Tái Ngộ
“Thường Tuệ Tuệ, cậu làm gì vậy?” Hai người đi xa, Mạnh Thiển Thiển mới buông miệng Thường Tuệ Tuệ ra, trừng cô ấy liếc mắt một cái.
Thường Tuệ Tuệ cười tủm tỉm nói: “Để học trưởng đau lòng cậu a, nói cậu rốt cuộc đối với học trưởng có ý tưởng gì?”Mạnh Thiển Thiển nhấp môi, không có hé răng.
Vừa rồi ở thật xa kỳ thật có thể nhìn thấy Ứng Hạo cùng Lâm Phiêu tán tỉnh, anh đang cầm tóc Lâm Phiêu, rất là thân mật.
“Uy, có ý tưởng gì?” Thường Tuệ Tuệ lại đụng cô một chút, tay Mạnh Thiển Thiển cũng cắm vào trong túi áo khoác, nhẹ giọng mà nói: “Không biết nữa.
”“Tuệ Tuệ, nếu muốn quên một người, có phải nên tìm một người nói chuyện yêu đương hay không?”Thường Tuệ Tuệ không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên hỏi như vậy, sửng sốt vài giây, nói tiếp: “Trên lý luận là như thế, nhưng mà mình cảm giác mối tình đầu rất khó quên a, mà mối tình đầu người kia nếu cho mình rất nhiều rất nhiều vui vẻ, kia càng khó quên.
”Tim Mạnh Thiển Thiển bắt đầu có một tia đau.
Cô cười nói: “Hình như là như vậy.
”Lúc này, một chiếc xe thể thao màu bạc gào thét một chút từ bên người các cô chạy qua, mang đến tiếng gió cùng kiêu ngạo làm các bạn học đang đi đường giật nảy mình.
Sôi nổi nhìn qua.
Cửa sổ xe thể thao mở ra, nam sinh điều khiển mang kính râm, chỉ thấy một sườn mặt cà lơ phất còn có một đầu đầu tóc khoa trương.
Thường Tuệ Tuệ lập tức nói: “Nếu mối tình đầu của mình là Lục Lễ, mình đây ngày hôm sau là có thể quên ngay.
”“Anh ta tên Lục Lễ?” Mạnh Thiển Thiển hỏi lại, Thường Tuệ Tuệ gật gật đầu: “Siêu cấp phú nhị đại, siêu cấp có tiền, cũng siêu cấp hoa tâm, nghe nói tiêu rất nhiều tiền mua điểm mới tiến vào đại học Hải Thành, hình như là học cái gì đặc biệt ít người học, mình đều không nhớ rõ chuyên ngành kia gọi là gì.
”Mạnh Thiển Thiển: “!.
.
”“Chu Ngạn học trưởng của cậu là điểm số thi vào xếp thứ hai.
” Thường Tuệ Tuệ xem biểu tình Mạnh Thiển Thiển, cười phổ cập khoa học.
Mạnh Thiển Thiển hoàn hồn, “Cái gì mà Chu Ngạn học trưởng của mình.
”Thường Tuệ Tuệ tiếp theo cười nói: “Bất quá lợi hại nhất vẫn là Ứng Hạo học trưởng, anh ấy là Trạng Nguyên Hải Thành năm ấy.
”Mạnh Thiển Thiển không có hé răng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...