Thành tích thi tháng lần này của Chi Đạo cũng tạm được, thăng thêm hai hạng so với lần trước, xếp hạng 32. Lần này, Chi Đạo không còn oán trời trách đất như trước kia nữa, cô bình tĩnh xem lại bài thi, tổng kết các lỗi sai trong bài của mình, còn nghĩ lại kế hoạch làm bài của mình có hợp lý hay không.
Chuyện này cũng không phải nguyên nhân chủ yếu khiến Chi Đạo phiền não.
Cô muốn nói với Minh Bạch, cho dù có anh giúp học bổ túc, nhưng để thành tích của cô lọt vào top mười cũng hơi khó... Nếu không… Thì thôi...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thôi. Chi Đạo buồn bực. Cô không mở miệng được.
Sau đó, lớp bọn họ được học đến phòng thí nghiệm làm thực nghiệm hóa học, giáo viên yêu cầu hai học sinh kết thành tổ, Từ Oánh không từ chối nổi yêu cầu hợp tác của bạn cùng bàn, vì vậy Chi Đạo đành phải tìm người khác làm đồng đội.
Chi Đạo nhìn Lư Tử Lượng. Thành tích Lư Tử Lượng rất kém, đặc biệt là cậu ấy không biết cách làm mấy thứ thực nghiệm hóa học này, lần trước còn thiếu chút nữa đã khiến phòng thí nghiệm phát nổ. Trong lớp Chi Đạo chỉ còn sót lại Minh Bạch và Lư Tử Lượng chưa có đồng đội, cô nghiêm túc suy nghĩ, hai giây sau lập tức có quyết định.
Lúc ra quyết định thì vô cùng dễ dàng. Nhưng khi cô cùng Lư Tử Lượng đi ngang qua Minh Bạch đang đứng một mình dựa lên bức tường, trong thâm tâm lại thấy chột dạ. Chi Đạo vội cúi đầu, mượn cơ thể cao lớn của Lư Tử Lượng để che khuất bản thân, nhanh chóng đi đến bàn chưa có ai ngồi.
Chi Đạo cũng không biết tại sao cô lại không dám đối diện với ánh mắt của anh. Vốn dĩ đây cũng không phải chuyện gì lớn lắm, dù sao bình thường Minh Bạch cũng thích làm việc một mình mà. Cô chột dạ cái gì chứ?
Cuối cùng, trong lớp chỉ có mỗi Minh Bạch làm thực nghiệm một mình, cho dù cũng có những người khác muốn gia nhập tổ đội với anh, nhưng đều bị anh lạnh nhạt từ chối.
Sau khi tan học, Chi Đạo thấy Minh Bạch là người đầu tiên bước ra khỏi phòng học, bước chân cứ như lắp thêm phong hoả luân ấy. Chi Đạo mím môi, tạm biệt Lư Tử Lượng, chắp tay sau lưng, là người thứ hai bước ra khỏi phòng học.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô đi đến quầy bán quà vặt, mua một bình nước khoáng đưa tới trước mặt anh: “Muốn uống nước không?”
Minh Bạch không thèm liếc mắt nhìn cô một cái, cúi đầu làm bài tập: "Không muốn.”
Chi Đạo ngượng ngùng rụt tay lại: "Vậy làm phiền cậu rời khỏi chỗ ngồi một lúc, tôi muốn đi vào.”
Chiếc ghế không hề dịch chuyển. Minh Bạch chậm rãi dừng động tác viết bài lại, nghiêng đầu ngước nhìn cô, anh hỏi: “Vừa rồi các cậu làm kiểu gì mà gây ra tiếng động lớn như thế?”
Tiếng động đó cũng không tính là lớn lắm mà... Cô nuốt câu cãi lại vào trong bụng, thanh minh: "Tôi không cẩn thận làm đổ lọ dung môi.”
Minh Bạch nghịch cái bút khiến nó xoay tròn quanh các ngón tay: "Lúc trước tôi nghe nói có người đồn hai người các cậu là một đôi nhỉ? Chỉ là không công khai thôi, có thật vậy chăng?”
Đôi mắt Chi Đạo trừng lớn: "Sao bọn họ có thể ăn nói bậy bạ thế như vậy được? Ai với ai là một đôi chứ?!”
“Bọn họ nói trông thấy hai người cầm tay.” Minh Bạch cười nhìn cô.
Chi Đạo giận sôi máu: "Đó là bởi vì cả hai tay tôi đều bị bẩn. Cậu ấy chẳng qua là có lòng tốt giúp tôi rửa tay mà thôi. Chỉ chạm vào một chút như thế cũng biến thành cầm tay! Bọn họ cũng biết bịa chuyện quá nhỉ? Haizz, hơn nữa mọi người đều là bạn học, giúp nhau rửa cái tay thì có làm sao! Chẳng lẽ chạm vào tay là có thể mang thai à? Nực cười.”
Minh Bạch đột nhiên dời khỏi ghế, nhường lối cho cô đi vào. Dù Chi Đạo đã ngồi lại vị trí, nhưng cô vẫn đang bận buồn phiền vì lời bịa đặt vừa rồi.
“Bọn họ cũng thật biết cách bịa chuyện. Cái gì cũng có thể suy diễn lung tung! Trước kia mỗi giờ nghỉ trưa tôi còn chơi trò chơi với cậu ấy đấy, có phải cũng bị bọn họ đồn thành bằng chứng tình yêu? Chẳng lẽ mỗi ngày bọn họ không bận học tập sao, rảnh đến đau trứng rồi hả?” Chi Đạo nhỏ giọng lải nhải.
Trước kia cũng chẳng biết tại sao lại có tin đồn cô với Lư Tử Lượng là một cặp, cũng vì chuyện đó mà Chi Đạo phải giảm bớt số lần ở chung với cậu ấy. Lúc Chi Đạo còn chưa là bạn cùng bàn với Minh Bạch, mỗi ngày cô đều cùng Lư Tử Lượng còn có một đám nam sinh cùng chơi trò chơi. Sau đó, còn không phải bởi vì chuyện di động do ai kia... nên cô cũng không có mặt mũi dùng nó chơi tiếp, quan hệ với đám nam sinh đó cũng từ từ phai nhạt, cũng không thể thường xuyên cùng chơi như trước.
Hôm nay mới chỉ giúp nhau một lần, lại bị người ta đồn thổi linh tinh. Chi Đạo thật sự cảm thấy sa mạc lời với đám người thích hóng drama này.
"Chỉ chạm vào cái tay thôi mà... Chuyện bé xé ra to.” Cô nâng bàn tay phải lên.
“Chơi vật tay không?”
Chưa kịp để Chi Đạo phản ứng lại, tay phải của Minh Bạch đã đột nhiên vươn ra, nắm lấy bàn tay phải của cô, ngón tay cái của anh trong nháy mắt đan xen với ngón tay cô, chạm vào hổ khẩu (1). Bàn tay anh dán lên tay cô, cảm giác lạnh lẽo từ bốn ngón tay bao trùm mu bàn tay cô, giống như tay cô bị một bàn tay của anh bao vây hoàn toàn. Anh chậm rãi kéo gần khoảng cách giữa hai người.
——————————————————
(1): Hổ khẩu: Hoặc còn gọi là hồ khẩu, là kẽ giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ.
“Này.” Chi Đạo hơi tránh ra một chút.
“Làm sao vậy?” Minh Bạch mỉm cười, càng nắm chặt lại, anh nhìn vào mắt cô, nói: “Dù sao cũng đều là bạn học.”
Chi Đạo không phản bác được, ngây ngốc nhìn anh, bốn ngón tay đặt trên mu bàn tay anh cứng đờ, không dám động.
“Người thua phải đi ra trước cửa lớp làm mười cái squat.” Minh Bạch lại nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...