Ñ Tác Phẩm Lượm Lặt Đc


Hắn lườm cô:

- Em biết em sai ở đâu chưa

Tiêu Hoa cảm thấy đây chính là cơ hội sửa sai, thành khẩn khai báo:

- Sai ở chỗ vì 20 tỷ bỏ cả một gia tài



Sau khi kết hôn, đời sống vật chất của Tiêu Hoa đã ở một tầm cao mới, thật sự là một bước tiến nhảy vọt so với trước đây nhưng bác sĩ thì khác, hắn ta phải liên tục thay đổi chóng mặt để theo kịp cô.

Cưới nhau liền tịch thu 20 tỷ của cô trả lại cho mẹ chồng, nói cái gì mà chỉ được tiêu tiền của hắn.

Ôi sao dại dột thế, đường gần không đi lại thích đi đường xa.

Mắt Tiêu Hoa rơi hai hàng lệ nhưng chẳng làm bác sĩ lung lay được.

Nhưng tất cả đều không ngăn cản được tình cảm mặn nồng giữa mẹ chồng và đứa con trong bụng Tiêu Hoa, một giọt máu đào hơn ao nước lã.

- Con mang thai cháu trai, đây là 100 tỷ, con cầm lấy mà an tâm dưỡng thai.

Tay Tiêu Hoa cầm tiền cảm động muốn chết:

- Con cầm, huhuhu.

Mà mẹ ơi, đừng nói cho chồng con nghe nha… … huhuhu mẹ làm con xúc động quá…

Từ ngày mất 20 tỷ Tiêu Hoa chưa có lại cảm giác này, lần này sợ bị tịch thu nên đã khôn ra hơn rồi.


Có 100 tỷ, Tiêu Hoa có thể vượt núi đao biển lửa, không có khó khăn nào có thể đè bẹp được cô.

Nhưng có một lần Tiêu Hoa đến phòng khám của bác sĩ giết thời gian vô tình nghe được các y tá đàm tiếu về trà xanh đậm đặc.

Trước kia là đàn em của bác sĩ, xin mãi mới được vào làm cùng bệnh viện lại nghe tin bác sĩ mới cưới vợ.

Nghe đã thấy cay xè con mắt!! !!

Tiêu Hoa lạc quan, nghĩ rằng cả hai học thức cao sẽ biết giữ chừng mực.

Vậy mà nửa đêm nửa hôm đọc được ba chữ “em nhớ anh” trong máy bác sĩ.

Chừng mực cái con mama!

Lúc quyết định kết hôn, hai người vì đứa con là thật.

Lúc quyết định ly hôn, cái quần què gì cũng thành lí do mất.

Tiêu Hoa rất lo lắng cho số tiền 100 tỷ kia sẽ không cánh mà bay, đêm nằm mơ ngày bồn chồn ăn uống mất khẩu vị.

Sau cùng liền bí mật gọi điện cho luật sư xin tư vấn.

Ông ta khuyên cô âm thầm thu thập bằng chứng về việc bác sĩ ngoại tình.

Thế là Tiêu Hoa hí hửng lén lút đi theo bác sĩ nhưng mãi chẳng thấy cái gì.

Tiêu Hoa bí quá nửa đêm thập thò cầm điện thoại chụp trộm.

Ơ kìa, tên bác sĩ mất dạy không thèm trả lời tin nhắn người ta.


Cô sợ để lâu cứt trâu hoá bùn, khóc ẻ gõ lại giúp hắn bốn chữ “anh cũng nhớ em!”

Thôi thì mong tình cảm đôi bên thăng tiến, cô cầm tiền bỏ chạy không thấy áy náy lương tâm.

Nhưng qua ngày sau, Tiêu Hoa đang ngủ gà ngủ gật ở ghế sô pha bị bác sĩ dựng đầu gọi dậy, lườm liếc:

- Em muốn ly hôn à? Yêu cầu 100 tỷ không thương lượng? Ở đâu ra 100 tỷ thế?

Tiêu Hoa bị doạ rụt cổ xuống, tư thế ngồi khoanh chân sẵn sàng chịu trận:

- Má chồng cứ dúi vào tay em… em không cầm không được… huhu thật đó….

Giọng bác sĩ hờ hững nhưng nghe đã biết đang bực bội:

- Không đưa tiền cho em thì không được, đưa xong sở hở là đòi bỏ trốn! Được, đã thế ly hôn mỗi người 50 tỷ.

Tiêu Hoa nghe mất 50 tỷ cái tỉnh lại ngang, khóc toáng như mất nửa cái mạng:

- Nhưng em đang có con sao chia kiểu vậy được!!!!!

- Con cũng phải chia ra cho đều

Tiêu Hoa ngu hẳn:

- Có 1 đứa chia kiểu gì?? ^

Tiêu Hoa lẩm nhẩm tính toán một lần nữa, con đang ở trong bụng cô mà, 100 tỷ chia ba thì cô chiếm 2 phần cũng hợp lý mà.

Trong lúc đau đầu suy nghĩ, toàn thân bị bác sĩ bồng lên lầu:

- 1 đứa chia không được, năm sau đẻ thêm đứa nữa rồi chia.

- Năm sau lỡ sinh đôi thì sao, biết đẻ cho đến bao giờ?

- Thì đẻ khi nào chẵn đội hình rồi chia tiếp!

Tiêu Hoa khóc ẻ, nhưng đến lúc đó má chồng còn thưởng nóng không chời


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận