Giản Diệc Tu xuất hiện dấy lên một trận ồn ào, người người lặng lẽ lấy điện thoại di động ra chụp hình anh, có người gửi cho bạn bè, có người giữ lại làm của riêng.
Giản Diệc Tu ánh mắt thâm thúy nhìn không ra tâm tình, đứng ở cửa, không tiến vào, cũng không rời đi, anh là đang đợi Trì Tiểu Úc.
Tay Triệu Húc Nghiêu khẽ run. Giản Diệc Tu mặc dù cách anh ta rất xa, nhưng mà áp lực của anh lại làm cho Triệu Húc Nghiêu không thể thở nổi.
Giản Diệc Tu căn bản không để Triệu Húc Nghiêu vào trong mắt, từ lúc xuất hiện cũng không thèm nhìn anh ta lấy một cái.
Triệu Húc Nghiêu trên mặt một trận vặn vẹo, người đàn ông này trắng trợn coi thường anh, vì cho anh không xứng đáng làm đối thủ của anh ta.
“Nếu anh còn không chịu buông tay tôi ra, tôi không dám bảo đảm sau này còn có thể nhìn thấy anh ở Cẩm Tú.” Trì Tiểu Úc lạnh giọng, nói mỉa mai.
Cô bị người này quấn lấy, giờ nhìn thấy anh ta liền thấy phiền, còn mơ hồ cảm thấy buồn nôn, nếu như cô không phải là Trì Tiểu Úc, đại tiểu thư của Cẩm Tú, người đàn ông này nhìn thấy cô sớm đã tìm đường vòng mà đi, hiện tại còn ở đây nói yêu cô? Đúng là nực cười.
Triệu Húc Nghiêu con ngươi hơi co lại, nội tâm đang kịch liệt cân nhắc, rời đi Cẩm Tú anh ta sẽ không còn gì hết, nếu anh không còn ở Cẩm Tú muốn kết hôn với Trì Tiểu Úc lại càng thêm khó khăn, ở lại Cẩm Tú, có Thẩm thúc thúc ủng hộ, anh ta sẽ có nhiều cơ hội để thăng tiến và theo đuổi Trì Tiểu Úc. Anh nên biết thức thời vào lúc này.
Triệu Húc Nghiêu nghĩ xong, quyết định buông tay Trì Tiểu Úc ra. Trì Tiểu Úc vứt cho Triệu Húc Nghiêu một nụ cười châm biếm, mắt giương lên, hài hước nhìn Triệu Húc Nghiêu, “Anh quấn quýt tôi mới vài giây liền nói yêu tôi, thật là...”
Trì Tiểu Úc cũng không muốn ở đây lằng nhằng với anh ta, cô thà dùng thời gian đó để quan tâm hỏi han lão công của cô còn hơn.
Mặt Triệu Húc Nghiêu lúng túng, lúc trắng lúc xanh, trơ mắt nhìn Trì Tiểu Úc đi càng ngày càng xa.
Lên xe, Giản Diệc Tu không nói một lời, lái xe rời đi.
“Không phải anh nói bề bộn công việc sao?” Trì Tiểu Úc cười mê hoặc, mắt đắc ý nhìn anh.
Giản Diệc Tu lặng lẽ bật máy điều hoà nhiệt độ lên, đột nhiên bị làm cho lạnh đến nổi cả da gà, Trì Tiểu Úc vội vàng đưa tay, tắt máy điều hoà nhiệt độ đi, bây giờ tuy mới chỉ là đầu thu, truy nhiên khí trời đã hơi lạnh, người nam nhân này rõ ràng là cố ý, anh muốn hành hạ cô.
Nghĩ đến tối hôm qua cô bị anh đuổi ra khỏi nhà, thù mới hận cũ, tính cũng tính không hết, Trì Tiểu Úc vừa muốn nổi giận.
Chóp mũi Giản Diệc Tu phát ra một tiếng hừ lạnh, thoáng cái chấn trụ khí thế của Trì Tiểu Úc, cô lúc này rốt cuộc cũng nhớ ra, chính cô gần đây việc xấu loang lổ, nổi giận với anh lúc này cô sẽ không nhận được hậu quả gì tốt, Trì Tiểu Úc lặng lẽ nuốt xuống cục tức này.
“Lão công, anh có đói bụng không?” Trì Tiểu Úc lấy ra hộp đồ ăn được gói lại lúc nãy, vẻ mặt lấy lòng, nũng nịu nói, “Chúng ta cùng nhau ăn được không?”
Giản Diệc Tu ngón tay gõ gõ tay lái, quay đầu nhìn sang, ánh mắt Trì Tiểu Úc lấp lánh, đầy hi vọng nhìn anh, Giản Diệc Tu lạnh lùng dùng tay xách hộp đồ ăn lên, tùy ý ném về chỗ ngồi phía sau.
Bữa trưa của cô... Trì Tiểu Úc khóc thầm trong lòng.
Nhẫn!!! Nhất định phải nhẫn!!! Trì Tiểu Úc nhắc nhở bản thân mình.
Gần đây anh ấy tâm tình không tốt, cô không cần cùng anh so đo.
Trì Tiểu Úc cũng không quan tâm nữa, kệ đi, đi ngắm phong cảnh cùng anh cũng được, qua thật lâu mới phát hiện, phương hướng của Giản Diệc Tu...
“Lão công, em buổi chiều còn phải đi làm a.” Trì Tiểu Úc nhỏ giọng nhắc nhở anh: “Về nhà rồi lại quay về công ty không phải quá phiền toái sao?”
Giản Diệc Tu rốt cục mở miệng, tự tiếu phi tiếu nhìn cô, vứt cho cô một câu: “Có thể xin nghỉ buổi chiều.”
“Em làm sao lại quên mất việc này nhỉ?” Trì Tiểu Úc bối rối, lúng túng cười, gãi gãi đầu.
Đỗ xe xong, Giản Diệc Tu tháo dây an toàn ra, thân thể hơi nghiêng, hai cái tay chống hai bên người Trì Tiểu Úc, không cho phép cô tránh né.
Hơi thở ấm áp của anh phả lên môi Trì Tiểu Úc, môi mỏng khẽ hôn lên môi cô, nhếch cằm, mập mờ nói: “Em sẽ không có khí lực để đi làm.”
“Lão công, loại trò chơi vận động này quá tàn nhẫn, loại tiết mục nói chuyện vẫn thích hợp hơn.”
Trì Tiểu Úc cuối cùng cũng chỉ có thể giãy dụa phản đối.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...