Tái Sinh Trong Đêm Tân Hôn Cô Vợ Ngọt Ngào Quay Trở Lại


Trước đây cô ấy không hề biết rằng anh trai mình đang lén dùng mạn đà la và cô ấy không quan tâm anh ấy uống nó như thế nào, nhưng bây giờ cô ấy biết rằng anh trai mình đang dùng mạn đà la, cô ấy sẽ không để anh ấy dùng nữa.Thịnh Cẩm ném man da la trong tay vào thùng rác trước mặt Thịnh Thi Nam- “Anh à, em nghĩ bây giờ anh đã bắt đầu ỷ lại vào man da la rồi, nếu anh tiếp tục uống nó, anh sẽ mất trí nhớ dần dần, và cuối cùng a sẽ chết.Vậy nên em không cho anh uống nó nữa đâu? Em có thể chữa khỏi cho anh, anh tin em đi, kể cả anh không dùng thuốc, âm cũng có thể chữa khỏi cho anh.

"Thấy Thịnh Cẩm đổ hết thuốc vào sọt rác bên cạnh, Thịnh Thi Nam nhíu mày thật chặt:- “Em gái, trước khi đổ để anh uống nốt lần này!!”-"Uống cái gì? Em không cho anh uống nữa, nhanh nằm xuống cho em, em ra ngoài mua dược thảo cho anh chữa đau đầu."Thịnh Thi Nam bị Thịnh Cẩm cưỡng ép đè xuống giường, anh bị tiếng hét của Thịnh Cẩm làm cho choáng váng, Thịnh Thi Nam đau đầu nằm trên giường, nhìn bóng lưng Thịnh Cẩm nói:"Em gái, anh uống một lần nữa đi." , thật sự chỉ một lần nữa thôi!"Thịnh Cẩm dừng lại và nhìn Thịnh Thi Nam đang định bới thùng rác, cô lạnh lùng nói với anh ta:"Anh à, nếu hôm nay anh dám uống mạn đà la, em sẽ cắt đứt quan hệ anh em của chúng ta! Nếu anh không tin anh cứ thử đi!" Xem em có thể hay không."Thịnh Cẩm rời khỏi phòng của Thịnh Thi Nam sau khi để lại những lời đe dọa này, và Thịnh Thi Nam từ từ rút bàn tay đang đặt trong thùng rác ra, đau đầu chết mất....Sau khi Thịnh Cẩm rời khỏi phòng của Thịnh Thi Nam, cô lái xe đến hội Y học cổ truyền Trung Quốc để mua thuốc cho Thịnh Thi Nam.Khi Thịnh Cẩm trở lại lần nữa, trời đã trưa.Cô mang theo những túi thảo dược lớn nhỏ trở về biệt thự, quản gia nhìn thấy cô liền vội vàng chạy tới đỡ, Thịnh Cẩm hỏi:"Quản gia, Dư Thúy Lan đi rồi sao?""Không, bà ấy vẫn nhốt mình trong phòng không ra, tôi cũng vào không được, cũng không có cách nào đuổi bà ấy đi."Cô ấy thực sự thấy xấu hổ dùm Dư Thúy Lan, khi cô ấy bảo bà ta rời đi, chắc là bà ta không muốn rời đi một mình, nếu đã như vậy thì cô ấy nên nhờ người đến giúp."Gọi cảnh sát.""Nhưng lấy lý do gì thưa cô?"Thịnh Cẩm khóe môi hơi giật giật:"Trộm cắp."Người quản gia ngoan ngoãn gật đầu, và đi gọi cảnh sát đúng như mệnh lệnh của Thịnh Cẩm.Sau khi quản gia rời đi, Thịnh Cẩm bắt đầu lấy thảo dược để làm thuốc cho Thịnh Thi Nam, vì sợ có người sẽ ra tay đầu độc Thịnh Thi Nam nên Thịnh Cẩm đã tự mình làm toàn bộ quá trình.Một giờ sau, thuốc đã xong.


Thịnh Cẩm bưng lên cho Thịnh Thi Nam uống, lúc này Thịnh Thi Nam đã ngất đi trên giường, Thịnh Cẩm đặt bát thuốc trên tay xuống, ngồi bên cạnh Thịnh Thi Nam để đánh thức anh:“Anh ơi, dậy đi, dậy uống thuốc đi”.Thịnh Thi Nam mở mắt ra nhìn Thịnh Cẩm với cơn đau đầu như búa bổ, anh bất đắc dĩ hỏi Thịnh Cẩm:“Em gái, em thực sự không thể để anh trai uống man da la sao?Sắc mặt Thịnh Cẩm tối sầm lại, Thịnh Thế Nam lập tức thay đổi lời nói:“Anh không uống đâu, em đừng tức giận.”Thịnh Cẩm hài lòng đưa bát thuốc bên cạnh cho Thịnh Thi Nam:“Đây là thảo dược tiêu huyết em đun cho anh, uống đi, xong em sẽ châm cứu cho anh.”"Châm cứu, châm cứu?"Thịnh Thi Nam chưa kịp phản ứng đã nhìn Thịnh Cẩm lấy ra một cây kim dài và mỏng bằng bạc để khử trùng ở đó, đồng tử của Thịnh Thi Nam giãn ra, trên mặt anh đầy vẻ kháng cự:“Em gái, không biết tại sao, đầu của anh đột nhiên không còn nữa.


Không còn đau nữa, đừng chích tôi bằng kim này, nó sẽ gϊếŧ anh mất""Em không châm cứu cho anh, anh sẽ đau chết luôn đó, ca ca yên tâm, em sẽ châm rất nhẹ, hoàn toàn không đau."Thịnh Thi Nam đổ mồ hôi lạnh, anh đưa tay lên lau mồ hôi trên trán:“Ừm, phải không?”"Anh không tin em?"Em gái của anh luôn đứng trong top đầu trong mỗi kỳ thi, cô đến bệnh viện với tư cách là bác sĩ thực tập để kê thuốc cho bệnh nhân, anh biết chiến công hiển hách của cô ấy, vậy làm sao anh ấy có thể tin tưởng cô ấy?Thịnh Thi Nam nhìn thuốc trong tay, đó là một bát thuốc đen như mực, thuốc này có thể giải độc chứ?Thịnh Thi Nam nuốt nước bọt không dám uống, Thịnh Cẩm thấy vậy giục:“Anh ơi, anh mau uống đi, uống xong em sẽ châm cứu cho anh.”Thịnh Thi Nam bắt gặp ánh mắt đe dọa của Thịnh Cẩm, anh ta cầm bát thuốc trên tay lên và uống thuốc với vẻ mặt chết chóc...Sau khi uống thuốc, Thịnh Thi Nam nằm dài trên giường và khó nhọc nói với Thịnh Cẩm:"Em gái nhỏ, nếu anh trai bị em hạ độc chết, đừng tự trách mình, bởi vì anh cả đã bị em tự nguyện hạ độc."Cô không hạ độc thuốc, ca ca cô làm sao có thể bị cô hạ độc chết được? Thịnh Cẩm kéo Thịnh Thi Nam khỏi giường, sau đó đứng trước mặt anh ấy và nói:"Anh, ngồi yên đi, em đi châm cứu cho anh."Thịnh Thế Nam: "..."Anh rất muốn từ chối nhưng lại sợ ánh mắt của em gái mình.

Vì vậy, Thịnh Thi Nam chỉ có thể để Thịnh Cẩm đâm vào đầu.


Mỗi lần Thịnh Cẩm châm cứu một mũi kim, Thịnh Thi Nam đều hét lên, và sau khi châm cứu được 20 mũi kim, Thịnh Thi Nam trở nên tê liệt vì đau.Hắn lấy điện thoại di động ở bên cạnh chụp cái đầu, hảo hán, bị tiểu muội muội của hắn kim đâm vào đầu thành con nhím.Nhưng sau khi châm cứu, quả nhiên đầu của anh không còn đau nữa, tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều, đương nhiên, điều này không loại trừ là do anh đã đau quá nên không cảm nhận được đau đớn.Thịnh Thi Nam ngồi trước mặt Thịnh Cẩm và hỏi cô ấy:"Em gái nhỏ, vừa rồi khi em lấy cây kim, em quên để lại một nửa cây kim trên đầu anh sao?"Thịnh Cẩm: "...""Ca ca, ngươi có thể tin tưởng em một chút sao? Y thuật ta rất giỏi! Cho nên em sẽ không để lại nửa mũi kim trên đầu của anh đâu."Em có thật sự giỏi y học không vậy?Điều này nghe có vẻ như rất nhiều sự hoài nghi.-Dù sao cũng không sao, bây giờ anh ta đã bị trói như thế này, cứ để anh chết đi, Thịnh Thi Nam nghe theo lời Thịnh Cẩm và ngồi trên giường chờ rút kim ra.Nửa giờ sau, Thịnh Cẩm tháo số cây kim trên đầu Thịnh Thi Nam ra, Thịnh Thi Nam nhìn cây kim bạc đẫm máu trước mắt, anh sợ hãi giọng nói run run:“Em gái, nhìn anh đầu chảy máu, em nói anh rút kim ra sẽ không chết vì xuất huyết não đúng không?"Thịnh Cẩm: "...""Không, có em ở đây anh muốn chết cũng không được, hiện tại châm cứu xong rồi, anh mau mau nằm xuống nghỉ ngơi đi, tốt nhất đừng dùng đầu óc nhiều quá, nếu không anh có bị nhồi máu não em cũng không thèm để ý tới anh đâu."Được? Sau khi bị châm cứu và sử dụng thuốc anh vẫn có thể bị nhồi máu não?Bị sốc, Thịnh Thi Nam chui vào chiếc chăn nhỏ của mình và ngủ.Thịnh Cẩm nhìn Thịnh Thi Nam ngoan ngoãn, cô rất hài lòng rời khỏi phòng anh, Thịnh Cẩm vừa đi ra, quản gia đã tiến lên đón:"Tiểu thư, cảnh sát đã đến, bọn họ đang đợi cô ở dưới lầu.""Hãy để họ đi lên.""Dạ."Quản gia nghe theo lời Thịnh Cẩm gọi cảnh sát xuống lầu, hai cảnh sát đi tới trước mặt, Thịnh Cẩm nói:“Hai anh cảnh sát, hôm nay tôi gọi các anh đến đây bắt trộm giúp tôi!Chiếc vòng cổ kim cương trị giá hàng chục triệu của tôi đã biến mất, tôi đã kiểm tra tất cả những người giúp việc trong biệt thự, nhưng tôi chưa kiểm tra phòng của cô bảo mẫu, vì vậy tôi muốn sa thải cô ta nên cô ta trốn trong phòng không muốn ra ngoài.

, vậy nên tôi muốn nhờ hai anh cảnh sát giúp bạn mở cửa và đi vào để tìm kiếm.


"“Ở đây chúng tôi không có chìa khóa, Cô Thịnh muốn chúng tôi mở cửa như thế nào?”Ánh mắt Thịnh Cẩm rơi vào khẩu súng của viên cảnh sát:"Dùng súng mở ra! Cánh cửa này nếu bị phá, tôi sẽ không bắt các người trả tiền, hai vị cảnh sát cũng vậy, cứ làm đi."Hai vị cảnh sát liếc nhau, sau đó rút súng nhắm vào cửa, bắn mấy phát đều không trúng ổ khóa, Thịnh Cẩm khinh thường giật lấy súng của viên cảnh sát, nhắm vào ổ khóa.Với một tiếng nổ, cánh cửa mở ra.Cảnh sát: “……”Sau khi Thịnh Cẩm mở được cửa, cô ấy tỏ vẻ ngầu bằng cách xoay khẩu súng trong tay thành một vòng tròn và đưa cho viên cảnh sát trước mặt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận