Tặc Đảm
Thấy được Tiêu Ngự mặc toàn thân đồ phế thải, mấy tên bạn học nam tròng mắt muốn rớt ra. Không thể nào? Tiểu Vũ không phải nói hắn ca là cao thủ sao. Đây cũng quá biến thái mà.Mấy người cúi đầu nhìn trang bị trên người mình. Như vậy. Bọn hắn cũng là cao thủ sao?Vài người cảm thấy buồn cười. Lại kèm theo chút buồn bực. Ca ca của Tiểu Vũ không có biện pháp diệt oai phong của tên kia. Chẳng lẽ muốn Tiểu Vũ làm bạn gái cho hắn sao? Bọn họ trong lòng cũng có một loại cảm giác rất không cam lòng. Tiểu Vũ hoàn toàn xứng đáng là hoa khôi trong lớp bọn họ. Kể cả hoa hậu giảng đường cũng còn kém nàng a. Với lại Tiểu Vũ hoạt bát thanh thuần. Loại khí chất này trên người con gái trong thành thị thật là khó kiếm. Bởi vậy người thầm mến Tiểu Vũ cũng rất nhiều. Tuy nhiên bọn hắn cũng đều chỉ có thể đem loại thiện cảm này để ở trong lòng mà thôi.Nhìn chăm chăm Tiêu Ngự một lúc. Một bạn học nam thì thào nói: "Người này rất quen mắt a.""Ngươi biết à?" Một người khác hỏi."Giống như đã thấy ở đâu đó. Mà nghĩ không ra ""Coi như xong rồi. Mặc toàn trang bị vứt đi. Như thế nào đánh nổi tên Lạc Thành kia đây."Những học sinh nam kia cũng chẳng thèm nhìn Tiêu Ngự nữa. Trái lại các bạn học nữ. Vừa thấy Tiêu Ngự 2 mắt đã phát quang. Xông tới. Ở bên cạnh Tiêu Ngự và Tiểu Vũ ríu rít hỏi han không thôi."Tiểu Vũ ngươi quá không trọng nghĩa. Có ca ca anh tuấn như vậy không ngờ lại có thể không chia cho chúng ta hưởng a."Ặc cái gì vậy. Tiêu Ngự trên trán đổ mồ hôi."Cơ bắp mạnh mẽ, khuôn mặt điển trai. Chết ta rồi.""Thân hình siêu gợi cảm a.""Ca ca. Ngươi có bạn gái chưa?"Mồ hôi lạnh trên trán Tiêu Ngự liên tục ứa ra. Mấy cái tiểu cô nương này quá nhiệt tình rồi, đem Tiêu Ngự dọa chết khiếp a.Tiểu Vũ vung người che ở trước mặt Tiêu Ngự. Tựa như gà mẹ che chở con gà con, cản bước tiến của tiểu cô nương kia. Hung dữ nói: "Ta nói mấy người các ngươi đừng có mà mê zai quá nha. Anh của ta có bạn gái rồi.""Xí. Keo kiệt.""Có bạn gái cũng không sao.""Chính là. Còn chưa có kết a.""Kết hôn rồi cũng không sao. Ly hôn là được rồi."Mấy bạn học nữ kia dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Tiểu Vũ. Khi 2 mắt nhìn về phía Tiêu Ngự lại sáng lên như sao.Tiêu Ngự mồ hôi đầm đìa. Mấy tiểu cô nương bây giờ cũng quá cường hãn rồi.Tiêu Ngự khẩn trương bỏ chủ đề đó qua một bên. Nhìn về phía Lạc Thành trong miệng Tiểu Vũ kia. Tên kia cũng dò xét trên dưới Tiêu Ngự một chút lộ ra vẻ mặt khinh thường, nghĩ thầm trong lòng, cao thủ chính là cái thứ như vậy sao? Thấy được Tiêu Ngự hướng về bên này nhìn qua lập tức biến đổi thành lễ độ cung kính. Hướng về Tiêu Ngự cười.Tiêu Ngự trong lòng cười lạnh một tiếng. Thấy được bộ mặt lấy lòng của tên gia hỏa trong ngoài không đồng nhất kia cũng hiểu được. Hơn phân nửa là bởi vì hắn là ca ca của Tiểu Vũ mà thôi.Tiêu Ngự hướng về Lạc Thành đi tới."Ngươi chính là tiểu tử muốn theo đuổi em gái ta?" Tiêu Ngự ra vẻ lên mặt doạ nạt người nói. Mục đích của hắn là đem tên gia hỏa này đuổi đi. Đỡ phải ra tay đối với tên Lạc Thành này."Chào Tiêu đại ca ạ." Lạc Thành vẻ mặt ôn hòa. Trong con ngươi lại hiện lên 1 đạo tinh quang. Thầm nghĩ nếu không phải ta đang theo đuổi muội muội của ngươi. Sớm ta đã đem ngươi vứt đi rồi, còn đê ngưoi ở trước mặt ta khoa tay múa chân sao.Tiêu Ngự bộ dáng đứng trên cao nhìn xuống dò xét Lạc Thành một chút hơi giễu cợt nói :"Ngươi còn không mau lăn đi, còn muốn làm bạn trai của em gái ta sao?""Ngươi" Lạc Thành bị Tiêu Ngự nói đểu. Tức giận đỏ bừng mặt. Trong con mắt hiện lên một tia oán độc."Dựa vào cái gì. Ta có chỗ nào không xứng với Tiểu Vũ?" Âm thanh của Lạc Thành đã có chút run rẩy. Hiển nhiên là đã vô cùng tức giận."Không vì sao cả. Sau hôm nay. Hy vọng ngươi tuân thủ hứa hẹn. Tránh xa muội muội của ta ra một chút." Tiêu Ngự thản nhiên nói."Muốn thế trước hết đánh bại được ta hãy nói." Lạc Thành lộ ra vẻ mặt dữ tợn. Hắn đã bị phẫn nộ làm mất đi lí trí. Hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu Ngự mặc toàn thân trang bị vứt đi dám ứng chiến đến tột cùng là vì sao.Ở trước khi nhìn thấy Lạc Thành. Ngự còn có chút không rõ. Có thể là Tiểu Vũ có cái thành kiến gì đó đối với Lạc Thành. Mới khiến nàng ghét hắn như vậy. Nhưng chỉ qua tiếp xúc một lát. Tiêu Ngự đã khẳng định được Tiểu Vũ nhìn người không sai a. Người trước mắt này nhân phẩm quả thật không ổn. Tục ngữ nói. Trữ tội quân tử - Mạc tội tiểu nhân*.Tuy nhiên cho dù bị hắn oán hận thậm chí ghi nhận trả thù. Tiêu Ngự cũng phải đem hắn đuổi đi. Không thể để cho loại người này quấn quít lấy Tiểu Vũ.*có đắc tội thì đắc tội với người quân tử đừng có đắc tội với kẻ tiểu nhân.Tiêu Ngự ngắm nghía một chút chủy thủ trên tay. Chủy thủ ở trên đầu ngón tay múa lượn tạo thành các đường một cong tuyệt vời. Giống như là đang khêu vũ ở trên đầu các ngón tay vậy. Sau đó vững vàng rơi xuống lòng bàn tay. Chỉ vào Lạc Thành nói: "Ta thắng ngươi. Có lẽ ngươi sẽ không phục. Trận thi đấu này chỉ cần ta bị ngươi đánh trúng. Ta sẽ nhận thua. Qua đây đi. Hi vọng ngươi có thể chơi với ta lâu một chút."Khi Tiêu Ngự nói lời này. Có một loại khí thế uy nghiêm tiêu sái phát ra xung quanh.Tất cả mọi người đều sững cả lại. Mấy bạn học nam đưa mắt nhìn nhau. Tiêu Ngự không phải là bị trúng gió đấy chứ. Dám ba hoa khoác lác như vậy cũng rất đáng khen ngợi a."Ca" Tiểu Vũ ở một bên khẩn cấp dậm chân. Tiêu Ngự cấp cho Tiểu Vũ một nụ cười tự tin. Tiểu Vũ lúc này mới yên ổn xuống. Nghĩ lại một chút. Lão ca nhất định là nắm chắc mới dám làm như vậy."Chẳng lẽ hắn đang nói thật sao?" Một bạn học nam khẽ nói."Ngươi không phát hiện ra gì sao?"Động tác vui đùa chủy thủ vừa rồi của Tiêu Ngự kia quả thật đã khiến bọn họ vô cùng rung động."Các ngươi có hay không cảm giác hắn giống một người? Một học sinh nam thở dài nói.3 bạn học nam khác thân thể run lên. Lộ ra bộ dáng ngơ ngác và kích động. Hạ giọng. Đồng thanh run giọng nói: "Chẳng lẽ là hắn?""Đợi xem kịch vui đi.""Anh của ngươi đẹp trai chết người. Ta không thể cầm lòng nổi. Tiểu Vũ. Ca ca ngươi hắn thật sự có bạn gái rồi sao?" Một bạn nữ đỏ mắt chờ mong nhìn vào Tiểu Vũ."Đương nhiên. Ngươi muốn làm gì?" Tiểu Vũ cảnh giác hỏi."Để cho ta làm chị dâu ngươi không tốt sao?""Đừng có mơ mộng nữa nha.""Vậy ta thì thế nào?" ( bé khác)"Không có cửa đâu." Tiểu Vũ quả quyết từ chối."Anh của ngươi hắn thích ăn những gì?""Anh của ngươi số điện thoại là gì?""Tiểu Vũ…." Một cái âm thanh cao vút khiến cho mọi người xung quanh nổi gai ốc."Không được. Ngươi lại càng không được." Tiểu Vũ vẻ mặt quả quyết.Mấy nàng kia oán giận nhìn vào Tiểu Vũ. Nhìn tới mức Tiểu Vũ toàn thân phát lạnh."Ngươi không nói thì bản thân chúng ta không biết hỏi sao?""Nếu như anh của ta dám cho các ngươi. Ta và anh của ta đoạn tuyệt quan hệ.""Ngươi đây là đang dùng bổng đánh uyên ương a.""Đúng là vạn ác chủ mà.""…"Lạc Thành ác độc nhìn chằm chằm Tiêu Ngự. Hơi lấy lại bình tĩnh. Hắn dù sao cũng còn có chút đầu óc. Tiêu Ngự không giống như là dạng ngu xuẩn chỉ biết thổi phồng. Dám nói lời kiêu ngạo như vậy mà nói. Tất nhiên là có điểm để dựa vào rồi. Thấy được trang bị trên người Tiêu Ngự.Lạc Thành vẫn không cho là mình ngay cả chưa chạm được đến Tiêu Ngự đã bị tiêu diệt.Thấy được Lạc Thành vẻ mặt thận trọng. Tiêu Ngự cười nhẹ. Người này còn chưa tới mức ngu xuẩn hết thuốc chữa. Trang bị có quan trọng sao? Đó là nhất định rồi. Giữa cao thủ so đấu. Một chút chênh lệch cũng có thể quyết định thắng bại a. Nhưng khi kỹ thuật 2 bên chênh lệch tới mức độ nhất định. Trang bị đã hoàn toàn có thể xem nhẹ. Lạc Thành và Tiêu Ngự căn bản không phải cùng một đẳng cấp mà."Tiểu tử. Bắt đầu đo. Ta chỉ cho ngươi 10 giây đồng hồ thôi." Tiêu Ngự nói.Băng Đạn!"Đi tìm chết đi." Lạc Thành bực tức quát. Một cái ma pháp xuất ra. 1 đạo quang cầu màu trắng hướng về Tiêu Ngự bắn nhanh đến. Kèm theo đó còn liên tục di chuyển. Tìm điểm công kích thích hợp tiếp theo. Xem như là chiến thuật run&hit cũng tương đối trong quy củ a. ( cắn xong té )Tiêu Ngự khóe miệng hơi nhếch. Một chiêu Tật Phong Bộ tránh thoát băng đạn công kích. Gia trì mấy cái trạng thái. Hướng về Lạc Thành nhào tới. Lạc Thành vừa thi triển ma pháp xong. Đã thấy Tiêu Ngự ở trước mắt đột nhiên tan biến. Đang chuẩn bị động tác tiếp theo. Phía sau đã có một luồng gió lạnh ập đến.Thật nhanh. Tâm tư Lạc Thành rung động mãnh liệt. Pháp trượng vung lên. 1 đạo Băng Hoàn Thuật xuất ra."Cũng không tệ lắm. Không ngờ lại còn có thể kịp phản ứng dùng Băng Hoàn Thuật." Tiêu Ngự thoải mái cười. Một cái Độn Hình ngăn cản hết Băng Hoàn Thuật của Lạc Thành. Chủy thủ đánh ra một chiêu Đột Thứ.Sụt. Chủy thủ Tiêu Ngự cắm lên lưng Lạc Thành. Máu bắn tung tóe ra xung quanh, nhuộm đỏ chủy thủ.Vong Linh Ức Chế!Hiệu quả vô địch của Độn Hình vừa biến mất. Tiêu Ngự mở ra trạng thái Vong Linh Ức Chế. Một cái Công Kích Tà Ác. Sau đó một chiêu Phản Thủ Bối Thứ. Ngạnh kháng hiệu quả đóng băng của Băng Hoàn Thuật để công kích Lạc Thành. Một chiêu Tan Biến. Lợi dụng thời gian vô địch lại bồi thêm một chiêu trọng kích. Đem Lạc Thành đánh bay ra ngoài.Tiêu Ngự ung dung lui trở ra. Vừa lúc Lạc Thành cũng ngã xuống."8 giây. Xem ra ta đánh giá ngươi hơi cao rồi." Tiêu Ngự nhìn thời gian một chút. Nhìn lướt qua xác Lạc Thành. Ung dung nói.Tất cả phát sinh quá nhanh. Vài người quan sát ở xung quanh còn chưa kịp phản ứng. Sững sờ nhìn vào Tiêu Ngự ở trung tâm. Đã kết thúc rồi sao?Y như theo như lời Tiêu Ngự. Lạc Thành cũng không đụng nổi tới cái góc áo của Tiêu Ngự. Đã chết ở trên. lấy tốc độ của Tiêu Ngự. Thay đổi bọn họ chính giữa bất luận kẻ nào trên. Sợ kết quả đều gần đến lúc.8 giây. Khoảng khắc này chỉ hơn một cái chớp mắt. Nhưng Tiêu Ngự lại đã dùng đến 6-7 kỹ năng. Tốc độ và phản ứng này. Quả thực đã chấn nhiếp toàn bộ người xem.Đây chính là chênh lệch giữa games thủ bình thường và cao thủ hàng đầu a. Mấy cái bạn học nam của Tiểu Vũ trong lòng lạnh. Đây là phong thái của Đạo tặc đứng đầu Tà ác liên minh sao?Trước kia bọn họ chỉ được xem Tiêu Ngự và Lưỡi Lê PK qua clip. Clip truyền hình mặc dù cũng rất xuất sắc rõ nét. Nhưng cũng không bằng nhìn tận mắt rõ ràng. Lạc Thành kia toàn thân trang bị ở trong đám bạn học đã là cực mạnh rồi. Bình thường khoe khoang mình là cao thủ. Nhưng đến trước mặt cao thủ chân chính như Tiêu Ngự. Lại như là chịu không nổi một đòn. Khiến bọn họ hoảng hốt không thôi, loạn hết cả suy nghĩ.Trái lại Tiểu Vũ từ kinh sợ tỉnh lại trước tiên. Phát ra một tiếng hoan hô. Xông tới. Tựa như yến non về tổ lao vào lòng Tiêu Ngự. Ở trên mặt Tiêu Ngự hôn một cái. ( =,.= gặp mấy thằng tác giả viết sắc hiệp or dâm hiệp là vớ vẩn nó cho loạn luân luôn roài ) Tại "Lão ca. Ta yêu ngươi chết mất." Tiểu Vũ nhảy tưng tưng.Tiêu Ngự vuốt vuốt tóc mình vênh mặt. Có chút tự sướng nói: "Không xem lại anh của ngươi là ai à. Đạo tặc đứng đầu Tà ác liên minh đó nha." Nói xong nhìn chủy thủ trong tay. Tiếc hận nói."Giết gà lại phải dùng dao mổ trâu a. Thật phí phạm cho bộ lục trang lever 20 ta mang theo.""Phì." Tiểu Vũ bị Tiêu Ngự làm cho nhịn cười không được. Dựa theo giá thị trường hiện tại. Chủy thủ lục trang lever 20. Phỏng đoán ném ra ngoài đường cái Minh Dạ Thành cũng không có người lụm.Nhưng dù chỉ là 1 thanh chủy thủ bình thường. Đến tay cao thủ. Cũng có thể trở thành thần khí giết người sát địch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...