Hàn Tư Không lơ lửng giữa bầu trời, ngay tại thời điểm gã Vô Diện tấn công bằng hỏa diễm và kiếm khí thì cậu đã hoàn toàn chẳng thể chống trả.
Một thứ gì đó tận sâu bên trong cơ thể đã ngăn cản cậu, một loại cảm giác toàn thân bất lực khiến cho cả cơ thể Hàn Tư Không lãnh đủ toàn bộ các chiêu thức của đối phương.
Nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra sau đó cả, máu không tuông ra và gã Vô Diện cũng biến mất chẳng thấy.
Tâm thức rộng mở, Hàn Tư Không nhìn vào thâm tâm của mình và ngay lập tức giật mình.
Một thứ khổng lồ đã xuất hiện tại đây, một quả cầu đen khổng lồ không ngừng hấp thu mọi loại vật chất xung quanh.
Ánh sáng bị bẻ cong và không gian cũng hoàn toàn bị bóp méo.
Hàn Tư Không nhận thấy cảm giác quen thuộc, đây chính là một thứ đã tồn tại trong tâm niệm cậu từ khi nào?
Hay chẳng lẽ, đây chính là tâm niệm của cậu?
“Ma tâm và Đạo tâm, thứ này?”
Chẳng biết đó là gì, nhưng Hàn Tư Không lại cảm thấy một sự thoải mái đến lạ thường.
Cảm giác rất khác khi ở gần Tử Nghiên, hoặc khi nhìn Tịnh Y ăn uống một cách ngon lành.
Cảm giác tâm hồn đang được gột rửa một cách từ tốn.
Và cậu lần nữa tỉnh giấc.
Mọi chuyện cứ như vừa lướt qua vậy, tên Vô Diện đã hoàn toàn không thấy đâu.
Và nơi đây vẫn là một vùng rộng lớn nhưng chẳng có thứ gì cả.
“Ban đêm?”
Cậu nhớ rõ lần cuối khi gã Vô Diện tấn công mình, bầu trời vẫn còn trong xanh, nhưng hiện tại lại là một bầu trời đêm với đầy sao trời.
Hàn Tư Không đưa tay đặt trước ngực mình, nhịp tim chậm rãi đập một cách từ tốn.
[Thông tin: Xác nhận chuyển giao chủ nhân thành công]
[Kế thừa cấp độ - Hệ thống tiến đến cấp bậc 3]
[Thông tin: Kế thừa thành công]
“Hả?”
Cậu có chút giật mình khi thấy ba cái bảng hiện lên trước mắt, mỗi bảng đều có những dòng chữ được ghi một cách khá chỉnh chu và sạch sẽ.
“Thứ này là gì?”
Hàn Tư Không xoa xoa cằm, cậu không cảm nhận được sự đe dọa từ thứ này nên cũng tạm gác sự cảnh giác đi một chút.
Nhưng vẫn là một dấu hỏi cho sự tồn tại này.
“Gọi mình là chủ nhân? Có phải gọi mình không?”
[Thông tin: Chủ nhân – Hàn Tư Không]
“Là thế thật.”
Cậu nhìn quanh nơi đây một lượt, cảnh vật vẫn chẳng có gì.
Hiện tại nơi đây hoàn toàn giống như một hoang mạc chỉ có cậu và những cái bảng lơ lửng thế này mà thôi.
“Ngươi là thứ gì?”
[Thông tin: Hệ thống không có tên gọi]
[Thông tin: Tăng cường tu vi, nâng cao sức mạnh chủ nhân]
“Chẳng hiểu gì cả.”
Hàn Tư Không đứng dậy và phủi người, cậu hướng theo mặt trăng và bước đi chậm rãi.
Cơ thể vẫn còn có chút tê cứng và đau nhức.
“Tại sao ngươi lại gọi ta là chủ nhân, và tại sao lại xuất hiện ở đây?”
[Thông tin: Hỗn Độn Chân Tâm hấp thu người sở hữu hệ thống cũ, và liên kết linh hồn giữa hệ thống và chủ sở hữu cũ đã bị xoá bỏ trong quá trình thôn phệ]
[Thông tin: Chủ nhân hiện tại đã liên kết linh hồn thành công với hệ thống]
“Và?”
[Thông tin: Chủ nhân – Hàn Tư Không là chủ sở hữu hiện tại của hệ thống]
Cậu nheo mắt nhìn vào bảng chữ, một chút cảm giác khó chịu dần xuất hiện.
“Chủ sở hữu cũ của ngươi, là tên Vô Diện đúng không?”
[Thông tin: Đúng]
“Ra là vậy, quả cầu đen khổng lồ đó đã hấp thụ hắn à.”
Đó cũng chính là lý do mà cuộc chiến đã kết thúc từ lúc bắt đầu, Hàn Tư Không tuy rằng chưa hiểu hết nhưng cậu cũng có một câu trả lời thích đáng cho những thắc mắc của mình.
“Ngươi bảo hệ thống, vậy ngươi là con người hay thứ gì đó khác?”
[Thông tin: Chưa có thông tin]
“Tên Vô Diện đó đã tạo ra ngươi?”
[Thông tin: Chưa có thông tin]
“Ngươi có khả năng gây hại cho chủ nhân của mình hay người xung quanh không?”
[Thông tin: Chỉ khi được cho phép]
Quá nguy hiểm, Hàn Tư Không hoàn toàn không hài lòng với thứ được gọi là hệ thống này.
Cậu dừng bước chân và đưa tay với ý định sờ vào bảng chữ.
Nhưng bàn tay của cậu cứ thế mà xuyên qua, như thể bảng chữ chỉ là một ảo ảnh thôi vậy.
“Ngươi ngoài cho ta thông tin thì còn có thể làm gì?”
[Thông tin: Đọc trạng thái và giao nhiệm vụ, trao đổi vật phẩm]
“Hừm.”
Cậu không quan tâm đến nhiệm vụ và trao đổi vật phẩm của hệ thống, dù sao thì nó vẫn mang quá nhiều rủi ro cùng đáng ngờ.
Nhưng việc đọc trạng thái lại là thứ gì?
“Làm sao để đọc trạng thái? Có cần phải trao đổi hay làm gì để có thể thực hiện không?”
Cẩn thận vẫn không hề thừa thãi, Hàn Tư Không khắc ghi càng sâu câu nói này.
[Thông tin: Không có giới hạn về việc xem bảng trạng thái, không cần trao đổi hay thực hiện hành động nào để kích hoạt.
Chỉ cần chủ nhân đưa ra yêu cầu trong thâm tâm]
“Thế à?”
“Thực hiện đi, trạng thái của ta như thế nào.”
[Chủ nhân: Hàn Tư Không - Hirio]
[Tuổi: 29]
[Chủng tộc: Nhân loại]
[Cảnh giới: Trí nhân đỉnh phong]
[Thể chất: Cao]
[Tâm niệm: Hỗn Độn Chân Tâm]
[Không gian lưu trữ: Chưa khai mở]
[Nhiệm vụ: Đột phá Linh nhân cảnh giới]
[Nhiệm vụ phụ: Không]
[Điểm tích lũy: 0]
[Độ hảo cảm mệnh nữ: Tử Nghiên 42/100 - Mốc thứ hai]
[Độ hảo cảm mệnh nữ: Lâm Uyển Nhi 82/200 - Mốc thứ ba]
[Độ hảo cảm mệnh nữ: Tịnh Y 100/100 - Mốc thứ hai]
[Độ hảo cảm mệnh nữ: Diệu Tiên 0/300 - Mốc thứ tư]
[Độ hảo cảm mệnh nữ: Fairyn Tomori 17/50 - Mốc thứ nhất]
Hàn Tư Không lùi người vài bước, một bảng với đầy chữ và số dài ngoằn hiện ra trước mắt cậu, thật sự là rất dài.
Đọc xong một lượt, Hàn Tư Không xoa nhẹ cằm và nhìn chằm chằm vào những dòng chữ đầu tiên.
Để tránh những tình huống bất ngờ thì cậu cần phải hiểu rõ từng dòng trên đây có ý nghĩa và khả năng ảnh hưởng như thế nào.
“Tên của ta lại có hai? Tại sao?”
Cậu biết lý do, nhưng để chắc chắn thì cũng cần phải kiểm tra độ chính xác và khả năng tin cậy của thứ này.
[Thông tin: Tên chủ nhân được xác nhận trên bảng trạng thái bắt buộc phải thỏa mãn hai yếu tố]
[Yếu tố thứ nhất: Phải viết và phát âm được, không được dùng các câu nguyền rủa hay thần chú để làm tên]
[Yếu tố thứ hai: Phải có ít nhất hai người hoặc hai tồn tại có khả năng ghi nhớ và xác nhận chủ nhân với cái tên đó]
“Vậy tại sao trên đây lại hiển thị hai tên? Vì mỗi tên của ta đều đáp ứng được hai điều trên à?”
[Thông tin: Đúng].
truyen bac chien
“Vậy nếu ta nói cả hai tên cho cùng một nhóm người, thì tên nào sẽ được hợp thức hoá? Hai là cả hai.”
[Thông tin: Tùy thuộc vào cái tên mà nhóm người đó sẽ dùng khi nghĩ đến chủ nhân]
“Hiểu.”
Hàn Tư Không gật đầu, phần này hoàn toàn bình thường.
Các phần như thể chất, độ tuổi hay chủng tộc cũng là như thế.
Chính xác và không có gì đáng ngờ.
Nhưng tu vi của cậu từ khi nào đã đến Trí nhân đỉnh phong rồi?
Hàn Tư Không nhắm mắt lại và cảm nhận, một cỗ lực lượng ngay lập tức được thôi động và cậu cảm nhận được nó chạy dài trên từng tế bào của mình.
Nó là thật mình đã đột phá đến Trí nhân đỉnh phong.
“Nhưng khi nào? Và bằng cách nào?”
[Thông tin: 4 ngày trước, khi chủ nhân đã hấp thu Thanh Lâm]
“Thanh Lâm? Là tên Vô Diện? Hắn cũng là chủ cũ của hệ thống sao?”
[Thông tin: Đúng]
“Trùng hợp ư? Không thể.”
Hàn Tư Không nhớ rõ người này, chính là kẻ đã xuất hiện ở rất gần Tôn Khả Khả trong ngày hội Duyệt Pháp Tiên Giới.
Cũng chính là kẻ đáng nghi nhất trong sự việc Lâm gia bị diệt tộc.
“Nếu phán đoán của mình không sai, hắn chắc chắn là kẻ đã gián tiếp huỷ diệt Lâm gia.”
Hắn tại sao lại muốn giết cậu, cả hai đều chưa từng gặp mặt hay xa hơn là nói chuyện với nhau.
Hàn Tư Không nhìn về một cái bảng khác của hệ thống.
“Nhiệm vụ...”
Ra là vậy.
Hệ thống đã đưa cho Thanh Lâm nhiệm vụ giết cậu, và bằng cách nào đó mà Hàn Tư Không đã sống sót.
Nhưng hệ thống lại hoàn toàn không phát hiện, nếu có thì hẳn tên Thanh Lâm đã không bối rối đến thế khi gặp lại cậu.
“Hỗn Độn Chân Tâm là gì?”
Tạm thời bỏ qua những chuyện đó, Hàn Tư Không biết rõ bản thân hiện tại cũng chẳng có năng lực truy cứu việc này nữa.
Và cậu cũng không muốn phí công như thế, có khả năng tên Thanh Lâm vẫn còn sống.
Nhưng nếu thế thì tại sao cậu lại có thể liên kết với hệ thống và sử dụng nó?
[Thông tin: Hư không thôn phệ, hấp thu vĩnh hằng]
“Nói gì đó dễ hiểu hơn đi, ta không phải người Miqdeni đâu mà hiểu mấy cái cụm từ này.”
[Thông tin: Chưa có thông tin]
“Thôi vậy, thế tên Thanh Lâm hiện đang như thế nào?”
“Hắn đã chết?”
[Thông tin: Thanh Lâm vẫn còn sống]
Không ngoài dự liệu của cậu, Hàn Tư Không ngồi phịch xuống đất và ngã người về sau, nằm dài trên mặt đất.
[Thông tin: Thanh Lâm đang bị nhốt trong Hỗn Độn Chân Tâm của chủ nhân]
“Là cái quả cầu đen to đó sao? Sao hắn lại không chết khi bị như thế?”
[Thông tin: Linh hồn bất diệt cho Thanh Lâm một linh hồn không thể bị tiêu diệt]
Cậu bỗng cười nhẹ, thì ra là thế.
Linh hồn bất diệt là lý do chính khiến gã Thanh Lâm bị kẹt tại Hỗn Độn Chân Tâm như thế.
Hệ thống này có lẽ đã bị cắt đứt trong lúc đó, và do cậu chính là người đã hấp thu Thanh Lâm nên hệ thống đã liên kết với cậu.
“Thật trớ trêu.”
Hàn Tư Không cười nhẹ, cậu nhắm mắt và thả lỏng bản thân.
Tuy rằng vẫn còn vài thứ trên bảng trạng thái kia mà cậu không biết, nhưng hiện tại thì một giấc ngủ vẫn mang lại lợi ích tốt hơn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...