Tam Cung Lục viện Thất Thập Nhị Phi

Cao Quang Viễn nói:
“Vừa rồi Lý công công đã tiết lộ tin tức, chẳng hiểu vì nguyên nhân gì Lý Mộ Vũ đã biết được thân phận của thái tử, hắn đã đem việc này thông báo cho Yên Vương, Yên Vương quyết định ngày mai khi thái tử theo đội ngũ tiến vào hoàng cung, sẽ lập tức bắt người.”
Ta cười lạnh nói:
“Xem ra Yên vương quyết tâm muốn cùng Hán quốc kết minh.”
Cao Quang Viễn thở dài một hơi nói:
“Chuyện này đã định, nếu như chúng ta không xuất thủ ngăn cản, thì Yên quốc sẽ trở thành vật trong tay của Hán quốc.”
Hắn ân cần nói:
“Thân phận của thái tử nếu đã bại lộ, vậy thì nên tránh đi một chút, tránh cho những chuyện rắc rối phát sinh.”
Ta lắc đầu nói:
“Yên Vương nếu như muốn bắt ta trong hoàng cung, vậy thì ta sẽ nhanh hơn hắn một bước, sự tập trung sẽ chú ý lên người của ta, phương diện phòng thủ sẽ lơ là, Lãnh Cô Huyên sẽ dễ dàng hạ thủ với hắn hơn.”
Cao Quang Viễn khen:

“Thái tử điện hạ đúng là can đảm, Quang Viễn cảm thấy may mắn kiếp này có thể được gặp minh chủ!”
Công phu vỗ mông ngựa của Cao Quang Viễn mặc dù có chút quá đáng, nhưng ta cũng chẳng có chút nào buồn nôn, thực ra ai cũng muốn nghe được khen ngợi, nhưng quan trọng nhất là bản thân phải bảo trì sự tỉnh táo. Là trung hay là gian cũng không quan trọng, quan trọng là mình có thể sử dụng được hay không mà thôi, đời nào mà chẳng có gian thần.
Ta vỗ vỗ bả vai Cao Quang Viễn, nói:
“Cao tướng quốc, sau khi việc này thành công, ta đảm bảo cho ngươi cuộc sống phú quý, trọn đời an khang.”
Cao Quang Viễn lần thứ hai quỳ gối quỳ xuống nói:
“Thần tạ ơn chúa thượng!”
Cho dù ta có thừa nhận hay không, thì Cao Quang Viễn vẫn là người coi ta là một đế vương, ta đã từng có sát niệm với hắn, nhưng hôm nay thấy hắn quỳ, ý nghĩ đó đã biến mất trong ta.
Ta đã nhận rõ, Cao Quang Viễn bây giờ không dám có lòng phản nghịch với ta, thời gian tiếp theo số phận của ta với hắn gắn kết chặt chẽ với nhau. Trung thì như thế nào? Chỉ cần hắn có tác dụng, thì hắn vẫn là một quân cờ của ta.
Ta đi tới bên trong phòng của A Y Cổ Lệ, nàng mặc quần áo màu trắng, đôi mắt ngấn lệ. ngồi bên cạnh giường. Ta chậm rãi đi tới, nhẹ giọng nói:
“Ngày mai mọi chuyện sẽ qua đi, nàng sẽ được trở lại cuộc sống trước đây.”
A Y Cổ Lệ nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ta, run giọng nói:
“Long đại ca, muội muốn nhìn huynh...”
Ta gật đầu, chậm rãi bỏ mặt nạ ra.
A Y Cổ Lệ si ngốc nhìn ta, nước mắt chảy xuống không ngừng.
Ta ôm lấy vai nàng, A Y Cổ Lệ nhân thể tựa vào trong lòng ta, nàng ôm lấy ta, hôn ta, ta nhiệt tình đáp lại.
Dưới nụ hôn nồng nhiệt của A Y Cổ Lệ, thân hình ta có phản ứng, ta cố gắng khống chế tâm tình, hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên.
A Y Cổ Lệ run giọng nói:
“Long đại ca, muội...”
Nàng muốn nói điều gì đó lại thôi, hai má đỏ bừng.
Ta nhẹ giọng nói:

“Chuyện gì?”
Nàng rúc đầu vào ngực ta. nói:
“Ngày mai muội phải vào cung, chuyện diễn ra như thế nào rất khó nói, muội phải đem sự thuần khiết của mình cho huynh...”
Trong lòng ta chấn động, A Y Cổ Lệ đứng dậy, quần áo trên người nàng rơi xuống, để lộ một thân hình như ngọc.
Ta bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, sau đó mới mở ra, đối mặt với thân hình như ngọc này, sao ta có thể làm như không thấy?
Nàng lấy ra một cây chùy thủy được dấu ở ống chân, A Y Cổ Lệ nhẹ giọng nói:
“Cây chùy thủ này là thứ để bảo vệ trinh tiết của nữ nhân Bí Điền Quốc. Nếu gặp phải người xấu sẽ dùng Trinh Tiết vệ để kết thúc tính mạng.”
Nàng rút trinh tiết vệ ra.
Ta cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, ôm nàng vào trong lòng.
Ta không kìm lòng được nữa, vuốt ve thân hình của nàng, đầu ngón tay dọc theo thân hình đó, chậm rãi di chuyển, da thịt như ngọc, đôi chân đẹp thon dài của nàng vòng lấy lưng của ta. Dưới sự vuốt ve của ta, thân hình của A Y Cổ Lệ trở nên vô cùng kiều diễm.
Ta dán môi lên đôi môi của nàng, bắt đầu kịch liệt tiến công. A Y Cổ Lệ nhiệt tình hôn trả, đầu lưỡi của hai chúng ta triền miên quấn lấy nhau, A Y Cổ Lệ bởi vì kích động nên thân hình của nàng run nhẹ.
Sự nồng nhiệt làm cho chúng ta quên mất hoàn cảnh xung quanh, sự rụt rè của A Y Cổ Lệ dần biến mất, đôi mắt đẹp của nàng nhắm chặt, hai hàng lông mi dài run nhè nhẹ, miệng anh đào nhỏ hơi mở ra, cái lười thơm tho chạm lấy đầu lưỡi của ta, thuần thục quấn lấy nhau. Nàng không còn trụ được nữa, nằm ngả xuống giường.
Nàng e thẹn, hai má đỏ bừng, hơi thở như lan, mùi hương nhàn nhạt của cơ thể bay vào mũi của ta, làm cho hô hấp của ta trở nên khó khăn, dục vọng cường liệt đã bị đánh thức.

Ta dán sát vào bộ ngực của A Y Cổ Lệ, cảm nhận độ co giãn kinh người của nàng, ta hôn dọc theo cái cổ trắng ngần. Thân hình của A Y Cổ Lệ bủn rủn, hai chân ngọc không kìm được nữa tách ra, ta hôn tới chỗ cội nguồn cảm xúc, thân hình nàng run lên bần bật.
Nhiệt độ cơ thể của chúng ta đang nóng lên, hơi thở trở nên dồn dập, cái lưỡi thơm tho của chúng ta triền miên quấn lấy nhau. Khi A Y Cổ Lệ rơi vào ý loạn tình mê, thân hình của ta đè lên thân hình của nàng, hai tay của nàng vô thức tóm lấy cánh tay của ta, móng tay bấm thật sâu, làm cho ta cảm nhận được sự ấm áp.
Ta cẩn thận yêu thương nàng, A Y Cổ Lệ hoàn toàn bị chinh phục, môi đôi anh đào khẽ mở, không kìm nén được rên hừ hừ, e thẹn vô hạn.
Ngọc thể của A Y Cổ Lệ run rẩy, nàng ôm chặt lấy lưng của ta, thân hình mềm mại của chúng ta dính sát vào với nhau. Tình cảm của chúng ta đã bị đối phương dẫn dụ, không còn cách kìm nén, tiếng hít thở gấp gáp của ta và A Y Cổ Lệ hòa quyện vào với nhau, tấu lên một khúc nhạc rung động tâm hồn...
Nhìn những điểm hồng trên đệm, mặt của A Y Cổ Lệ sáng như ánh bình minh, trong đôi mắt đẹp hiện rõ tình ý và sự hạnh phúc. Nàng nhào vào trong lòng ta, chăm chú nhắm đôi mắt đẹp lại, mắc cỡ không dám nhìn.
Ta ôn nhu vuốt ve mái tóc dài của nàng, nói:
“Tiểu yêu tinh này lại dám dùng phương pháp như vậy mê hoặc ta.”
A Y Cổ Lệ dịu dàng nói:
“Muội thật vui vẻ, kể từ hôm nay A Y Cổ Lệ đã hoàn toàn trở nữ nhân của huynh.”
Thâm tình của nàng làm cho ta cảm động vô cùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui