Tam Công Chúa Và Tam Hoàng Tử
Chương 28,29:Bất ngờ dành cho Băng-Giận.
Tối đó khi Băng đi.Kì tích đã xuất hiện.Kiệt tỉnh lại.
Um...-Kiệt nhíu mắt khi tiếp xúc với ánh sáng.
Cậu...cậu...tỉnh rồi hả-Y tá hỏi han.Kiệt gật đầu và chỉ nước.
Cậu uống đi.Tôi kêu bác sĩ-Y ta nói và chạy đi kêu bác sĩ.
Cậu rất bình thường.Không có biến chứng gì cả.Thật kì tích.Tôi sẽ báo với người nhà.Cậu đợi nhé-Bác sĩ nói và đi.
K..khoan...-Kiệt nói.Bác sĩ tới cửa thì khựng lại.
Có việc gì sao.-Bác sĩ hỏi.
Đừng...đừng...báo.Để...họ...đi...chơi...-Kiệt nói
Vậy báo ai.-Y tá nói.
Bama tôi-Kiệt lạnh lùng như trước.Bác sĩ gật đầu và đi báo bama Kiệt.Khỏi nói cũng biết họ vui cỡ nào.
Sau 3h pama Kiệt bay từ Mỹ qua.
Con trai-Mama Kiệt chạy tới bên Kiệt.Hai má con ôm nhau bơ papa Kiệt.
Khụ...khụ...-Papa Kiệt ra hiệu.
Ba...-Kiệt kêu khó nhọc.
Con tỉnh rồi.Làm tụi ta lo gần chết.Tụi kia đâu-Paba Kiệt nói.
Đi chơi,chưa biết con tỉnh.-Kiệt nói ánh mắt thoáng buồn.Papa Kiệt nhanh chóng nhận ra.
Băng không đi chơi với đám đó.Nó đi công tác 3 tháng.Nó quản lí công ty ta thay con.Đừng hiểu lầm-Paba Kiệt nói.Kiệt lộ rõ ý cười.
Để bọn kia về tự biết hả con-Mama Kiệt.Kiệt chỉ gật đầu.Sau đó bama Kiệt thay nhau kể Kiệt nghe trong hai năm Kiệt sống đời thực vật Băng đã giúp công ty mạnh lên thế nào và chăm sóc họ tốt thế nào.Giờ họ chỉ đi du lịch thui.
Băng là một cô gái rất tốt-Papa Kiệt.
Con mau khoẻ để đem nó làm con dâu mẹ đi.Mau có cháu cho mẹ bồng nè- Mama Kiệt.
Con muốn làm bất ngờ cho Băng-Kiệt nói.
Ba ngày sau.
Aaa~,mệt quá-Nhi than.
Nhưng mà vui.-Nhã nói.
Ba tên kia đâu rồi-Ánh ngó nghiêng dọc hỏi.
Xách đồ.Lên kìa-Nhi nói và hất mặt ra cửa.
Mấy em để tụi anh xách một mình vậy.-Nhân rên.
Sắp gãy tay luôn-Minh Anh nhăn mặt
Đi ba ngày mang cái vali-Thiên nói và nhìn cái vali tùm lum đồ của Ánh.Ba nàng cười cười.
Lên thăm Kiệt đi-Minh Anh nói.
Ok-Đồng thanh.Khj cả đám lên thì không thấy Kiệt đâu.
Đâu mất tiêu...tiêu rồi.-Ánh run run.
Bác sĩ.-Nhi kêu.
Không có bác sĩ-Nhã hoảng loạn.
Bình tĩnh đi.-Nhân nói nhưng cũng rất lo.
Gọi Băng đi.-Minh Anh nói.
Không được-Đồng thanh.
Sao không.Gọi đi.-Tiếng nói sau lưng cả đám.Và đó là baba Kiệt.
Hai bác-Cả đám gật đầu chào.
Gọi Băng đi.Tụi ta có chuyện muốn nói với nó-Mama Kiệt nói.
Nhưng trước khj gọi Băng.Hai bác cho tụi con biết Kiệt đâu.-Nhân bình tĩnh nói.
Nó tỉnh rồi.Đang sau vườn dạo.-Mama Kiệt nói.
Vậy gọi Băng là...-Minh Anh đoán được chuyện gì đó.
Là kế hoạch làm bất ngờ cho Băng.-Vừa bước lên phòng thì Kiệt nghe thế trả lời luôn
Được.Nhưng nói cho tụi này biết kế hoạch để giúp.-Nhi nói.Kiệt nói cho cả đám nghe.Nghe cong gật đầu cười.
Bắt đầu-Ánh nói.
Băng...băng...-Nhã run run
"Nói lẹ."-Băng lạnh lùng lha chút mệt mỏi vì mấy ngày chưa ngủ.
Kiệt...Kiệt...biến...mất rồi-Nhã nói như thật.
"Tôi sẽ về"-Băng nói và tắt.
Ba,chắc ba và mẹ biết chuyện rồi-Băng gọi baba Kiệt.
"Ừkm,bama đang nhà con.Con thu xếp công việc bay về đây."-Baba Kiệt nói và tắt.
Gọi máy bay cho tôi bay về gấp.Công việc anh lo liệu thu xếp-Băng nói và tắt.Day day thái dương và nhắm hờ mắt.
"Phạch...phạch..."-Tiếng máy bay trên mái nhà.Băng bước lên máy bay bay về nước.
Sau 1 tiếng bay.
Giải thích-Băng bước vào nhà nói với cả đám.
Đi...đi...về thì mất tích-Thiên lấp bấp.Cả đám run lên.
'Bị phát hiện xạo là chết chắc"-Suy nghĩ của bama Kiệt và đám người kia.
Bama kêu con về có gì không-Băng giảm âm vực lạnh.
Bama nghĩ con nên kiếm tình yêu mới.Con không cần cảm thấy có lỗi với Kiệt mà hi sinh đời con gái vậy-Mama Kiệt.
Con không kiếm.Con yêu Kiệt và mãi mãi như thế.-Băng kiềm nước mắt nói và bỏ lên phòng.
"Rầm"-Tiếng Băng đập cửa trên phòng làm mọi người giật mình.Sau khj thay đồ Băng bước xuống.
Cho người kiếm chưa-Băng lạnh lùng
Chưa-Đồng thanh
Nói thật đi.Kiệt đâu.-Băng sau khj quan sát mọi người.
Kiệt...biến...mất...-Mama Kiệt run.Sắc mặt mọi người càng xấu.
Được.Không nói hả.Vậy mời cái người sau bếp bước lên giùm đi.Núp chi vậy-Băng quét ánh mắt lạnh qua từng người làm họ run.
Con...biết...khj...nào...vậy...-Baba Kiệt.
Khj bước vào thấy sắc mặt mọi tôi nghi rồi.Kiệt biến mất cũng không kiếm.Thế thôi-Băng nói.
Xin lỗi-Đồng thanh
Vì?-Băng nhướng mày.
Lừa con/mày.-Đồng thanh.
Không phải lỗi mọi người.Lỗi là của người kia kìa-Băng nói và nhìn Kiệt đang bước ra.
Anh xin lỗi khi kêu mọi người gạt em-Kiệt nói và quàng tay ôm Băng.
Con lên phòng-Băng gỡ tay Kiệt ra nói và lên phòng.
Giận rồi-Nhi nói.
Con lên xin nó tha lỗi đi-Mama Kiệt
Không cần lên.Xuống kìa-Nhân nói.
Con qua Mỹ-Băng nói và kéo vali đi ra cổng.
Đuổi theo đi-Baba Kiệt nói và Kiệt đuổi theo.
Băng...đợi...đợi...anh-Kiệt vừa chạy vừa nói.Băng vẫn đi.Kiệt chạy lại nắm tay Băng
Bỏ ra-Băng nói.
Anh không bỏ.Em tha lỗi anh đi-Kiệt quay Băng đối diện mình nói.
Lỗi?Anh có lỗi gì?Người có lỗi là tôi.Tôi có lỗi là đã như con ngốc để anh và mọi người lừa rùi người đạt đúng ý là mọi người còn tui lo lắng cho một người đang lừa mình đó-Băng nói và gạt tay Kiệt ra quay mặt đi.Kiệt chạy lên chặn trước mặt Băng.Băng cúi mặt.
Anh xin lỗi.Băng...Băng...-Kiệt nói và lay lay tay Băng.
...-Băng im lặng.
Không nhìn mặt nhau hả.-Kiệt nói và Băng vẫn im lặng.Kiệt thấy vậy kéo mặt Băng lên.Băng chảy hai hàng nước mắt.
Anh xin lỗi.Đừng khóc-Kiệt nói và lau nước mắt cho Băng.
Anh...không...có...lỗi...-Băng ngắt quãng do khóc
Em tha lỗi anh chứ-Kiệt nói.
Ừ thì...um-Băng đang phân vân thì Kiệt hôn.
Em không cần nói.Anh sẽ chuộc lỗi-Kiệt nói và nắm tay Băng vào nhà.
Con dâu hết giận rùi à-Mama Kiệt nói.
Dạ giận gì đâu-Băng đỏ mặt.
Con cho ta xin lỗi-Baba Kiệt nói.
Không sao ạ-Băng nói
Băng.-Nhã kêu rồi cười.
Gì"mấy người chết với tôi"-Băng nói và quét mắt lạnh lên nguyên đám.
Không...không...có...gì...-Nhã nói và cả đám nhìn Băng run cầm cập dù trời nóng.
Bama du lịch không ạ.Con có hai vé đi đảo Jusu.Con không đi được.Bama con cũng đang bên đó-Băng nói vói bama Kiệt
Được.Qua chơi với thăm bama con rùi bàn đám cưới hai đứa-Bama Kiệt nói và đi ra sân bay.
Còn sáu người-Băng lạnh lùng làm cả đám đang run thì run hơn.
T..tụi...tui...sao-Ánh run nói.
Dọn vệ sinh nhà,giặt đồ,nấu ăn 1 tháng-Băng nói và nhìn từng người xem ai phản đối.
Đ...được...-Đồng thanh.
Còn anh...-Băng nhìn Kiệt,
A...anh...sao...-Kiệt run.
Đi theo em-Băng nói và xách tai Kiệt lên phòng.Kiệt la oai oái và nhướng mắt cầu cứu cả đám đang ngồi nhìn.Cả đám lắc đầu.
Em tha cho anh.Đau quá...aaaa~-Tiếng Kiệt la từ phòng vọng xuống.
Đáng sợ-Đồng thanh.
Chap này mjk tặng bạn có nick zalo là Sin nha
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...