Ñ Tác Phẩm Lượm Lặt Đc


- Đã quan hệ chưa?
- Chưaaaa ạaaa
- Trả lời dứt khoát lên, có hay chưa?
Tiêu Hoa nuốt khan:
- Dạ rồi ạ….
Bác sĩ phụ khoa hơi nâng mắt nhìn Tiêu Hoa, sau cúi xuống ghi chép tiếp:
- Đổi câu trả lời nhanh thế?
Tiêu Hoa xúi quẩy, chuyện là ngày hôm qua đi chơi với đám bạn ở quán Bar lớn.

Tính cô xông xáo, uống bia cũng rất nhiệt tình.

Chẳng hiểu đêm qua xảy ra cái gì mà sáng tỉnh dậy đã thấy bản thân nằm trên giường lớn tại khách sạn trần truộng như nhộng.
Đã thế khắp người đâu đâu cũng là vết hôn đỏ, nhìn đã muốn đỏ mặt.

Cái kẻ đốn mạt kia thì chẳng thấy đâu, cọng lông chân cũng không có.
Tiêu Hoa cắn răng xuống phòng lễ tân trả phòng, may sao thằng kia còn có nghĩ khí đã thanh toán tiền hết rồi bằng không tháng này cô xác định đói chết.
Cô sợ lỡ đâu bị bệnh khó nói nên vẫn giữ vững lý trí đi khám.
Ngại đi khám ở bệnh viện công nên kiếm đại bệnh viện tư khám xem sao.
Tiêu Hoa ho ho mấy lượt, thủ thỉ:
- Bác sĩ… không phải… nhưng mà… đêm qua… là lần đầu em quan hệ… nên…
Chẳng qua vị bác sĩ kia lại chưng hửng nói:
- Tôi biết rồi…
Tiêu Hoa chẳng nghĩ gì, đề cập vô thẳng điều mình quan tâm:
- Bác sĩ khám cho em xem, chỗ đó của em có bị làm sao không, em sợ thằng chơi em có vấn đề.
Lúc nói cô đã cô tình hạ thấp tông giọng xuống hết cỡ.

Mặc dù trong phòng chỉ có cô và bác sĩ nhưng chung quy cũng rất xấu hổ.

Bác sĩ nghe xong không biết sao ho như ho lao, mãi mới nói được:
- “Thằng chơi cô” bình thường, chẳng có vấn đề gì cả.
- Em cũng nghĩ mình không xui thế đâu, nhưng vẫn rất sợ.

Bây giờ b.ệ.n.h s.ù.i m.à.o g.à, g.i.a.n.g m.a.i nhiều lắm, chẳng biết có bị cả b.ệ.n.h H.I.V không nữa.
Cô càng nói mặt vị bác sĩ càng tối đen, cô bỗng thấy là lạ:
- Mà sao bác sĩ biết thằng kia không bị gì thế?
Chẳng lẽ đó là nhạy cảm của người làm nghề này, đánh hơi được cả mùi của bệnh sao?
Bác sĩ kéo phăng khẩu trang xuống, nhìn ngang nhìn dọc rất đẹp trai, nhưng mặt đang tức tối nên khiến cô hơi sợ.

Anh ta quát lớn:
- Bởi vì cái thằng đêm qua chơi cô là tôi này.
Tiêu Hoa nghệt ra, tưởng đâu đang mơ:
- Bác sĩ ơi, đầu em choáng quá…
- Choáng cái khỉ khô, tôi còn tưởng cô đến khám vì đau, đêm qua làm có hơi mạnh bạo không ngờ cô dám nghĩ tôi mắc bệnh!
Loại duyên phận này sao cô dám nghĩ tới được, Tiêu Hoa khóc không ra nước mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận