Tâm Chi Sở Hướng

0o0——–0o0

“Có lẽ chúng ta nên thảo luận toàn bộ nghi vấn trước khi sinh bệnh, tôi không thể  ôm hoài nghi mà sống được.”

————–

Cal tự nhiên, tao nhã tiến đến ngồi bên cạnh Jack, hắn nâng bàn tay đặt trên trán Jack, nụ cười giả dối trên mặt rốt cục chuyển sang chân thành: “Bác sĩ Anthony đã đến đây sao? Ông ta nói tình trạng thân thể của em hiện tại  thế nào?”

Jack cũng không là người để ý đến ánh mắt người khác, thể lực của y vẫn còn chưa khôi phục, có chút vô lực tựa vào sô pha: “Quản gia Lovejoy vừa rồi đã đi tìm bác sĩ Anthony, nhưng mà chủ cửa hàng Messi, ngài Strauss cũng đồng dạng sốt cao không lùi, ngài ấy hiện tại như cũ không có hạ sốt, bác sĩ Anthony không thể rời đi, ông ấy bảo quản gia Lovejoy chuyển lời đến tôi, nếu nhiệt độ cơ thể đã gần khôi phục bình thường thì không có bất cứ vấn đề gì, còn lại chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày. À, đúng rồi, vị phu nhân này đi theo nhân viên phục vụ đưa đồ ăn cùng vào, tôi không xác định bà ta có phải hay không có chuyện làm ăn cần bàn bạc với anh.”

Nói xong những lời này Jack hạ giọng nói: “Bà ta có phải là mẹ Rose tiểu thư hay không, tôi xem có chút giống, nhưng mà các phu nhân trên đầu thường có nhiều trang sức, đều lấp lánh nhìn không rõ, tôi cũng không xác định được.”

“Đem người phụ nữ chui vào cửa đuổi ra ngoài không phải là việc một người lịch sự nên làm, không cần phải để ý đến bà ta là được.” Cal không quản sự tồn tại của DeWitt phu nhân, bà chưa bao giờ là người trọng yếu gì cả, cũng không có khả năng khuấy lên sóng to gió lớn, hắn chỉ là đo độ ấm trên trán Jack, sau đó lộ ra nụ cười vừa lòng: “Tốt lắm, triệt để chuyển biến tốt.”


Jack đắc ý cười rộ lên: “Tôi còn trẻ, khỏe mạnh cường tráng.”

“Thưa ngài Hockley, cơm trưa của ngài, hy vọng ngài có thể vừa lòng.” Tên nhân viên phục vụ Cal gặp được hồi nãy đẩy xe thức ăn đưa đến phòng Cal, tên đó ám chỉ đem ánh mắt  dừng lại ở tầng xe thức ăn vài giây, Cal sáng tỏ, cười cười lấy ra vài tờ tiền.

“Cám ơn cậu, tôi dùng bữa xong sẽ gọi cậu.”

“Vâng, thưa ngài, hy vọng ngài dùng cơm ngon miệng, hẹn gặp lại.” Tên phục vụ rời khỏi phòng.

DeWitt phu nhân cũng không thừa dịp có người ngoài mà náo loạn lên, bà ta so với Cal càng coi trọng thanh danh hơn — bất quá Cal rõ ràng, đó là bởi vì Bukater gia tộc trừ bỏ “thanh danh” bên ngoài ra thì cũng chỉ có hai bàn tay trắng. Cal kỳ thật có chút vì Rose tiểu thư cảm thán, hắn tuy dùng loại phương thức kịch liệt không chừa đường sống để kết thúc hôn ước với Rose tiểu thư, đương nhiên cũng đồng thời hủy diệt danh dự thục nữ thượng lưu của nàng, nhưng điều này cũng không đại biểu Cal đối với Rose tiểu thư có cái gì thành kiến, hắn thậm chí là thưởng thức đặc điểm nữ tính tân thời trên người Rose tiểu thư.

Bất quá, cô gái giống Rose tiểu thư tận đáy lòng còn lưu lại nhân tính có bà mẹ vô sỉ như DeWitt phu nhân trong mắt chỉ có tiền tài, cuộc đời chỉ có thể liên tiếp đón nhận bi kịch. Cal hoàn toàn có thể thiết tưởng hành động sau này của DeWitt phu nhân, một khi bà phát hiện mất đi Cal – phiếu cơm kim cương, hành động kế tiếp sẽ một lần nữa tìm kiếm một gã đàn ông ngu ngốc, dùng tuổi trẻ, mỹ mạo, học thức của con gái mình để chi trả mớ tiền mua quần áo trang sức.

Cal thậm chí không bài trừ khả năng sau khi gia tộc Bukater phá sản, DeWitt phu nhân vì duy trì lối sống sinh hoạt xa hoa của mình mà đem Rose tiểu thư đẩy vào hố lửa — trên thực tế, khả năng này thật sự là rất cao.


Cal trong lòng nghĩ đến chuyện của mình, tay vừa cắt thịt dê, chúng nó phi thường tươi mới, hơn nữa rõ ràng để chiếu cố dạ dày của bệnh nhân là hoàn toàn thích hợp. Thức ăn được cắt nhỏ bị Cal để trước mặt Jack, đồng thời hắn còn đưa qua bát canh thịt gà hầm bơ nấm thật ngon. Hương vị thơm ngon từ trong phòng phát ra, Jack và Cal cùng nhau ăn bữa cơm đầu tiên kể từ sau khi bọn họ được cứu viện, lúc này Cal mới phát hiện bản thân đã đói bụng lắm rồi, hệ thống tiêu hóa của hắn đều phát ra cảm giác đau đớn.

Loại cảm giác này thật không ổn!

Cal oán thầm, lại phát hiện Jack khi ăn biểu tình phi thường hưởng thụ, cảm giác không khỏe do thân thể mang đến đã bị Cal vứt lên chín từng mây, hắn chậm rì ăn cơm đồng thời hưởng thụ biểu tình thỏa mãn trên mặt Jack, đây mới là chân chính mỹ thực — hương sắc đầy đủ.

DeWitt phu nhân triệt để bị xem nhẹ cảm thấy vô cùng không tốt, bà muốn nói vài điều, nhưng Cal căn bản xem bà là không khí, điều này lại khiến bà không biết nên mở miệng thế nào. DeWitt phu nhân rối rắm vấn đề hình tượng của bản thân, quản gia Lovejoy đã mời thuyền trưởng Roth Trent và quản lý phụ trách hai bậc khoang thuyền vào trong phòng.

Cal buông dao nĩa, lấy khăn lau khóe miệng, rồi  không chút hoang mang ngẩng đầu, hắn cũng không vừa mở miệng đã lập tức chỉ trích sai lầm với thuyền trưởng, Cal rất tự nhiên mỉm cười nhìn thuyền trưởng Roth Trent: “Thuyền trưởng Roth Trent mời ngồi, hành trình thuận lợi sao?”

“Đúng vậy, thời tiết vô cùng sáng sủa, tiếp qua ba ngày là mọi người có thể đến cảng  New York, tôi vì các vị được cứu vớt mà cảm thấy cao hứng tự đáy lòng.”  Thuyền trưởng Roth Trent lộ ra tươi cười may mắn. “May mắn ngài đã đánh tới điện báo, mà tôi cũng tin chuyện này không phải một trò đùa dai, ngài Hockley chúng ta hẳn  nên cảm tạ Thượng Đế.”


“Đương nhiên, ca ngợi Thượng Đế đồng thời ta còn muốn vì chính mình được cứu vớt cảm tạ sự quyết đoán của thuyền trưởng ngài đây.” Cal khen tặng thuyền trưởng Roth Trent, cùng thuyền trưởng Smith của tàu Titanic khác xa nhau, thuyền trưởng Roth Trent thoạt nhìn là một người đàn ông phi thường hào sảng, ông nghe xong lời Cal nói liền cười to.

“Ngài Hockley, ngài cho mời tôi và Adair đến là có chuyện gì? À, xin lỗi, tôi quên thông tri cho ngài biết, thuyền Californian đã xuất hiện ở phụ cận hải vực, bọn họ cứu vớt nhóm người cuối cùng, bất quá số người chết trên tàu Titanic phỏng chừng như cũ hơn hai trăm người.”

Cal đưa mắt nhìn về phía DeWitt phu nhân một cái, lộ ra mạt cười như có như không: “Thuyền trưởng Roth Trent, yêu cầu của tôi cũng không cao, chỉ là hy vọng lúc rời thuyền có thể đem tôi và khách ở khoang hạng ba tách ra.”

Thuyền trưởng Roth Trent theo ánh mắt Cal thấy được người một ngày còn chưa đổi quần áo, DeWitt phu nhân –  trên bộ đồ được may bằng vật liệu hoa quý tràn đầy nếp nhăn, cùng Cal một thân tây trang giày da đúng là một trời một vực.  Thuyền trưởng Roth Trent lộ ra ánh mắt “sáng tỏ”, hoàn toàn hiểu lầm DeWitt phu nhân thành một quý tộc nhỏ mới nổi. Quản lý hai khoang thuyền cao cấp, Adair, sắc mặt liền trở nên xấu đi, hắn đi đến trước mặt DeWitt phu nhân như thường lễ phép đưa ra nghi vấn.

“Vị phu nhân này, xin hỏi trên tàu Titanic người ở phòng nào?”

DeWitt phu nhân lập tức hé môi, Cal mang theo tươi cười cách khoảng hướng bà giơ lên ly rượu, những lời DeWitt phu nhân muốn nói bị sặc ở trong họng– bà nếu dám nói chính mình ở phòng của Cal, như vậy Cal nhất định sẽ nói chuyện của Rose tiểu thư ra, khiến DeWitt phu nhân không mặt mũi gặp người.

“Tôi ở cùng với Brown phu nhân.”


Adair lộ ra ánh mắt kỳ quái, hắn cung kính xoay người rời khỏi phòng Cal, không lâu sau đã quay lại, lúc này đây đi theo sau hắn thật sự là Brown phu nhân. Cal mỉm cười với Brown phu nhân, thực thân thiết tiếp đón: “Hi., Molly ~ nhìn thấy người khỏe mạnh thật là quá tốt.”

“A, đúng vậy, chúng ta đều khỏe mạnh thật sự là quá tốt. Đúng rồi thân thể cậu Dawson đã tốt hơn chút nào chưa ? Tôi vừa rồi đến thăm ngài Nathan Strauss thì gặp bác sĩ Anthony, ông ấy mới nói cho tôi biết bệnh tình của cậu Dawson.” Brown phu nhân rất nhanh đi đến trước mặt Jack đưa tay đặt lên trán y, sau đó Brown phu nhân vừa lòng nở nụ cười: “Cậu bé, cậu thật may mắn đã chuyển biến tốt, ngài Strauss đã chuyển sang viêm phổi, tôi muốn trở về an ủi Strauss phu nhân.”

“Molly, hẹn gặp lại, bà không đem DeWitt phu nhân đang tạm trú trong phòng bà đi sao?” Cal cười tủm tỉm hỏi, biểu tình trên mặt Brown phu nhân lập tức trở nên khó coi, bà thấy bộ dạng DeWitt phu nhân vênh váo tự đắc, từ trong xoang mũi phát ra một tiếng ‘Hừ’  đông cứng.

Quản lý Adair cảm thấy chính mình đều đã hiểu mọi thứ, hắn lễ phép thay Brown phu nhân mở cửa tiễn bà, quay sang nhìn Dewitt phu nhân quần áo nhăn thành một nhúm nói: “Vị phu nhân này, khách khoang hạng ba không thể cùng khách hai bậc cao cấp ở chung một chỗ, mời bà trở lại chỗ của mình đi.”

Sắc mặt DeWitt phu nhân xanh mét đi ra, miệng bà vẫn không quên nhắc đi nhắc lại lịch sử huy hoàng đã mất đi của gia tộc Bukater, Cal nhìn thuyền trưởng Roth Trent cười cười xin lỗi, thuyền trưởng cũng rời khỏi phòng Cal.

Jack nãy giờ vẫn không nói được một lời, nhìn tất cả mọi người rời khỏi khoang thuyền, Jack buông đồ ăn nói: “Có lẽ chúng ta nên thảo luận toàn bộ nghi vấn trước khi sinh bệnh, tôi không thể ôm nghi vấn mà sống được.”

Cal quay đầu nheo mắt nhìn biểu tình của Jack, hắn biết chính mình đang ghen tị, Jack không suy nghĩ sẽ cùng Rose tiếp tục tình duyên đấy chứ?

********


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui