Tấm Cám Ngoại Truyện

                           ***
Tiêu thái giám theo Hàn Trầm từ nhỏ, ông ta chỉ thấy hắn chăm chỉ học tập chứ mấy trò nhảm nhí này sao phải học? Hơn nữa 3 ngày nay lại học rất nghiêm túc, đến độ ông cũng chẳng nhận ra giọng của hắn nữa rồi. Ngày thứ tư, Trác Hàn Trầm đưa Bạch Miêu đến lãnh cung rồi thả vào, hắn cùng tiêu thái giám đứng đợi ngoài cửa. Cho đến khi nghe thấy tiếng reo vui mừng của ai đó nơi cấm cung, mới cười ngây ngốc quay đầu trở về.

Một hôm như bao lần, Trác Hàn Trầm lại ngồi trước cửa cũng nghe Đàm Vận trò chuyện cùng Bạch Miêu.
-Á!
Vừa chưa kịp định hình, mèo nhỏ đã từ xà bên trong phốc ra ngoài chạy vào lòng hắn. Thấy chủ nhân, mèo nhỏ đã kêu inh ỏi. Phớt lờ hắn đang luống cuống ra dấu im lặng.

-Ai?
Chết rồi, nàng phát hiện rồi..
-Ai đang ở bên ngoài.
-Thần là Tần Mạch-thị vệ đương kim thánh thượng cử đến trông coi, xin tạ lỗi đã mạo phạm Đàm Thục Phi.
Hàn Trầm bình tĩnh trả lời.
-Ta...ta nghe giọng ngươi rất quen nhưng tiếc là không nhớ rõ. Mà ta giờ đã bị phế truất ngôi vị, ngươi cứ gọi tên tục của ta là Cám. Dẫu sao chốn lãnh cung này chỉ có ta và ngươi.


Trác Hàn Trầm xót xa, Cám ham chơi như vậy, nhốt nàng ở đây chẳng khác gì chặt đi đôi chân của nàng. Nhưng nàng có biết đâu, mỗi ngày trôi qua, nam nhân mà Cám tâm niệm đã ruồng rẫy nàng đã lặng im tựa cửa nghe nàng rút lòng tâm sự. Mỗi ngày gió đều thổi reo rắt, như cười hắn đa tình lại cười hắn vô tình, chế nhạo hắn không chịu thừa nhận bao năm qua hắn rung động là thật.
-Thần đâu dám gọi tên của Đàm Phi?-Hắn nói có chút giễu cợt, ép hắn gọi tên Đàm Vận, tên thật thì cho nam nhân khác tùy ý gọi là sao?
Khoan! Nam nhân khác nào? Trác Hàn Trầm hắn điên rồi, hắn đang tự ghen với chính bản thân mình.
-Không sao, dù sao tên Đàm Vận ta cũng không thích, ta chỉ miễn cưỡng thích nó vì chàng đã ban cho ta thôi...
Cả hai im lặng. Thì ra trong lúc không ai hay, vào lúc không ai biết, trái tim hai người họ đã đánh mất từ lúc nào.....
Cứ vậy, ngày nào tên thị vệ canh phòng Tần Mạch và Cám đều gặp nhau nói chuyện qua tấm vách gỗ; vui vẻ bình yên biết bao. Tần Mạch lắng nghe những điều Hàn Trầm không làm được, Cám tâm sự những điều Đàm Vận không thể nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận