp phần bụng đang đau nhức của mình, một phát bắt được tiểu Mạc, cuối cùng không để cho tiểu Mạc một rơi xuống dưới sàn, rồi lại tác động bụng của mình hai cái hài tử lăn lộn.

“Tiểu Mạc thiếu gia!” Tiểu Cẩn từ gian ngoài xông tới, nâng tiểu Mạc mới từ trên mặt đất đứng lên.

Lúc Tiểu Mạc vừa mới kinh sợ hắn cũng liền tỉnh lại, muốn tới đây nhìn xem chuyện gì xảy ra, lại nghe tiểu Mạc đứt quãng kể cho thiếu gia nghe chuyện mình khi còn bé, biết rõ khả năng không có việc gì mà, cho nên cũng cũng không đến, về sau nghe được tiểu Mạc la lên, hắn vội vàng từ gian ngoài vọt vào, dưới sự nóng vội, ngay cả giầy cũng không xỏ.

Lạc Huỳnh Tâm bất đắc dĩ, chính mình vừa mới là bắt đầu đau bụng sinh, người liền luống cuống tay chân, đợi trong chốc lát sản trình của mình chính thức bắt đầu, hai người phải như thế nào!


Y hít sâu vài hơi, đợi phần bụng khôi phục mềm mại liền muốn ngồi dậy. Tiểu Mạc nhanh chóng tới đây cuộn chăn nhét vào sau người y, sau đó nhận lấy khăn vải tiểu Cẩn đưa tới lau cái trán mồ hôi ẩm ướt cho y.

“Tiểu Cẩn, ngươi đi nấu nước, bọn nhỏ chỉ sợ là không đợi được muốn đi ra. Tiểu Mạc, đi phòng phía tây trong thư phòng của ta, lấy cái hòm thuốc đến, ở trong đó có thuốc ta đã chuẩn bị tốt.

Nghe xong Lạc Huỳnh Tâm bố trí, hai người rốt cuộc không hề bối rối, giống như là có người người đáng tin cậy, nhanh chóng dựa theo Lạc Huỳnh Tâm phân phó phó đi nấu nước cầm đồ.

Lúc tiểu Mạc lần nữa lúc tiến vào, Lạc Huỳnh Tâm đang nhíu mày từ từ nhắm hai mắt, đối kháng lại một vòng cung lui, nhưng mà y cổ họng lại không phát ra chút âm thanh. Khoảng cách đau bụng sinh ngừng lại, Lạc Huỳnh Tâm mở hai mắt ra, thấy vẻ mặt tiểu Mạc lo lắng.

“Không sao, vừa mới bắt đầu thôi.” Y nhận lấy cái hòm thuốc của mình, mở ra, từ bên trong lấy ra ba cái bình nhỏ. Mỗi cái bình nhỏ đều dùng khăn vải màu sắc khác nhau nhét ở miệng bình, y lần lượt đưa cái chai màu sắc khác nhau cho tiểu Mạc nhìn.

“Những thuốc này đều là ta căn cứ chuyện có khả năng xảy ra sớm phối tốt lắm, ngươi xem, màu này, nếu như hài tử chậm chạp không chịu xuống, liền đút cho ta cái này,, đây là thôi sản dược, có thể đề cao độ mạnh yếu của cung lui, trợ giúp hài tử mau chóng sinh hạ, nhanh hơn sản trình. Cái này, nếu như về sau ta không có gì khí lực, thuốc này chế từ nhân sâm, có thể đề cao thể lực. Chai cuối cùng này, ta hy vọng ta không dùng đến nó, tiểu Mạc.” Hắn ngẩng đầu lên nhìn tiểu Mạc, ánh mắt kiên định: “Nếu như ta... Chai này...” Lời còn chưa nói hết, đã bị tiểu Mạc bịt miệng lại.

“Không cần phải nói rồi, ta biết rõ chai này là thuốc gì, ngươi khẳng định không dùng đến nó, chúng ta cố gắng cẩn thận từng li từng tí bảo vệ lâu như vậy, hài tử vị trí bào thai chính, khẳng định không có vấn đề đấy, đúng hay không!” Hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt Lạc Huỳnh Tâm, kỳ thật đến cùng có vấn đề gì hay không, ai cũng không có nắm chắc, dù sao sinh con không là chuyện nhỏ, nhưng mà hắn rồi lại mãnh liệt đều muốn từ trong miệng Lạc Huỳnh Tâm đến hứa hẹn, chỉ có như vậy, hắn có thể an tâm.


Lạc Huỳnh Tâm cũng giống nhau nhìn lại hắn, hồi lâu, mới chậm rãi nhẹ gật đầu.

Tiểu Mạc rốt cuộc lộ ra một cái dáng tươi cười, chính là so với khóc còn khó coi hơn!

Tiểu Cẩn cầm mấy ngòn đèn trong phòng hài tử qua đây, lại châm mấy ngọn nến đã chuẩn bị lúc trước, trong phòng đèn đuốc sáng trưng. Lạc Huỳnh Tâm từ từ nhắm hai mắt, mím chặt môi, lại để cho tiểu Mạc cúi xuống nhìn hạ thân của mình, phía dưới vẻn vẹn chỉ thoáng mở ra một cút, nhìn đến là vẫn rất dài.

Ngay từ đầu cung lui tương đối không có quy luật, dài nhất muốn khoảng cách không đến nửa canh giờ, ngắn nhất cũng muốn thời gian uống cạn hai chén trà, duy trì liên tục thời gian cũng ngắn, thời gian nửa nén hương cũng không đủ. Trong lúc này, tiểu Mạc và tiểu Cẩn hai người chuẩn bị đầy đủ đồ vật có thể dùng đến.

Nước ấm, cháo nóng, cùng với một ít khăn vải sạch sẽ. Những khăn vải này đều là rất sớm tiểu Mạc liền chuẩn bị rồi, đều dùng nước sôi trần qua, sau đó cẩn thận từng li từng tí cất cẩn thận, giữ gìn rất sạch sẽ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui