Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta
Nàng cho rằng bọn họ sẽ có phát sinh gì đó, không có… Hắn điều gì cũng không làm. Nàng nghĩ nằm sát vào hắn sẽ cứng đờ đến bình minh, không ngờ chính mình vậy mà lại ngủ say, rõ ràng nàng còn muốn hỏi hắn chuyện của tiểu nha hoàn… Một đêm không mộng mị cho đến khi Điệp Phong vội vàng lay nàng tỉnh lại.
Hoàng đế đã rời đi. Khăn trải giường chỉ lưu lại mùi hương nhẹ trên người hắn.
Nàng còn đang sững sờ, Điệp Phong đã liên thanh nói: “Nương nương, trong cung Thái Hậu vừa phái người truyền lời, Thái Hậu nương nương thiết yến, thỉnh nương nương đi qua. »
Tuyền Cơ bị dọa đến tỉnh táo triệt để, nàng cũng không quên “ân oán” của mình cùng Thái Hậu lúc đó. Nàng thậm chí không biết ngày đó hoàng đế là “phải” như thế nào mang mình trở về.
“Nghe nói nương nương các cung cũng đến.” Điệp Phong một bên giúp nàng trang điểm, một bên tiết lộ tin tức đã nghe được.
******
Khi Tuyền Cơ dẫn theo Điệp Phong và cung tỳ đến tới cung Hoa Âm của Thái Hậu, thì đụng phải Hoa phi cùng Tuệ phi. Sau khi nghe lời kể của Điệp Phong đêm qua, nàng đã biết hai người này như thế nào.
Tuệ phi cười nói: “Vết thương của Niên muội muội đã đỡ chưa?”
“Tuệ muội muội, lời này của ngươi là không đúng rồi, Hoàng Thượng hôm qua không phải qua đêm nơi Niên muội muội sao? Vết thương này… Sao có thể đỡ nhanh như vậy a?” Hoa phi cười lạnh nói.
Tuyền Cơ đột nhiên nhớ tối hôm qua hoàng đế hỏi nàng thương tổn ra sao, nàng cùng hoàng đế cái gì cũng không làm, trong nháy mắt, dường như hiểu được điều gì.
Bây giờ nghĩ lại, câu trả lời của nàng như vậy… Quả thật là ngốc!
Điều nàng nên làm là hướng hoàng đế —— yếu nhược.
Không biết nam tử kín như bưng kia sẽ nghĩ nàng như thế nào?
Nàng nghe Điệp Phong nói qua, trong bốn cung, hai người này đều là chính phi, mình chỉ là một trắc phi, vẫn là chức thấp hơn, các nàng nói chuyện mặc dù là mang ý châm biếm, nàng cũng nhịn, hướng các nàng hành lễ vấn an.
“Không dám nhận.”
Hai vị phi tử Hoa Tuệ cùng nhau nói vài câu, liền đi vào, phía sau rất nhiều cung tỳ thái giám đều tự động nối đuôi nhau mà vào.
Tuyền Cơ bắt đầu có cảm giác như là Hồng Môn Yến.
[Hồng Môn Yến : Điển tích Hồng Môn Yến nói về việc Hạng Vũ tổ chức tiệc mừng công với ý muốn giết Lưu Bang. Hồng Môn Yến ám chỉ bữa tiệc mở ra để mượn cớ hại người. Z gg thì thấy bên nhà metraidep giải thích zậy a]
Điệp phong nhéo nhéo tay nàng, hạ giọng nói: “Nương nương, Như Ý cô cô đã trở lại, nàng sẽ giúp người.”
Đây là lần thứ hai Tuyền Cơ nghe đến cái tên Như Ý, nữ quan này tại sao lại giúp nàng? Chẳng lẽ Niên gia từng thu xếp giúp nàng ta lợi ích gì? Trở về? Hôm đó khi Niên Tuyền Cơ gặp chuyện không may, Như Ý cũng không ở trong cung? Một nữ quan lại không ở trong cung, sẽ là người như thế nào đây?
Nàng nhíu nhíu mi, nghĩ ngợi trở về nhất định hỏi Điệp Phong kỹ càng một chút.
Vừa mới đi vào, thái giám cạnh cửa liền vái chào hô: cung Phượng Thứu Niên tần nương nương đến.
Trong chớp mắt mọi ánh nhìn đều tụ hội trên người nàng. Tuyền Cơ thật bất hạnh phát hiện, mình thật may mắn trở thành cái bia mắt cho mọi người.
Hai bên điện đều bày bàn cho khoảng tám vị phi tử, châu ngọc la y, đều là dung nhan kiều diễm vô song, nghĩ lại đều là phi tần của hoàng đế, hai vị phi tử Hoa Tuệ nghiễm nhiên ở hai bên tịch thủ.
Trong sảnh, Thái Hậu ở giữa, bên phải là hoàng đế —— hắn cũng đến đây!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...