Sau vài ngày, tôi và Yuno đã đến được ngôi làng gần bìa rừng Noah.
Khi thông báo rằng mình muốn gặp trưởng làng, tôi được họ chỉ dẫn đến một căn nhà kỳ lạ ở trung tâm ngôi làng.
Trên mái nhà có những họa tiết sắc cạnh cùng với chiếc chong chóng gắn ở trên, khiến cho ngôi nhà vô cùng nổi bật.
Có thể nói rằng…..
trông nó giống như nhà của một phù thủy vậy.
Bên trong hàng rào là một bãi cỏ với những luống hoa được bài trí đơn giản.
Bên cạnh những mảng hoa ấy là ba cây thập tự bằng gỗ được cắm xuống đất ngang với nhau.
Đây là nhà mồ sao?
Cơ mà nếu vậy thì tôi phải thấy nghĩa trang ở đâu đó gần đây chứ…..
“Ơ, ừm… Merutia? Không lẽ chủ ngôi nhà này dùng những xác chết vào mục đích nào đó? Chẳng phải điều này rất tệ saoooo…..” (Yuno)
Đuôi của Yuno trở nên rũ xuống, cô ấy run rẩy bám chặt và nép mình vào phía sau lưng tôi.
Khi tôi rung chiếc chuông ở khu vườn, cánh cửa liền tự động mở ra.
“Mời vào”, có vẻ như đó là ngụ ý của nó.
Tôi đi vào ngôi nhà trong khi nhẹ nhàng kéo theo Yuno đang sợ hãi.
Bên trong ngôi nhà là một chiếc bàn được đặt phía trước một cái lò sưởi, ở đấy có hai cô gái đang ngồi ở hai bên của chiếc bàn.
Một cô gái với mái tóc màu hạt dẻ, cô gái còn lại có mái tóc màu cam rực rỡ với bím tóc.
“Hình như khách mà ta mời đã đến.
Milia, con hãy rời khỏi đây đi.”
Cô gái với mái tóc bím bắt đầu nói chuyện với một tông giọng không hề phù hợp với dáng vẻ của mình, và sau đó cô gái tên Milia cúi đầu xuống rồi đi ra khỏi ngôi nhà.
“Ơ-um… liệu tôi có thể yêu cầu được gặp trưởng làng không….”
Đáp lại câu hỏi nhút nhát của Yuno, cô gái với mái tóc cam gật đầu như để xác nhận.
“Vâng, là tôi đây.”
(Trans: theo bản gốc thì người này sử dụng giọng điệu cổ xưa, mình vẫn sẽ dịch theo lối nói bình thường nên các bạn cứ hiểu vậy là được rồi)
Tên của cô là Marielle, có vẻ như cô ấy mang trong mình dòng máu của tộc elf cùng với sự trẻ hóa, cô ấy dường như đã sống rất lâu rồi.
Mặc dù tôi chưa từng nghe về một đứa bé sinh ra giữa loài người và elf, nó vẫn là một điều khó có thể tin được.
Bỏ qua biểu hiện thái quá của Yuno, tôi đi thẳng vào vấn đề nhiệm vụ mà Marielle đã yêu cầu.
Đã có ba người đi vào khu rừng Noah để săn con Little Rock Dragon, một người đã tử nạn, một người thì mất tích, và người sống sót duy nhất là Milia.
Hai người trong làng đã nhìn thấy Douz, người hiện đang bị mất tích.
Marielle đã lệnh cho họ giữ yên lặng nhằm tránh gây xôn xao, nhưng đã quá muộn, nó đã trở thành một chủ đề nóng trong thị trấn.
Tuy nhiên, đây vẫn chưa phải là vấn đề chính, bởi Milia đã cảm thấy như đó là trách nhiệm của mình khi là người sống sót duy nhất, sau khi nghe được tin đồn kỳ lạ ấy, cô ấy đã nhiều lần cố gắng đi tìm Douz ở gần khu rừng.
Vì vậy, dường như mục đích của nhiệm vụ là làm rõ thực hư của lời đồn, và cũng nhằm ngăn Milia tiếp tục tiến vào khu rừng tìm kiếm Douz.
Cuối cùng, Marielle cũng yêu cầu rằng những người dân khác trong làng chỉ nên coi chúng tôi giống như là “những mạo hiểm giả đi vào khu rừng chỉ vì muốn tò mò khám phá”.
Tôi đã mong được đi vào khu rừng Noah một cách quang minh chính đại để tránh những ánh mắt nghi ngờ của dân làng, thôi thì cũng không còn cách nào khác.
Nếu trưởng làng công khai cho phép người ngoài đi vào khu rừng, vấn đề có thể sẽ còn phức tạp hơn nữa.
Nói gì thì nói, thực chất ngay từ đầu nó chỉ là một điều luật mang tính truyền thống, nhiều người trong làng cũng đã biết đến nhiệm vụ của chúng tôi.
Nhưng kể cả vậy, tôi vẫn có hơi một chút thất vọng.
Bởi đây là dịp hiếm có, tôi muốn thoải mái khám phá khu rừng mà không có chút cảm giác tội lỗi nào.
Trước khi khởi hành, tôi đi xung quanh ngôi làng để thu thập thêm thông tin.
Đầu tiên, tôi tìm và nói chuyện với hai người đã nhìn thấy Douz.
Họ miêu tả rằng anh ta kéo lê một chân trong khi di chuyển, đồng thời có một khuôn mặt nhợt nhạt không một tí máu.
Mặc dù anh ta trông vẫn còn ý thức nhưng dường như không hề nhận ra hai người.
Tôi ghé đến một quảng trường nhỏ và tiếp đó là một quán bar.
Sau một lúc, tôi đã xác nhận rằng khu nghĩa trang của ngôi làng không có bất kì dấu vết phá hoại nào.
Đây không giống như việc làm của một necromancer.
Mặc dù tôi đã nhận ra khi đi đến ngôi làng, đúng như Mariel nói, hầu hết những người trong làng không muốn những mạo hiểm giả đặt chân vào khu rừng là người lớn tuổi.
Đúng hơn là, bầu không khí nơi đây – vốn chỉ là một vùng nông thôn bình dị – đang thay đổi một cách mãnh liệt.
Tôi tự hỏi liệu mình có quá lo lắng khi chỉ dựa vào cảm nhận về sự thay đổi trong ý thức của một thế hệ?
Tuy nhiên, tôi không thể bỏ qua tin đồn “tôi đã thấy một con rồng lớn bay vào khu rừng”.
(Trans: Đoạn trên bản gốc hơi khó hiểu, theo trans thì ý cổ muốn nói đến sự thay đổi bất thường trong thái độ của dân làng.
Do có tin đồn về một con rồng lạ trong khu rừng, và có thể những người lớn tuổi cho rằng rồng là một chủng loài linh thiêng/đáng sợ nên họ mới không muốn để cho mạo hiểm giả vào chọc giận nó)
Nếu con rồng đó thực sự lớn, nó sẽ được xếp hạng B, và tôi rất muốn nghĩ rằng nó sẽ không liên quan gì đến nhiệm vụ này.
Thiết nghĩ, điều đó chẳng có liên hệ gì giữa một con ma và một con rồng cả.
Tôi muốn vào thư viện để kiểm tra lịch sử cùng với những tục lệ trong làng, dù được cho phép, chúng tôi vẫn bị đuổi ra ngoài chỉ một giờ sau đó vì Yuno – vốn chẳng biết tập trung là gì – nghịch ngợm với mấy cuốn sách trên sàn.
Mặc dù không thể tìm được lời giải đáp cho sự lo lắng của tôi, thôi thì cũng không còn lựa chọn nào khác.
Chúng tôi bắt đầu lên đường và tiến hành một cuộc điều tra về khu rừng Noah..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...