Khi tôi và thằn lằn đen về đến hang động, chúng tôi quyết định làm một giấc sau khi đã ăn chút thịt khô.
Không, thực sự thì tôi đã giả vờ nằm đó và đợi cho đến khi ẻm ngủ say.
Tôi định lẻn ra ngoài một chút, nhưng con thằn lằn đang nằm ở góc hang bỗng bất ngờ lăn ra giữa, khiến tôi phải giữ nguyên tư thế vì sợ rằng em ấy sẽ bị đánh thức.
“Karubokishimechiru …… Karubokishimechiru ……”
Tôi có thể nghe rõ tiếng ngáy của con thằn lằn.
(Trans: Tiếng ngáy nghe lạ vồn)
Tôi đứng im trong khi cố không phát ra âm thanh.
Đúng vậy, tôi muốn giấu em ấy về kỹ năng〖Hóa nhân thuật〗.
Tôi có nên cảm thấy tội lỗi về việc này không? Chắc chắn không.
Dĩ nhiên tôi không muốn con thằn lằn lao vào cắn tôi khi thấy một gã con người ất ơ chẳng biết từ đâu xuất hiện.
Để tránh những tình huống rắc rối tương tự phát sinh thì thế này là tốt nhất.
“Karubokishimechiru ……”
Khi tôi nhẹ nhàng nhấc chân lên, con thằn lằn duỗi hai chi trước ra.
Dù chỉ là hành động vô thức của ẻm lúc ngủ, tim tôi vẫn cảm thấy hồi hộp không yên, cứ như ẻm đang thực sự theo dõi tôi vậy.
Tôi tự hỏi liệu em ấy có thể thích ứng với những người dân trong làng?
Tôi biết điều này rất vô lý, nhưng biết đâu…
Không, ngay cả khi con thằn lằn không cảm thấy gì, khả năng cao là dân làng cũng sẽ hoảng sợ khi thấy em ấy.
“…………”
Nghĩ lại thì, từ khi có thằn lằn đen ở bên, tôi đoán mình không cần phải cố gắng hòa nhập với họ nữa.
Phải chăng từ khi đến thế giới này, tôi vẫn luôn muốn thoát khỏi sự cô đơn?
Tuy nhiên, một ngày nào đó kỹ năng này có thể sẽ trở nên hữu ích, vì vậy tôi nghĩ tốt hơn là nên tìm hiểu chi tiết về nó càng sớm càng tốt.
Dù chưa biết có nên dùng hay không, nắm bắt thông tin kỹ năng vẫn là điều cần thiết.
Phải, tôi chỉ muốn xác nhận tính hiệu quả của nó thôi, không hơn.
Thành thật mà nói, ít nhất một lần trong đời, tôi muốn được đến ngôi làng, tôi muốn trò chuyện với con người, tôi cũng muốn tăng cấp kĩ năng ngôn ngữ, hơn nữa tôi muốn gặp lại Millia.
Trước đây tôi chưa bao giờ dám nghĩ về điều đó…
Đúng thế! Bây giờ tôi đã có kĩ năng này, nhân danh khoa học, tôi sẽ tiến hành một cuộc thực nghiệm!
Với suy nghĩ miễn cưỡng như vậy, tôi ra khỏi hang và đến bên hồ nước, nơi tôi có thể nhìn thấy gương mặt của mình.
Nhưng… tôi thực sự có nên cố gắng làm điều này?
Ý tôi là, sau mọi chuyện, tại sao bây giờ tôi mới nhận được kỹ năng〖Hóa nhân thuật〗?
Tại sao mãi cho đến khi tôi nghĩ rằng “mình không cần đến nó nữa” thì nó lại xuất hiện? Gã thần ngôn muốn chơi tôi chăng?
Liệu đây có phải là sự nhầm lẫn? Hay đó là kết quả xuất phát từ tận sâu trong tâm thức của tôi?
Tôi đã bỏ lỡ điều gì chăng…?
—————————————————————
Loài : Plague Kid Dragon
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 37/40
HP: 161/161
MP: 157/157
Công: 141
Thủ: 120
Sức mạnh phép thuật: 140
Nhanh nhẹn: 129
Hạng: D+
Kỹ năng đặc thù:
〖Vuốt rồng: Cấp 2〗〖Thần Ngôn: Cấp 3〗〖Ngôn ngữ Glisha: Cấp 1〗
〖Bay: Cấp 1〗〖Bột vảy rồng: Cấp 1〗〖Thuộc tính bóng tối: Cấp –〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lí: Cấp 3〗〖Kháng rơi: Cấp 4〗〖Kháng đói: Cấp 3〗
〖Kháng độc: Cấp 5〗〖Kháng cô đơn: Cấp 4〗〖Kháng ma thuật: Cấp 2〗
〖Kháng thuộc tính bóng tối: Cấp 2〗〖Kháng thuộc tính lửa: Cấp 1〗〖Kháng sợ hãi: Cấp 1〗
〖Kháng thiếu oxy: Cấp 2〗〖Kháng tê liệt: Cấp 1〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Lăn: Cấp 5〗〖Kiểm tra trạng thái: Cấp 5〗〖Hơi thở Rồng con: Cấp 5〗
〖Huýt sáo: Cấp 1〗〖Nắm đấm Rồng: Cấp 2〗〖Hơi thở tai ương: Cấp 1〗
〖Nanh độc cấp 1〗〖Móng vuốt tê liệt: Cấp 1〗〖Đuôi Rồng: Cấp 1〗
〖Hống: Cấp 1〗〖Sao rơi: Cấp 1〗〖Kẹp hạt dẻ: Cấp 2〗〖 Hóa nhân thuật: Cấp 1〗
Danh hiệu:
〖Con của vua rồng: Cấp –〗〖Trứng di động: Cấp –〗〖Kẻ vụng về: Cấp 4〗
〖Tên ngốc kì lạ: Cấp 1〗〖Chiến binh: Cấp 4〗〖Kẻ diệt tai hoạ: Cấp 3〗
〖Kẻ nói dối: Cấp 2〗〖Vua tránh né: Cấp 1〗〖Kẻ cứu vớt tâm hồn: Cấp 4〗
〖Anh hùng nhỏ bé: Cấp 2〗〖Quý ngài đầu bếp: Cấp 3〗〖Con đường tai hoạ: Cấp 3〗
〖Thảm hoạ: Cấp 1〗〖Vua hèn hạ: Cấp 1〗〖Kẻ chạy trốn hèn nhát: Cấp 2〗
〖Can đảm: Cấp 1〗〖Phàm ăn (Kẻ gϊếŧ khổng lồ): Cấp 1〗〖Thợ làm gốm: Cấp 4〗
—————————————————————
Nó vẫn còn ở đó.
Thế thì, chuyện gì sẽ xảy ra với tôi đây?
Nếu tôi có thể trở thành người, tôi nên làm gì sau đó?
Tôi thật sự không muốn chia tay với thằn lằn đen, nhưng nếu có thể trở lại làm người, tôi muốn được sống ở trong làng hơn…
Dù cho em ấy chịu theo tôi, dân làng sẽ không bao giờ chấp nhận quái vật.
Liệu tôi có thể sống trong hang rồi đến làng 3 ngày 1 lần không?
Không, nhưng… nhưng mà….
Thôi cứ kiểm tra cái đã.
【〖 Hóa nhân thuật〗: kỹ năng cơ bản】
【Có thể dùng để hóa thành con người】
【Đổi lại lượng HP sẽ chỉ còn một nửa trong trạng thái kích hoạt kĩ năng, sức công và thủ cũng sẽ giảm một nửa trong quá trình biến hóa, hơn nữa MP sẽ liên tục tiêu hao khi còn ở dạng người】
…..Tốt thôi, tôi đoán đây là cái giá phải trả để có được mười ngón tay.
Nếu MP của tôi giảm dần theo thời gian… tôi sẽ không thể ở trong làng lâu được sao? Điều đó cũng phụ thuộc vào tốc độ giảm của MP như thế nào.
Nhưng nếu tôi dùng kỹ năng này, tôi có thể thay đổi hoàn cảnh hiện tại, phải không?
Tôi có thể kết bạn với con người, sau đó thuyết phục họ rằng tôi là một con rồng.
So với lúc tôi bị họ tấn công ngay khi nhìn thấy, lần này có lẽ sẽ dễ dàng hơn.
Nếu có cơ hội nói chuyện với họ, chỉ mỗi việc chào hỏi thôi cũng đủ khiến tôi mừng đến phát khóc rồi.
Khi so sánh với những con quái vật khác, MP tôi khá nhiều nên tôi có thể ở trong dạng người một thời gian kha khá.
Ơ hơ hơ, tôi cảm thấy hồi hộp quá.
Tôi hy vọng mình sẽ trông thật đẹp trai.
Khoan đã, nếu tôi là phụ nữ, tôi sẽ làm gì đây?
Tôi không thể phủ định khả năng đó bởi trí nhớ về kiếp trước của tôi rất mơ hồ.
Nếu tôi vốn là một phụ nữ xinh đẹp thì sao? (Trans: Ngó xuống giữa hai chân thì biết, cứ ngồi đó ảo tưởng hoài)
Nhìn vào mặt hồ.
Tôi có một cơ thể cồng kềnh màu đen.
Những chiếc răng nanh lộ rõ vẻ hung tợn khiến chính bản thân tôi cũng không khỏi rùng mình, những móng vuốt của tôi trông như có thể gϊếŧ chết người trưởng thành chỉ với một cú đâm, đôi cánh đen ngầu lòi bao phủ lấy phần lưng của tôi.
Lúc này trăng tròn đã lên cao, chiếu sáng lên toàn bộ diện mạo của tôi.
Thực sự…..
liệu tôi có thể biến thành con người không? Tôi có thể làm quen với nó không? Điều này có thực sự tốt không?
Bởi tôi đã quá quen với hình dạng rồng, khi trở lại thành người liệu tôi có ổn không?
Thằn lằn đen rồi sẽ thế nào đây? Liệu ẻm có bị mọi người xem là quái vật nguy hiểm không?
Tôi xua tan những câu hỏi không có hồi kết ra khỏi đầu mình.
Tôi không muốn trốn tránh thực tại, nhưng tôi cũng chẳng muốn mình bị kẹt vào vòng luẩn quẩn này.
Dù có nghĩ thế nào cũng sẽ chẳng tìm được câu trả lời, Khi tôi nắm được thông tin của kỹ năng này, mọi thứ sẽ rõ ràng thôi.
〖Hóa nhân thuật〗
Khi vừa kích hoạt nó, tôi cảm thấy cơ thể bị ép nén và nhỏ lại.
Màu sắc cơ thể từ màu đen chuyển dần sang đỏ.
Đi kèm với đó, cơn đau dữ dội bất ngờ ập đến.
Đau quá, đau quá, đau quá, đau quá!!
Chờ đã!! Cái này thực sự rất thốn! Tôi sẽ chết mất!!!
Đây không phải phóng đại, tôi cảm thấy mình như một miếng thỏi kim loại còn nóng bị ép bên trong một chiếc máy sắt!
Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc!
“Gaaaaaaa’!”
Để tránh ngất đi bởi cơn đau, từ hồ nước tôi rống lên một tiếng lớn giữa trời đêm.
Tôi khụy xuống tại chỗ và nôn ra mọi thứ.
Tôi đã làm sai chỗ nào chăng?
Tôi nhìn vào mặt nước.
Cơ thể tôi giờ đây có những lớp vảy màu đỏ sẫm, trông tôi lúc này giống như một sinh vật bán nhân.
Mặc dù ngoại hình đã nhỏ đi, răng nanh và móng vuốt của tôi hầu như không có thay đổi nào.
Ý tôi là, thông qua đôi mắt của mình, tôi có thể thấy cơ thể vẫn được bao phủ trong vảy, và cái miệng trông vẫn to đến điên rồ.
Gượm đã, hình dáng này, có phải là do ảnh hưởng của chủng loài〖Rồng con tai ương〗?
… Đã bao lần gã thần ngôn bóp d** tôi mỗi khi tôi cần hắn?
Sau mọi thứ mà tôi đã chịu đựng, trông tôi lúc này không khác gì thằng ngốc.
Tôi đã bị lừa một vố đau, đáng lẽ tôi nên chọn loài khác thay vì〖Rồng con tai ương〗chết tiệt này.
—————————————————————
Loài: Rồng con tai ương
Trạng thái: Bán nhân Lv1
Cấp độ: 37/40
HP: 80/161
MP: 142/157
Công: 70 (141)
Thủ: 60 (120)
—————————————————————
Wow, MP của tôi đang giảm rất nhanh.
Nó tiêu thụ 1 MP mỗi giây sao?
Vậy thì, tôi chỉ có thể biến đổi trong hai phút rưỡi.
Ngay cả khi đó là hình dạng con người 100%, tôi không thể làm gì khác ngoài việc giao tiếp và bỏ chạy, nó không thể so bì được với hình dạng rồng của tôi.
Thật sự, tôi thấy điều này thật tệ.
Cảm giác khi từ một con rồng lớn bị “ép khuôn” thành hình dạng con người nhỏ bé thật kỳ quái.
Dường như các cơ quan nội tạng trong cơ thể tôi thậm chí không nằm ở vị trí giống như con người bình thường.
Tôi lập tức hủy bỏ〖Hóa nhân thuật〗và ngồi nghỉ bên bờ hồ.
Nói cách khác, …Tôi sẽ đếch bao giờ sử dụng nó nữa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...