Chương 93: Xin cậu đừng đi theo tôi.
Phan Tăng Mỹ vừa nói như vậy, Mã Dong và Vương Tiểu Thuý cũng đều bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Đúng vậy, A Mỹ, chị nói đúng đó, lúc ấy cái người quản lí kia dường như cũng chỉ nói quý thiếu quý thiếu, cũng không có nhắc tới tên, chúng ta đều tưởng là Lý Hoành Phi, ai ngờ là Lục Nguyên.”
“Chậc chậc, xem ra Lục Nguyên kia mới chính là nhà giàu đời thứ hai danh xứng với thực đấy, loại này vẫn là đỉnh nhất, có thể khiến cho quản lí đầu bếp nổi tiếng thủ đô tôn trọng như vậy, lại còn dễ dàng đặt được khách sạn xa hoa như vậy.” – Vương Tiểu Thuý vẫn còn chưa nói xong: “Nhưng mà, cậu ta ăn mặc thấp kém như vậy để làm gì, hơn nữa dáng vẻ dường như cũng không có cảm giác tồn tại, nhà giàu đời thứ hai bây giờ không phải người nào cũng ngang ngược sao?”
“Các người không hiểu.”
Phan Tăng Mỹ có vẻ rất có học thức: “Nghe nói nhà giàu đời thứ hai chân chính, nhất là loại nhà giàu kiểu này, có một số dòng họ sẽ để con cháu giả nghèo chịu khổ, trong phương diện này có thể học hỏi được rất nhiều.”
“Thật hay giả vậy, A Mỹ, chúng ta đều cùng nhau lớn lên, bà đọc từng bao nhiêu sách từng nỗ máy lần, trong lòng tôi cũng đều biết.” – Mã Dong che miệng, bỉ ổi cười nói: “Rếốt cuộc bà nghe từ đâu cái lý luận này hả?”
“Cái này à, từng xem qua một quyển sách bên trong viết như vậy, ha ha.” – Phan Tăng Mĩ nói.
“Viết cái gì?”
“Nói về một người nhà giàu đời thứ hai, dòng họ nhà anh ta cực kỳ lợi hại, nửa trái đất là của dòng họ anh ta, nhưng mà nhà giàu đời thứ hai này lại bị dòng họ nuôi trong nghèo khổ, nghiêm khắc khống chế tiền tiêu vặt, cho nên vẫn rất khiêm tốn.
Ở trong trường đại học không khác gì một người thấp kém, bị bạn gái đá, bị đủ loại coi thường, sau này lại quen biết một cô gái nhà nghèo có cuộc sống thê thảm.
Dù sao bộ sách này rất thú vị, tôi chính là dựa theo trong bộ sách này biết có tồn tại dòng họ như vậy, tôi nhìn Lục Nguyên này dường như cũng không khác lắm.” – Phan Tăng Mỹ nói.
“Này, A Mỹ, bà nói như vậy, ngược lại gợi lên hứng thú của tôi, đó là cái gì vậy?” – Mã Dong hứng thú, hỏi.
“Đúng đúng, A Mỹ, nói ra cái tên, chưa có kết thúc, em muốn xem kết thúc, nếu còn đang cập nhật, em sẽ đến gặp tác giả lôi kéo dây dưa, với tính tình không kịp chờ đợi của em, đàn ông thôi mà, muốn xã giao thì xã giao liền, nhanh gọn.”
– Vương Tiểu Thuý che miệng cười nói.
“Ừ, hình như gọi là hàng phục cự phú, các người có thể tìm kiếm xem, kết thúc à, hơn mười triệu chữ đáy.” – Phan Tăng Mỹ nói.
“Ôi chao, phần sau nói cái gì? Kết cục thế nào?”
“Chị không xem nhiều như vậy, chị chỉ xem hơn mười trang phần đầu, sau lại bận, không xem.” – Phan Tăng Mỹ khoát tay áo: “Được rồi, đừng nói cái này, tôi nói này, hiện tại chúng ta đều biết rằng Lục Nguyên kia thật ra là nhà giàu đời thứ hai hàng đầu, đúng không?”
“Đúng vậy, chúng ta có mắt không tròng, thái độ lúc trước đối với cậu ta thật sự quá kém, hiện tại cũng không còn mặt mũi đi lấy lòng người ta.” – Mã Dong ảo não nói.
” Kỳ thật em còn rất trẻ, không biết cậu ta có thích kiểu người như em không.” – Vương Tiểu Thuý ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, còn biết cách ăn mặc, thân hình phụ huynh, bộ ngực đầy đặn.
“Này, các người mù quáng xem náo nhiệt gì vậy? Nhìn đi nhìn lại, tôi cảm thấy thật ra cái tên Lý Hoành Phi kia cũng không ra làm sao cả.” – Phan Tăng Mỹ nói: “Trước đó chúng ta đều hiểu làm, cho rằng quản lí đầu bếp nổi tiếng thủ đô kính trọng cậu ta, kỳ thật không phải, bây giờ nghĩ lại Lý Hoành Phi có cái gì đâu, vừa rồi để cậu ta mời chúng ta đi ăn cơm ở đầu bếp nỗi tiếng thủ đô, tiền cũng không đủ, quản lí người ta căn bản cũng không biết cậu ta, ngay cả vừa mới nãy quản lí cũng không biết bố cậu ta.
So với Lục Nguyên thật sự là trên trời dưới đất.”
“Ừ, điều này cũng đúng, Yến Yến xinh đẹp như vậy, dáng người lại tốt như vậy, cần phải tìm một người tốt hơn.”
“Tôi thấy Lục Nguyên kia không tồi.”
Vương Tiểu Thuý, Mã Dong và Phan Tăng Mĩ là bạn già nhiều năm, lập tức hiểu được ý nghĩ của Phan Tăng Mỹ.
“Đúng, nếu Yến Yến có thể ở bên Lục Nguyên, vậy thì tốt rồi.”
“Đúng rồi, thật ra Chu Doãn có cái gì đâu, dáng người thường thường, không mông cũng không ngực, làm sao so với Yến Yến của chúng ta, chỉ cần Yến Yến cố gắng thêm, Lục Nguyên kia khẳng định sẽ quỳ gối dưới làn váy thạch lựu của Yến Yến.”
“Ừ, xem ra chúng ta phải đến trường học nói chuyện tốt với Yến Yến về vấn đề này.” – Phan Tăng Mỹ trầm ngâm nói.
Lúc này, đại học Kim Lăng.
Lục Nguyên và Chu Doãn ăn cơm ở trong căn tin.
“Anh vừa gia hạn thêm một tuần ở nữa cho dì.” – Lục Nguyên vừa hút mì sợi trong bát, vửa thỉnh thoảng gắp miếng thịt bò trong bát Chu Doãn ăn: “Thật sự là thần kì, tại sao đều là mì thịt bò mười tệ, mà thịt bò trong bát của em nhiều hơn gấp đôi so với của anh.”
“Ha ha, bởi vì em là con gái, lại xinh đẹp thôi.”
Chu Doãn cười rộ lên rất ưa nhìn: “Thật sự là cảm ơm anh, mẹ em từ trước đến giờ chưa từng trải qua ngày tốt lành như vậy.”
“Mấy ngày nay có kỳ thi, ôn tập cũng khẩn trương, chúng ta đều không có thời gian đi chơi với dì, cho nên anh đã để Chu Đại Hữu cử tài xế riêng đưa dì đi dạo một vòng Kim Lăng thật tốt, đến những chỗ có thể chơi đều chơi một lần, phố lớn ngõ nhỏ, đều ăn thử một lần, cũng không cần vội vã trở về.
Dù sao dì cứ tuỳ ý ở Mai Lâm Tiểu Trúc, hì hì, có cơ hội chúng ta cũng cùng nhau qua ở một lần, nghe nói giường bên trong đều là lông thiên nga đen, em nói, chúng ta mở một gian phòng thì thế nào…?”
Lục Nguyên cố ý đùa với Chu Doãn.
Nhưng mà anh lại không nghe thấy câu trả lời của Chu Doãn, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, không khỏi ngẳng đầu nhìn.
Liền nhìn thấy ánh mắt sững sờ của Chu Doãn lướt qua bả vai của mình, dường như đang nhìn chằm chằm phía sau mình.
“Sao vậy?”
Lục Nguyên không khỏi cũng sửng sốt một chút.
“Cái người kia, nữ sinh ấy, cô ấy ở chỗ đó, đang nhìn anh.”
Chu Doãn cuối cũng thu hồi ánh mắt, cúi đầu, giọng nói có chút sài rau rI.
Lục Nguyên nhíu nhíu mày, không khỏi nhìn lại.
Lại nhìn một lần nữ sinh kia, đang ở cách đó không xa nhìn anh không chớp mắt.
Nữ sinh này hôm nay mặc một chiếc áo cánh bướm rất trơn mượt màu trắng, phần dưới thân là một chiếc quần lộ chân màu xanh dương nhạt, lộ ra chân nhỏ trắng như tuyết, toàn thân thoạt nhìn khí chất tao nhã.
Dáng người cô ấy cao gây, cho dù không phải là quần bó sát người, nhưng vẫn như cũ hiện ra hai chân thon dài.
Lúc này cô gái đang dùng tay chống cằm, nhìn Lục Nguyên.
Khi thấy Lục Nguyên nhìn mình, nữ sinh này lại thu hồi ánh mắt.
Trong lòng Lục Nguyên rất kì quái, bản thân anh căn bản một cọng lông cũng không quen biết nữ sinh này, rốt cuộc đây là ai, sao lại nhìn chằm chằm anh bằng đôi mắt chờ mong như vậy?
Hơn nữa nhìn cách ăn mặc và khí chất của nữ sinh này, hẳn là cũng là người có tiền, bạn trai gì gì đó cũng không thiếu.
Đây là trắng trọn quyền rũ mình?
Sao lại có thể như vậy.
Tuy nói hiện tại đã bỏ lệnh cắm tài sản, nhưng cách ăn mặc của bản thân vẫn giống như trước kia, một dáng vẻ thấp kém như vậy, em gái xinh đẹp trước kia, ngoại trừ Lý Mộng Dao tiếp cận bản thân anh vì có tâm tư khác, cũng không còn người nào để anh vào mắt.
Sao hiện tại lại xoay quanh anh, kiểu đại mỹ nữ này sẽ coi trọng anh?
“Dáng vẻ của nữ sinh kia cũng không tệ lắm nhỉ.” – Lục Nguyên quay lại, thuận miệng nói.
“Đúng vậy, cô ấy thật xinh đẹp, cũng rất tao nhã.”
Chu Doãn rầu rĩ, cái miệng nhỏ ăn mì nói.
Lục Nguyên sửng sốt, lập tức vỗ đầu.
Trời ơi, hiện tại Chu Doãn xem anh là bạn trai, giờ anh làm trò trước mặt cô, còn khen một cô gái như vậy.
Hơn nữa, cô gái kia còn giống như rất cởi mở thẳng thắn, dường như đang suy nghĩ quyến rũ anh, điều này sẽ làm cho Chu Doãn nghĩ như thế nào?
“Quên đi, cũng chỉ là không tệ lắm mà thôi, dáng vẻ em ngoáy mũi so ra còn xinh đẹp hơn mấy chục nghìn lần cô ta mặc bikini.” – Lục Nguyên nói xong kéo Chu Doãn: “Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài dạo một chút.”
Chu Doãn bị trêu đùa nở nụ cười, chủ động vươn tay.
Lục Nguyên vừa mới cầm lấy, liền nhìn thấy Chu Doãn lại ngây người, nhìn phía sau lưng Lục Nguyên.
“Lại làm sao vậy?”
“Cái nữ sinh kia, cô ấy đang đến đây.” – Chu Doãn mở to hai mắt nhìn, lộ vẻ có chút không thể tin được.
Lục Nguyên cũng ngạc nhiên, quay đầu nhìn lại.
Quả nhiên, nữ sinh vừa rồi, không biết từ khi nào đã đứng dậy, lập tức đi đến phía Lục Nguyên.
Nữ sinh này người cao hơn một mét bảy, vừa đứng lên khí chất đã lấn át mọi người, hơn nữa tỉ lệ dáng người cô ấy rất tốt, cô bước đi như lay động trong gió, nhiều vẻ nhiều màu, giống như là một dải tơ lụa bay múa theo gió, toàn thân đều nhộn nhạo một loại cảm nhận vẻ đẹp khắp cơ thể.
Người bình thường không thể bước đi được kiểu này.
Ánh mắt nữ sinh vẫn khóa chặt về phía Lục Nguyên bên này, bước đến chằm chậm.
Lúc này, trong căn tin không ít người cũng bị nữ sinh này hấp dẫn.
Mắt thấy cô ấy nhìn chăm chú đi về phía Lục Nguyên, mọi người cảm thầy ngạc nhiên gấp bội.
“Ôi nhìn kìa, đại mỹ nữ.”
“Đúng vậy, hình như đi đến chỗ cái người thấp kém kia.”
“Chậc chậc, người ta nói thấp kém cũng có mùa xuân mà tớ không tin, hiện tại tớ bị vả mặt rồi.”
Mọi người tràn ngập hâm mộ đối với Lục Nguyên.
“Cô ấy, cô ấy đến đây.” – Giọng nói Chu Doãn càng thấp.
Tuy rằng cô cũng rất đẹp, nhưng cô rất rõ ràng, bản thân là cô nhóc thôn núi, chênh lệch địa vị rất lớn so với Lục Nguyên.
Mà cô gái trước mắt này, bất kể dáng người khí chất gia thé, dường như đều nghiền ép mình.
Lục Nguyên cũng cảm giác được trên người Chu Doãn tinh thần sa sút và ủ dột.
Trong lòng vậy mà lại mơ hồ vui vẻ, ha ha, Chu Doãn, em nỗi máu ghen.
Em sợ cái gì, em là người Lục Nguyên anh yêu nhất, có em, anh cũng lười liếc mắt nhìn những cô gái khác.
Suy nghĩ như vậy, Lục Nguyên trực tiếp tiến lên, ngăn nữ sinh kia lại, tức giận nói: “Thật xin lỗi, tôi đã có bạn gái, xin đừng liên tục đi theo tôi nhìn chằm chằm tôi làm phiền tôi, được không?
Tôi rất yêu bạn gái tôi, mọi nữ sinh khác, bất kể rất xinh đẹp hay dáng người tốt đều không có cơ hội.
Giờ cô đã hiểu chưa?”
“Anh là ai? Từ đâu xuất hiện ở đây, xin tránh ra, được không?”
Nhưng nữ sinh kia lại lạnh lùng đẩy Lục Nguyên ra, lập tức đi đến trước mặt Chu Doãn: “Chào mỹ nữ, có thể làm quen một chút không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...