Tôi đang ở đâu đây?
Có cảm giác mềm mềm…..đây là thảm lông thú sao?
Tôi ngửi thấy mùi của thú vật, và hương thơm thoang thoảng của đậu Phi perris.
“Kishii!” “Kishii!” “Kishiii!”
Khi tôi mở đôi mắt mình ra, thằn lằn đen cũng ở ngay cạnh đó.
Ugh…..
Tôi đã đưa ra lời thách đấu với con trùm…… Tiếp đến chúng tôi bắt đầu đánh nhau cho tới khi tôi gục xuống… và rồi… tôi đã nhận được điểm kinh nghiệm.
Tôi thấy rằng mình vẫn còn sống, liệu tôi có phải là người chiến thắng?
———————————-
Loài: Plague Kid Dragon
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 39/40
HP: 55/167
MP: 144/163
———————————–
Tuy chưa phải hoàn toàn, thể lực của tôi đã phục hồi đáng kể.
Tôi thậm chí sắp đạt được mốc giới hạn của lần tiến hóa kế tiếp.
Vâng, có vẻ như tôi đã thắng sau tất cả.
Dường như lũ khỉ đã giữ đúng lời hứa của mình và rút đi.
Với điều này, đống thịt khô của tôi sẽ không còn bị quấy rầy nữa.
Bọn chúng cũng sẽ không bao giờ quay trở lại nơi này để trả thù cho thủ lĩnh đã chết của mình.
“Kishii!”
Thằn lằn đen lao đến và nhảy lên người tôi.
Khi tôi vỗ nhẹ vào lưng em ấy, thằn lằn đen cuộn tròn với vẻ mặt hạnh phúc.
Nhưng dù thế nào đi nữa, thậm chí nơi chúng tôi chiến đấu ở rất gần cái hang, làm sao em ấy có thể mang tôi về đây?
Tôi nhìn thằn lằn đen với ánh mắt nghi ngờ, như hiểu được điều tôi nghĩ, ẻm kêu lên một tiếng “Kishiiii…….” đầy khó chịu.
Ể? …Cái gì?
Thằn lằn đen nhảy ra khỏi người tôi và hướng ánh mắt về phía đối diện của căn phòng.
Trước mắt tôi là bốn con khỉ đỏ đang xếp hàng ở đấy.
“Aah!”
“Ao!”
“Ao, Ao!”
“Ah!”
Những con khỉ đỏ vẫy tay lên, xuống trong khi hú hét một cách hớn hở.
Ểhhhh?………..
Có chuyện gì xảy ra với chúng vậy? Tại sao bọn chúng lại nhảy nhót vô tư trong nhà tôi?
Đợi đã, có gì đó không đúng.
Thằn lằn đen liếc nhìn lũ khỉ, và rồi ẻm lại quay về phía tôi.
Với một cử chỉ bối rối – hay đúng hơn là ẻm đang mang một khuôn mặt đầy bối rối – như muốn nói “chúng ta nên làm gì với bọn chúng đây?”.
Không không, tôi mới là người cần phải hỏi chứ.
Bọn chúng làm cái quái gì ở đây vậy?
“Gaa!”
Khi tôi đứng dậy và gầm lên một tiếng, bọn khỉ đỏ không bỏ chạy mà từ từ tiếp cận tôi.
Vẫn giữ hàng ngũ ngay ngắn, bọn chúng tiến đến và quỳ trước mặt tôi.
Đợi đã…….
không, nghiêm túc đấy à? Dừng lại đi.
Kiểu quấy rối gì đây?
Tôi có nên xử lý chúng không?
Tôi sẽ có thể kiếm đủ kinh nghiệm để tiến hóa.
Sự xuất hiện cùng với hành vi của lũ khỉ thật kì lạ…..
Có cảm giác như chúng đang xem tôi là ông trùm mới của bọn chúng.
Thật ngây thơ, các ngươi nghĩ rằng ta sẽ bỏ qua những điều tồi tệ mà các ngươi đã làm lúc trước sao?
[Ban đầu, một trận thách đấu, vốn là sự thay thế, tránh xung đột lớn giữa các bộ tộc khác nhau.
Trước khi chấp nhận, cần sự đồng thuận của nhiều gia đình, nhưng điều đó không quan trọng.]
Tôi nhớ lại lời của con vượn khổng lồ khi giao tiếp bằng〖Thần giao cách cảm〗.
Một cuộc đối kháng sẽ diễn ra nhằm giải quyết tranh chấp giữa các bộ tộc với nhau.
Nếu một trong hai kẻ bại trận, kẻ chiến thắng sẽ làm thống lĩnh của cả hai nhóm.
Kể cả khi đó là hai chủng loài khác nhau, theo quy định kẻ chiến thắng vẫn sẽ giành lấy thuộc hạ của kẻ bại trận ư?
(Trans: Rồng với thằn lằn thì cùng một loài chắc?)
(Edit: Đều là họ bò sát cả mà :v)
【〖Giant Red Orangutan〗: hạng D+】
【Sở hữu rất nhiều kỹ năng hỗ trợ cho bầy đàn.】
【Là trạng thái tiến hóa cấp cao của vượn lông đỏ, đạt được sau trận đấu với thủ lĩnh tiền nhiệm.】
【Nếu không trải qua điều này,〖Red Orangutan〗sẽ không thể tiến hóa thành〖Giant Red Orangutan〗.】
【Bởi trận đấu tay đôi có mối liên hệ mật thiết đến quá trình tiến hóa, loài vượn lông đỏ xem đây là một nghi lễ linh thiêng.】
*Tôi nhớ thêm một thông tin nữa, đó là trận đối kháng này sẽ tác động đến quá trình tiến hóa.
Mặc dù hơi khó tin, nhưng điều đó đã xảy ra một cách không thể chối cãi.
Đối với mọi sinh vật trong thế giới này, quá trình tiến hóa chịu ảnh hưởng rất lớn bởi những kỹ năng của chúng, đặc biệt là những danh hiệu mà chúng sở hữu.
Với vượn khổng lồ, kẻ nắm giữ danh hiệu〖Trùm băng đảng: Cấp 5〗.
Đừng nói với tôi rằng nó cũng từng đoạt được danh hiệu đó qua các trận đối kháng trước đây nhé?*
(Trans: Đoạn * trên dịch có phần hơi thêm thắt so với bản gốc nhưng mình nghĩ vậy sẽ tròn ý và phù hợp với mạch truyện hơn)
Tôi hốt hoảng kiểm tra lại bảng kĩ năng của mình.
———————————–
Danh hiệu:
〖Con của vua rồng: Cấp –〗〖Trứng di động: Cấp –〗〖Kẻ vụng về: Cấp 4〗〖Tên ngốc kì lạ: Cấp 1〗
〖Chiến binh: Cấp 4〗〖Kẻ diệt tai hoạ: Cấp 3〗〖Kẻ nói dối: Cấp 2〗〖Vua tránh né: Cấp 1〗
〖Kẻ cứu vớt tâm hồn: Cấp 5〗〖Anh hùng nhỏ bé: Cấp 2〗〖Con đường tai hoạ: Cấp 3〗〖Thảm hoạ: Cấp 1〗
〖Kẻ chạy trốn hèn nhát: Cấp 2〗〖Quý ngài đầu bếp: Cấp 3〗〖Vua hèn hạ: Cấp 1〗〖Can đảm: Cấp 1〗
〖Phàm ăn (Kẻ gϊếŧ khổng lồ): Cấp 1〗〖Thợ làm gốm: Cấp 4〗〖Trùm băng đảng: Cấp 1〗
—————————————
Á hự…..
Tôi không nhận ra rằng nó đã được thêm vào ở phía dưới.
“Aah!”
“Ao Ao!”
Bọn khỉ lại bắt đầu nhốn nháo cả lên.
Chúng dường như đang ăn mừng vì có một ông chủ mới.
Mặc dù thế, tôi vẫn không cảm thấy thoải mái tý nào.
Bởi vì với chúng, đây chỉ đơn giản là một nghi thức thiêng liêng, hoặc cái gì đó tương tự vậy.
“Kishiii!”
Thằn lằn đen nhìn chúng với một ánh mắt chán nản.
Rõ ràng là, em ấy dường như đã đoán được suy nghĩ của bọn khỉ đỏ.
Tuy nhiên ẻm thực sự ghét bọn chúng ra mặt.
Và thế là, mối quan hệ của thằn lằn đen đối với lũ khỉ đã bắt đầu bằng biểu hiện đầy sát khí…
Bây giờ nếu nói rằng “Cám ơn vì nghi lễ đầy long trọng, từ giờ tôi sẽ là ông chủ mới của các bạn.” điều đó sẽ khá là buồn cười nhỉ?
“Shh! Kishii!”
Thằn lằn đen há miệng nhìn tôi trong khi để lộ cặp răng nanh sắc nhọn.
Sau đó ẻm ngoảnh đầu lại và hướng về bọn khỉ đỏ.
Những cử chỉ này cho thấy rằng em ấy đã sẵn sàng chiến đấu.
Kể cả khi thằn lằn đen tỏ thái độ như vậy… phía bên kia trông không hề có ý định đánh nhau.
Từ khi sở hữu danh hiệu mới này, có lẽ tôi không cần phải dùng thủ đoạn với chúng.
Bên cạnh đó, bàn tay của bọn chúng giống con người hơn tay của tôi.
Do đó, đối với những công việc như mở rộng hang hay làm đồ thủ công, có lẽ chúng sẽ làm tốt hơn tôi nhiều.
Tôi cho thằn lằn đen ăn một miếng thịt khô nhằm xoa dịu cơn giận.
Tôi nâng thằn lằn đen lên tay trước khi ẻm làm điều gì đó…… không cần thiết.
“Gaa.”
Ngay bây giờ, tôi nói với thằn lằn đen rằng mình không muốn đánh nhau.
Mặc dù vậy, em ấy vẫn giữ thái độ thù địch với bọn khỉ đỏ và miễn cưỡng thu nanh lại..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...