Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất
Eldia đã bị đánh bại… khi tôi yên tâm vì trận chiến đã dần đến hồi kết mà không xảy ra biến cố nào thì phát hiện có chuyện xảy ra.
Trong số ba con nhện đồ chơi, hai con đã biến mất.
Chúng bám trên bụng tôi bởi kỹ năng của Atlach-Nacha.
Ban đầu bé nhện dùng chúng để đánh hiệu trong quá trình thám thính, do không có lý do gì để loại bỏ chúng nên tôi cứ để đó.
Giờ con thứ hai đã mất dạng rồi… nghĩa là có tình huống bất thường đã diễn ra tại vị trí của Atlach-Nacha.
…Đừng có nói với tôi là Lilixira thật sự nhắm tới bọn họ chứ?
Tôi hối hả bay lên không trung, cần phải nhanh chóng tập hợp với họ.
Trong lúc bay giữa màn sương, tôi dò xét mặt đất bên dưới.
Chỉ mình Beelzebub hoặc Lilixira cũng có thể đe dọa trực tiếp tới mọi người.
Tôi không biết hiện giờ họ đang ở đâu… nhưng để đảm bảo không trúng phải đòn tấn công mở đầu của Beelzebub, tôi đã dặn họ tiến lên núi.
Đồng thời nếu trận giao tranh đã diễn ra thì sẽ có những Kỵ sĩ thánh bị hạ gục xung quanh.
Chúng sẽ đóng vai trò như cột mốc.
Không tốn nhiều thời gian để tôi tìm thấy.
Bỗng dưng âm thanh giao chiến lấp vào tai tôi.
Tôi nghe thấy mặt đất bị dậm lên, tiếng xé gió và nhiều người chiến đấu với nhau.
Tôi nháo nhào bay về phía phát ra âm thanh.
Khi đến nơi, diễn biến đã kết thúc.
Aro khụy một gối dưới đất, nhọc nhằn thở dốc.
Có rất nhiều vết chém trên khắp người con bé.
Bên cạnh là Mộc quái ở trạng thái tinh linh.
Trước mặt họ là thi thể của ba người đàn ông có vẻ là Kỵ sĩ thánh nằm trên mặt đất.
〖Có sao không Aro, Mộc quái!〗
Tôi gọi hai người họ.
Aro nhìn lên và gương mặt tươi tỉnh hẳn.
Nhưng cô nhóc lại xuống sức ngay lập tức.
“Long thần…! Thật may là chúng ta đã tập hợp lại được! Nhưng Atlach-Nacha không… Dù em ấy nói là sẽ theo ngay sau, nhưng vẫn chưa…”
Mộc quái lắc đầu cúi mặt xuống.
「Cô chủ Aro… Atlach-Nacha sẽ không đến…」
“Mộc quái…? Ý cậu là sao…”
「! Em đã nhận ra.
Rõ là không hợp lý khi hối thúc đuổi chúng ta lúc muội ấy bị dồn vào đường cùng.
Ừm… Em nghĩ muội ấy đã nói dối」
Trong một khoảng ngắn ngủi, nét mặt của Aro trở nên tồi tệ hơn và dòng lệ từ từ đọng trên mắt.
Tôi không hiểu rõ chi tiết, nhưng chỉ đoán đại khái.
Atlach-Nacha, nhóc ấy… chắc đã thuyết phục Aro bỏ trốn, và tự mình gánh vách nhiệm vụ cản chân kẻ thù mạnh.
“T- Tại sao vậy Mộc quái… Cậu đã phát hiện ra nhưng lại giữ im lặng…? Cậu yêu mến em ấy lắm mà!”
Mộc quái đang cúi mặt vẫn chỉ đành lắc đầu lần nữa.
「Em không thể nói được… Nhìn thấy quyết tâm của muội ấy, rồi vứt bỏ nó… Em hoàn toàn không làm được… Em vô cùng xin lỗi, cô chủ Aro…」
Sau khi nghe những lời đó, Aro chẳng thể truy hỏi Mộc quái hơn nữa, cũng gục đầu trong im lặng.
Riêng với tôi không hiểu chuyện gì cả.
Tôi lo lắng bé nhện đang ở lại ngăn cản đối thủ nào.
Hơn nữa… đáng bận tâm là không có dấu hiệu của Volk, cụ Magiatite và Thằn lằn đen.
「Dù sao cũng hãy bình tĩnh lại! Bé ấy đâu rồi?」
Họ ngẩng đầu lên.
「Atlach-Nacha vẫn còn sống!」
Nghe thấy câu nói của tôi, biểu cảm của họ thay đổi.
“C- Có… thật không ạ?”
「Trong tình huống đó, muội ấy không có cách nào để thoát thân cả…」
Aro và Mộc quái tỏ vẻ không chắc chắn.
Tôi xoay người cho họ thấy chúng trên bụng mình.
“Ah… Lũ nhện đồ chơi.
”
Aro vô thức cất giọng.
Đúng thế, trên người tôi vẫn còn lại một con nhện cuối cùng.
Đây là bằng chứng bé ấy còn sống không thể chối cãi.
Những con nhện đồ chơi không phải được dệt từ loại tơ thông thường.
Chúng được tạo ra từ kỹ năng 〖Kén Doppel〗 và có thể xem là thân thể nhân bản của Atlach-Nacha.
Chúng liên tục hút lượng nhỏ ma lực của bé ấy để duy trì hình dáng và thể lực bám lên người tôi.
Rõ ràng con nhện cuối cùng vẫn hiện diện nghĩa là bé ấy còn sống.
「Anh sẽ tranh thủ lắng nghe câu chuyện trên đường đi! Nhanh lên!」
Tôi cúi xuống thúc giục cả hai trèo lên.
“V- Vâng ạ!”
Aro bế tinh linh Mộc quái lên rồi nhanh chóng nhảy lên lưng tôi.
Tôi hướng về phía con bé chỉ rồi lao đi.
Trong lúc chạy, tôi kiểm tra trạng thái của họ…
HP của cả hai thấp đến mức nguy hiểm.
Tôi dùng 〖Sự sống giả tạo〗 lên người Aro và 〖Hồi sức tăng cường〗 cho Mộc quái, đồng thời chữa trị những vết thương trên người.
“Cám ơn Long thần…”
「MP của hai người cũng yếu rồi.
Hãy hấp thụ lấy một ít từ anh đi」
Aro có 〖Bào mòn thể lực〗, Mộc quái cũng có thể hồi phục MP bằng cách quấn rễ lên người tôi.
Trong lúc họ bù đắp ma lực, tôi đã hiểu hầu hết mọi diễn biến từ sau khi tôi tách khỏi nhóm của Aro.
Trận chiến với những kỵ sĩ cưỡi rồng, Volk và hội của anh ta chia ra bởi vì một kiếm sĩ bí ẩn được gọi là 〖Khổ hạnh〗 và cuộc tấn công bất ngờ với một cô gái quái dị có mái tóc màu xanh lục điều khiển được xác chết, Aruane…
Qua những gì tôi nghe được, Aruane có chỉ số tiệm cận như Lilixira.
Một đối thủ không thể tưởng tượng được.
Tôi lo cho trận giao tranh giữa Volk, Thằn lằn đen và cụ Magiatite với người tên 〖Khổ hạnh〗 kia nữa…
Thế nhưng việc giải cứu Atlach-Nacha khỏi Aruane sẽ là ưu tiên hàng đầu.
Trong lúc chạy, tôi nhiều lần liếc nhìn con nhện đồ chơi của bé ấy.
Quả thật tôi không ngờ một thứ đơn giản thế này lại có vai trò quan trọng đến vậy.
Thật đáng ngạc nhiên.
Thời điểm nó biến mất thì xem như thời gian đã hết…
Tôi nhắm chặt mắt lại.
Cố gắng đừng hy sinh nhé… Atlach-Nacha!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...