Hai bọn hắn không hề biết rằng, phía sau đó không xa, một con vật với hình thù dữ tợn đang lần theo mùi hương hai người mà ngày càng gần tiến sát.Là một con chuột không tầm thường, tiểu bạch có thể ngửi được mùi vị không bình thường nên đã nhắc nhở Hồng Quân-Ta cảm nhận được có thứ gì đó không phải điềm lành đang tiến tới đây, ngươi có biện pháp gì nhanh chóng khôi phục linh lực thì mau sài, tình hình rất nguy cấp.
Ta đi xung quanh xem trước xảy ra chuyện gì, nhanh lên, thời gian không còn nhiềuHồng Quân tuy không hiểu chuyện gì nhưng vẫn làm theo lời tiểu bạch, lấy ra một nhúm cỏ tỏa ra hơi chút linh khí, bàn tay bùng lên một ngọn lửa nhanh chóng thiêu đốt, qua chút thời gian, nhúm cỏ hóa thành một chút ít linh dịch màu xanh lam, hắn cẩn thận bỏ vào miệng, luyện hóa toàn lực.Theo chân tiểu bạch, có thể thấy nó đang dùng hết tốc lực do thám xung quanh, thân hình to lớn cứ ngỡ sẽ khiến nó tới việc đi bộ cũng khó khăn nay lại không chút ảnh hưởng khiến vận tốc tiểu bạch lên tới tầm cao thậm chí có thể sánh ngang với cả báo đốm.Nếu nhìn kĩ, thậm chí còn có thể thấy vài đường linh khí từ các kẽ lông và thất thoát ra ngoài một ít, là linh khí thuộc tính phong, hay đúng hơn là yêu khí, điều này chỉ xuất hiện khi yêu thú đạt đến cấp hai.
Nhưng con chuột trắng này không có khả năng mạnh như vậy, nó thậm chí còn không đánh lại một yêu thú cấp một.Chợt, tiểu bạch dừng lại, bước chân cẩn thận từng li từng tí lách qua một bụi cỏ, đôi mắt nhìn ra ngoài, đập vào mắt nó là một sinh vật giống người mà không phải người, toàn thân nó đen xì, thậm chí có thể thấy từng miếng thịt thối rữa đang bốc mùi, nó có hàm răng sắc nhọn với hai chiếc răng nanh thò ra ngoài.Là cương thi.
Hơn nữa, từ khí tức tản mát ra mà xem, là cương thi có tu vi tương đương trúc cơ kì.-thấy mẹ rồiNhìn thấy con cương thi đang ngửi ngửi vết máu của Hồng Quân, tiểu bạch liền nhận ra là nó đang tìm Hồng Quân và mình, liền nhịn không được cảm thán nặng một tiếng.Bỗng con cương thi nhìn về phía bụi cây, nhưng tiểu bạch đã biến mất dạng.Chạy nhanh hết cỡ, tiểu bạch liền suy nghĩ một chút, làm ra biện pháp ứng phó.Về tới nơi, thấy Hồng Quân còn ngồi hấp thu dược lực, tiểu bạch liền cấp rút hét lớn.-Không cần hấp thu hết dược lực, thời gian không còn, mau nhanh chóng chạy.Tuy vẫn rất ngáo nhưng Hồng Quân cũng hơi chút cảm nhận được sự nghiêm trọng của vấn đề liền dứt khoát đứng dậy túm lấy con chuột đồng thời nói.-đường nào, rốt cuộc có chuyện gì cấp bách tới vậy.Tiểu bạch sau khi chỉ đường ngược lại con cương thi cho Hồng Quân thì cũng thở dốc nói lại tình hình.-Cương thi trúc cơ kì..
phiền toái lớn!!!-lớn? lớn cái CMM!!!, là nguy cơ chết tới nơi rồi còn không nhanh dùng linh lực gia tăng tốc chạyCon chuột tức giận gào rú.
Hồng Quân sắc mặt đen lại-linh lưc của ta hệ hỏaCon chuột sững sờ, vò đầu bứt tóc.-Có, có rồi, ta đẩy yêu lực hệ phong của ta vào vỏ kiếm, ngươi tích súc hoả năng, tí nữa cho hai loại thuộc tính va chạm tạo lực đẩy, chỉ là không biết vỏ kiếm ngươi chịu được không.Mắt Hồng Quân lóe sáng, quyết đoán rút kiếm vắt lên đai lưng, cầm vỏ kiếm lên vai cho tiểu bạch dồn phong yêu lực vào, hắn cũng dồn nén hỏa linh lực vào một khối kim loại nhỏ làm nó nóng lên với tốc độ khủng bố.Không qua bao lâu, hắn đêm vỏ kiếm kẹp dưới háng, ném viên kim loại vào, phong yêu lực trong vỏ kiếm sau khi cắt đứt liên hệ với tiểu bạch thì giải phóng tứ phía nhưng đang trong vỏ kiếm nên con đường duy nhất là miệng vỏ kiếm mà khi gặp hỏa linh lực đã tạo ra một vụ nổ quy mô không hề lớn nhưng năng lượng giải phóng thì không thể xác định vì...Hồng Quân vai mang tiểu bạch đang ngồi trên vỏ kiếm mà bay lên trời theo góc 45 độ với vận tốc khủng bố.
Thật ngu xuẩn khi làm ra loại chuyện như vậy...!nhưng cũng khá thú vị.Bay khoảng một nén nhang thì một người một chuột rớt xuống một cái hồ nước, cũng nhờ hắn dùng cái áo của mình để giảm tốc độ may mắn đáp xuống được cái hồ này nếu không hậu quả khôn lường.Cầm vỏ Lạc Hồng Kiếm đã bị cháy đen thui trên tay, Hồng Quân có chút đau lòng nhìn một cái lỗ bị thủng do năng lượng bạo phát làm nên thì nghe tiếng tiểu bạch.-Mau nhanh tấm rửa tẩy mùi đi không sớm muộn gì cũng sẽ bị tóm.
Nhanh chóng tìm một cây đại thụ to lớn, trèo lên móc hết mọi thứ có thể khôi phục linh lực nốc vào mồm.
Hồng Quân nhìn Lạc Hồng Kiếm trong tay, thầm nói.-Yên tâm, ta rất nhanh sẽ chữa lành cho ngươi.
Trong điển tịch của hắn có vài phần liên quan đến luyện khí, hắn cũng chưa từng đọc kĩ, xem ra bây giờ đã cần dùng tới.
Bất quá giờ chưa phải lúc, sau đít còn có con cương thi đuổi theo, giờ hắn cần làm là nhanh chóng tới nơi thật sự an toàn.
Khôi phục linh lực xong thì sắc trời cũng gần chiều, rất bất lợi cho việc di chuyển.
Cũng may có tiểu bạch, nó đi trước dẫn đường, bộ lông tỏa ra ánh sáng trắng bạc nhè nhẹ, Hồng Quân bám đít chạy theo.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...