Hoàng hôn ... Thời khắc cuối cùng của mặt trời nhuộm thế giới trong màu máu , không sẽ còn gặp được gam màu buồn đến vậy nữa không đây . Dáng chiều đỏ rực chân trời . Những tia nắng yếu ớt cuối cùng đang hắt lên đám mây trắng . Có lẽ hoàng hôn tuy đẹp nhưng ánh hoàng hôn ấy lại man mác nỗi buồn nào đó của người con gái kia . Một trận gió nhẹ thoảng qua , những chiếc lá úa vàng đang nhẹ nhàng rơi xuống . Nó ngồi trong lớp nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía chân trời , nơi mặt trời lặn ... cái rán chiều đỏ rực một màu đỏ . Nó ánh mắt đăm chiêu nhìn xa xăm . Hôm nay ở trường có 1 tiết tự chọn tụi trong lớp đang nhốn nháo nô đùa . Còn nó thì lại muốn yên tĩnh nên đeo tai phone lướt nhẹ màn hình , nó chọn ình 1 bài hát buồn . Lại một ngày nữa kết thúc , đó là suy nghĩ bất chợt của nó thoáng qua trong đầu . Giữa cuộc sống hối hả này , ai ai cũng nghĩ rằng nên nhanh nhanh kéo nhau lại gần hơn để không khỏi cô đơn, nhưng nó nghĩ làm thế nào để nhìn thấy nhau giữa biển người rộng thênh thang ấy khi mà nó luôn cô đơn một mình . Đôi mắt ánh lên tia buồn rầu , trống vắng ; trong lòng xáo rỗng , trống vắng .
Bỗng .... Điện thoại rung lên , một tin nhắn từ hắn ; nó trong đầu thắc mắc sao hắn lại biết số của mình ... à thì ra là vụ theo dõi . Ngón tay thon dai lướt nhẹ màn hình , đôi mắt chăm chú nhìn dòng chữ ngộ nghĩnh trong điện thoại .
- Có việc gì ? Nói nhanh đi !
- Lạnh lùng lắm , thôi vào thẳng vấn đề . Cô sao lại nhìn mặt trời lặn ? Rảnh rỗi sao không chơi đi ?
- Kệ tôi , liên quan tới anh chắc . Mà anh thấy hoàng hôn có đẹp hơn bình minh không ? Nó có ấm áp như bình minh không , hay là cô đơn lạnh lẽo như hoàng hôn?
- Sao cô lại hỏi vậy ? Tôi thấy bình minh hay hoàng hôn đều như nhau ... Nhưng tôi không thích hoàng hôn vì nó có nghĩa là kết thúc một ngày . Nó mang trong mình cả niềm vui lẫn nỗi buồn của con người . Có người con gái đã hỏi tôi bình minh đẹp hơn hay hoàng hôn đẹp hơn ? Tôi nói cả 2 đều đẹp và ấm áp nhưng dồi đã hết .
- Nhưng tôi lại thấy rằng như thế là hết , người mà tôi từng coi là cha giờ thì ... hừ, ông ta nói con như hoàng hôn đẹp và quyến rũ ... nhưng giờ ông ta lại nói rằng đứa con ngoài dạ chửa của ông ta là bình minh ấm áp và đáng yêu còn tôi là hoàng hôn lạnh lẽo .Nếu như lời anh nói là hết thì đó chưa phải tận thế , có lẽ tôi hiểu được một phần lời anh nói .
- Cô ... >
Và đoạn tin nhắn ấy kết thúc từ đây , nó không trở lời tin nhắn của hắn nữa . Nó chỉ nhìn ánh hoàng hôn len lói còn sót lại dồi đứng lên bước đi trong thầm lặng. Hắn thấy vậy , suy nghĩ hồi lâu dồi quyết định hỏi nhỏ và Moon .
Trong lúc này bên bàn nhỏ và Jun , nhỏ đang làm đống hợp đồng và công việc của tập đoàn . Thế nên nhỏ cần được yên tĩnh một chút , nhưng con người kế bên , nguời nói lời yêu nhỏ đang cười đùa với đám hám trai . Nhỏ liếc nhìn anh , và cảnh tượng thật là ... người con gái với mái tóc kia chính là Mai Ly đang ngồi trên đùi Jun, ôm anh rất thân mật . Nhỏ nhìn mà tâm trí như rớt xuống địa ngục , thật không thể tin được vào mắt mình nữa . Nhỏ nắm chặt cây bút chì , nắm chặt đến nỗi cây bút chì đã gẫy từ lúc nào ... một tiếng " RẮC" đủ lớn khiến cho cả lớp phải im lặng . Trong sự lặng im ấy , người con gái đang gượng cười kia , một lần nữa thấy nhói đau . Nhỏ đứng bật dậy , bước đi thật nhanh .
- Này mấy đứa , anh mang tài liệu của lớp đến nè ! Ra lấy đi ...
Vô tình đụng phải Ken đang mang tài liệu lên cho lớp thấy nhỏ đang chạy về phía mình định hỏi nhỏ tại sao nhưng nhỏ lại đâm sầm vào anh . Đống tài liệu bay phấp phới trong không gian , nhỏ quay lại nhìn Jun lần nữa , ánh mắt chát chứa sự phẫn nộ và sự căm ghét nhưng cũng ẩn chứa sự trìu mến mà nhỏ dành cho Jun .
" Có lẽ tôi yêu anh dồi ! " Cười khẩy một cái , dồi chạy biến
- Jun , có lẽ em nên buông ra đi được dồi đó . Moon em đi xem Saphia đi ? Chưa biết chừng con bé lại dùng thuốc thì sao ?! Kai ra giúp anh , anh có việc thông báo cho lớp . - Ken lạnh lùng nhìn Jun dồi quay qua nói với Moon và Kai
- Em xin phép ! - Moon đứng dậy
- Nhớ đưa cả Chi Băng và Saphia về dùm anh ... nhiều việc cần 2 đứa nó . - Ken nhìn Moon giọng nói ôn nhu nhưng chứa đựng sự quý mến . - Còn em , Jun ... giờ em muốn bị đuổi ra khỏi lớp với Mai Ly hay là ngồi yên ngẫm nghĩ chuyện mình làm.
- Em ... Em biết dồi . Em xin lỗi ! - Jun hối hận
- Không phải xin lỗi anh mà xin lỗi Như Ngọc thì đúng hơn . Mai Ly về chỗ . - Giọng nói cương quyết mang đầy sức nặng trong lời nói của Ken
- Vâng ! - Ả Mai Ly thối mặt , chạy lẹ về chỗ
10' sau
- Hai , tụi em vào lớp được không ? - Nó giọng ấm áp nhìn Ken mà mắt dưng dưng sắp khóc , mếu máo chả khác nào con nít.
- Em vào đi !
- Saphia đã về nhà trước , nó không cầm ô và đã đi mưa về nhà dồi . - Moon nói với Ken dồi về chỗ
- Ừ . Hôm nay anh đến với tư cách là đàn anh cũng là Chủ Tịch Hội Học Sinh của trường ; ngày mai lớp 11A1 VIP và 12A1 VIP sẽ đi du lịch cùng nhà trường , nơi chúng ta đến sẽ là Nhật Bản . Hãy chuẩn bị thật tốt cho chuyến đi , giờ người phụ trách lớp sẽ phát cho các em ; hẹn gặp các em ngày mai tại sân bay lúc 6.00 . - Nói dồi Ken bước ra khỏi lớp
Mưa rơi dồi đó ! Tí tách , tí tách ... êm đềm , nhẹ nhàng làm sao . Mưa , một giọt , hai giọt sao lại dịu êm thanh mát đến thế chứ ?! Hay vì hôm nay chức nữ lại nhớ ngưu lang nên đã khóc dòng dã , nước mắt thanh khiết kết tinh từ trời đất . Đẹp nhưng buồn thì sao vui nổi . Nước mắt hòa tan trong mưa khiến nó cũng trở nên chua chát làm sao. Đi trên phố như vậy với tâm trạng rỗng tuếch , nhỏ đang tự suy nghĩ xem mình làm vậy có đúng không ? Hay nên buông tay cho dồi . Hai chúng ta làm sao có thể cơ chứ ?!
" Hai ta không duyên không phận sao có thể yêu nhau ! Nghĩ lại thì , Như Ngọc mày điên dồi ! "
Biệt thự Black Roses
- Moon , cậu chắc rằng Ngọc Ngọc sẽ về bây giờ chứ ? - Jun sốt ruột đứng ngồi không yên . ( tg : Jun gọi Saphia là Ngọc Ngọc vì từ Ngọc có nghĩa là tươi sáng , tinh khiết và quyến rũ như những loài đá quý hiếm , Saphia sinh vào mùa thu nên Jun gọi là Ngọc Ngọc sẽ có nghĩa là Viên Ngọc Của Mùa Thu Xanh Biếc )
- Mày ngồi xuống đi , do mày chứ tại thằng nào . Ghét tụi hám trai cứ thích lấy mấy ả làm bia , giờ chuyện nó mới phức tạp . - Hắn cau mày nói với Jun
- Chi Băng đâu thế ? - Kai nhìn ngó dồi nói
- Snow á ? Thành thật xin lỗi nha , quản gia và người hầu Saphia cho nghỉ hết đi du lịch dồi . Nên hôm nay đến phiên Snow nấu cơm mà . Nó không ăn quen đồ lắm nhưng không hẳn nó không ăn được . - Moon lúi húi lấy nước cho tụi hắn
- Không quen ư ? - Hắn chau mày , ánh mắt hoài nghi nhìn Moon
- Vì ba của Snow là người Việt Nam , nó mang hai dòng máu , mẹ nó là người Anh mà . Với lại nó chả được hạnh phúc gì nên nó không có chút gì ấn tượng về cha nó; về nó chỉ làm để trả thù mà thôi . - Moon nhẹ nhàng nói
- Trả thù ? - Kai khó hiểu nhìn Moon
- Ra ngoài dồi nói nhé . Ở đây không tốt để nói . - Moon đứng dậy bước ra vừa , cũng không quên quay lại nhắc Jun . - Mà nè , cậu lên phòng của Saphia ý , phòng thứ 2 tầng 3 , căn phòng màu hồng phấn nhá .
- Ừ .
Vườn hoa
- Trả thù là cách nó tả đũa cho những gì người mà nó từng gọi là cha , ông ấy bỏ mẹ con nó và anh Bảo khi nó 10 tuổi ở bên Anh . Ông ta ngoại tình và đưa đơn li hôn vào sinh nhật của nó . Thực ra nó từ nhỏ cũng chẳng khác nào đứa bé không cha , ba mình thì tình tứ với người phụ nữ khác cũng không thèm ngó ngàng tới nó, những lúc mẹ nó bị đánh thì chính nó là người can và cũng là người chịu đánh . Nên nó hận ông ấy lắm ! - Moon nói
- Mẹ của cô ấy là ai ? - Hắn tò mò liền hỏi Hudson Michelle Elena
- Mẹ của Snow là Hudson Michelle Elena , Nữ hoàng đương thời hiện tại cũng chính là cháu gái của Bộ trưởng Ngoại giao Nước Mỹ . Ông nội của Snow là nhà tỉ phú nổi tiếng nhất TG .
Hắn há hốc mồm , nhìn Moon với sự ngạc nhiên khó lòng hiểu được . Tại sao ? Tại sao một người như nó mà hắn lại không thể tìm ra được lí lịch khủng khiếp như vậy được chứ ? Sau này cô ấy sẽ là Tân Nữ Hoàng Anh người có địa vị lớn hiện tại trên TG . Hắn miên man suy nghĩ trong đống hỗn độn trong lòng .
- Mọi người , vào ăn đi ! - Nó bước đến nhẹ nhàng lên tiếng
- Ừ . - Kai và Moon đồng thanh dồi cùng nhau vào trước
- Anh không định vào sao ? Tôi đi trước . - Nó quay lưng bước vào nhà
- Nè , Chi Băng ! Em có giấu tôi chuyện gì không ? - Hắn bất giác đứng dậy đứng trước mặt nó
- Tôi và anh thì liên quan gì tới nhau . Nếu có gì thì tôi cũng không có gì phải nói với kẻ cưỡng hôn tôi . - Nó lạnh lùng đáp
- Em ... thôi vào trong đi . Tôi sẽ xử lí em sau . - Nói dồi hắn kéo tay nó vào nhà
Thời gian trôi nhanh quá nhỉ !? Mong sao nó ngừng lại để nước mắt đừng rơi ....
5.30
Biệt thự Black Roses
Nó đang ở trong bếp làm điểm tâm sáng cho tụi hắn và 2 con bạn để lên đường đi du lịch . Đêm qua nó không ngủ tẹo nào , bác sĩ đã khuyến cáo nó không được dùng thuốc ngủ nhiều nữa; như vậy sẽ hại sức khỏe của nó . Nên sớm nay nó dậy sớm nhất nhà kế đó là nhỏ .
Nhỏ đêm qua mới về , lúc vào phòng đã thấy Jun ngủ ở trên giường ; biết chắc là Moon bảo anh ta lên nên nhỏ cũng chả đả động gì , liền thay đồ dồi làm việc . Nhỏ làm mọi thứ rất khẽ khàng để Jun không tỉnh giấc giữa chừng . Đồ đạc của Jun nhỏ cũng sắp xếp gọn gàng hết dồi . Từ sau bữa ở cánh đồng hoa bất tử , nhỏ thay đổi tính cách hẳn , trở nên dịu dàng lạ thường , tính cách nhí nhảnh đáng yêu vẫn luôn hiện hĩu nhưng mà khi ở với tụi nó . Nhỏ cũng khóc thầm nhiều hơn .
- Mọi người dậy dồi sao ? Ăn sáng đi dồi đi . - Nhỏ cười tươi rói khi nhìn thấy tụi hắn và Moon xuống
- Saphia , đêm qua mày lại làm việc sao ? Tao thấy đống tài liệu , hợp đồng mày làm xong để ở bàn tao . - Moon lấy cốc sữa nhẹ nhàng nói
- Ừ , tao làm xong dồi ! Chăm chỉ quá ha ! - Nhỏ nói giọng đáng yêu , đôi mắt như biết cười khiến Jun hơi lạc nhịp
- Ăn nhanh đi . Chúng ta sẽ xuất phát lúc 5.45 . - Nó nói dồi cởi tạp dề ra bước lên phòng
Sân bay Nội bài
5.50
Sân bay rộng lớn dày đặc người qua lại , tấp nập và hối hả . Nhưng khi tụi hắn và tụi nó bước vào . Như có ngôi sao điện ảnh , tất cả con gái dù xấu hay đẹp , dù già hay trẻ ( trung niên ý) đều ùa đến chỗ tụi hắn . Với tốc độ kinh hoàng , các bà chị chằn đang lao đến chô tụi hắn như thấy vàng . Tụi nó nhìn mà mặt tối sầm , u ám như không có sự sống tái diễn . Tụi hắn phải gọi cả vệ sĩ riêng ra để ngăn lại , thật kinh hãi ....
- Anh đẹp zai ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...... em yêu anh ! - Một bà cô to béo chạy lại phía hắn lao như bay , khiến hắn sợ hãi không kịp quay người .
- A .... - Hắn ngã xuống đất trên người là bà cô to béo mặt thì chát tấn phấn đang chu cái mỏ đỏ chót định thơm vào mặt hắn thì....
- Này chị , chị đang làm gì chồng em thế ? - Nó ánh mắt chết người lạnh băng, nhìn người đàn bà đnag nằm lên hắn,giọng nói lạnh tanh không có độ ấm
- Chồng ??? - Nhỏ , Moon , Jun và Kai đồng thanh
- Làm gì mà dữ thế ?! Hôm qua là đáp cưới của tụi mình mà , đi dự mà không nhớ gì S.A.O ? - Nó gằng chứ cuối để nhắc nhỏ tụi nó
- Cái gì ??? Tại sao anh đẹp zai này lại là của cô , anh là của em nhỉ ? - Bà ta vẫn cố bám dính lấy hắn không buông .
