Bước theo sau cô công chúa có tính khí thú vị, người hiệp sĩ tên Lines có vẻ có mối quan hệ không bình thường với cô kia, vẻ mặt giờ trông cực kỳ khó khăn khi cố thuyết phục cô.
- Công chúa nghe thần đi mà, thần, thần thật sự không thấy gì cả.
Chúng ta thật sự rất cần họ vào lúc này.
- A~ ta không nghe, ngươi nên im đi và.
Hãy quay sang hướng khác nhanh!
Tôi hơi im lặng một chút, dừng lại trước khi hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía cô công chúa tên Elina.
Trong đôi mắt của cô ấy khi nhìn tôi, đó chính là một cảm xúc mảnh liệt giữa sự đố kỵ và ghen ghét.
Nó rất khó để tôi có thể giới thiệu hết, nhưng rồi sau đó nó lại bộc lộ ra một vẻ bất đắt dĩ.
- Ta...có một chuyện muốn nhờ cậy các cô giúp.
Để bắt đầu cho câu nói của mình, Elina đã ngồi xuống đối diện tôi với ánh mắt đã phần nào muốn né đi ánh mắt của tôi.
Sau đó, tôi thấy tay của cô ấy đã run nhẹ lên niếu chặt lấy tấm trãi của chiếc bàn, ánh mắt sau đó lại hướng đi về hướng khác, như đã sớm quá sức chịu đựng vậy.
- Ta...ta nói cô này, trên thế giới này thật sự có vẻ đẹp như vậy tồn tại? Đối diện với cô, ta cảm thấy thật khó chịu, cô có thể trở lại như trước được chứ? Ta không thể nói chuyện vào lúc này, khi cô cứ khiến ta...
Gương mặt của cô ấy sau đó đã đỏ lên, ngượng ngùng nhìn về phía tôi như thể tỏ ra không can tâm.
Đối với những lời lẽ đầy miễn cưỡng và gượng ép đó của cô công chúa, tôi tự cảm thấy mình quá tự nhiên nên cũng nhẹ nhàng phũ lên chiếc mũ áo choàng của mình và cất lời.
- Vậy đó là điều cô muốn nói?
Tôi không hỏi về việc Elina nói về nhan sắc xuất chúng của mình, mà là chuyện cô ấy đã đề nghị trước đó.
Nói rồi, tôi cũng ngó sang cậu trai Lines một cái.
Quả là một hiệp sĩ vâng lời, giờ cậu ta đang quay lưng lại đúng như những gì Elina nói và lưng cũng rất thẳng, cứ như sợ bản thân sẽ kháng lên nên cô giữ cho mình thật nghiêm túc vậy.
- Phù...
Khi tôi làm xong việc của mình, thì Elina đối diện như xoã được áp lực vậy mà thở ra một hơi, trước khi vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
- Ta sẽ tự giới thiệu về mình thêm một lần nữa.
Ta là công chúa Elina Ina Drank.
Con gái duy nhất của Đức vua vương quốc này Frener.
Hiện tại, ta đang ở một tình trạng nguy cấp, hiệp sĩ và người hầu của ta đã bị tiêu diệt hết trong một cuộc tấn công bất ngờ từ quái vật.
Cho nên, sau khi biết cô chính là người đã cứu ta khỏi con Drgam đêm qua và là một mạo hiểm giả, ta mong muốn cô có thể làm việc cho ta.
Với thân phận của mình, ta hứa với cô mình sẽ trả cho cô một phần thưởng xứng đáng khi hộ tống mình trở về được thủ đô Frener, Logion.
- ...
Tôi tỏ ra vẻ suy ngẫm một chút rồi thử đặt một câu hỏi.
- Vậy đó là lý do của cô?
Tôi hơi nhìn sang của Lines lại tiếp tục.
- Nếu như nói về người hộ tống, tôi có thể thấy được hiệp sĩ của cô hẳn không phải là một người tầm thường.
So với quý tộc tôi từng tiếp xúc qua, và lão quản gia kia, Lines có thể xem là một người khá mạnh mẽ nếu so sánh với hai người họ.
Thậm chí...khi nhìn lại phía của cô công chúa Elina, tôi còn thấy được một lượng ma năng mạnh mẽ đang toả ra từ cô ấy.
So với tôi, vẫn như vậy chỉ rất là bé nhỏ.
Nhưng so với người thường, thì cô công chúa đây hẳn là một pháp sư và nhất là không đơn giản mới đúng.
Không có bất cứ lý do nào cả hai người như vậy sẽ cần đến hai người như chúng tôi hộ tống về thủ đô cả, vì trừ khi gặp lại một con quái vật tương tự như Drgam lần nữa.
Trừ khi, nếu như tôi nghĩ là đúng.
- Theo tôi thấy, cô không hẳn cần đến chúng tôi để hộ tống từ đây trở về Logion.
- Đúng vậy, theo lý bình thường, ta sẽ không cần và con đường này không đến nỗi nào xuất hiện quái vật quá nguy hiểm nhưng...
Cô công chúa Elina đã tỏ ra do dự một chút, với vẻ mặt bồn chồn trước khi tiết lộ ra một thông tin với tôi.
- Ta nghĩ mình đang bị nhắm đến.
- Vậy ý của cô là...
Quả nhiên như tôi đoán, đây không phải là một chuyện ngẫu nhiên xảy ra.
Và với việc nó suýt nữa làm hại đến Chise, chuyện này thật sự cảm thấy muốn để tâm đến.
- Ta có thể đang bị truy sát bởi một kẻ nào đó có mưu đồ với hoàng gia.
Điều đó khiến ta cảm thấy lo lắng lúc này.
Lines cũng đã nhận ra chuyện đó, nên với cách nghĩ của cậu ta, cũng giống như ta hiện tại, ta mong muốn một mạo hiểm giả có khả năng giống như cô giúp cho chúng ta.
Hơi suy nghĩ trước lời của cô công chúa, tôi đã nhìn sang bên phía Chise, người lúc này đang lắng nghe rồi nhẹ nhàng trả lời lại.
- Điều kiện, tôi không muốn nhiều, chỉ cần tìm ra được kẻ đứng sau là được.
Tôi cũng có chuyện muốn giải quyết với hắn.
- Chỉ như vậy?
Cô công chúa Elina có vẻ kinh ngạc.
- Chỉ cần như vậy, nếu như cô muốn, tôi có thể đề xuất thêm một khoản tiền.
- T-Tất nhiên, ta sao có thể chỉ trả công cho cô như vậy.
Ta sẽ nói với cha để trả công cho cô thật xứng đáng.
Sau khi trở về, chúng ta sẽ đến gặp ông ấy ngay!
Giống như đã quá vui với lời chấp thuận của tôi, cô công chúa Elina đã đứng bật dây trong khi tự tin ưởng người mà nói.
Thế nhưng với mấy lời như vậy, tôi liền nghĩ ngay đến mấy rắc rối mình ghét dính phải nhất từ khi đến thế giới này là quý tộc.
Giờ còn bắt tôi phải đối diện với một vị vua? Thôi cho tôi xin đi, chỉ mới nghĩ thôi đến việc mình sẽ gặp bao nhiêu phiền phức với nó, tôi đã ngay lập tức ngắt lời của cô công chúa để lên tiếng.
- Không, tôi và Chise hiện tại đang rất bận.
Chúng tôi còn cả một chuyến đi dài phía trước và những việc phải làm.
Nên với việc hộ tống cô trở về thủ đô là đã đủ lắm rồi.
Tôi sẽ biết ơn cô nếu như cô cho chúng tôi thông tin về kẻ đã gây ra chuyện này, nhưng việc chúng tôi sẽ gặp đức vua vì đã giúp cô, thì xin cho tôi từ chối.
Và thay vào đó, để trả công, cô nghĩ sao về việc sẽ làm nó lúc này với cái giá mình có thể.
- ...
Không biết lời tôi nói có vấn đề gì không, nhưng nhìn cô công chúa Elina giờ đang có chút tỏ ra bối rối.
- Ta...tất nhiên nếu cô muốn như vậy.
Cô ấy đã muốn nói gì đó, nhưng lại thôi mà gật nhẹ đầu, trước khi tỏ ra hục hẫn quay về phía của Lines.
- Lines, ngươi có thể đến đây không?
Cô đã gọi Lines một cái, trước khi ngồi trở lại ghế trong khi chờ đợi.
Mà người được gọi là Lines cũng nhanh chóng quay người lại, ánh mắt trông đầy vẻ lo lắng tránh nhìn trực diện tôi mà bước đến với sự vâng lời, khom người của mình với Elina.
- Công chúa, người gọi thần.
- Bây giờ ngươi có bao nhiêu tiền?
- Vâng?
Lines hỏi lại như thể bị bất ngờ vậy, nhưng sau đó rất nhanh đã ra bộ dạng hiểu ghé tai vào tai của cô công chúa Elina thì thào trong sự bất đắt dĩ.
Bọn họ trao đổi với nhau rất nhỏ, nhưng với đôi tai của mình tôi có thể nghe hết lời của Lines nói.
Và những gì cậu ta nói với cô công chúa Elina kia, giờ đang có vẻ mặt lúng túng.
- Thưa công chúa, để chuẩn bị cho chuyến đi, thần không có mang tiền ở trong người.
Tất cả đều chỉ là một số lượng thực phẩm đủ để dùng.
Và...thần không nghĩ mình cần dùng tiền khi chỉ làm công việc bảo vệ người thưa công chúa.
Thần tưởng người sẽ mang tiền theo người chứ?
- Ta...ta đã để Isali, giữ giùm cả rồi.
Cô ấy và những người hầu của ta cũng không còn.
Ngươi nghĩ ta có còn không.
Mà ngươi làm ăn kiểu gì thế? Thế nào là con của một Bá tước lại không mang tiền khi ra ngoài vậy hả?
- ...
Khi bị hỏi đến chuyện này, tim của Lines có vẻ như đập khá nhanh, dường như đang muốn che dấu một chuyện gì đó khó nói.
- Ngươi thật khiến ta mất mặt quá.
Ta vừa hứa với cô ta là ta sẽ trả tiền hậu hĩnh đấy, giờ chúng ta nên làm sao đây?
- ...Thần nghĩ...người cứ để thần đi.
Nói rồi, Lines tỏ vẻ như khá chững trạc chính chắn hướng về phía tôi, nhưng gương mặt lại khá phản bội cậu ta vì nó đang đỏ lên.
Ngay sau đó, cậu ta đã hắn giọng một cái.
Nhưng nét biểu cảm kia của cậu ta cũng không tránh khỏi ánh mắt của Elina, nên đã bị liếc bởi một đôi mắt ghét bỏ.
- Xin thứ lỗi cho ta khi nói đến việc cô đã nói với công chúa được chứ?
- Không vấn đề, xin mời.
- Chuyện là thế này.
Ngay khi tôi đáp lời lại và đồng ý, Lines liền biểu hiện ra một vẻ mặt khó khăn trước khi rút lấy thanh kiếm đang toả ra một luồng ma năng bên hông của mình.
- Ta tự hỏi cô có biết về nó không?
Tôi nhìn nó một chút rồi gật đầu.
- Nó có vẻ không phải là một thanh kiếm bình thường.
- Phù...đúng vậy.
Đáp lại lời tôi, Lines đã thở ra như để trúc bỏ một sự đè nén nào đó.
- Đây là một ma cụ trung cấp.
Có lẽ cô biết về giá trị của nó với nghiệp của mình.
Tôi không nghĩ là mình rõ, nhưng vẫn giữ im lặng vì nhớ về thanh vũ khí ma cụ của Rerlyn.
Tuy không thể xác định được giá của nó, nhưng chỉ với việc giải nguyền cũng đã đủ để được trả công một khoản tiền lớn, huống chi là một thanh vũ khí ma cụ hẳn hoi thế này.
- Với thân phận của công chúa.
Số tiền mà bọn ta hiện có không đủ để có thể làm phần thưởng cho cô.
Chính vì vậy, ta sẵn sàng sử dụng nó như là một khoảng hậu hĩnh.
Với nó, cô hẳn sẽ không có ý kiến gì về việc sẽ nhận lời của công chúa đúng không?
- ...
Tôi đã nhìn thanh kiếm một lúc hơi suy nghĩ, trước khi nhìn qua phía Chise, người bây giờ đang trông khá là muốn hóng chuyện này đến cùng.
Suy nghĩ một chút, tôi không muốn khiến mọi thứ trở nên quá khó xử nếu có chê món vũ khí ma cụ này, thì liền cầm nó lên đưa qua bên của Chise.
- Cầm đi.
- ?
Chise có vẻ như vẫn chưa hiểu, nhưng khi tôi lạnh lùng ra hiệu thêm một lần thì cô ấy mới ngờ ngợ cầm nó vào tay.
- Lilianna, cái này?
- Tiền công của chuyện lần này, nhưng tôi không cần.
Cô là người mang họ đến, vậy nhận đi.
Tôi nói một cách dứt khoác với cô ấy.
Chise không có phản ứng gì nhiều, mà ngay sau đó đã nở ra một nụ cười với đôi mắt sáng rỡ nhìn thanh kiếm, rút nó ra để xem thử.
- Lilianna này, thanh kiếm này là hàng xịn đấy!
Ừm...nhưng nó sao mà so với thanh kiếm tôi cho cô chứ.
Tôi thật muốn oán trách Chise vào lúc này khi bản thân mình cho cô ấy một thanh kiếm vô cùng sắc bén và cứng, cô ấy cũng chưa bao giờ phản ứng như thế kia.
Chise là thế, thì người bị tôi lấy mất thanh kiếm giờ gương mặt đã yểu sìu rồi.
Quay lại cậu ta, tôi đã gật đầu rồi chấp nhận nó như một món tiền công.
- Vậy được rồi, tôi sẽ nhận nó như là tiền công.
Nhưng, muốn chúng tôi hộ tống, hai người sẽ phải học đi một thứ phương tiện đã.
- ??
- Phương tiện?
=
Lines Driona
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...