Tam Cung Lục viện Thất Thập Nhị Phi

“Ở trước mặt người khôn khéo, có rất nhiều chuyện không thể nào che giấu. Phương pháp giữ bí mật tốt nhất chính là làm rối loạn tư tưởng của hắn.”
Hoàn Tiểu Trác nhẹ giọng nói:
“Huynh định làm như thế nào?”
Khuôn mặt nàng đột nhiên đỏ bừng, cánh tay run lên làm đổ một chút trà trong chén ra ngoài.
Ta lấy hành động cụ thể trả lời nàng, tay phải của ta lặng lẽ thò xuống bàn vuốt ve chân ngọc của nàng. Mặc dù cách một lớp vải nhưng vẫn cảm nhận được da thịt mềm mại trơn nhẵn, trong lòng cảm thấy mình như sắp mất hồn. Ta thầm mắng mình, đã sớm biết Hoàn Tiểu Trác có tình ý với mình vì sao đến bây giờ mới dám to gan tiến tới bước này?
Lý Mộ Vũ nhạy cảm nhận ra thay đổi nhỏ bé của Hoàn Tiểu Trác, khuôn mặt đột nhiên trở nên cứng ngắc. Hắn đưa chén rượu lên, nặn ra một nụ cười nói:
“Các vị đại nhân, Mạc Vũ kính mọi người một chén!”
Lúc này ta mới nhẹ nhàng nhéo lên đùi Hoàn Tiểu Trác một cái, lưu luyến không muốn rời đi, đưa chén rượu lên tiếp lời nói:
“Đa tạ Lý Đại Đô Đốc đã cho chúng ta cơ hội này, không những có rượu ngon món ngon, còn có thể thỏa thích chiêm ngưỡng sắc đẹp!”
Mọi người đồng thanh cười lớn, bọn họ cũng không biết được chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng ta nói chính là những thị tỳ xinh đẹp của Nguyệt Mãn lầu.
Lý Mộ Vũ đè nén tức giận trong lòng, mỉm cười nói:
“Sợ rằng Tiêu tướng quân hiểu lầm rồi, Nguyệt Mãn lâu chẳng qua chỉ là chỗ uống rượu, cũng không phải là nơi trăng hoa.”
Ta cười nhìn về phía Hoàn Tiểu Trác nói:
“Thực ra trăng hoa nơi nào cũng có, chỉ là ngài không phát hiện cùng hiểu rõ mà thôi.”
Cho dù mọi người có chậm hiểu hơn nữa cũng nhìn ra quan hệ giữa ta và Hoàn Tiểu Trác không giống bình thường.
Rõ ràng là Hoàn Tiểu Trác bị ta làm cho nội tâm rối loạn, xấu hổ đưa chén rượu lên nói:
“Sớm biết tối nay chỉ cỏ mình ta là nữ tử, Đoạn Tinh sẽ không tới.”

Mũi chân hung hăng day lên chân ta.
Hoàn Tiểu Trác nói:
“Lần này ta cùng Lý Đại Đô Đốc đến đây, nhờ có các vị đại nhân nhiệt tinh chiêu đãi, Đoan Tinh mượn chén nhạt này xem như lời cảm ơn.”
Mọi người đồng thanh hưởng ứng.
Ta cũng uống cạn rượu trong chén, lau miệng nói:
“Lý Đại Đô Đốc dự định khi nào sẽ rời đi?”
Lý Mộ Vũ nói:
“Lần này Mạc Vũ đến đây là để củng cố quan hệ giữa hai nước Yên Hán, vốn hôm nay nên rời đi, nhưng bây giờ lại gặp chuyện vui của Yên vương, đương nhiên phải tham gia hôn lễ xong mới rời đi.”
Ta cười nói:
“Lý Đại Đô Đốc suy nghĩ thực sự chu đáo.”
Ánh mắt ta chuyển qua Hoàn Tiểu Trác nói:
“Cứ như vậy, ta lại có thêm cơ hội gặp gỡ Đoạn Quốc Sư thêm vài ngày rồi.”
Những lời này của ta cực kỳ thẳng thắn, Hoàn Tiểu Trác thông minh như thế, sao lại không biết ta lợi dụng quan hệ với nàng để kích động Lý Mộ Vũ, sẵng giọng nói:
“Huynh thực sự rất hèn hạ.”
Lý Mộ Vũ hiển nhiên liên tục bị những hành động của ta khiến tâm tình lo lắng, nhíu mày nói:
“Tiêu tướng quân và Đoạn Quốc sư đã từng quen biết sao?”
Ta cười híp mắt nhìn Hoàn Tiểu Trác nói:
“Chuyện này sợ rằng Lý Đại Đô Đốc nên hỏi Đoạn Quốc sư rồi.”
Lý Mộ Vũ cười cười, hắn hẳn đã ý thức được ta đang lợi dụng quan hệ với Hoàn Tiểu Trác kích động hắn, nhưng liên quan đến chuyện nam nữ, cho dù hắn đã nhìn ra mục đích của ta cũng không cách nào điều khiển được tâm tình của mình.
Hoàn Tiểu Trác hiển nhiên không muốn tiếp tục bị ta lợi dụng, đứng dậy mỉm cười nói:
“Đột nhiên ta cảm thấy hơi mệt, các ngài cứ tiếp tục uống rượu nói chuyện. Đoạn Tinh xin cáo từ trước.”
Ta đứng dậy theo:
“Ta đưa quốc sư về!”
Đôi mắt Lý Mộ Vũ hiện lên sự oán độc vô cùng.
Hoàn Tiều Trác hơi do dự, cuối cùng vẫn gật đầu.
Đi ra khỏi lâu, gió đêm thổi mạnh, ta đưa Hoàn Tiểu Trác tới xe của nàng. Hoàn Tiểu Trác xoay người lại, trên khuôn mặt như phủ thêm một tầng sương lạnh:
“Huynh còn đi theo ta làm gì? Có phải vẫn muốn lợi dụng ta làm chuyện gì?”
Ta mỉm cười nói:
“Muội không nên hiểu lầm, từ đầu đến cuối ta đều không nghĩ rằng sẽ lợi dùng muội, chẳng lẽ đến bây giờ muội vẫn không hiểu được tấm lòng của ta sao?”

Trong đôi mắt đẹp của Hoàn Tiểu Trác hiện lên vẻ ngượng ngùng, nàng nhẹ giọng nói:
“Đã muộn, muội muốn trở về dịch quán nghỉ ngơi.”
Ta to gan nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, thấp giọng nói:
“Chúng ta có thể vứt bỏ tất cả mọi chuyện trước mắt, đi đến một nơi không có người nào khác, nói một chút chuyện giữa chúng ta không?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Hoàn Tiểu Trác cúi thấp xuống, giọng nói càng ngày càng nhỏ đi:
“Ta và huynh có chuyện gì để nói?”
Tuy lời nói như thế, nhưng chân lại bước về phía ta một bước.
Ta mỉm cười nói:
“Mặc dù cảnh sắc của sông Dịch Thủy không đẹp như sông Xuân Thủy, nhưng cũng có phong tình riêng của Bắc quốc, bên bờ sông có một chợ đêm khá có danh tiếng. Không bằng chúng ta đi cảm nhận một lần, nhân tiện ôn lại chuyện cũ bên bờ sông Xuân Thủy.”
Hoàn Tiểu Trác phất phất tay, để cho xe ngựa tự rời đi, sóng vai cùng ta đi về phía sông Dịch Thủy.
Hoàn Tiểu Trác để mặc ta nắm bàn tay nhỏ mềm mại, dưới ánh trăng bao phủ, lộ ra vẻ xấu hổ mờ mịt, thấp giọng nói:
“Từ trước tới giờ huynh luôn thích ép buộc người khác sao?”
Ta lắc đầu:
“Ta chưa bao giờ ép buộc người khác, tấm lòng của ta đối với muội lúc còn ở Hán quốc muội cũng đã hiểu.”
Hoàn Tiểu Trác gắt giọng:
“Huynh quỷ kế đa đoan, ai biết được trong lòng huynh nghĩ gì?”
Ta cười nói:
“Muội giỏi đoán tâm tư người khác, cho dù người như Lý Triệu Cơ cũng bị muội điều khiển tâm thần, huống chi là ta?”
Hoàn Tiểu Trác nghe thấy tên Lý Triệu Cơ, vẻ mặt ngưng trọng nói:
‘‘Có chuyện ta đang muốn nói cho Huynh biết, hắn đã cùng Hán quốc đạt thành hiệp nghị, có ý muốn giết các huynh.”
Ta thở dại nhẹ nhõm nói:

“May là lần này có muội ra tay trợ giúp, nếu không sợ rằng mấy người chúng ta đã rơi vào cảnh bị cầm tù.”
Hoàn Tiểu Trác nói:
“Công lực của muội còn thấp, chỉ có thể quấy nhiễu suy nghĩ bình thường của hắn trong thời gian ngắn.”
Ta mỉm cười nói:
“Như vậy đã đủ cho ta rồi!”
Ta nắm chặt bàn tay Hoàn Tiểu Trác, vừa rồi còn nói không đề cặp tới chuyện chính trị, nhưng lại không tự chủ được nhắc tới đề tài này.
Hoàn Tiểu Trác nói:
“Lý Mộ Vũ hắn đã đoán được thân phận của huynh, huynh nên cẩn thận hơn.”
Trong lòng ta ấm áp, ta ở trong lòng nàng đúng là là khá quan trọng, ta thấp giọng nói:
“Có phải Lý Mộ Vũ có hảo cảm đặc biệt với muội?”
Khuôn mặt Hoàn Tiểu Trác đỏ lên nói:
“Chuyện đó có quan hệ gì đến huynh?”
Nàng tránh thoát khỏi bàn tay ta, đi trước về phía Dịch Thủy đình.
Khóe miệng Hoàn Tiêu Trác hiện lên nụ cười, nâng chén trà nhò lên, nhẹ giọng nói:
“Lý Mộ Vũ đã bắt đầu nghi ngờ huynh, huynh làm như vậy chẳng phải càng khiến hắn nghi ngờ sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui