Tâm Ma - Jimmaryal

Tôi là Jim Maryal.
Sau một vài bộ chỉ riêng biệt về tình yêu, tôi chợt nghĩ:
"Hay cho tình yêu kết hợp với kinh dị nhỉ?"
Thế là hứng lên viết luôn cái này.
...
Hắn là ai?
Hắn bao nhiêu tuổi?
Mọi thứ còn quá sức bí ẩn. Cách giết người của hắn, đôi khi nhẹ nhàng, khi lại điên cuồng tàn độc. Những cái chết hắn gây ra đều không toàn thây. Chỉ có máu me và hình thù không rõ lắm...
Quyên sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Cô bé cũng không ngờ mình sẽ có một cái đuôi đi theo, luôn miệng gọi mình là ai - đồ số một. Những câu chuyện kinh dị Quyên trải qua cùng Minh sẽ vừa ngọt ngào, vừa có đau khổ, vừa có nguy hiểm chết người...
"Trước kia ai - đồ số một của tớ là Mai - cơn Giach - sơn. Còn bây giờ thì là cậu. Cậu muốn mua gì tớ sẽ mua. Cậu muốn làm gì tớ sẽ làm... Được ở cạnh một ai - đồ nhìn thấy ma như cậu, tớ rất vui."

Quyên đỡ trán thở dài thườn thượt trước đôi mắt long lanh kia.
[Truyện được đăng trên Wattpad. Bản quyền thuộc về tác giả Jim Maryal.]
Ngày 24 tháng 7 năm 2018.
Hà Nội. Sóc Sơn.

Trích đoạn:

Một cô gái mặc trên người chiếc áo nâu xám, rõ ràng là mốt áo của những năm đầu thế kỉ 20, vừa chạy hối hả trên con đường làng chật hẹp mà hoang vắng, vừa ngoái đầu lại phía sau như đang cố gắng trốn thoát khỏi một thứ gì đó đáng sợ. Trời khá tối, gương mặt cô nhập nhèm với đôi mắt sáng quắc như hai ngọn lửa ma trơi trong không gian còn ương mùi rạ sau gặt. Phía sau lưng cô gái, tiếng bước chân càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ mồn một, nhưng tuyệt nhiên vẫn chẳng có bất kì ai xuất hiện. Tiếng cô gái thất thanh trong màn đêm, vang vọng vào tận sâu trong tâm can con người.

"Cứu tôi với! Cứu tôi với! Quyên, cứu tôi với! Quyên, cứu tôi với..."


Đôi mắt sáng quắc của cô gái bỗng dần biến thành màu đỏ, từ trong hai hốc mắt không biết đã tím đen tự lúc nào, hai dòng máu đỏ lòm chậm rãi bò xuống hai gò má xanh trắng của cô gái...

Aaaa...

Quyên ngồi bật dậy với hai giọt mồ hôi còn đọng lại trên trán. Cô vừa mơ thấy một hình ảnh thật khủng khiếp, một cô gái đem lại cho người ta cảm giác như vừa từ cõi âm trở về. Gió bỗng thổi phần phật từ bên ngoài cửa sổ vào phòng. Cánh cửa sổ thì kẽo cà kẽo kẹt, truyền vào tai Quyên lại trở thành âm thanh vô cùng quỷ dị. Cô thở phào một hơi sau khi tỉnh dậy.

"Thật may, đó chỉ là một giấc mơ vớ vẩn."

Quyên nhìn đồng hồ, đã 3:10 sáng. Hôm nay hình như là thứ bảy, sinh nhật Minh.

Vài ngày trước, vụ án trốn thuế giết người đã kết thúc trong mĩ mãn, khiến cô cảm thấy hôm nay chắc chắn sẽ là một ngày vô cùng bình yên. Rốt cuộc, một chút manh mối về kẻ giết người kia cũng không có.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận