●±‡±● (CHAP THIRTY-ONE) ●±‡±●
♂ ♥ ♀
Những ngày kế tiếp, chẳng bất kì ai dám đá động đến chuyện tối hôm đó. Dường như ai cũng có chút sợ hãi, lo lắng cho Violet lúc này-càng ngày càng bí ẩn, lạnh nhạt hơn. Vài tuần sau đó, Nick cũng trở về Thụy Điển để tiếp tục việc học.
Hôm nay, là ngày đẹp, đẹp ọi thứ, mọi điều. Đó, 14/2….
Trưa, không nắng gắt, gió hiu nhè nhẹ. Và thế, có lẽ là thuận lợi, Violet đã bị Wind lôi đi đâu đó khá xa mà ngay cả cô cũng không biết, chính vì lớp vải che ngang mắt. Con trai luôn thích huyền bí vậy? Wind chỉ tỏ ra thích thú vừa lòng nên cười suốt. Hình như, Violet thấy mình đã ra ngoại ô thì phải? Rất thoáng, rất trong, còn có mùi hương quen thuộc nhất. Wind nới lỏng mảnh lụa che đi, để Violet từ từ hé mắt. Quả thực quen thuộc, mỗi ngày cơ. Hoa Violet, đúng, chính là một cánh đồng rộng trồng toàn Violet tím nhạt nở rộ đang lấp lánh dưới nắng kìa. Nó rộng lắm, thơm ngát, đều màu, cắt tỉa thẳng tắp, dịu mắt. Xung quanh không một ai trừ 2 bóng hình in nhẹ xuống cánh đồng lớn, nhìn quá bé nhỏ giữa đại dương tím mát
_Thấy sao nào? Nghệ thuật chăm sóc hoa không thua kém cô đâu nha – Wind lên tiếng
_Tự làm thế là rất tốt. Màu hoa đều, lá xanh, cánh hoa không quá to, nở nhỏ. Tốt
_Lại đây, có chuyện muốn nói – Wind nắm tay Violet hướng về một gốc cây cổ thụ cực to, tán cây rộng xanh rì. Cạnh bên là chiếc xích đu trắng với đường cong họa tiết tinh tế và vài cọng dây leo nho nhỏ. 2 người đến đó mà ngồi xuống, thật đẹp. Sau vài phút im lặng….
_Hãy thoát ra khỏi lớp vỏ bên ngoài, mở lòng ra…với anh. Được không? – Wind trầm giọng thì thầm bên tai, tay nhẹ giữ lấy bàn tay trắng trẻo đang đặt trên đùi Violet như thể sợ chính nàng sẽ phản ứng gì đó….Violet vẫn là Violet, dường như lạnh lùng là bản tính chứ không là cái mặt nạ. Nàng bình thản, xoay mặt sang nhìn vào khuôn mặt điển trai nay có phần hơi lo âu kia
_Ý anh là sao? Đang thương hại cho quá khứ của tôi, hay muốn thách thức – Nhạt nhẽo buông 1 câu, hướng mặt lại phía trước như chẳng quan tâm đến lời tâm tình thật lòng vừa rồi
_Em đừng vậy nữa được không? Nhìn anh này – Wind đem khuôn mặt cô trở về đối diện cùng mình, dùng ánh mắt và giọng điệu cực kì mãnh liệt – Là em không như vẻ ngoài, là em rất đáng yêu, rất nhạy cảm, rất dịu dàng, và Là anh thật sự rất yêu em, là anh cần em. Em hiểu mà, xin em. Được không? _Biết chuyện trước đây của tôi, biết tôi ép 2 tên đó vào đường cùng, còn 1 chân cho chúng khuất mắt. Anh không sợ? – Giương mắt to nhìn thẳng, mặc dù trong đó thoáng có tia hoảng sợ, rung động
_Không. Vì anh sẽ chẳng bao giờ phản bội em, dù ở ý nghĩ – Wind kiên định trả lời. Anh chắc chắn như vậy
_Tôi sẽ tin?
_Em tin, anh biết. Vì anh đã hứa bằng cả cuộc đời và vì….1 thứ tình cảm em giấu trong tim – Wind cười cười ẩn ý, pha chút trêu chọc
_Coi như anh nói đúng, tin thì tin – Violet cũng cười nhẹ, như vậy xem là thừa nhận mọi điều Wind nói. Dù sao cũng không nên tránh. Bỗng nhiên, bên tai có âm thanh gì đó, là 1 bản nhạc. Wind đeo cho Violet 1 bên headphone, mình đeo bên còn lại, bắt đầu bật lên 1 bài hát
{Today is the special day for me to show
The emotion I’m holdin’ I want you to know
It’s been a month since you entered my world
Forever ain’t enough with the love for you girl
Those kisses we shared
All moments we spent
Every single word you say you know I always care
This song for you babie
So many days I’ve waited
Standin’ here with you all I wanna say is …
Girl I love you (I love you)
Yes I love you (I love you)
Girl I love you (I love you)
I just want you to know that I love you (I love you)
Yes I love you (I love you)
Girl I love you (I love you)
I just want you to know that I love you!**
Nhờ lời bài hát gửi đến người con gái anh yêu 1 điều duy nhất “I just want you to know that I love you”, là đủ. Khựng lại chợt nhớ ra điều gì, xem 2 cây kim ở đồng hồ đeo tay đã dừng đúng thời điểm đặc biệt này. Lấy trong túi ra vật nhỏ lung linh sáng, đeo hẳn vào tay Violet, chỉ để nàng mở to mắt ra nhìn
_Đúng 14h02 ngày 14/2, anh đã đeo nhẫn cho em. Nhớ đó – Lập tức Wind dùng môi mình để chứng minh lời nói, ý tứ rõ ràng. 2 làn môi áp sát miết chặt lấy nhau ngọt ngào, nóng bỏng, bài nhạc vẫn vang êm bên tai như ru tình
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...