- BÀ TRÁNH RA KHỎI CHỒNG NGAY LẬP TỨC !!! - Nó tức giận ánh mắt tóe lửa nhìn bà ta . Khiến bà ta sợ hãi mà chạy mất dép
Và những tiếng xì xầm từ đám fan nhố nhăng kia
- AAA ... Anh đẹp zai có vk dồi sao ? Tiếc nhỉ , con nhỏ kia cũng có xinh đẹp gì đâu mà làm giá .
- Đúng đó ...
" AH-269 flights from Vietnam to Japan prepares to take off hope of opening up to the aircraft departure " (Chuyến AH-269 từ Việt Nam đến Nhật Bản chuẩn bị cất cánh mong hành khánh lên máy bay để khởi hành )
Vù.....ù....
Trên máy bay ...
Vừa mới lên máy bay nó chọn ình chỗ gần cửa sổ , nó thích nhìn mặt đất như nhỏ đi , cảm giác như thật rộng lớn biết bao . Nó chỉ uống cappuccino mà không gọi gì tai đeo phone nghe nhạc . Hắn thấy vậy liền lại chỗ nó ngồi , quay qua nhìn nó trìu mến lạ thường .
Còn nhỏ lên máy bay một cái nhỏ đã ngồi ngịch linh tinh và gọi đồ ăn quá trời , tay thì làm việc với đống giấy tờ lằng nhằng ; mà miệng thì cứ vận động liên hồi . Jun lại gần nhỏ , và thiếp đi lúc nào không hay . Có lẽ do mệt quá mà Jun ghé đầu vào vai nhỏ như thể nói rằng : " Tôi mong em cho phép tôi được dựa vào " vậy . Nhỏ ban đầu có chút ngượng ngùng dồi sau đó lại thành sự hạnh phúc như biển . Nhỏ ngắm nhìn gương mặt kia mà tim cũng nhói đau . Nụ cười vụt tắt , tim thì cứ nứt mà lòng tin thì đã hết .
Moon thì im lặng , sự im lặng này khiến cho Kai bên cạnh cũng cảm thấy không thoải mái tẹo nào . Bất giác lên tiếng :
- Như Nguyệt , em sao thế ? - Nhìn Moon hồi lâu ( tg : aidaaaaaa ... mới quen nhau 1 tý mà đã em dồi à .. chẹp chẹp )
Im lặng .... im lặng ... và vẫn im lặng ...
Chỉ có sự nhốn nháo của bọn trong lớp còn câu trả lời đáp lại không có một tiếng ; Kai buồn tủi nhìn Moon mà không thể cất thành lời ...
Và thế là sau 5 giờ 30 phút thì tất cả tụi nó và tụi hắn cùng đoàn của trường đã xuống đến sân bay quốc tế Tokyo .
"AH-269 flights from Vietnam to Japan of preparing forward landing seatbelt opening to the crew landed safely." ( Chuyến AH-269 từ Việt Nam đến Nhật Bản chuẩn bị hạ cánh mong hành khánh thắt dây an toàn để phi hành đoạn hạ cánh an toàn .)
- Các em , hôm nay chúng ta sẽ ở khách sạn Keio Plaza Tokyo ! Hướng dẫn viên sẽ dẫn các em đi tham quan ngày mai . Bây giờ hãy nhận phòng và lên nghỉ dồi xuống ăn nhé ! - Giọng nói trong trẻo của cô hiệu phó vang lên . - A ! Nhưng cô xin thông báo chúng ta sẽ phải ngủ chung với nhau 1 nam 1 nữ . Vì khách sạn đã hết phòng 2 giường . Chìa khóa đây !
- Ế !!! Chán quá haaaaaaa....
Nó nhận được chìa khóa phòng 202 , nó kéo đồ lên và mở cười ... Nó nhìn thấy một khung cảnh mở ra trước mắt nên . Nó mắt lonh lanh nhìn cảnh sắc trước mắt mình . Đang thì ....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...