Tam Đại Tiểu Thư Danh Tiếng
°o.O (CHAP THIRTY-THREE) O.o°
♂ ♥ ♀
~2 năm sau
~
Cả 6 người đều hoàn tất chương trình học ở DHS 1 cách dễ dàng. Mặc dù còn chút không muốn nhưng 3 cô vẫn phải giữ lời hứa của mình. Các chàng thì không cần bàn cãi, chỉ mong thời gian trôi qua nhanh để đến ngày cử hành hôn lễ, thật nhanh thôi. Giờ này, không còn phải chờ đợi bao lâu nữa, ngày nào cũng tất bật chuẩn bị chu đáo cho ngày cưới nhưng cứ cười nói vui vẻ.
Tối nay, các nàng cần ra ngoài để làm 1 số việc cho lễ cưới, khá quan trọng nên đã đích thân lái xe đi. Violet đang tăng tốc chạy trên đường vắng, nói chuyện với Rose và Narcissus……Trước mắt, 4 chấm sáng nhỏ đang tiến tới. Mấy chấm sáng ấy nhanh chóng biến thành mấy chùm sáng lớn chiếu thẳng vào mắt đến lóa. 2 chiếc xe trước mặt song song phóng như lao tới như không có ý định dừng lại. Hoảng loạn, Violet gắp gáp đạp phanh. Bánh xe ma sát mạnh với đường nhựa tạo thành từng vết lằn, có tóe tia lửa. Cảm giác không có chút chấn động gì ở đầu xe nhưng cú thắng quá vội làm cả 3 nàng đều đổ nhào, va đập mạnh vào phía trước. Trước mắt giờ toàn một màu tối vô vọng, cảm thấy đau buốt rồi 3 nàng ngất lịm. Narcissus và Violet ngồi 2 ghế trên nên đập vào phần cứng của hộp điều khiển của xe, giờ đã mê man. Nhất là Violet còn bị rách một đường lớn trên trán. Rose ngồi ghế sau nhưng cũng không tránh khỏi bất tỉnh.
2 chiếc xe sau khi điên loạn lao tới thì giờ đã chịu ngừng lại. Qua kính chiếu hậu, thấy được nụ cười nửa miệng. Cánh cửa mở ra, 3 con người bước xuống. Họ đều là những chàng trai dáng vẻ kiêu ngạo, cũng hẳn là thiếu gia ăn chơi. Bọn họ tiến lại chiếc xe của 3 người Rose rồi mang về xe mình. Bánh xe bắt đầu xoay, mất dần trong bóng tối……
+++++++++++++++
_Tao thấy sao sao đó. Giống như sắp có chuyện gì vậy – William trong lòng như bị lửa thiêu đốt, bồn chồn không thôi
_Chuyện gì là chuyện gì? Mày bị gì vậy? – Dylan nhíu mày khó hiểu nhìn William
_Tao có dự cảm không tốt. Về Rose? – Anh lắc đầu nặng nề
_Rose, Narcissus, Violet cùng đi mà. Chắc không có gì đâu – Dylan lên tiếng trấn an
_Muốn biết thì gọi điện xem sao – Nói xong, Wind liền nhấn nút gọi cho Violet. Truyền vào tai là tiếng “tút…tút…” nhức óc
_Không được – Wind căng thẳng, lập tức bật chế độ định vị GPS. William cũng gọi cho Rose và…tương tự. Cả 2 hệ thống GPS đều không thực hiện được. Một luồng gió lạnh ập đến, linh cảm thật sự rất xấu sao?. Thấy vậy, Dylan cũng gọi cho Narcissus, không là tiếng “tút.…tút” trống rỗng, mà là đổ chuông. Nhoẻn miệng cười, không sao rồi. 1p…2p, không có ai bắt máy, Dylan nhăn mặt. Tắt cuộc gọi, anh lập tức mở định vị, ít nhất cũng tìm được vị trí vì đt vẫn còn đổ chuông hoạt động. Như bắt được vàng, 3 anh nhanh chóng lấy xe chạy vội đến nơi được định vị.
Giữa một con đường vắng và rộng, 1 chiếc xe sang trọng đang nghiêng xéo, dưới đất là chằng chịt vết ma sát bánh xe. Đúng là xe của Rose. 3 chàng như bị đông cứng không nhúc nhích nỗi. Đầu óc quay cuồng, liên tục tự hỏi. Dylan kéo lê bước chân đến gần chiếc xe, nó tỏa ra khí lạnh khó chịu. Cái đt của Narcissus lăn lóc trên sàn xe. Khi nãy, trong lúc cần kề màu tối trước mắt, Narcissus đã nhận ra điều bất thường của việc xảy đến này, nàng đã kịp thời lấy đt vứt lại, mong sẽ có hi vọng
end.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...