Tâm Lí Học Tổng Hợp

Định kiến đầu tiên: nhiều người cho rằng nếu bạn hãy còn độc thân, bạn chỉ hứng thú với một điều duy nhất: tìm kiếm người tình.

Người độc thân, theo suy nghĩ của đa số, chỉ biết lấy rượu giải sầu, rền rĩ vì tình trạng đơn bóng. Chừng nào không bao giờ hỏi trực tiếp những người độc thân họ muốn gì thì số đông vẫn giữ hiểu lầm như thế. Nhưng vào năm 2005 và 2010, khi một nhóm những người độc thân được hỏi liệu rằng họ có muốn kết hôn trong tương lai gần, ít hơn một nửa trong số đó trả lời "có". Những người trẻ tuổi hơn đa phần thú nhận họ đã từng chờ đợi, kiếm tìm một cuộc hôn nhân song hiện tại họ không còn bận tâm lắm về vấn đề này nữa. Trong khi đó, những người từng trải trong hôn nhân rồi li dị, hay góa vợ góa chồng, tưởng rằng sẽ không còn nhiều hứng thú, song họ lại đã, đang tìm kiếm cuộc tình. Những năm về sau của cuộc đời, đàn ông luôn có xu hướng tái hôn nhiều hơn phụ nữ. Tuy vậy, nếu những người đàn ông nhận được sự giúp đỡ, có mối quan hệ, tương tác bền chặt, vững chắc từ bạn bè, họ cũng chẳng còn nhiều hứng thú hơn phụ nữ trong vấn đề tái hôn, tìm kiếm gia đình mới. Bây giờ, hãy đề cập tới những kẻ "cô độc tự thân". Đối với những người cô độc tự thân, tình trạng độc thân tạo điều kiện để họ là chính mình. Chẳng phải vì họ đỏ bạc đen tình, chịu vận tình đen đủi, hay sợ bị bỏ rơi từ chối, hay bất cứ mô típ ngớ ngẩn nào xã hội thường qui chụp, họ chỉ đơn thuần yêu cuộc đời độc hành. Họ chỉ đơn thuần cảm thấy nhẹ nhàng, dễ chịu khi có thể cân bằng thời gian dành cho người khác cũng như thời gian dành cho chính bản thân chứ không phải mong mỏi tìm được người tình để rồi phải kiểm tra danh sách việc làm-chưa làm liên tục. Họ chỉ đơn thuần muốn theo đuổi đam mê, khát khao cháy bỏng. Độc thân đơn thuần chỉ là như thế.

Định kiến thứ hai về sự hiện hữu của những yếu tố tiêu cực ở người độc thân. Loại này khẳng định chắc nịch rằng nếu bạn độc thân thì bạn là kẻ u sầu, cô đơn và cuộc sống của bạn chỉ là mớ bòng bong tuyệt vọng.


Có thể lắm lúc bạn nghe đến những nghiên cứu khoa học ở đâu đó chỉ ra rằng nếu bạn kết hôn, bạn sẽ hạnh phúc hơn, hoàn thiện, tốt đẹp hơn ở nhiều phương diện so với kẻ độc hành. Vâng, tôi là một nhà xã hội học kiêm tâm lí học và tôi có đọc về chúng trên những tờ tạp chí chuyên ngành. Phải nói rằng những gì được đề cập trong bản báo cáo nghiên cứu chẳng liên quan gì đến điều truyền thông đề cập, khẳng định. Đây là kết luận của tôi: Nhảm nhí! Những gì bạn đọc qua chỉ là nhảm nhí. Thật sự đã có một công trình nghiên cứu công phu lấy phản hồi hơn cả ngàn người kể từ khi họ mới chỉ 16 tuổi rằng họ hạnh phúc như thế nào. Nhóm nghiên cứu hỏi câu hỏi này mỗi năm một lần, nhiều năm liên tục trong vài thập kỉ. Vậy thì liệu một người năm trước hãy còn độc thân, năm sau kết hôn, có thể đột nhiên trở nên hạnh phúc hơn so với họ trong quá khứ được hay không? Chẳng hề! Những người này chỉ đơn thuần hạnh phúc vào khoảng thời gian xung quanh đám cưới diễn ra. Hãy gọi nó là hiệu ứng tuần trăng mật. Để rồi vài năm trôi qua, họ sẽ lại trở về chính con người, chính sự hạnh phúc hay bất hạnh của mình như thuở còn đơn thân. Và đây chỉ mới là viễn cảnh tươi sáng nhất. Nó chỉ đúng cho những ai kết hôn và duy trì được tình trạng hôn nhân của mình. Vậy còn đối với những người kết hôn và rồi li dị? Họ đã chẳng hề có được cái gọi là hiệu ứng tuần trăng mật. Ngày đám cưới cận kề cũng là thời điểm họ trở nên bớt hạnh phúc đi một ít. Cứ thế dần dần, hạnh phúc bị tước bớt đi ở họ cho đến ngày hôn nhân tan vỡ. Cuối cùng thì, khi sự chia lìa, li dị ngày càng đến gần, được hiện thực hóa rõ ràng và đảm bảo, mức độ hạnh phúc ở những người này lại một lần nữa tăng lên.




Hiểu lầm thứ ba là về kiểu niềm tin cho rằng nếu bạn kết hôn, bạn sẽ sống khỏe mạnh hơn, sống lâu hơn.


Để tôi nói bạn nghe thực chất những gì các nghiên cứu đã chỉ ra, trong một cuộc khảo sát toàn quốc, hàng ngàn người Mỹ đã đánh giá tổng quan sức khỏe của họ. Trong số những người Mỹ đã kết hôn, 92.9% có tình trạng sức khỏe tốt hoặc hoàn hảo. Một con số thật đáng ngưỡng mộ! Hãy nhìn qua những người độc thân được cho sẽ phải chịu đựng sự ốm yếu, ngặt nghèo vì bệnh. Trong số họ, 92.6% tự đánh giá sức khỏe bản thân là tốt hoặc hoàn hảo. Sự khác biệt ở đây chỉ giữa 92.6% so với 92.9%! Lần tới nếu bạn được giảng giải rằng người kết hôn sẽ khỏe mạnh hơn, hãy cứ nhớ tới cuộc khảo thí đó. Thêm vào đó, hãy nhớ rằng sự so sánh này là khập khiễng, khiêng cưỡng, chưa kể tới thiếu công bạch, minh bạch. So sánh kiểu này cho người kết hôn lợi thế hơn khi chỉ đề cập tới những người đã kết hôn song lại bỏ qua người đã trải qua những chán chường với cuộc hôn nhân của mình, và li dị. Điều này chẳng khác nào việc một công ty dược bảo bạn hãy uống thuốc của họ dựa vào kết quả nghiên cứu đáng tin cậy mà đối tượng ở đây chỉ là những ai phản ứng tốt với thuốc. Liệu bạn có chấp nhận, có thấy đáng tin? Vậy còn đối với vấn đề sống lâu hơn? Có một nghiên cứu mà những người tham gia hiện nay đã bắt đầu kể từ khi họ chỉ mới là học sinh vào năm 1921. Ai còn sống, và liệu rằng hôn nhân- kết hôn có liên quan, ảnh hưởng gì tới vấn đề sống dài-ngắn này không? Người kết hôn thường được gắn với tiếng tăm sống lâu, sống thọ. Cuối cùng thì ai là kẻ được gắn với tiếng tăm này? Những ai độc thân! Trong khi đó, chính những người kết hôn lại có cuộc đời ngắn ngủi hơn. Thậm chí việc tìm đến, đánh giá những người li dị cũng không tạo ra khác biệt nhiều. Một nghiên cứu vừa công bố gần đây chỉ ra rằng tình trạng hôn nhân, dù là đã kết hôn, có gia đình hay vẫn còn độc bước, chẳng tác động gì nhiều đến việc bạn sẽ sống được bao lâu. (Tuy kết luận là thế, bạn vẫn có thể nghe thấy câu trả lời cho câu hỏi liệu rằng người kết hôn sống lâu hơn là "Không, nó chỉ có vẻ lâu dài hơn thôi.")





Định kiến thứ 4 về những người độc thân là họ tự coi bản thân mình như cái rốn vũ trụ. Theo cách suy nghĩ này, nếu bạn hãy còn độc thân, bạn hành xử chẳng khác gì đứa trẻ con.

Bạn tự coi mình là trung tâm mọi sự, thiếu chín chắn trưởng thành và bạn chẳng bỏ thời gian công sức gì đáng giá ngoài việc chơi bời lêu lổng. Song song với đó, cũng xuất phát từ cách hiểu này, những người kết hôn thường ra ngoài và giúp người khác, đỡ đần cha mẹ, duy trì xây dựng xã hội này. Họ, những ai kết hôn, hiển nhiên là người tận tâm, cống hiến quên mình. Chỉ có điều rằng, thực tế không hề như thế. Trong hai cuộc khảo sát toàn quốc, các nhà nghiên cứu quan sát theo dõi ai sẽ là người giúp đỡ, hỗ trợ cũng như tương tác với người khác. Đây là điều họ phát hiện ra. Những ai kết hôn sẽ ít giúp đỡ cha mẹ ruột cũng như cả cha mẹ chồng/vợ hơn nhiều so với những kẻ đơn thân đỡ đần đấng sinh thành. Chính người độc thân mới là người ở đó, bên cạnh và hỗ trợ cho cha mẹ mình. Độc thân cũng là một trong những người ít ỏi có xu hướng gọi điện, ghé thăm thường xuyên các anh chị em, hay duy trì mối liên kết với bạn bè, hàng xóm. Trong khi các cặp đôi phải chú trọng duy trì bồi đắp hạnh phúc riêng, có thể nói chính người độc thân chứ không ai khác là thành phần gắn kết gia đình với xã hội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận