Mùa đông đến rồi.
Mùa đông, đối với Ti Lẫm mà nói là một mùa lãng mạn, bởi vì Ti Lẫm có thể dùng lửa nóng tình yêu của mình, nhiệt độ cơ thể, đi sưởi ấm cho vợ; hoặc là hai người cùng ôm nhau trong chăn bông trên giường, nghe âm thanh tuyết rơi lả ta xuống đất bên ngoài, cỡ nào tuyệt vời!
Mùa đông a, mùa tuyệt vời này Ti Lẫm sẽ có lý do danh chính ngôn thuận ôm lấy tiểu yêu tinh của hắn!
Bất quá giấc mộng vẫn là mộng mà thôi, nếu thật sực giống như thực tế thì đã không gọi là mộng rồi.
Tiêu Đường sợ lạnh, vào mỗi tối mùa đông đều biến thành tiểu hồ l, dù sao trên người có mao không sợ gió lớn tuyết lãnh.
Điểm này khiến cho Ti Lẫm đang rất mong chờ cùng với y cổn trong chăn bông bị đả kích lớn.
Nhưng thảm hại hơn nữa không phải cái này...
Mùa đông vừa đến, tiểu hồ ly liền thích lười biếng cuộn người trong ổ chăn.
Nằm ở trên giường là chuyện tốt, nhưng ngươi cũng đừng luôn dùng hình thái hồ ly nằm nha! Ti Lẫm xem được ăn không được, vừa nghĩ tới vợ ngay tại phù dong trướng lý, nhưng cố tình không biến thành người nên không thể xuống tay, đã cảm thấy hận đến nghiến răng.
Mà để cho Ti Lẫm cắn răng phát điên muốn lấy đao giết người chính là, bộ lông tuyết trắng của Tiêu Đường biến thành trang phục mùa đông!
Pháp thuật của Tiêu Đường đã có chút thành tựu nên đem bộ lông biến thành đủ loại quần áo màu trắng dành cho mùa đông.
Nếu quần áo nhiều, như vậy khi làm vận động trên giường, lúc cở ra liền rất phiền toái.
Cố tình Tiêu Đường cực kỳ sợ lạnh, thường thường Ti Lẫm lột y ra hai bộ, gió lạnh sưu sưu liền tiến vào cổ y dẫn đến thảm kịch như sau.
“Lạnh quá!” Răng nanh Tiêu Đường run lên.
“Ngoan ngoãn, không sợ ~” Ti Lẫm cúi đầu đưa “mõm sói”.
Nhưng tiếp tục thoát y sam nữa, tiểu yêu tinh tả một câu “Không cần!”, cởi quần y hữu một câu “Ta lãnh!” Chân nhanh chóng kép lại, phòng thủ kiên cố.
Sau đó Ti Lẫm sẽ gặp phải hai lựa chọn khó khăn chính là tiếp tục hay bỏ cuộc.
Nếu buông tha, Ti Lẫm sẽ cắn răng đi tắm nước lạnh tắm vào đông trời đông giá rét, còn tiếp túc, cường ngạnh cởi đồ, Tiêu Đường ở trong lòng oạch một tiếng làm sao còn có bóng dáng...
Tiểu hồ ly chui ra phạm vi giam cầm của Ti Lẫm, cuộn thành tuyết cầu, thư thư phục phục mà liếm da lông tuyết trắng của mình —— vẫn là da hồ ly mềm mại ấm áp của mình mới có thể kháng hàn a!
Mà lúc này Ti Lẫm còn dục hỏa đốt người, vô luận hắn hốngnhư thế nào, mỗ yêu tinh sợ lạnh cũng không chịu biến trở về người... Hắn vẫn phải cắn răng đi tắm nước lạnh tắm.
Mùa đông mới bắt đầu một tháng, loại thảm kịch này cũng đã xảy ra không dưới bảy tám lần.
Ti Lẫm răng nanh cắn đến vang khanh khách, da lông tuyết trắng đáng hận kia quá dầy, nếu mỏng một chút thì y phục ít một ít, mình là có thể mau chút đem Đường Đường cởi nhanh hơn, hôn đến y không biết phương hướng, trước làm cho y cảm thấy lạnh sau đó liền trêu chọc dục vọng nóng bỏng của y, làm sao còn có dư lực nghĩ muốn đổi về chân thân! (*w*!! đê tiện wá >.
HOÀN
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...