Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi


Suốt 2 ngày nay cô đều phải chạy qua chạy lại tập chạy tiếp sức lại đi luyện đàn.

Thật sự mệt chết cô a
Cũng may hồi đó thầy của cô giảng viên vật lý đại học harvard rất mê violin, cô vì muốn ông nhận làm học trò mà đã bỏ rất nhiều thời gian vào nó a.

Không ngờ bây giờ cô lại đàn cho cả trường nghe
Đến hôm thứ bảy, Bối Minh Phàm lại dặn dò mọi người về nhà nghỉ ngơi không được tập luyện nữa mà phải dưỡng sức cho ngày mai.
“ vâng thưa thầy”
“ tiếc mục của hai em chuẩn bị đến đâu rồi” Bối Minh Phàm hỏi
Hàn Diệp Mỹ rụt rè đáp lời thầy: “ tiếc mục đều đã ổn, chỉ đợi đến mai biểu diễn thôi ạ”
“ Được, vậy các em mau về nhà nghỉ ngơi đi”

Hôm sau, tiếng pháo khai mạc đại hội vang lên.

Mở đầu là hạng mục chạy 800m

“ Lý Khiêm cậu cứ giữ vững phong độ như mấy ngày trước là được”
Lưu Phi nhanh nhẩu nói: “ cậu có cần cún yêu của mình nữa không?”
Lý Khiêm nói: “ cậu mau biến đi cho lão tử”
Cả lớp cười vang.

Diệp Tử Yên nghĩ chính lần đại hội này đã làm 12F trở nên đoàn kết hơn bao giờ hết.

Hy vọng mọi chuyện đều suông sẻ a
Lúc này các lớp khác cũng đi đến sân chạy.

Cô nhìn qua lớp 12A: mấy hôm nay quá bận rộn nên không thể tìm bọn họ ăn cơm chung được
Lâm Tích cũng nhìn thấy cô, liền chạy qua: “ Yên Yên à, hôm nay mới được gặp cậu nha.
Nhan Mộ và Trần Khải cũng bước đến: “ Lâm Tích à cậu ấy đang là đối thủ của chúng ta đấy, đúng không Sở thiếu”
Sở Viêm khẽ ừm một tiếng, ánh mắt dừng trên người thiếu nữ.

Hôm nay cô mặc đồ thể thao trông rất khỏe khoắn, lại còn rất đẹp mắt.
“ Sở Viêm cá cược không? Nếu 12F tôi tổng các hạng mục cao hơn lớp cậu, cậu đáp ứng tôi một yêu cầu, được chứ?”
“ Nếu cậu thua thì sao?” Sở Viêm hỏi lại
Diệp Tử Yên nhanh miệng nói: “ tôi cũng đáp ứng cậu một yêu cầu, dám chơi không?"
Sở Viêm nhếch môi: “ Được thôi”
Nhan Mộ cũng chen vào: “ ba người chúng tôi làm chứng, các cậu cứ yên tâm chơi a”
Nói rồi ai về lớp ấy, Diệp Tử Yên đến gần Lý Khiêm nói với cậu: “ Nếu cậu thua 12A tôi sẽ bảo Lưu Phi tìm thêm một em cún yêu khác cho cậu chơi đùa”
Lý Khiêm bỗng tái mặt: “ Tôi sẽ cố hết sức”
Diệp Tử Yên hài lòng, nhắc nhở: “ cậu mau vào đường chạy đi, sắp bắt đầu rồi”
Tất cả các lớp đứng vào đường chạy, trọng tài đưa súng lên trời bắn “ đoàng” một phát.

Tất cả đều xuất phát
Lý Khiêm nhớ đến lời Diệp Tử Yên liền dùng hết sức bình sinh mà chạy.


Chính là từ nhỏ cậu bị chó cắn nên rất sợ nó
Cậu ta là ai a.

Chạy nhanh như vậy
“ Là Lý Khiêm 12F chúng tôi” Lưu Phi đột nhiên xuất hiện nói.

Rồi cậu quay qua nhìn Lý Khiêm hét lên: Cún yêu của tôi luôn ủng hộ cậu Lý Khiêm”
Lớp khác: cún yêu là cái quỷ gì a
Lúc này Diệp Tử Yên đã đứng ở vạch đích đợi Lý Khiêm chạy đến.

Đúng như cô mong đợi, Lý Khiêm dẫn đầu chạy về với thành tích 1 phút 59 giây nhanh còn hơn lúc tập luyện
Lý Khiêm nói: “ Không phụ mong đợi”
Cô giơ tay lên, hai người đập tay với nhau: “ cậu làm tốt lắm”
Lục Nhất Bạch vò đầu cậu nói: “ không tệ, rất có phong phạm của tôi”
Lý Khiêm cũng không sợ Lục Nhất Bạch như trước liền phản bác: “ tôi mới không cần cái phong phạm đó của cậu”
Kết thúc phần thi đầu tiên, lớp 12F dẫn đầu đầu được 5 điểm, 12A nhì được 3 điểm, 12D 2 điểm và 3 lớp cuối được 1 điểm
Diệp Tử Yên nói: “ đi thôi, còn rất nhiều hạng mục chúng ta không nên mừng vội”
Lục Nhất Bạch nói: “ chúng tôi đi đánh bóng, các cậu cổ vũ cho nhóm cầu lông đi.


Bọn tôi nhất định dô chung kết”
“ Được” vì cầu lông nữ và bóng rỗ diễn ra cùng giờ nên cô chia lớp làm hai nhóm cổ vũ cho mọi người
Tại sân cầu lông, 12F đang đấu với 12D, lớp cô có một cặp chị em song sinh đăng kí phần này.

Họ có vẻ rất ăn ý
Qua hai hiệp họ thắng hiểm được 12D tiến vào chung kết
Cô nhìn sang sân bên cạnh 12A cũng vào chung kết sao.

Hội thao này là cuộc đối đầu lớp giỏi nhất và kém nhất sao.

Cũng trùng hợp quá rồi đấy
Kĩ thuật của 12A cũng rất cao, 12F sau một hồi chống đỡ thì cũng chịu thua nhận lấy giải nhì
12A giải nhất, Tổng điểm của hai lớp đang bằng nhau và xếp hạng đầu
Sau khi thu xếp xong bên này, cô vội chạy tới sân bóng rổ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận