Tâm Hỏa Cấm Kỵ


Cố Liên ngủ được nửa giấc, thân thể cũng ngủ tới mềm nhũn, áo ngủ cũng trở nên lỏng lẻo.

Cô mềm nhũn người tựa vào thân thể ba ba, cúi đầu uống nước.

Có thể là do nghiêng người nên cổ áo ngủ bằng tơ lụa thuận theo bên vai cô rũ xuống phía dưới, lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng với phân nửa ngực phồng phồng lên.

Mặt Cố Liên dần đỏ bừng lên, cô muốn đưa tay kéo lại nhưng cánh tay mềm nhũn, hoàn toàn không làm gì được.

Mà ba ba lại đang một tay đỡ cô một tay cầm ly nước, cũng không rảnh tay chỉnh lại.

Ánh đèn tường màu vàng nhạt khiến không gian trở nên mờ ám.

Tia sáng rơi trên da thịt trắng nõn của Cố Liên, hệt như đang phủ thêm một lớp kính lọc kiều diễm trên bầu ngực to tròn của cô.

Trong đêm khuya yên tĩnh, hô hấp của hai cha con trở nên rõ ràng lạ thường, dồn dập lại thô nặng.

“Uống đi.


” Cố Tu Niên khàn giọng thúc giục.

Cố Liên nâng gương mặt nóng rát, há miệng ngậm lấy miệng ly.

Đúng lúc này, áo ngủ lỏng lẻo của cô như cuối cùng cũng không chống đỡ nổi, cổ áo rộng thùng thình hoàn toàn tuột xuống theo bầu ngực…Ánh đèn ngủ màu vàng chiếu lên một quầng sáng nhu hòa trên vú thịt trắng nõn, hệt như phủ thêm một lớp kính lọc khiến người ta hoa mắt chóng mặt.

Quầng ngực và đầu vú màu hồng nhạt trông như hai trái cherry tươi ngon mọng nước, óng ánh chói lóa, hơi rung động trong không khí.

Đầu vú nhạy cảm mới vừa chạm tới không khí hơi lạnh đã lập tức nhô lên dựng thẳng, hệt như đang khát vọng được người bên cạnh đụng chạm.

Ngực thiếu nữ xinh đẹp lại dâm đãng.

Tầm mắt Cố Tu Niên mới vừa quét qua đã lập tức dời đi chỗ khác.

Cố Liên mắc cỡ, mặt đỏ tới mang tai.


Cô cắn răng, nâng cánh tay bủn rủn lên, vội vàng chỉnh lại cổ áo ngủ.

Nhưng vải của bộ đồ ngủ này lại là tơ lụa mềm mại, mới vừa kéo lên trên vai nó đã lại lần nữa trượt xuống.

Lần này, nó càng trượt tới hoàn toàn ơn, gần như cả hai ngực đồng thời bại lộ.

Cố Liên xấu hổ tới độ muốn đội đầu trở về trong chăn.

“Đừng nhúc nhích.

” Cố Tu Niên trầm giọng nói xong lại đặt cái ly lên đầu giường, sau đó vươn tay sửa lại cổ áo cho con gái.

Cố Liên nghiêng mặt sang một bên, hô hấp dồn dập, ngực phập phồng mãnh liệt.

Trong lúc người đàn ông đưa tay để sửa cổ áo cô, ngón tay lơ đãng chạm lấy đầu vú.

Cố Liên hít sâu một hơi, thân thể bắt đầu hơi run rẩy.

Thoạt nhìn Cố Tu Niên có vẻ rất bình tĩnh, môi mím chặt, cúi đầu sửa lại đai lưng cho cô xong mới nói: “Ngủ đi.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận