Tâm Quân Gia Quá Hắc



Edit: Cực Phẩm

26

Đường Ly bị Lý Hâm Ngô bạo phong tật vũ kích hôn khiến cho hít thở không thông, vừa mới được thở dốc một chút, đôi môi lửa nóng liền chuyển qua mút vào liếm cắn vành tai cùng cái cổ nhạy cảm của hắn, Đường Ly phát ra từng tiếng rên rỉ nhỏ bé yếu ớt, chống cự lúc đầu đã bớt rất nhiều, thân thể trần trụi của hai người dán cùng một chỗ, da thịt nhẵn bóng quấn quít ma sát, khiến cho mỗi một rung động nhỏ bé cũng nhuộm ý vị tình sắc.

Lý Hâm Ngô nhìn từng khoả từng khoả vết hôn đỏ bừng rải rác trên mỗi tấc da thịt trắng nõn của người dưới thân, hai mắt tĩnh như sương lạnh dần dần vì dục vọng nhuốm màu, nổi lên một tia đỏ sậm. Hắn hôn một cái trên cổ Đường Ly, dần dần, môi mút qua nhũ tiêm tiên diễm trước ngực, liếm qua bụng nhỏ rắn chắc bằng phẳng, cuối cùng dùng chóp mũi ma sát qua tính khí do nhân vị kinh nhân sự [1] nên có vẻ vô cùng sạch sẽ ngây ngô, hút sâu khí tình hơi ẩm ướt thuộc về Đường Ly.

[1] Nhân vị kinh nhân sự: người chưa trải qua sự đời, “sự đời” ở đây chỉ chuyện ấy.

Đường Ly giương mắt nhìn hắn, mặt đỏ tía tai nói: Sao ngươi cứ thích ngửi vậy?

Lý Hâm Ngô hít vào một hơi, thỏa mãn nói: Ta cầm tinh cẩu.

Đường Ly nhớ lại một chút, Lý Hâm Ngô thật đúng là mẹ nó cầm tinh cẩu, không sai, không thể nào phản bác.


Lý Hâm Ngô dùng đầu lưỡi từ đầu nhụy liếm xuống, qua qua lại lại miêu tả hành thân, giọng nói mê hoặc: Ngươi gấp lắm sao?

Đường Ly xấu hổ đến đỏ mặt như tích máu, đâu còn có lòng tư đấu võ miệng, quay đầu đi không dám nhìn hắn, chậm rãi cảm thụ khoái cảm mới lạ kích thích từ hạ thân truyền tới. Đây cũng là lần đầu Lý Hâm Ngô làm loại sự tình này, mặc dù khẩu kỹ không thạo nhưng đối phó với Đường Ly cũng dư dả, mỗi lần đầu lưỡi vụng về xoắn vặn hành thân đều đổi lấy tiếng than nhẹ đè nén của Đường Ly, bàn tay khớp xương rõ ràng của hắn nắm chặt sàng đan, trong con ngươi đỏ sậm mơ hồ dần dần sáng lên, cùng gò má phấn hồng tương xứng, tản mát ra một loại diễm lệ yêu dị. Ánh mắt Lý Hâm Ngô đảo qua gương mặt thanh thuần đan xen dục vọng của Đường Ly, hài lòng cúi đầu càng thêm ra sức xuyết (hớp) lộng, mút tính khí trong miệng kêu chậc chậc vài tiếng, bàn tay vỗ về chơi đùa chạy trong bắp đùi, xúc cảm mềm nhẹ như lông chim khiến dục hoả đang bị trêu chọc trong người Đường Ky càng thêm tăng lên, mười ngón tay trắng nõn của Đường Ly dò vào mái tóc đen nhánh của Lý Hâm Ngô, ép hắn cúi thấp và sâu hơn. Đỉnh đến nơi mềm mại trong cổ họng, Lý Hâm Ngô chịu đựng phản ứng bản năng muốn nôn khan, cố gắng nuốt xuống vài cái, để cho bắp thịt nơi cổ họng ma sát bao vây lấy đầu cột, kích thích kịch liệt thình lình xảy ra khiến khoái cảm tích tụ trong cơ thể Đường Ly chợt bạo phát, hai chân thon dài run lẩy bẩy, từng cỗ dịch thể dính ngấy phun ra trong cổ họng Lý Hâm Ngô.

Lý Hâm Ngô lấy mu bàn tay lau đi nước bọt trên khoé miệng, ánh mắt như muốn cắn nát hết thảy nhìn chằm chằm Đường Ly, cổ họng chuyển động, nuốt trọc dịch vào miệng.

Đường Ly thấy mắt đều dựng ngược: Ngươi nhanh nhổ ra…

Lý Hâm Ngô liếm liếm môi, trong con ngươi lộ ra quang mang u ám: Ăn ngon.

Đường Ly trở mình chôn mặt trong gối đầu, hoàn toàn không muốn gặp người nữa.

Lý Hâm Ngô cười nhẹ một tiếng, bàn tay đặt lên cái mông mềm mại trắng nõn xoa xoa: Gấp gáp như thế là để ta kiểm tra sao?

Đường Ly lại càng hoảng sợ, muốn trở mình lại, nhưng mà Lý Hâm Ngô đã đè lên, một ngón tay được nước bọt thấm oứt nhẹ nhàng đè ấn nhu lộng huyệt khẩu khít chặt, tay kia chen xuống dưới thân Đường Ky chà xát vân vê nhũ tiêm đỏ tươi đã cứng lên, lập tức có chút thô bạo mà hôn liếm cắn lên cái cổ trắng nõn đầy mồ hôi rịn của Đường Ly, hai khỏa răng nanh sắc nhọn xẹt qua da thịt non mềm. Lưu lại vết tích đỏ hồng nông nông sâu sâu.. Đường Ly bị đau, giãy dụa không cho hắn cắn, ngoài miệng đứt quãng mắng: Ngươi thật không hổ là cầm tinh cẩu… Vừa thích ngửi, lại vừa thích cắn người…


Lý Hâm Ngô nghe xong lời này càng lên tinh thần, hậu huyệt tham nhập một ngón tay biến thành hai ngón, thanh âm từ tính nói nhỏ bên tai Đường Ly: Ta hận không thể dùng một ngụm ăn hết ngươi.

Lập tức, Lý Hâm Ngô vừa dùng ngón tay đâm chọc mở rộng nơi hậu huyệt, vừa thật sự dùng một ngụm cắn thân thể Đường Ly, hắn cũng không dùng lực, tê dại nhẹ nhàng mang đến đau đớn nhỏ nhặt, khiến cho toàn thân Đường Ly xao động nổi lên màu hồng nhàn nhạt, Lý Hâm Ngô dùng môi mân một miếng thịt non bên eo Đường Ly, chậm rãi nói: gặm Đem ngươi đến sạch sẽ, nuốt hết vào trong bụng, ai cũng đừng mơ tưởng liếc mắt nhìn ngươi, hay chạm vào ngươi một chút.

Đường Ly bị trêu đùa như thế, nhưng thật ra đã phân tán một chút đau đớn cùng cảm giác không khoẻ ở hậu huyệt, trong lúc vô tình đã bị cắm vào ba ngón tay, ngón tay dính đầy nước bọt ở trong dũng đạo mềm mại dâm loạn trừu sáp, thịt cùng thịt vừa dán lại cách, phát ra tiếng nhoẹt nhoẹt, dường như Lý Hâm Ngô lại mê muội lẩm bẩm nói: Ở đây chỉ có ta mới có thể nhìn, chỉ có ta mới được chạm vào, cũng chỉ có ta mới có thể thể muốn, biết không?

Đường Ly giơ lên một chân muốn đạp hắn: Ta thật không nghĩ ra… Khi còn bé ngươi tốt như thế, lớn lên lại thành biến thái thế này…

Lý Hâm Ngô thuận thế nhấc chân kia của hắn lên, lộ ra u cốc trong hậu huyệt bị dâm ô đến mềm mại đỏ lên, rút ngón tay ra lập tức thẳng lưng, thản nhiên nói: Đây thì xem là cái gì, còn chưa có bắt đầu đâu.

Tính khí căng trướng vừa mới vào một chút đầu, Đường Ly liền đau đến toàn thân run rẩy, Lý Hâm Ngô ôm hắn đặt dưới thân, hôn tỉ mỉ lên thân thể hắn, hỏi một câu: Đau không?

Đường Ly cắn răng: Đau quá.

Lý Hâm Ngô nghe vậy lại thẳng tiến một đoạn, tiến quân thần tốc, côn th*t đỉnh ra tràng đạo chặt chẽ, bên trong từ chống cự bị ép đến tiếp nhận, Đường Ly cắn môi thấp giọng nức nở. Lý Hâm Ngô ôm chặt cả người Đường Ly do đau đớn cứng ngắc vào lòng, xoa nhẹ cho hắn, thanh âm ôn nhu thanh lãnh: Chỉ có thể có thể mới có thể làm ngươi đau, biết chưa?


Đường Ly vừa đau vừa thẹn, gần như không thể lý giải ý tứ của Lý Hâm Ngô, chỉ cuồng loạn gật đầu, muốn cho đau đớn dằn vặt này sớm kết thúc. Lý Hâm Ngô hôn nhẹ bờ môi của hắn, bàn tay ấm áp xoa gãi nhu lộng tính khí đã nửa mềm của Đường Ly, hạ thân chậm rãi trừu động với biên độ nhẹ, thăm dò, tìm kiếm điểm có thể để cho người dưới thân khoái hoạt, vừa dùng môi mỏng dán vào tai Đường Ly, nhẹ giọng nhỏ nhẹ mê hoặc, dạy dỗ hắn hoàn toàn mở thân nghênh đón mình, đầu lưỡi trơn trợt dò vào tai, nhẹ nhàng cuốn đâm, liếm lộng, liếm đến toàn thân Đường Ly nhuyễn ra.

Từ từ, Lý Hâm Ngô phát hiện tính khí vẫn ngủ đông trong tay mình lại gắng gượng cứng lên, đầu ngón tay xoa nắn lỗ nhỏ trên đỉnh, chà xát đến trên tay đều là dâm dịch tinh bạch, Lý Hâm Ngô vỗ vỗ môn Đường Ly, cười nhẹ nói: Được thao thích không?

Đường Ly cắn răng thở gấp, con ngươi màu đỏ chiếu rọi nước mắt còn đọng trên ấy, liếc mắt trừng Lý Hâm Ngô: Ngươi hạ lưu chết tiệt… Ngươi…

Lý Hâm Ngô bị cái trừng này của hắn khiến tâm thần nhộn nhạo, thẳng lưng một cái, tính khí sục sôi mạnh mẽ đi vào cả căn, khiến những lời nói lảm nhảm của Đường Ly hóa thành một tiếng rên rỉ ngọt lịm. Tiếng rên rỉ này rơi vào trong tai Lý Hâm Ngô liền như thôi tình dược, hắn kéo eo của Đường Ly mạnh về phía mình, hạ thân mở rộng ra để hắn trừu sáp, mỗi một cái giống như muốn vào cả phần rễ, tính khí lửa nóng trơn truột quen thuộc hậu huyệt bắt đầu va chạm, Đường Ly cảm thấy mình phảng phất như sắp bị xé rách, thế nhưng khoái cảm hết lần này tới lần khác cứ như sóng biển vỗ vào, lay động tất cả cảm quan tri giác trong cơ thể, trên gương mặt đỏ bộc phát diễm lệ, càng tôn lên khuôn mặt tinh xảo tuấn dật như tranh vẽ.

Lý Hâm Ngô cầm hàm dưới của hắn nhìn một chút, lại như không đủ lật người lên, liền ôm Đường Ly lên. Đường Ly sợ đến không dám ngồi xuống, ngón chân gắt gao để ở ván giường, nhưng mà Lý Hâm Ngô kìm eo của hắn hung hăng đè xuống một cái, Đường Ly vốn đã bị thao đến toàn thân xụi lơ, giằng co một chút liền mất khí lực, bị Lý Hâm Ngô nóng bỏng xỏ xuyên đến độ sâu chưa từng chạm đến, vừa vừa đau nhức vừa thoải mái, nhất thời hai gò má ướt lệ lại giăng đầy mây đỏ, khí không thành tiếng kêu lên: Ngươi… lại khi dễ ta…

Hai tròng mắt bén nhọn như chim ưng của Lý Hâm Ngô nhìn chằm chằm hai gò má diễm nhược đào hoa của Đường Ly, trìu mến nâng hàm dưới của hắn lên, khiến hắn hé ra môi mỏng đỏ tươi, môi lưỡi tương giao triền hôn, cuốn hết mỗi một ti nước bọt trong miệng Đường Ly, động tác ở khố hạ liên tục, côn th*t xâm chiếm mỗi một điểm sâu nhất, triền miên dây dưa, rút lui khỏi lại trùng kích lần nữa thật nhanh. Toàn thân Đường Ly như mất đi xương cốt, mềm oặt trong lòng Lý Hâm Ngô, chân nhuyễn đến không thể chống đỡ, khoác lên eo Lý Hâm Ngô theo tiết tấu luật động trừu sáp của hắn đong đưa, Lý Hâm Ngô ôm chặt hắn, vài cái đỉnh mãnh liệt khiến cho Đường Ly thích đến kêu khóc thư sướng, niêm dịch tinh bạch dính vào trên cơ bụng rắn chắc xinh đẹp của Lý Hâm Ngô, bị hắn dùng ngón tay bôi lên, đưa vào trong miệng liếm sạch sẽ. Đường Ly thấy hắn liếm ăn tinh thủy của mình thì rõ ràng tình dục trong mắt lại làm hắn có cảm giác hơn nữa, tính khí nóng bỏng cứng rắn không ngừng nhỏ xuống chất lỏng nhạt màu, trượt đến nơi hai người giao hợp, khiến cho Lý Hâm Ngô trừu sáp càng thêm thuận lợi.

Đường Ly không biết mình bị Lý Hâm Ngô lật qua lật lại thao lộng bao lâu, ý thức cũng hỗn loạn đến không nhớ rõ mình phát tiết bao nhiêu lần, cả người hắn đều bị dục vọng ngập trời bao phủ, gương mặt mê say cùng cuồng loạn, trên người, trên mặt, trong miệng, đều lây dính tinh thủy của Lý Hâm Ngô, bị hơi thở của hắn bao vây lại toàn bộ, gần như đã đạt tới cực hạn. Nhưng mà Lý Hâm Ngô vẫn cứ như chưa thao đủ mà xâm chiếm, tính khí đỏ tím đánh mạnh vào huyệt khẩu hồng thấu mềm nhũn, mỗi lần tiến nhập đều có thể chảy ra tinh thủy trong suốt cùng hỗn hợp tràng dịch (dịch ruột non), theo bắp đùi Đường Ly chảy xuống, sau đó dần dần đọng lại thành một tầng sền sệt bóng loáng, toàn bộ chính là một bộ hình dáng rối tinh rối mù.

Đường Ly cảm nhận được lửa nóng trong cơ thể mình tựa hồ có xu thế không ngừng lại, mà Lý Hâm Ngô lại ôm hắn đổi một tư thế khác, vội vàng mang theo giọng nghẹn ngào cầu khẩn nói: Không được, ta muốn… ta muốn đi tiểu…

Nói xong lời này, tựa hồ hắn thấy trong mắt Lý Hâm Ngô lóe lên một loại cuồng nhiệt hưng phấn, lập tức hắn ôm Đường Ly chuyển đến một góc lớn, để cho người trong lòng dạng chân quay ra phía ngoài giường, một tay vuốt vuốt tính khí mặc dù cứng rắn nhưng cái gì cũng không bắn ra được nữa của Đường Ly, như cho tiểu hài tử đi tiểu, nhẹ giọng dán Đường Ly nói: Tiểu cho ta xem.


Đường Ly tan vỡ nức nở một tiếng: Ô… Này có gì mà hay… Ngươi thật kỳ quái…

Lý Hâm Ngô bị loại tưởng tượng hạ lưu ô bẩn này kích thích hưng phấn không thôi, động tác dưới thân càng lúc càng nhanh, hai người kịch liệt giao hợp khiến cho giường gỗ cũ kỹ trong phòng giam không chịu nổi mà âm hưởng kẽo ka kẽo kẹt, thân thể mềm mại thoát lực của Đường Ly bị Lý Hâm Ngô vững vàng kiềm chế, từng chút từng chút không hề chống cự, mở rộng cho hắn tiến vào, giữ láy, khoái cảm liên tục phá tan giá trị giới hạn, lại lên đến đỉnh núi, không ngừng trầm tích sâu thêm, vì vậy theo một điểm muốn chết nào đó bị vô tình nghiền ép qua, đỉnh hạ thân Đường Ly bắt đầu chảy ra nước tiểu vàng nhạt, mà một khi chảy ra thì không thể nào kiềm lại được, theo Lý Hâm Ngô trừu sáp một cỗ một cỗ phun ra trên vách tường đối diện. Lý Hâm Ngô thỏa mãn phát ra một tiếng than nhẹ, cúi đầu thô bạo cắn vai Đường Ly, răng nanh kiềm chế lại khó nhịn ma sát da thịt non mịn trong miệng, đầu cột đầu cột gắt gao trụ tại tràng bích, phóng ra đại cỗ tinh thuỷ, trong nháy mắt nơi phòng giam âm u liền tràn đầy khí tức dâm mỹ tột cùng…

~

Nhật ký của quân gia:

Ta quá kích động, ta muốn biến thái.

~*~

Bonus hình quân gia tự thẩm:v

6a2924d4gw1ev06giad5oj21kw23u4696a2924d4gw1ev06gknn4aj21kw23u46j

~*~

Mình cứ nghĩ chương H ngắn lắm, ai ngờ tác giả tả kỹ tả dài lại còn biến thái thế này huhu ai bị mình đầu độc xin đừng ném dép T^T


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui