Tam Quan Bất Chính

CHƯƠNG 9

Tam quan bất chính

Tam quan bất chính

Tác giả: Lâm Tô

Dịch: QT

Biên tập: Linh

Nếu nói chất lượng của trò chơi có thể chia thành các cấp A, B, C, D, thì không hẳn A đã là tốt nhất. Phó Lỗi dạo quanh hội chợ triển lãm trò chơi, đi ngang qua vài bục triển lãm game cấp D, nhịn không được dừng chân chơi thử, đều là vì trò chơi cấp D ứng với show girls cỡ D. (size ngực ấy) Trong căn phòng triển lãm vài chục nghìn mét vuông, các công ty trò chơi lớn thì ông vừa hát xong tôi liền lên sàn, có COSPLAY game, có mời siêu sao đại diện, có dùng màn hình siêu lớn chiếu hoạt hình game, thậm chí còn có người đem cả bãi biển nhân tạo vào đây — chỉ để tuyên truyền một game bóng chuyền bãi biển, đương nhiên không thể thiếu người mẫu chuyên nghiệp sóng lớn mạnh mẽ mặc bikini.

Phó Lỗi tháp tùng một vị khách hàng ngoại quốc đến từ xa đi tham quan triển lãm games, miệng thì giới thiệu “Thể loại game online thể thao vẫn còn không gian phát triển rất lớn, nhất là trong bối cảnh Thế Vận Hội toàn dân tập thể dục, khái niệm game online xanh vô cùng phù hợp với phát động của chính phủ.” Bàn tay không an phận lại ngầm nắn mông của người mẫu bóng chuyền một cái. Kỳ thật hội chợ triển lãm games với cậu mà nói chỉ là một màn chuyển tiếp, ngắm xem công ty nào mời được show girls xinh đẹp mới là việc chính. Cũng có đi ngang qua triển lãm của Tín Đồ Trò Chơi, có điều lần này bọn họ chủ trương đẩy mạnh game bóng đá, Phó Lỗi hoàn toàn không có hứng thú, cậu vừa nhìn đã biết, trò chơi này nhất định thất bại.

Rất nhanh, Phó Lỗi đã phát hiện mục tiêu đáng giá hạ thủ. Một vị quản lí dự án games cậu có quen biết đang đứng trước bục triển lãm, hừng hực tinh thần giới thiệu với cậu sản phẩm công ty sắp ra mắt. Phó Lỗi đối với loại trò chơi 2D hạng ba từ anime này thật sự không có hứng thú, ngược lại mỹ nữ mắt to tóc ngắn đứng bên cạnh mới hấp dẫn ánh mắt của cậu.

“Cô đây là…?”

“Lưu Hoán Tinh, Sandy, là người mới bên bộ phận quan hệ truyền thông của công ty tôi, hiện giờ đang cùng tôi phụ trách thời kỳ tiền quảng cáo của trò chơi này. Sandy, vị này chính là Phó Lỗi Phó tiên sinh chuyên gia phân tích game online nổi tiếng, mau tới đây trao đổi danh thiếp với Phó tiên sinh.”


Thấy cấp trên cung kính lễ độ như vậy, một người non nớt như Lưu Hoán Tinh hiển nhiên đã có cái nhìn khác hẳn với người đàn ông anh tuấn trước mặt. Nụ cười ngọt ngào không hổ là xuất thân từ bộ phận PR, bộ đồ công sở màu đen và áo sơ mi trắng ôm sát thân hình xinh đẹp, nhưng không hề cản trở Phó Lỗi thưởng thức vẻ đáng yêu rụt rè của một người mới vào làm việc như cô. Trong vòng 1 tuần vượt qua ba thành lũy, có lẽ khó khăn không nhỏ, nhưng quả là rất phấn khích.

“Sandy, are you speaking English?” (= = phải là can you speak English chứ)

“Yes, sure.”

Chiêu này chính là chiêu bất khả chiến bại của Phó Lỗi. Thẳng thắn biểu lộ quốc tịch nước ngoài, nói chuyện hoàn toàn bằng tiếng Anh, đối với OL (có lẽ là office lady: quý cô văn phòng) vô cùng hiệu quả. Cậu lấy cớ diễn đàn đầu tư vào ngành công nghiệp game online được tổ chức vào buổi chiều của hội chợ đang cần một người phiên dịch tiếng Trung, thuận lợi mang Lưu Hoán Tinh đi mất. Lưu Hoán Tinh vừa vui vừa sợ, sau khi nghe Phó Lỗi nói đại khái nội dung diễn thuyết thì đáp ứng lời mời không tầm thường này.

“Diễn đàn có nhiều đại nhân vật thuộc tầng lớp quyết sách như vậy, em cứ thế đi vào có phải rất không đúng mực không?”

“Đương nhiên là không. Sandy, em với anh nhìn vào rất xứng đôi, chúng ta đều mặc âu phục đen không phải sao? Sau khi diễn đàn hôm nay chấm dứt, cùng nhau ăn tối được không?”

Đàm Ngạn ở góc ngoặt của hội trường ngoài ý muốn nghe được đoạn đối thoại trên, một giây sau một đôi tuấn nam mỹ nữ xứng với nhau đang đi tới, nữ ăn mặc già dặn nhưng lại không giấu được khí chất trẻ trung năng động, còn nam… làm sao có nửa phần lưu manh miệng ngậm điếu thuốc ở tiệm Internet? Đàm Ngạn không thể không thừa nhận, Phó Lỗi ở phương diện cua gái quả là rất có thiên phú.

“Phó tiên sinh, xin chào.”

“A! CEO của Tín Đồ Trò Chơi, Đàm tiên sinh…”

“Xin chào, xin hỏi cô đây là?”


“Bạn của tôi, Sandy.”

Đối với một người chưa từng thấy qua những cảnh hoành tráng như Lưu Hoán Tinh thì đây là lần đầu tiên cùng nhân vật lãnh đạo trong giới đối mặt nói chuyện, tức thì khẩn trương đến tay đổ mồ hôi. Trước đây cô mới chỉ thấy Đàm Ngạn trong tạp chí và trên các Chương trình kinh tế tài chính, cảm giác hoàn toàn không giống khi nhìn thấy người thật.

“Đánh cược một keo đêm nay cô nàng sẽ ăn tối với ai không?”

Trước khi bước lên bục phát biểu, Đàm Ngạn lén lút nói những câu này vào tai Phó Lỗi.

Vì ngành game online trong vòng năm sáu năm qua đã thu hút một lượng lớn đầu tư từ hải ngoại, cho nên diễn đàn lần này chủ yếu là các tổ chức đầu tư nước ngoài, áp dụng phương thức diễn thuyết hoàn toàn bằng tiếng Anh, đồng thời cũng có phiên dịch viên tiếng Trung cho những người dự thính trong nước. Làm CEO của một công ty, Đàm Ngạn không phải nhân vật chính của diễn đàn mà chỉ là khách mời dự thính đặc biệt, mở màn cho hôm nay. Còn chân chính thu hút mọi ánh nhìn chính là nhân vật được người tổ chức diễn đàn ký thác mong đợi, lên sân khấu vào áp chót, Phó Lỗi.

“Đầu tư game online, thật sự giống như chơi mức phiêu lưu nhất trong game casino. Bản kế hoạch dù đã bàn tới bàn lui, nhưng những hiện tượng như được đầu tư liền ôm tiền chạy mất; hay kinh doanh thua lỗ nhanh chóng tiêu sạch tiền đầu tư, mấy năm nay đã không còn gì lạ. Game online rốt cuộc có còn đáng đầu tư không? Đến cùng là một công ty game online thế nào mới đáng để bỏ tiền? Đây là chủ đề diễn thuyết hôm nay của tôi.”

“Đầu tiên, tôi muốn trình bày một quan điểm: độ mạo hiểm cao của game online không phải là tính đặc thù của ngành này mà là do tính chất thiếu ổn định của chính sách trong nước, chúng ta gọi chung là chính sách mạo hiểm. Mọi người có lẽ đã nhận ra, đều cùng là đại biểu cho nền kinh tế mạng: giá trị P/E của công ty phát triển công cụ tìm kiếm có thể cao hơn 100 lần, giá trị P/E của công ty du lịch Internet cũng ít nhất là 50 lần. Tại sao 5 công ty game online Trung Quốc ở thị trường Mỹ, ngoại trừ một công ty có giá trị P/E 30 lần, còn lại đều cùng lắm là mười mấy? Wall Street đối với game online của Trung Quốc rất có hứng thú, hứng thú đầu cơ, chứ không phải hứng thú chân chính đầu tư có giá trị. Cho nên giá cổ phiếu bị đánh giá thấp, cả ngành đều bị đánh giá thấp. Bàn tay không nhìn thấy đó chính là cơ chế phê duyệt phát hành game đầy nghiêm ngặt của chính phủ. Cộng thêm phần lớn báo chí trong nước vẫn còn duy trì thái độ phản đối với game online, những bài báo nói về ảnh hưởng tiêu cực của game online có thể nhìn thấy khắp nơi, chỉ cần có một biến động nhỏ bọn họ liền trắng trợn thổi phồng, rất khó nói môi trường dư luận như vậy thì có ảnh hưởng đến quyết định của bên trên với việc quản lý game online hay không. Nhưng phía đầu tư ít nhiều đã có băn khoăn, vô luận là đầu tư vào công ty game online chưa xuất hiện trên thị trường, hay mua cổ phiếu của một công ty đã có mặt, thì đều có khả năng chỉ vì một tờ giấy cấp phép mà chuyện sống chết được định đoạt trong một đêm. Phiêu lưu là ở chỗ không chắc chắn này, trong điều kiện chính sách mạo hiểm làm sao có thể lựa chọn mục tiêu đầu tư có giá trị tiềm ẩn và tăng trưởng…”

(P/E = Price/Earning Ratio: giá cổ phiếu trên thị trường/thu nhập bình quân trên một cổ phiếu)

Lưu Hoán Tinh đứng sau màn vẫn duy trì một tốc độ nói bằng với Phó Lỗi, nhiệm vụ phiên dịch trực tiếp lần này đối với cô mà nói có hơi gấp gáp, nhưng đã giúp cô chân chính nhìn thấy chuyên gia phân tích ưu tú nhất trong giới và quan điểm sắc bén của cậu. Diễn thuyết xong, cả hội trường đồng loạt vang lên tiếng vỗ tay, người chủ trì nhìn thấy không khí sôi nổi như vậy liền tăng thêm phần hỏi đáp.


Nhìn Phó Lỗi đang bình tĩnh đứng trên bục trả lời câu hỏi của một vài đại diện của tổ chức đầu tư nổi tiếng, Lưu Hoán Tinh đột nhiên cảm thấy đây không chỉ đơn giản là một người đàn ông anh tuấn tình cờ gặp mặt, đèn pha chiếu vào người cậu tựa như là ánh sáng vốn có của cậu ấy. Cô nhìn đến gần như thất thần, hoàn toàn không nhận ra bên cạnh có thêm một người, hơn nữa cũng dùng ánh mắt chuyên tâm đầy tán thưởng như cô để nhìn người trên bục.

“A… Là Đàm tiên sinh.”

“Sandy, xin chào! Màn phiên dịch trực tiếp vừa rồi của cô rất tuyệt. Đây là danh thiếp của tôi, hy vọng cô sẽ cân nhắc đến công ty tôi làm việc. Nếu có thể thì không biết mời cô ăn tối được không?”

Ai nói họa vô đơn chí, phúc bất song hàng? Lưu Hoán Tinh thầm nghĩ phải nhanh chóng đi mua vé số thôi. Vận khí hôm nay quả thực là tốt đến quỷ dị, cùng lúc nhận được lời mời của CEO công ty và chuyên gia phân tích nổi tiếng trong giới: một người thì đầy triển vọng trẻ trung đẹp trai bức người, một người thì vững chắc trưởng thành phong độ ngời ngời. Rốt cuộc nhận lời ai đây?

“Đàm Ngạn, bồ của tôi anh cũng dám giành! Đ** m* không phải anh chỉ yêu đàn ông sao?”

Từ thanh âm rít gào của Phó Lỗi, có thể thấy cơn giận không nhỏ, Đàm Ngạn đưa di động ra xa, cách lỗ tai chừng 10 cm.

“Tôi đang ở công ty tăng ca, cậu có ý kiến gì?”

“Tăng ca? Anh không đi ăn cơm với Lưu Hoán Tinh?”

“Tôi với Lưu tiểu thư chỉ ăn một bữa cơm đơn giản ở khách sạn tổ chức diễn đàn, chưa đến 8 giờ đã đưa cô ấy về nhà.”

“Anh!!”

“Theo tôi được biết, Lưu tiểu thư và cậu chẳng qua là gặp mặt lần đầu hôm nay. Nói cô ấy là bồ của cậu, không khỏi quá khoa trương? Lại nói, tôi không hề ép cổ, chỉ là hỏi cô ta có hứng thú đến Tín Đồ Trò Chơi làm việc không thôi.”

“Đê tiện! Tiểu nhân!”


“So với một tên cầm thú nhã nhặn chỉ muốn cùng cô ấy lên giường, tôi cảm thấy điều kiện mình đưa ra rõ ràng có lợi cho cô ta hơn. Lưu tiểu thư là một người thông minh, lựa chọn ai không phải vừa nhìn đã rõ sao?”

Vừa nghĩ tới bộ dáng hổn hển ở đầu dây bên kia của Phó Lỗi, Đàm Ngạn cơ hồ nhịn không được muốn khóa ngay cửa phòng làm việc để thư giải dục vọng của mình. Muốn trông coi chuyên gia phân tích không phẩm hạnh này thật không dễ dàng, vừa sơ sẩy là con mồi đã muốn ra ngoài ăn vụng.

Ân oán cá nhân là ân oán cá nhân, lúc Phó Lỗi dốc lòng viết báo cáo phân tích, tuyệt đối sẽ không cho phép trộn lẫn bất cứ sắc thái tình cảm nào. Chính vì còn quá non trẻ, trong ngành game online sôi động này có không ít công ty hành sự khiến người ta khinh thường, không ai quy định không được làm vậy, cho nên bọn họ mới lớn mật khiêu khích các quy tắc làm việc vốn còn chưa hoàn thiện, cướp đoạt quyền lên tiếng của thị trường chủ đạo. Nếu dùng tâm tình phẫn hận đi viết báo cáo đầu tư, chỉ sợ đã sớm bị Mặc Viễn đánh về nguyên hình. Từng có người dạy cậu thương trường là nơi vô tình nhất; chỉ nói quy tắc, không nói cảm tình. Một chuyên gia phân tích xuất sắc, ra bất cứ phán đoán nào cũng không thể có quá nhiều ý kiến chủ quan.

Cho nên dù có hận đến nghiến răng nghiến lợi, Phó Lỗi vẫn phải khách quan viết đúng sự thật về Tín Đồ Trò Chơi. Tháng bảy vốn không có việc gì, đột nhiên lại có một khách hàng yêu cầu cậu viết một bản dự đoán về game mới của Tín Đồ Trò Chơi và ảnh hưởng của nó đến giá cổ phiếu sáu tháng cuối năm. Viết đến phần xu hướng quyết sách của tầng quản lý, Phó Lỗi đúng là hận không thể tìm một tấm ảnh Đàm Ngạn ghim trên tường, vừa chửi vừa viết. Đàm Ngạn nhậm chức nửa năm, tuy không thể giải quyết triệt để căn nguyên của Tín Đồ, nhưng việc anh ta tận tụy chăm chỉ đã rõ như ban ngày, dùng hết mọi biện pháp đem công ty bên bờ vực lỗ lãi một lần nữa kéo trở về quỹ đạo lợi nhuận, hơn nữa hình như còn có kế hoạch cải cách lớn hơn. Điều này đối với giá cổ phiếu công ty rất có lợi, Phó Lỗi đều phải viết hết theo đúng thực tế vào trong báo cáo giao cho khách hàng.

Báo cáo viết xong, Mặc Viễn nói khách rất hài lòng. Nhưng Phó Lỗi lại vô cùng bực bội, sau đó tuy cậu có hẹn Lưu Hoán Tinh vài lần, nhưng không biết là thật sự ngây thơ hay giả vờ ngây thơ mà vị Lưu tiểu thư tối dạ kia không hề nghe ra lời mời ái muội của cậu. Phó Lỗi không có kiên nhẫn, đối phương chức vị quá thấp lại không có giá trị lợi dụng, liền dứt khoát buông luôn.

Thật sự không nuốt được cơn giận này, Phó Lỗi nhịn không được gọi điện cho Dung Tịnh, muốn nghe chút tin tức tiêu cực trong công ty của Đàm Ngạn, thế nào đi nữa cũng phải tìm ra cơ hội chế nhạo hắn một lần. Dung Tịnh rất thoải mái, không thể làm bồ bịch thì có thể làm bạn bè, buôn chuyện bát quái này đồn nhảm này, rất là vui vẻ.

“Ai yêu, cậu không biết à, anh ta và chủ tịch cãi nhau trong phòng làm việc, cãi đến mức cả tầng lầu bên tôi cũng nghe thấy luôn.”

“Kịch liệt như vậy à? Cãi chuyện gì?”

“Không ngại nói cho cậu biết, ngày mai bộ phận PR bên tôi sẽ thông báo trước giới truyền thông. Công ty quyết định đình chỉ vận hành hai trò chơi đưa ra năm ngoái, là do Đàm Ngạn áp lực chủ tịch, thuyết phục hội đồng quản trị thông qua nghị quyết. Cậu đấy, đừng có đi khắp nơi nói là tôi nói cậu biết đó nha.”

Tin tức sốt dẻo như vậy à, tuyệt diệu!

——————————————————–

tạm thời treo cái Ki thiên duyên, văn chị Live khó nuốt quá T__T


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui