Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

“ Sở Viêm mình đang ở quảng trường, đều chuẩn bị xong cả rồi. Thiếu cậu thôi a”

Sở Viêm nhìn tin nhắn. Anh vờ như không thấy tiếp tục làm việc

Trương Vỹ xông vào phòng

“Cậu không biết gõ cửa sao?”

“Xin lỗi sếp, tôi có việc gấp muốn báo” Trương Vỹ đi đến gần bàn làm việc của anh

Hôm nay Trương Vỹ cảm thấy sếp mình không ổn lắm, anh liền lén điều tra Diệp tiểu thư. Không tra không biết, Diệp tiểu thư lại định tỏ tình tên nào, để sếp anh đau lòng như vậy a. Nhất định không thể để họ thành công

“Sếp. Diệp tiểu thư hôm nay đã cho người giăng đèn khắp quảng trường, còn mua rất nhiều hoa. Có lẽ định, định tỏ tình”

Sở Viêm siết chặt cây bút trong tay mình. Cô ấy chuẩn bị chu đáo như vậy? Hẳn rất yêu người nọ.

Trương Vỹ thấy sếp mình không có phản ứng gì thầm nghĩ, sếp anh không lẽ sốc đến ngơ luôn rồi chứ:” Sếp anh có thể cho người ngăn cản cô ấy mà. Tại sao anh?”

Sở viêm nói:” Người nên buông tay là tôi. Chuẩn bị xe đi, đến quảng trường”




“Sao Sở Viêm còn chưa đến a. Mọi thứ đều chuẩn bị xong cả rồi” Diệp Tử Yên lo lắng nói. Dù sao là lần đầu cô tỏ tình với người khác tại nơi đông người như vậy a

Bỗng cô nghe thấy tiếng của Nhan Mộ:” Tử Yên, cậu ấy đến rồi”

Diệp Tử Yên đi ra liền thấy Sở Viêm bước tới:” Cậu đến rồi, mau đi thôi”, nói rồi cô kéo tay Sở Viêm đi vào

Sở Viêm không biết tâm trạng mình như thế nào, từ bên ngoài anh đã nhìn thấy rất nhiều đèn, Còn cả hình trái tim rất to ở giữa. Anh chưa bao giờ chán ghét những ánh đèn đó như bây giờ

Khẽ dừng bước chân, Sở Viêm không nhịn được nói:” Diệp Tử Yên, cậu cần gì cứ nói với Trương Vỹ đi. Tôi về trước”

Diệp Tử Yên ngơ ra cậu đi về, tôi tỏ tình với ai a:” Không được Sở Viêm, điều này chỉ có cậu giúp được tôi a”

Sở Viêm tức giận nói:” Diệp Tử Yên cậu chưa bao giờ xem trọng tình cảm của tôi, cậu chưa bao giờ thích tôi dù chỉ một chút sao?” Mặc dù không muốn nói ra những lời như vậy, nhưng đây là lần cuối, hôm nay đủ rồi. Lần sau anh sẽ không vì ba chữ Diệp Tử Yên mà rung động nữa

Sở Viêm xoay người rời đi. Diệp Tử Yên nhìn bóng lưng cô đơn của anh lúc này mới phản ứng lại. Mặc kệ còn màn bắn pháo bông phía sau, cô hét lên:” Sở Viêm cậu là đồ ngốc sao? Hôm nay tôi chuẩn bị nhiều thứ như vậy, cậu đi rồi tôi tỏ tình với ai a”

Sở Viêm dừng bước chân, anh không quay đầu lại, mình nghe lầm sao

Diệp Tử Yên lại hét lớn:” Sở Viêm tôi thích cậu, thật sự rất thích cậu. Cậu đồng ý làm bạn trai tôi sao?”


Diệp Tử Yên chạy đến trước mặt anh:” cây bút bi này tôi đã giữ nó 5 năm rồi, nay liền trả lại cho cậu”

Sở Viêm máy móc nhìn xuống tay cô, đồng anh co lại. Đây là cây bút trước đây anh cho cô mượn, cô vẫn còn giữ nó. Có phải cô cũng có tình cảm với anh

Diệp Tử Yên nhìn Sở Viêm đứng đơ trước mặt mình liền gấp gáp:” Cho dù cậu không còn thích tôi nữa cũng nói ra a, mọi người đều nhìn chúng ta như vậy. Hôm nay tôi lấy hết can đảm mới dám lôi cậu ra đây a”

Sở Viêm nhìn thẳng vào cô, tay khẽ siết:” Lời em nói lúc nãy là thật”

Diệp Tử Yên gật gật đầu. tên này làm sao vậy chứ, đông người như vậy còn giả được sao?

“ Em xác định là anh sao?”

“Là anh”

“ Diệp Tử Yên buổi tỏ tình hôm nay là tỏ tình anh?”

Diệp Tử Yên vò đầu:” Sở Viêm là cậu, mình đang tỏ tình cậu đấy”

“Tên Charles kia?”

“Cậu ta thì sao chứ?” Diệp Tử Yên khó hiểu

“Không phải em tỏ tình cậu ta sao?”

DTY cảm thấy hôm nay không nên tỏ tình, rốt cuộc Sở Viêm đã hiểu lầm bọn cô như thế nào a:” Cậu ta là gay a, chỉ là chị em bên Mỹ thôi”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận